2.Từ phu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuối cùng cũng ăn xong cậu lăng ra định ngủ nhưng Tú Anh lại kêu dậy đi tắm rồi mới được ngủ. Cậu đã buồn ngủ lấm rồi nhưng không thể ở dơ mà ngủ như thế này được khó chịu lấm nên là phải ngốc đầu dậy mà đi tắm.

Cậu cởi đồ rồi bước vào bồn nước Tú Anh đã chuẩn bị. "Haizz thật thoải mái"(!) (vẽ mặt hết sức hưởng thụ)

Vừa mở mắc đã thấy tiểu Anh bên cạnh làm cậu giật cả mình.

-Sao.. Sao em không ra ngoài, làm ta giật mình.

-Em hầu hạ người mà sao ra ngoài được chứ.

-Nhưng..nhưng ta là nam nhân mà.
-Người nói gì vậy, người cũng có cái kia giống em mà.

-Hở...

-Em ..em đi ra ngoài đi 1 lát hẳn vô.

Sao khi nghe tiểu Anh nói cậu có chút bất ngờ, khi tiểu Anh  ra ngoài cậu kiểm tra cái đó đúng thật là giống lời tiểu Anh nói. "Chuyện gì đang sảy ra vậy, sao lại như vậy được chứ, đừng nói thời này cũng có người song tính nữa nha, chết tôi rồi, sao mọi chuyện lại đi xa thế này"

.

.

.

.

.

.

-Sao rồi? 'Lục Vương gia-Kim Tại Hưởng'

-Bẩm Vương gia hình như..Vương phi bị mất trí thì phải. 'A Lực-thị vệ thân cận của hắn'

-Ai gây ra chuyện này.

-Dạ là trắc phi.

-Lại là nàng ấy, hình như ta dung túm nàng ấy quá rồi thì phải (Nói xong đập mạng quyển sách đang đọc lên bàn)

-Vương gia bớt giận.

-Ở đây hết chuyện của ngươi rồi lui đi.
-Thuộc hạ cáu lui.

Hành lễ xong A Lực rời khỏi thư phòng của hắn.

-Đến Tùy Loan Điện 'nơi ở của trắc phi'

.

.

.

.

.

-Này tiểu Anh.

-Dạ

-Nơi này có phu nhân có thể viết thư hòa ly cho phu quân không?

-Sao người lại hỏi như vậy?

-Thì em cứ trả lời ta đi.

- Tất nhiên là không rồi, mà sao người lại hỏi em chuyện này?

-Ta muốn hòa ly với tên Vương gia kia.

-Vương phi người nói bậy gì vậy, lỡ Vương gia nghe được là người rơi đầu như chơi đó.

-Dù sao hắn cũng không yêu gì ta thà cớ gì phải ở lại cái Vương phủ này.

Cậu không để tâm lời tiểu Anh nói vẫn bình thản bình thản nào ngờ lại được thị vệ thân cận của hắn là A Lực nghe thấy. Kiểu này chỉ có toang ( ꈍᴗꈍ).
.

.

.

.

.

-Thần thiếp tham kiến Vương gia. 'Lệ Á Đông- trắc phi của hắn'

- Nàng mau đứng lên. (Đỡ nàng ta đứng dậy)

-Nàng có biết hôm nay Vương phi bị rơi xuống nước không?

-Thần thiếp tối ngày chỉ ở trong Tùy Loan Điện này nên cũng không để ý chuyện bên ngoài cho lấm.

-Là vậy sao?

Nàng ta vội gật đầu. Mọi chuyện này ta làm hắn điều biết hết nhưng vẫn che giấu, dung túng cho nàng bởi lẽ nàng ta là người hắn yêu, là người hắn muốn lấy làm chính thất nhưng vì hôn ước kia mà làm nàng ta thiệt thòi phải làm thiếp thất.

-Vương phi đã mất trí.

-Mất trí?? Chỉ rơi xuống nước thôi mà đã mất trí luôn rồi sao??

-Nàng nói gì?

-Dạ...dạ thần thiếp không có nói gì hết. Người...người ăn đi.

Hắn dạo này bận bịu việc triều chính còn lo mấy việc ở hậu viện này, thật là ăn không vô. Chán nản đứng lên định rời đi lại bị nàng ta giữ lại.

- Vương gia người đi đâu vậy.

-Ta ăn no rồi, ta về thư phòng trước nàng ở lại từ từ mà ăn.

-Nhưng người vừa chỉ ăn một tí thôi mà.

-.....

-Vương...vương gia..người..vương gia..

Bỏ lại một câu rồi hắn nhanh chóng trở về thư phòng, mặt kệ cho nàng ta có kêu gào xin mình ở lại vì hắn đã quá dung túng nàng ta nên nàng mới được nới mà làn tới. Tuy Vương phi kia không được hắn sủng ái nhưng dù sao người cũng là con cưng của Lại bộ Thượng thư Điền lão. Nàng ta làm như vậy vừa khiến hắn khó sử trước Điền lão vừa rước họa vào thân.

- Vương gia.

- Có chuyện gì?

- Lúc nảy thần có nghe được Vương phi cùng nô tỳ Tú Anh nói chuyện.

- Nói trọng tâm.

- Vương phi nói...

- Có gì thì nói đi ấp úng làm gì?

- Vương phi nói muốn từ phu.

- Gì chứ?? Từ phu?  Từ lúc nào gan cậu ta lại lớn tới như vậy. Lúc đầu vì muốn được vào Vương phủ của ta mà bất chấp mọi chuyện, giờ lại đòi hòa ly. Muốn làm ta chú ý sao?

- Ngươi theo dõi cậu ta tiếp, có chuyện gì liền báo cáo.

-Thuộc hạ đã rõ.

-Được rồi hết chuyện của ngươi rồi mau ra ngoài đi.

- Dạ thuộc hạ cáo lui.

"Điền Chính Quốc ơi Điền Chính Quốc ngươi là mất trí thật hay là đang giả bộ cho ta xem đây. Ngươi làm ta tò mò rồi đó Điền Chính Quốc."
_______
Nhớ cho tui sao nha 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net