chap 1 tình thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc giường êm ái kéo tuột Chung Quốc tiến đến với mộng đẹp. Cậu là đang núp ở bụi cỏ xem GV nhân thú cực đỉnh. Con Sư Tử đen đang bấu lấy phía sau cái người mà bắt cậu làm ôsin, dương vật thô to của nó đang cắm sâu vào cúc huyệt người kia, một người một thú cứ như vậy điên cuồng đưa đẩy, tiếng rên rỉ tràn ngập khắp khoảng đất trống.

Chung Quốc thì vô cùng kìm nén cho mình không bật cười sung sướng, đúng là tình thú ngập cả mắt. Con hổ to lớn đang nằm giương to đôi mắt chăm chú nhìn kẻ đang say ngủ trên giường mình,mồm cười toe toét, máu mũi lại chảy ròng ròng. Kì qúai, chảy máu mà vui thế sao?

Khẽ hừ mũi, cũng may cho tiểu bại hoại này,là người mà A Xích dẫn tới làm vệ sinh, hắn sau khi thỏa mãn cơn đói cùng hoan ái xong mới trở về. Tạm tha cho cái mạng nhỏ kia lại rộng lượng xẻ cho tiểu bại hoại này một góc giường. Để nghỉ ngơi hắn trở về nguyên trạng là một mãnh hổ to lớn.

Đang thiu thiu ngủ thì giường lại rung lên, tiểu bại hoại này không biết mơ gì mà cười đến rung giường, máu mũi lại không ngừng chảy.

Đưa chân trước khẽ chạm vào thái dương cậu, đôi mắt cũng nhắm nghiền lại. Đập vào mắt hắn là cảnh Hắc Sư cùng A Xích đang giao hoan kịch liệt, tiểu bại hoại kia lại đang nấp ở bụi cỏ mặt hớn mày hở,thiếu điều xông ra cổ vũ.

Râu mép hắn dựng ngược, qủa thực là tức giận, bại hoại này ngang nhiên trong giấc mơ lại đem tả hữu hộ pháp của hắn ghép thành cặp, lại còn mơ thấy cái kia.

Từ đôi mắt hổ phát ra một tia sáng đỏ, đánh thẳng vào đầu Chung Quốc,khiến cậu bật người thức dậy. Lại cụng đầu vào thứ gì đó, xoa xoa ngẩng đầu lên thì đập vào mắt cậu là một con hổ to lớn đang chằm chằm nhìn mình. Còn chưa kịp kêu la thì con hổ đã tiến tới, gằn giọng:

– Tiểu bại hoại, giám trên giường của ta mơ loạn, xem ta trừng phạt ngươi thế nào.

Tức thì con hổ đẩy ngã cậu xuống giường, dùng một chân lật sấp cậu xuống, móng vuốt xé tan tành quần áo trên người cậu.

Chung Quốc lúc này mới biết được mãnh hổ này là đang muốn cưỡng thao mình, nó lớn như vậy cậu sao sống được? Vung vẩy chân tay,Chung Quốc khóc lớn:

– Xin ngươi, Hổ đại ca, tha cho ta...ô...ô...

Râu mép cứng nhọn có lên má cậu, giọng điệu âm trầm lại cất lên:
– Gọi ta là Đại Vương.

-ôô... Đại Vương! Tha cho ta!

Chung Quốc sợ hãi khóc rấm rứt xin tha, cậu lần trước còn chủ động bám lấy bờm sư tử đen chờ đón nó, lần này đối diện với con hổ to đùng,lại còn biết nói này qủa thực là kinh hãi. Cái kia của nó chắc là có thể một phát mang cậu đâm chết. Nhìn bộ dáng tiểu bại hoại vừa khóc,vừa xin tha, cùng cúc huyệt phấn nộn đang phô ra trước mắt khiến dương vật bọc trong túi lông của hắn trướng lớn, lộ ra ngoài.

Tiểu bại hoại này mơ thấy cảnh 1người 1thú giao hoan,vậy thì hắn cũng chẳng tội gì khôi phục hình dáng con người. (jay: đáng đời nhà Cúc..)

Úp sấp lên người Chung Quốc, cái đuôi khoẻ mạnh không ngừng phe phẩy. Quy đầu cực đại đang gỉ dịch bôi trơn tiểu cúc. Ngứa ngáy,nhộn nhạo làm Chung Quốc không ngừng vặn vẹo, tiếng khóc nấc xen theo cả rên rỉ.

"PHẬP" dương vật to lớn bất ngờ đâm tới, nhưng do cúc huyệt chưa dùng bao giờ còn quá chặt nên mới vào được một nửa.

Chung Quốc bên dưới mắt trợn tròn, miệng không ngừng ngáp ngáp, cảm giác như vừa bị rơi xuống 18 tầng địa ngục. Một lúc lâu sau mới phát ra được tiếng khóc đứt quãng. Dương vật cực đại bị xiết chặt đến đau đớn, hắn lại 1lần nữa dùng sức đâm thẳng vào, vô tình trọc trúng tuyến tiền liệt, làm Chung Quốc la lớn, Chung Quốc nhỏ dựng đứng,không ngừng bắn. Đau đớn cùng khoái cảm, khiến cậu chỉ biết khóc.

Thân hình mềm nhũn mặc sức cho mãnh thú kia chà đạp. Tay cậu nắm chặt lấy ga giường, bụng không ngừng quặn thắt, Chung Quốc nhỏ phía dưới lúc này phun trào liên tục. Điểm mẫn cảm không ngừng bị công kích cùng trực tràng bị trà đạp đến rách ra, đau đớn cùng sung sướng triền miên khiến cậu ngất đi tỉnh lại biết bao nhiêu lần.

Cúc huyệt co rúm lại,nuốt trọn toàn bộ tinh dịch, sau khi phóng tinh vì đang ở hình thái động vật nên dương vật hắn lại sưng lớn,bít chặt lấy cúc huyệt ngăn không để giọt tinh dịch nào chảy ra ngoài. Chung Quốc lúc này đã ngất xỉu,mông vẫn treo lơ lửng trên không trung...

-----------------------------------------------------------------------
Hắn lúc này cũng là lực bất tòng tâm, muốn rút ra khỏi tiểu huyệt để xem xem thương tích của tiểu bại hoại này thế nào. Nhìn người Chung Quốc rũ cả xuống mà hông vẫn treo lơ lửng trên không trung, cúc huyệt như bám chặt lấy dương vật của hắn không rời, quả là có chút thương xót cùng buồn cười.

Dương vật của hắn ít nhất còn phải sưng lớn chừng 1tiếng đồng hồ nữa. Để bại hoại này cứ như thế treo lơ lửng hắn cũng không đành lòng. Chỉ còn cách duy nhất: Biến lại hình người,lúc đó dương vật của thú sẽ hóa thành của người, xẹp xuống rồi sẽ rút được ra.

Tức thì,một màu đỏ loè bao phủ toàn bộ gian phòng, khi màu dần nhạt đi, 1thứ sáng rực xuất hiện. Không phải là đèn cao áp,càng không phải mặt trời, đó là một thiếu niên, mái tóc đỏ rực, làn da bánh mật, từng khúc,từng khúc trên cơ thể đều hoàn hảo. Gương mặt anh tuấn phi phàm. Đem hắn so với A Xích còn hơn đến vài lần.

Dũng mãnh,tuấn suất, không ai khác ngoài hắn:ĐẠI VƯƠNG CỦA KHU RỪNG DÃ THÚ- KIM TẠI HƯỞNG.

Vừa biến thành hình dạng con người, dương vật của hắn cũng biến đổi theo, tức thì cúc huyệt mất chỗ bám liền nhả ra dương vật, hông Chung Quốc cũng lập tức rơi xuống giường.

Máu hoà cùng tinh dịch đua nhau tràn ra khỏi mật động.

Nhìn tác phẩm của mình hắn không khỏi giật mình,không ngờ lại nặng đến vậy, cửa hậu huyệt là bị rách một vết, mang một màu đỏ tấy. Bại hoại này là do chính A Xích chọn làm người giúp hắn dọn vệ sinh, hắn lại ngang nhiên đem người này làm đến sắp hỏng, e là A Xích sẽ không giúp hắn tìm người dọn vệ sinh nữa.

Nghĩ cũng chẳng ích gì, hắn liền lấy ra từ đầu giường một lọ nhỏ,tùy tiện sóc sóc để bột trắng trong lọ dính vào cúc huyệt. Cảm nhận được sự sót từ dưới hậu huyệt truyền lên, nhưng sức lực còn không đủ để mở mắt thì phản ứng được gì? Rốt cục cũng chỉ là hậu huyệt co rút một chút.

Sau khi rắc xong thuốc,hắn liền lăn ra, đem Chung Quốc quặp chặt vào trong lòng rồi đi vào giấc ngủ. Cảnh tượng trong phòng lúc này đúng là làm người ta mát mắt. Hai thân thể trần trụi đang dính sát vào nhau, một lớn một bé, đúng là công thụ rõ ràng.

Cơn đau mỏi cùng sự nhớp nháp khó chịu đánh thức Chung Quốc. Mơ màng mở mắt, cái gì thế này? Bàn tay nào đó đang ôm chặt lấy thắt lưng cậu, khẽ động để quay lại, nhưng động tác này làm cậu đau đến thấu xương, nước mắt lại cứ thế chảy dài. Bất ngờ,bàn tay từ eo cậu di chuyển,đem cậu xoay ngược lại.

Chung Quốc ngây ngốc ngắm nhìn người trước mặt. Hắn đẹp, rực rỡ như mặt trời vậy. Mắt cậu như hoa lên khi thấy khoé môi kia nhếch lên.

– Hahaha... Ngươi đúng là bại hoại háo sắc.

Bị câu nói đi đánh một phát, Chung Quốc là đang lơ lửng rơi bộp xuống. Một loạt hình ảnh hiện về, hôm qua chẳng phải cậu cùng với mãnh hổ đóng phim sex sao. Tại sao hổ chạy đâu mất thế vào là tên đẹp trai đến loá mắt thế này?

Chung Quốc trước người đẹp thế này nên nói năng cũng trở nên nhỏ nhẹ:– Ngươi có biết Hổ đại...à không Đại Vương đâu không?

Nhìn bộ dáng lúng túng của tiểu bại hoại hắn không khỏi thích thú:

– Ngươi nhớ Đại Vương đến thế sao hả bại hoại?

Chung Quốc lúc này mắt đã ươn ướt đáp lời:

– Thì thân xử nam của ta đã bị hắn phá rồi, không ở lại với ta lại chuồn mất, lại sai người đến đây trần truồng ôm ta...rất qúa đáng đó ngươi biết không? ... Nhưng mà ngươi đẹp thật nha!

Nói rồi Chung Quốc vươn tay sờ lên mũi hắn,cảm giác thật tốt khiến cậu cứ giữ mãi tay ở đó.

Bại hoại này đúng là lớn mật, chưa có ai giám gần hắn đến như vậy,lại còn đòi chịu trách nhiệm. Cái đầu nhỏ bại hoại này đúng là khác xa so với đầu người bình thường, chứa toàn những thứ đại vương như hắn còn khó nuốt nổi. Bại hoại này đối với hắn xem ra cũng khá đặc biệt, là giống đực đầu tiên mà hắn đâm qua, ban đầu nghĩ là muốn trừng phạt,nhưng cũng thật thích thú.

Đôi mắt hắn rực lên tia sáng đỏ, tức thì thân người liền hoá thành mãnh hổ, trước một Chung Quốc đang hoá đá hắn ghé sát mặt vào Chung Quốc ,khiến râu mép cọ vào má cậu rồi thì thầm:

– Bại hoại ngươi nhớ ta lắm sao?

Chung Quốc ngạc nhiên đến há hốc mồm, lưỡi hổ nhân cơ hội đó mà chui tọt vào trong liếm liếm khoang miệng cậu. Ngọt,đúng là ngọt thật, Chung Quốc bất giác vòng tay ôm lấy cổ mãnh hổ, nhắm mắt chờ đợi.

Bỗng cậu thấy tay mình trống không,hơi ấm cũng biến mất, mở mắt ra thì chẳng thấy ai, trong phòng trống trơn lại vang tiếng nói:

– Ngươi đúng là bại hoại...

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook