Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã nói là sẽ quên Taehyung thì sao phải trốn ?
Lí do là cậu thật sự rất sợ khi nhìn thấy hắn sẽ không cầm lòng được mà 1 lần nữa lao đầu vào nỗi đau .

Jungkook ôm cái bụng rỗng đi lên lớp lại . Bao tử cậu đang kêu gào rất thảm thiết haizz chịu thôi . Cách hay nhất để quên đi cái đói là ngủ . Jungkook liền gục đầu xuống bàn ngủ .

" cạch "
1 hộp sữa được ai đó đặt lên bàn cậu . Cậu ngước lên nhìn hộp sữa rồi nhìn lên người đó .

- Hyungie à không Taehyung anh...anh sao lại...?

Không thể ngờ được Taehyung đem sữa lên cho cậu sao ? Không thể nào chắc cậu vừa ngủ nên mơ thôi . Jungkook liền nhéo vào bắp tay của mình 1 cái đau điếng người . Cậu la lên 1 tiếng rồi nhắm tịt mắt , rưng rưng .

- Cậu làm trò hề gì vậy ? Mau uống đi

Taehyung ngồi lên bàn kế bên nhìn Jungkook

Đột nhiên có 1 tia sáng nhỏ len lỏi vào tim cậu nhưng rồi cũng như mọi lần Taehyung liền lập tức dập tắt nó.

- Đừng hiểu lầm là HaeMi bảo tôi làm vậy thôi

Thì ra là vậy . Jungkook cười nhạt " Taehyung à nếu em đã không có cơ hội thì xin anh xin anh đừng cho em thêm niềm tin nữa "

Jungkook cấm ống hút vào hộp sữa hút liền 1 hơi cho đến giọt cuối cùng .

- Uống xong rồi , anh đi đi , cho em gửi lời cảm ơn đến chị HaeMi

- Hừ

Taehyung hừ 1 cái rồi quay lưng bước đi . Sao phải tốn thời gian cho cậu ta chứ ? Thật khó chịu

- à Taehyung sao này anh và chị đừng đối với em vậy nữa

- Tất nhiên mà sau này nếu lỡ tôi có đối tốt với cậu thì cũng chỉ là thương hại thôi nên đừng mộng tưởng hiểu rồi chứ .

Hắn đứng lại nói

- Hiểu rồi

Những câu nói mà hắn đã nói cậu sẽ ghi nhớ thật kỉ . Cậu mệt mỏi lê thân đi quăng vỏ hộp sữa rồi ngồi lại bàn tiếp tục ngủ .

Taehyung đến bàn ăn lúc nãy ngồi tiếp tục ăn phần ăn còn dan dở của mình

- Anh à ! Kookie có sao không anh ?

- Anh không biết .

Mà nãy giờ Taehyung và Jimin chẳng nói 1 lời nào cả. Jimin thở dài 1 tiếng rồi đứng dậy đi về lớp trước

- 2 người ăn vui vẻ tớ không làm phiền nữa .

Y đi mất để lại Taehyung và HaeMi .

- Tae Tae à ! Anh kì thị sao ?

- Kì thị gì ?

- Anh biết em đang nói gì mà

- Ừm phải

- Tại sao ?

- Anh không biết .

- Anh ghét Kookie vì em ấy là đồng tính?

- Sao em biết ?

- Ánh mắt của anh đối với Kookie ....

- À

- Anh à ! Gay nhưng họ vẫn là con người mà , đâu ai muốn bản thân mình bị nhưng vậy đâu . Từ khi sinh ra đâu ai được lựa chọn cách sống mà họ muốn đâu

- Anh hiểu

Sau đó cô kể những gì cô biết về Jungkook cho Taehyung nghe và kể cả vụ cô đã cứu cậu thoát khỏi tên biến thái . Nghe HaeMi kể mà trong lòng hắn dâng lên à thứ gì đó .
Có lẽ sau này anh sẽ đối xử tử tế với cậu bé đáng thương này nhưng tất cả chỉ là thương hại

Hôm nay Jungkook lại phải đi tìm việc . Đi hết chỗ này đến chỗ khác rồi kết quả thì vẫn chưa có việc làm . Jungkook ỉu xìu đi về nhà cậu thấy 1 đám người to lớn mặc đồ đen đứng trước nhà cậu . Gì đây ? Trộm sao ? Không đúng nhà cậu là gì có đồ đáng giá mà lấy . Hay là muốn bắt cóc cậu rồi bán sang nước ngoài . Mà chắc không phải đâu . Cậu rung rẩy bước lại gần ngôi nhà của mình . Mấy người đó khi thấy cậu liền bắt cậu rồi xách cậu lên đem vào nhà .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net