Phần 3: Chọn anh dâu cho anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bố thấy... Namjoon của chúng ta đã đến tuổi lấy vợ được rồi. Đối tác lớn của bố có một đứa con gái cũng khá. Bắt thông gia với nhà đó công ty chúng ta sẽ được lợi."
Mọi người trong phòng ăn im lặng vài giây rồi lại bắt đầu bữa ăn gia đình. Như chuyện chủ tịch Kim vừa nói là chuyện hết sức bình thường. Chỉ có Namjoon là mặt nhẹ nhàng biến sắc. Lại là mấy cái chuyện kết hôn vì hợp tác, anh đã sớm rõ rồi. Mấy cái này từ tiểu thuyết đến phim truyền hình đâu đâu chẳng có.
Anh nhìn qua Seokjin ngồi kế bên, anh ấy vẫn cắm cúi ăn. Hoàn toàn không đem câu nói của chủ tịch lọt vào tai.
Lát sau Kim phu nhân lên tiếng.
"Còn phải xem người nó cưới như thế nào, không thể cưới cho con trai chúng ta một đứa tiểu thư ăn không ngồi rồi được, làm con dâu nhà này đâu phải dễ. Phải không Namjoon?"
"Vâng..."
Taehyung ngước mắt hóng hớt nãy giờ liền đứng lên, vẻ mặt vô cùng hào hứng mà nói."Chị dâu là do con chọn, con đồng ý mới được đem chị dâu về."
Mọi người cười cười gật đầu cho qua. Taehyung cứ nói luyên thuyên về chị dâu tương lai mà chẳng biết anh cậu đang rầu thối ruột. "Chị dâu sau này nhất định phải xinh đẹp, nấu ăn giỏi và khỏe như Kookie của con ấy."
Jungkook đang cầm ly nước cho cậu chủ của mình thì bất giác đỏ mặt, mọi người trong nhà cười ầm lên. Chủ tịch Kim nói."Thằng nhóc này thật là, Jungkook là con trai, chị dâu con là con gái. Làm sao có thể giống nhau được chứ."
"Nếu không giống Kookie con nhất định không cho anh lấy."
"Rồi rồi, con muốn thế nào đều tùy con."
Namjoon nhìn cả nhà vui vẻ chọn vợ cho anh mà không biết phải nên cười hay nên khóc nữa. Thư kí của anh ngồi cạnh vẫn ăn, lâu lâu ngẩng lên nói vài câu "Chủ tịch nói phải đấy!" rồi lại tiếp tục công việc chuyên môn. Namjoon tự hỏi liệu ngoài thức ăn ra chàng thư kí xinh đẹp của mình còn để ý đến thứ khác không? Như anh chẳng hạn.

"Òa~ hôm nay ăn thật no~"
Taehyung thả mình trên giường, lăn qua lăn lại như một đứa trẻ. Gương mặt anh giãn căng ra vô cùng thoải mái.
Jungkook đem khay nước và thuốc đến chỗ Taehyung, anh lập tức xụ mặt. Lại là cái thứ thuốc đó.
"Cậu chủ mau mở mắt ra, giả vờ ngủ không có tác dụng đâu."
"..." Im lặng, mắt nhắm nghiền.
"Cậu chủ còn nhớ lần không chịu uống thuốc bị ông chủ nhét thuốc vào miệng không?"
"..." Hơi đổ mồ hôi, mắt vẫn nhắm nghiền.
"Cậu chủ không chịu dậy uống thuốc em sẽ không chơi với cậu ̉ nữa."
"Anh là công chúa ngủ trong rừng, phải có hoàng tử Kookie hôn thì mới tỉnh được."
"..."
Jungkook thở dài, cười khổ vì cái "yêu sách" của cậu chủ, cúi xuống giường hôn nhẹ một cái ngay trán.
Taehyung ngồi dậy, xoa trán mặt nhăn nhó không hài lòng.
"Kookie làm sai rồi, hoàng tử đâu có làm như vậy."
"Vậy thì phải làm sao?" Jungkook cơ bản từ nhỏ đã không qua tâm đến truyện cổ tích, chỉ biết hoàng tử hôn công chúa, chứ có biết hôn như nào đâu.
"Phải như thế này..."
Nói xong Taehyung nhẹ chồm qua người Jungkook, một tay chống dưới nệm, một tay vòng qua gáy Jungkook, không mạnh không nhẹ mà kéo đầu cậu qua chỗ mình, áp đôi môi mỏng lên đôi môi đỏ mọng kia, khẽ kêu "chụt" một cái.
Jungkook trợn to hai mắt, cơ thể bất giác không động đậy được. Không biết là do bất ngờ hay thứ gì khác.
Taehyung tách ra, mắt híp híp nhìn Jungkook đỏ mặt tía tai, cười hề hề hai cái rồi vươn tay lấy thuốc cho vào miệng, uống một ngụm nước rồi nằm xuống, khuôn mặt vô cùng hài lòng mà khép mắt lại, từ từ chìm sâu vào giấc ngủ. Không cần dỗ dành, không cần ép buộc. Mọi thứ diễn ra tất cả đều lọt vào mắt Jungkook.
Rốt cục là người ta đưa cái gì vào truyện cổ tích để đọc cho trẻ con vậy?
Chỉ cần như vậy, hôn một cái là ngoan ngoãn uống thuốc, ngoan ngoãn đi ngủ.
Với cái đầu không được bình thường kia, anh có hiểu hôn môi là như thế nào không.
Nhìn Taehyung ngủ say vì tác dụng của thuốc. Jungkook khẽ chau mày.
Có gì đó....đang thay đổi trong cậu.
.
.
.
.
.
Taehyung thức giấc, nhìn ra cửa sổ thấy trời vẫn đen kịt, bây giờ mới có 2 giờ sáng.
"Ư... mắc tè..."
Taehyung xuống giường, không xỏ dép mà trực tiếp bước chân trần xuống. Nền đá lạnh băng làm anh hơi khó chịu.
Đi tè xong, nhấn nút xả nước, Taehyung mơ màng đi về phòng ngủ của mình. Ngang qua phòng Namjoon, anh khẽ nghe thấy tiếng thủy tinh va chạm. Cửa phòng vẫn khép hờ, Taehyung bước vào.
"Anh..."
Namjoon có chút giật mình, quay lại nơi cửa phòng.
"Tae Tae? Vào đây."
Taehyung đi tới bàn Namjoon ngồi. Trên bàn ngổn ngang đủ thứ bia rượu, mùi hăng xộc thẳng vào mũi.
"Sao anh chưa ngủ?"
"Nếu anh không muốn lấy vợ thì sao?"
Taehyung đơ ra một chút, câu trả lời với câu hỏi hoàn toàn chả ăn nhập với nhau.
"Anh cứ yên tâm, chị dâu em chọn cho anh nhất định phải tốt, phải xinh đẹp như Kookie, nấu ăn ngon như Kookie và khỏe mạnh như Kookie. Phải một đấm hạ gục cả 4 đứa để bảo vệ cho anh như Kookie bảo vệ em..."
Namjoon cười khổ.
Sau đó là một tràng huyên thuyên của Namjoon mà Taehyung không thể hiểu. Có lẽ là do tác dụng của rượu. Namjoon cứ liên tục nói mấy từ "Vợ tương lai", "Thích con trai" rồi lâu lâu lại lôi cả thư kí Kim vào.
Lúc cuối cùng, khi mí mắt của Namjoon không mở lên nổi nữa, anh nằm trên giường, miệng vẫn nói với Taehyung.
"Em mau kiếm anh dâu cho anh..."
Taehyung đứng dậy. Anh dâu là cái gì? trước giờ chưa lần nào nghe thấy. Rượu cũng làm người ta nói những từ thật thú vị.
Khép lại cửa phòng, Taehyung ngáp ngáp bước từng bước trở lại phòng mình.
Bước đến giường, anh mới để ý, Jungkook nửa nằm nửa ngồi tựa đầu ngủ trên giường Taehyung.
Cậu ngủ như vậy từ lúc Taehyung ngủ.
Taehyung cũng ngồi kế bên, nghiêng đầu xuống nhìn, ánh trăng từ cửa sổ ánh lên làm làn da trắng trong như sương của Jungkook càng thêm đẹp.
Taehyung cười hề hề, nhìn xuống bờ môi đỏ mọng. Nhớ tới cái hôn hồi nãy.
Hôn vào môi thì anh thấy nhiều rồi, trên ti vi, ngoài công viên, ngay cả trong truyện cổ tích của con bé hàng xóm cũng có hôn.
Taehyung nghĩ có lẽ hôn như vậy chắc rất vui, đến mức ai cũng thích hôn nhau như thế.
Nhưng lúc nãy, hôn được môi Jungkook là một cảm giác rất lạ. Môi Jungkook trước giờ đụng vào không phải ít, nhưng lần này thật là mềm.
Tò mò nổi lên, Taehyung muốn tìm kiếm lại cái cảm giác thú vị ban nãy, thừa lúc người hầu mình đang ngủ, liền dịch tới hôn một cái nữa.
A~ đúng là rất mềm.
Taehyung cười hề hề lấy tấm chăn đắp cho Jungkook. Về phần mình cũng leo lên giường ngủ.
End chap 3.
Đôi lời tâm sự của au.
Mọi người muốn bao lâu thằng Vếu mới hết dại đây? Au cũng ko biết khi nào mới hợp mà làm cách nào cho nó hết dại được nhỉ? Để nó còn đè bé Cúc ra chứ TvT au rất khổ tâm nha *khóc một dòng sông*
Mấy reader ai có trí tưởng tượng phong phú mau hiến kế cho au đê~ ai có ý hay au sẽ lấy nhá. Kamsa~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net