chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng tử tràn đầy nước mắt trong suốt động nhân hung hăng trừng dã thúở dưới thân đang tra tấn hắn đến chết đi sống lại, dám tra tấn khi dễ hắn, hắn nhất định phải đòi lại gấp trăm ngàn lần!
"A a... Ân a a... Úc ngô... Nga a a a..." Tuấn Chung Quốc thống khổ lại sảng khoái dâm kêu, trong nước bàn chân tuyết trắng phẫn hận dùng sức đùa bỡn thú hành nóng bỏng kinh người, còn cố ý dùng nhón chân bấm "Lang nha bổng", nhưng thú hành thật sự quá lớn ngón chân hắn kẹp còn chưa xong huống chi là bấm.Kim Tại Hưởng mang theo Tuấn Chung Quốc và nhi tử mới sinh trong nháy mắt dời đi trở về cung điện xa hoa ở dị giới.
"Tiểu Quốc Quốc, chúng ta về đến nhà rồi!"Kim Tại hưởng nhẹ nhàng buông Tuấn Chung Quốc cùng nhi tử xuống. khoé môi khẽ cong cười nói. May là bọn hắn chạy nhanh, chỉ cần chạy chậm một chút nữa thôi khẳng định sẽ bị mẫu thân giết chết! Lần này Thiên Cung đã náo loạn không ít rồi!
"Cuối cùng cũng về rồi! mệt quá!Ta chỉ muốn nhanh chóng nghỉ ngơi thôi!"Tuấn Chung Quốc lập tức kêu lên, đem tiểu dã thú ở trong lòng đưa cho Kim Tại Hưởng, sau đó nằm lên giường ngủ.
Hắn vừa sinh xong còn chưa kịp nghỉ ngơi cho tốt. Thì lại phải cùng Kim Tại Hưởng chạy trốn, thật sự là mệt chết hắn!
Nhưng khi hắn chỉ vừa nhắm mắt lại, đột nhiên có vật gì đó áp lên người. Thứ đó khiến hắn đau đến nỗi mở to mắt.
"Tiểu Quốc Quốc, không cho phép cưng ngủ!"
"Chàng làm gì thế? Dã thú chết tiệt! Mau cút đi xuống, ta chém chết chàng bây giờ! Chàng không nghe vừa rồi ta nói rất mệt hay sao, bây giờ ta chỉ muốn ngủ!"Tuấn Chung Quốc tức giận trừng nam nhân đang tà cười đặt nhi tử ở bên cạnh mình.
Tên hỗn đản này, một chút thương hương tiếc ngọc cũng không biết, nó không biết rằng hắn vừa phải sinh hài tử cho nó hay. Gia hỏa! Hắn lại hối hận là tại sao mình lại thích dã thú rồi!
"Tiểu Quốc Quốc, cưng đừng trừng ánh mắt lớn như vậy nha! Ta biết cưng vừa mới sinh hài tử xong nên rất mệt, vất vả cho cưng rồi! Nhưng cưng còn chưa làm một chuyện vô cùng quan trọng nha, phải làm xong thì mới được phép ngủ!"Kim mâu đầy tà khí nhìn hắn chằm chằm, thanh âm khàn khàn làm cho tim người khác không khỏi đập nhanh hơn.

"Dâm thú thối, không cho phép chàng xằng bậy nga! Ta mới sinh hài tử xong không thể làm được! Chàng nhanh cút cho ta!"Tuấn Chung Quốc kinh hoảng kêu lên. Hắn cứ tưởng rằng nam nhân lại muốn cùng hắn "Giao phối ".
Dâm thú thối này thật đúng là đồ siêu cầm thú. Nó mặc kệ hắn vừa mới sinh hài tử xong vô cùng mệt mỏi, chỉ biết quan tâm dục vọng của bản thân mà muốn cùng hắn làm tình! Đáng giận! Bây giờ hắn vừa mệt vừa đau. Nhất là phía dưới chỗ vừa mới sinh hài tử ra, chỗ đó đau đến chết đi sống lại. Nếu bây giờ mà còn làm tính nữa thì quả thật là muốn mạng của hắn mà!"Tiểu Quốc Quốc, cưng đừng nóng vội! Ta lúc nào nói là muốn làm tình cùng cưng! Thật đúng là một đứa nhỏ ngốc nghếch đáng yêu!"Nhìn biểu tình của hắn đang vô cùng kinh hoảng Kim Tại Hưởng cười muốn đau cả bụng, nhẹ nhàng niết cái mũi thon dài của hắn một cái.
Biết hắn vừa mới sinh xong nên vô cùng mệt mỏi, Kim Tại Hưởng lập tức làm phép tiêu trừ đau đớn, mệt mỏi cho hắn. Bây giờ hắn cảm thấy thân thể thoải mái hơn nhiều, phía dưới cũng không đau chút nào.
Tuấn Chung Quốc biết thân thể của mình trở nên thư thái như vậy đều là do dã thú làm phép, bỗng dưng trong lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng. Dã thú vẫn là người đối tốt với hắn nhất trên đời này, là người yêu hắn, thương hắn nhất trên đời này.
"Vậy thì chàng muốn làm gì?"Tuấn Chung Quốc thẹn thùng hỏi. Chỉ cần dã thú không ép hắn làm tình thì cho dã thú hôn hai ba cái cũng không vấn đề gì !
"Cho bú! Tiểu Quốc Quốc, chẳng lẽ quên cưng quên là bảo bảo vừa mới sinh ra thì phải cho bú sữa sao, cưng còn chưa cho bảo bảo của chúng ta bú sữa đâu!"Kim Tại Hưởng tà cười, đem tiểu dã thú đang ở trong lòng mình đưa đến trước mặt người yêu lắc lắc.
Tiểu dã thú đúng là một tiểu gia hỏa biết điều. Từ khi mới sinh ra rất ngoan không khóc nháo gì cả mà chỉ biết ngủ. Bị phụ thân lắc tỉnh nó mới nhẹ nhàng động một chút, rồi mở mắt nhìn mẫu thân, biếng nhác ngáp một cái, lại nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Tiểu dã thú vô cùng giống phụ thân của nó -Kim Tại Hưởng vô cùng thích ngủ đúng là một đứa trẻ siêu lười biếng.
"Cái gì...? Cho... Cho bú sữa!"Tuấn Chung Quốc sửng sốt một chút, lập tức xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng. Dã thú chết tiệt thế nhưng muốn hắn cho bảo bảo bú sữa, mắc cỡ chết mất!
"Bảo bảo nhỏ như vậy,cũng không biết ăn cái gì đương nhiên cưng phải cho nó bú rồi! Không thì nó sẽ đói chết!"Kim Tại Hưởng trả lời một cách rất đương nhiên.
Kỳ thật tất cả chỉ là nó lừa Tiểu Quốc Quốc mà thôi, trẻ con của thần tộc không giống với những đứa trẻ con của loài người. Đứa trẻ thần tộc khi mới sinh ra tất cả đều là thú hình, phải một tháng sau mới có thể biến thành hình người. Cho nên khi mới sinh ra chúng đã có răng nanh, có thể tự ăn thịt không cần bú sữa mẹ để duy trì sự sống.
Nhưng mà nó cố ý muốn nói như vậy là để hai cha con có thể cùng nhau bú sữa nha a a a...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook