Chap 22:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợt quảng bá cho ca khúc mới cũng đến hồi kết thúc. Hôm nay chính là sân khấu chào tạm biệt fan trên Inkigayo. Bốn tuần trôi qua không quá dài cũng không quá ngắn, đối với Jungkook mà nói thì bốn tuần này có lẽ là trải nghiệm thử thách làm idol đầu tiên của cậu. Cũng nhờ thế mà cậu biết được lý do tại sao nhiều người lại muốn làm idol như vậy, dù có hóa thành thiêu thân cũng muốn một lần đứng trên sân khấu, có lẽ chính là nhờ tiếng cổ vũ của các fan, dù không biết trên sân khấu có bao nhiêu người và tiếng cổ vũ đó có dành cho mình hay không, nhưng thực sự có cảm giác thành tựu rất khó tả.

Bài biểu diễn cũng đã khép lại với sự nhiệt tình của các Army, các bạn ấy cũng biết hôm nay là bữa diễn cuối của đợt quảng bá, sẽ thêm một thời gian nữa thì mới gặp lại idol thường xuyên như vậy, nên hôm nay cổ vũ đặc biệt to hơn. Chính Bangtan cũng không muốn bài hát kết thúc để có thể nhìn các Army nhiều hơn. Tiếng nhạc vừa dứt thì tiếng đạo diễn chương trình cũng bảo mọi người nhanh chóng di chuyển để kịp thời gian. Bangtan cũng không dám chậm trễ mà đi vào bên trong, vừa đi vừa vẫy tay với các fan.

Khi vào rồi thì có một cậu nhóc nào đó vẫn còn tiếc nuối mà đứng khuất sau cánh gà nhìn các fan.

"Nè nhóc, đi vào phòng chờ thôi." - Tiếng anh SeJin vang lên, anh đang đếm sỉ số thì phát hiện ra thiếu một đứa nên quay lại tìm, thế là gặp nhóc con này đứng ở đây.

"Em luyến tiếc sân khấu hả?"

SeJin buồn cười xoa đầu cậu nhóc, vẻ mặt thằng nhóc này giống như mấy thằng anh nó vào lần kết thúc đợt quảng bá debut vậy. Khi đó đứa nào cũng luyến tiếc mà đứng sau cánh gà nhìn ra sân khấu như thế này, nhưng theo anh nhớ thì chỉ có sáu đứa kia đứng đây thôi, còn thằng nhóc con Jungkook này thì chẳng buồn liếc mắt đến mà đi thẳng đến phòng chờ. Sao giờ tự dưng lại 'mắc bệnh' trước đây của sáu đứa kia vậy.

"Vâng, đây là lần đầu tiên nên em thấy tiếc, thời gian trôi qua nhanh quá."

Jungkook ánh mắt tiếc nuối nhìn sân khấu, nhìn các fan. Dù không hoàn hảo nhưng đây chính là đợt quảng bá lần đầu trong đời cậu, cậu biết trong suốt bốn tuần qua mình vẫn còn rất nhiều thiếu sót và gây ra rất nhiều lỗi vũ đạo lẫn giọng hát, nhưng khi thấy fan vẫn cổ vũ thì cậu lại càng quyết tâm làm tốt hơn nữa. Sự thật chứng minh sự cố gắng của cậu đạt hiệu quả khi mà cậu không còn bị khớp khi nhảy nữa, bên cạnh đó cũng biết điều chỉnh giọng hát để không bị hụt hơi vì nhảy nhiều.

"Lần đầu tiên?" - SeJin khó hiểu nhắc lại, gì mà lần đầu, thằng nhóc này đang nói gì vậy?

Đúng lúc này thì anh Hobeom cũng chạy ra gọi hai người vào bên trong nên câu hỏi của anh SeJin không có câu trả lời, nhưng để lại trong anh một nghi hoặc về cậu nhóc này.

Sau khi kết thúc lịch trình ở Inkigayo thì cả nhóm cùng hai quản lý quay về công ty để họp theo lời dặn của chủ tịch Bang.

"Hyung, chủ tịch có nói họp về nội dung gì không?" - NamJoon ngồi ở ghế phó lái quay sang hỏi anh Hobeom đang lái xe.

"Hyung cũng không biết, chỉ nói là khi các cậu kết thúc lịch trình thì về công ty họp gấp." -  Anh Hobeom cũng mờ mịt, lúc nói chuyện thì định hỏi nhưng chủ tịch lại nói sẽ thông báo trong buổi họp nên anh cũng không dám hỏi thêm.

"Có lẽ vẫn như mọi lần là lên kế hoạch tiếp theo sau khi quảng bá kết thúc đó mà." - Jin ngồi ghế sau lên tiếng.

"Nhưng mà em thắc mắc là sao phải lên kế hoạch ngay khi vừa hết thích lịch trình chỉ mới vài phút?" - Jimin thắc mắc, thường thì chủ tịch sẽ cho nhóm nghỉ ngơi vài ngày trước khi họp lại bàn kế hoạch tiếp theo mà.

"Anh cũng không biết, nhưng anh thấy giọng nói chủ tịch lúc nãy không bình thường lắm, như đang thiếu kiên nhẫn chuyện gì ấy." - Anh Hobeom nhíu mày, anh cũng không rõ cảm giác ấy có đúng không.

"Thôi ông chuyên tâm lái xe đi, nếu chủ tịch đã mất kiên nhẫn thì nên mau chóng đến nơi thôi." -Anh SeJin lên tiếng xóa tan mọi thắc mắc của mọi người.

Mười lăm phút sau thì mọi người đã có mặt ở công ty và đang tiến lên phòng họp ở tầng hai.

Anh SeJin gõ cửa hai cái thì tiếng chủ tịch vang lên:

"Vào đi."

Mọi người tiến vào bên trong, đã có sẵn chủ tịch Bang, thầy Son, các vị trong ban quản lý và thêm một người nữa không quen thuộc đang ngồi bên cạnh chủ tịch.

"Mọi người ngồi đi."

Khi đã an tọa hết rồi thì chủ tịch mới thong thả nói:

"Tôi biết gọi mọi người đến họp khi chỉ vừa kết thúc lịch trình như vậy là không nên, nhưng đây là chuyện khá gấp nên đành phải ủy khuất mọi người."

Chủ tịch Bangtan vừa dứt lời thì NamJoon đại diện nói 'không sao thưa chủ tịch' nên chủ tịch Bang mỉm cười hài lòng mà nói tiếp:

"Chuyện là thế này, sau khi tôi và các thành viên trong ban quản lý khảo sát thì đã đến lúc..." Bang chủ tịch ngừng lại một lát rồi nhìn lướt qua tất cả mà trịnh trọng nói "...có một World Tour cho Bangtan"

Các thành viên và hai quản lý giật mình, đây đúng là một chuyện lớn, phải nói là vô cùng lớn. World Tour chính là ước mơ của tất cả ca sĩ và Bangtan cũng không ngoại lệ.

"Thật...thật ạ?" - Hoseok lắp bắp muốn lẹo lưỡi, vẫn chưa dám tin là thật.

"Tôi không đem chuyện này và cả cuộc họp này thành trò đùa" - Bang chủ tịch mỉm cười nhìn bộ mặt ngây ngốc của các thành viên.

"Khi nào ạ?" - Cũng là NamJoon bình tĩnh hơn lên tiếng hỏi.

"Dự là đầu năm sau sẽ khởi động tour, từ đây đến đó còn khoảng năm sáu tháng nữa, tuy vậy nhưng thời gian không dài để chuẩn bị đâu, vì các cậu chưa có kinh nghiệm đi tour và sự giao tiếp với fan còn hạn chế nên phải chuẩn bị thật tốt."

Bang chủ tịch nghiêm mặt dặn dò và đây cũng là mối trăn trở của ông khi mà giao một thử thách lớn như vậy cho nhóm, nhưng chỉ có như vậy thì nhóm mới trưởng thành và vươn xa được.

"Trong thời gian chuẩn bị thì cũng không được làm fan quên lãng, vì thế các cậu phải kết hợp giữa quảng bá và tập luyện."

"Quảng bá ạ?" - Jungkook nghe đến quảng bá thì hưng phấn, cậu thật sự muốn gặp lại các fan.

Lúc này thầy Son lên tiếng về ca khúc quảng bá tiếp theo:

"Ca khúc quảng bá tiếp theo sẽ không phải nằm trong một album khác mà là tiếp nối cho album 'Dark & Wild', ca khúc được lựa chọn chính là 'War of Hormone' đã được phát hành."

"Ah, thì ra là bài hát đó" - Jungkook thích thú cười, trong album này cậu thích bài đó nhất vì nó mang giai điệu vui tươi.

"Đúng vậy, cho nên sau một tuần nghỉ ngơi thì các cậu phải bắt tay chuẩn bị cho đợt quảng bá kế tiếp và cả World Tour, vì công việc sắp tới khá nhiều nên có lẽ chỉ hai người SeJin và Hobeom sẽ không lo xuể cho các cậu..." - Bang chủ tịch nói đến đây thì người mà lúc nãy cả nhóm vẫn lấy làm lạ vì không quen biết đứng dậy chào mọi người, lúc này Bang chủ tịch nói tiếp "...nên tôi bố trí thêm một quản lý nữa cho các cậu, cậu ấy tên là Lee ChunSuk, từ nay sẽ đảm nhiệm việc chăm sóc các cậu phía sau sân khấu, còn SeJin từ nay sẽ bảo vệ và chăm sóc trong các sự kiện và sân bay, còn Hobeom thì đảm nhiệm việc ăn uống và đưa đón, được chứ?"

"Vâng, thưa chủ tịch." - Cả ba quản lý đồng thanh đáp.

Lúc này quản lý mới ChunSuk mới giới thiệu:

"Xin chào mọi người, tôi là Lee ChunSuk, sẽ đảm nhận việc chăm sóc Bangtan, rất vui được ra mắt."

Đáp lại là tiếng vỗ tay chào đón, mọi người hầu như hài lòng với người quản lý này vì nhìn cậu ấy khá trẻ, thật thà và hiền lành.

Bang chủ tịch dặn dò thêm chút nữa thì cuộc họp kết thúc, mọi người bắt đầu ra khỏi phòng, chỉ còn Bangtan và ba vị quản lý.

"Chào cậu, tôi là Hobeom, còn đây là SeJin, từ nay chúng ta làm việc tốt nhé." - Anh SeJin lên tiếng chào hỏi.

"Em chào anh, từ nay mong hai anh giúp đỡ hơn ạ" - ChunSuk khép nép cười cười.

"Chúng tôi không giúp được gì đâu, cậu phải xin cái đám giặc kia kìa." - Hobeom liếc mắt nhìn bảy thằng nhóc tăng động kia.

"Hyung ~ Sao hyung lại nói xấu bọn em chứ?" - Jin bất bình lên tiếng.

"Anh đã nói gì đâu, thôi mấy đứa lên làm quen ChunSuk đi, từ nay cậu ấy sẽ theo sát mấy đứa đó." - Hobeom cười nói, thật ra anh chưa hiểu lắm dụng ý của Bang chủ tịch khi sắp xếp một người mới làm quản lý thân cận bọn nhỏ.

Cùng chung suy nghĩ với Hobeom chính là anh SeJin, anh cảm thấy rất lạ nên không nhịn được mà quan sát ChunSuk nhiều hơn một chút.

Bangtan niềm nở tiến lên làm quen với quản lý mới, đồng thời cũng bị đồng bọn bóc mẽ những thói quen xấu.

Khi đến lượt Jungkook, cậu tươi cười rạng rỡ giới thiệu và bắt tay ChunSuk, một bên Jin lên tiếng:

"Thằng nhóc này ăn nhiều và còn ngủ nướng nữa đó hyung."

"Ya~ Hyung~" - Jungkook phùng má nhìn anh Jin, chưa chi đã khai tật xấu của cậu rồi.

"Anh ChunSuk đừng nghe Jin hyung nói bậy, em ngoan lắm."

Jungkook vội cứu vớt hình tượng khiến mọi người bật cười. ChunSuk cũng cười rồi nói:

"Chào em, từ nay chúng ta hợp tác tốt nhé, mà cho anh hỏi là chúng ta đã gặp nhau trước đó chưa nhỉ?" - Chunsuk vẫn mỉm cười lễ độ hỏi Jungkook.

Jungkook nghe hỏi xong thì hơi khựng lại suy nghĩ, trong trí nhớ mà cậu lụm nhặt từ 'Jeon Jungkook' hình như không có người quản lý trước mắt này, nên cậu lắc lắc đầu tỏ vẻ không nhớ.

ChunSuk thấy vậy thì mắt hơi lạnh đi nhưng cũng nhanh chóng hồi lại nét cười mà nói:

"À, chắc là do anh nhầm khi thấy em trên ti vi thôi."

Bàn tay đang bắt của hai người họ bỗng nhiên bị siết chặt bởi ChunSuk khiến Jungkook hơi giật mình, nhưng nhìn đến vẻ tươi cười của ChunSuk nên cậu không nghĩ nhiều.

Khi cậu quay đi để người tiếp theo giới thiệu thì không hay biết ánh mắt của người quản lý mới vẫn dõi theo cậu với nụ cười không còn thân thiện như trước nữa.

"Jeon Jungkook, cuối cùng cũng gặp lại cậu nhưng cậu lại không nhận ra tôi? Phải rồi, một kẻ cao ngạo như cậu thì còn nhớ đến ai, dù rằng bây giờ cậu không còn lạnh nhạt như xưa nhưng thế thì đã sao? Tôi sẽ trả lại cho cậu những cậu đã gây ra cho tôi."

P/s: Nếu ai theo Bangtan đủ lâu thì sẽ biết sự việc của Jungkook và một người quản lý (tên au không nhớ rõ nên tên trong fic chỉ là bịa thôi). Đó là một chuyện rất đau lòng và gây phẫn nộ cho các Army chúng ta. Và au cũng dựa theo việc đó mà phát sinh tình tiết ngược cho fic này, nhưng về nhân vật phản diện thì không chỉ 1 người này, quan trọng là au sẽ cứu ai ra khỏi tội lỗi thôi😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net