||VKOOK_ONESHORT||-- JEON JUNGKOOK, ANH YÊU EM!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Loại người như cô mà cũng xứng làm dâu Kim Gia?"_ một giọng nói chanh chua được phát ra từ người đàn ông trẻ đẹp. Sắc đẹp của hắn thật làm vạn người mê triệu người ghen tỵ. Ngũ quan sắc nét của hắn thật khiến con người ta muốn phạm tội. Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với nhan sắc trời phú này, tính tình của hắn quá đỗi là tồi tệ đi. Kênh kiệu, ngang ngược, độc đoán và rất tàn nhẫn. Bản tánh trời sanh lạnh lùng, cao ngạo của hắn phần lớn là do cái danh đại thiếu gia của Kim Gia_ Kim Taehyung!

Người kia nhìn hắn bằng đôi mắt bi lệ. Loại người như cô sao? Cô là loại người gì? Xuất thân trong gia đình danh giá, xinh đẹp, tài giỏi, là nhị tiểu thư của Jeon Gia_ Jeon Jungkook. Như vậy mà vẫn không xứng sao?

Có biết bao nhiêu người mơ được cưới cô ngoài kia. Hắn có gì đáng mà để xỉ nhục cô như vậy? Là do cái hôn ước quái quỷ kia sao? Hắn ghét cô? Hận cô vì đã phá nát cuộc đời của hắn? Căm hận cô vì hủy hoại cuộc tình tươi đẹp của hắn sao?

Nực cười thật đấy! Còn cô thì sao? Thanh xuân của cô, mơ ước của cô? Ai trả lại cho cô?

"Loại người như tôi thì sao? Tôi vẫn bước vào Kim Gia đường đường chính chính là vợ anh đấy"_ nén cảm xúc chua xót trong lòng, cô nhếch mép cười mỉa nhìn hắn.

*Chát* Hắn nhẫn tâm giáng xuống khuôn mặt xinh đẹp của Jungkook một bạt tai. Đau? Nhưng tim cô đau hơn vạn lần da thịt.

"Cô không xứng làm vợ tôi. Người như cô chỉ ngang hàng với những con điếm thoả mãn đại gia thôi. Bớt mơ tưởng lại đi cô gái à~" Kim Taehyung thâm độc lăng mạ cô. Hắn xem cô là những con đĩ rẻ tiền kia sao? Một tiểu thư cành vàng lá ngọc như cô mà bị so sánh như này a?

Giới hạn bị khiêu chiến, giọt nước mắt vô thức lăn dài trên gò má chạm đến vành môi, Jungkook cảm nhận được vị mặn chát lan tràn trong khoang miệng cô.

1 năm. Đã một năm cô bước vào Kim Gia. Người làm ở đây đều quý mến cô, xem cô không đơn giản là chủ nhà mà họ thật sự xem cô là người thân. Nét đoan trang hiền lành của Jungkook chiếm tối đa là thiện cảm của người khác. Ba mẹ chồng cô yêu thương cô hết mực, là một gia đình chồng mà mọi cô gái nào cũng muốn có. Mọi người nói cô thật may mắn vì có được một người chồng thành đạt, tên tiếng lẫy lừng ai ai cũng biết.

Cô cảm thấy thật buồn cười. May mắn!?! Jungkook tự cảm thấy thương hại chính mình. Một chút yêu thương từ con người này_ người được mọi người ca thán, người được xem là chồng cô đây. Jungkook mỉm cười nhìn hắn:" Kim Taehyung! Chúng ta kết thúc đi".

Hắn cả kinh nhìn cô. Con người cô hiền lành tốt bụng hắn biết, những thứ cô làm trong một năm qua hắn đều thấy rõ. Đôi lúc hắn cũng cảm thấy bản thân mình thật hèn hạ. Nhưng chỉ cần nhìn thấy cô không hiểu sao lại cảm thấy chán ghét và muốn hành hạ cô đến vậy. Cô là người đã phá hủy tất cả của hắn. Cô xứng đáng có được hạnh phúc?

"Kết thúc? Cô chưa trả giá đủ làm sao mà kết thúc được" Kim Taehyung cười lạnh, vừa dứt câu liền bỏ đi luôn. Đến nhìn cô một cái hắn cũng lười.

Jungkook trầm ngâm co quận cơ thể thành một đống, cô gục đầu lên hai đầu gối. Không gian im ắng đến đáng sợ.

Một năm, khoảng thời gian không dài cũng không ngắn đủ để cô động lòng với kẻ bội bạc kia. Cô biết kết quả là con số không nhưng vẫn cố chấp ở bên cạnh chăm sóc và lo lắng cho hắn. Cô cũng tự cảm thấy khâm phục bản thân vì tài che dấu cảm xúc thật. Cô không nghĩ nếu hắn biết cô yêu hắn liêụ rằng có tốt hơn không? Nhìn hoàn cảnh của cô thực tại, vẫn là nên chôn vùi đoạn tình cảm này thôi.

Jungkook thu dọn một chút phòng khách rồi lê đôi chân mỏi mệt lên phòng. Căn phòng này hắn chưa bao giờ đặt chân tới dù là nửa bước. Cách trang trí phòng rất hài hoà, mang nét ấm áp của hôn nhân nhưng vẫn văng vẳng mùi vị tẻ nhạt hiu quạnh...

Jungkook ngồi bên mép giường nhìn ra bên ngoài, cuộc sống như này quá đủ rồi. Cô cần tự giải thoát cho chính mình. Ngoài cô ra thì không ai có thể cứu cô được nữa.

Bầu trời trong xanh đẹp đẽ đến nhường nào, khác xa với chốn bộn bề mà hắn thường lui tới đây_ bar VK

"Mày lại cãi nhau với Jungkook sao?"

Min Yoongi_ người bạn thân của hắn, anh biết hết thảy mọi chuyện giữa Jungkook và Taehyung. Là bạn hắn nhưng anh không đồng tình với những gì mà Taehyung làm chút nào.

Yoongi chán nản nhếch mép:" Đã không sống được với nhau tại sao không ly hôn đi?".

Câu nói vừa lọt tai hắn, Kim Taehyung đã nhìn anh bằng ánh mắt chết chóc:" Ly hôn? Dễ dàng vậy sao? Cô ta đã phá hoại cuộc đời tao vậy mà mày nghĩ tao sẽ để cho cô ta toại nguyện?".

"Mày trách cô ấy trói buộc sự tự do của mày? Vậy ly hôn chẳng phải cách tối nhất rồi sao?"

"Ha... Tốt? Cả đời này cô ta cũng đừng hòng thoát khỏi tao"_ Đôi mắt màu hổ phách nheo lại, bàn tay thon dài lắc lắc ly rượi trong tay.

Nhìn Taehyung mà Yoongi chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Anh chơi thân với hắn, khá hiểu con người Kim Taehyung. Đã 25 tuổi đầu rồi nhưng chưa có nổi một mối tình, không hề biết cảm giác yêu một người là ra sao. Chỉ biết làm theo bản năng lạnh lùng và tàn nhẫn. Chỉ biết chọn cách chiếm hữu để giữ được người khác ở bên cạnh.

Kim Taehyung không yêu Jeon Jungkook?? Giả dối!!

Đã say, hắn được anh đưa về lại Kim Gia. Vừa bấm chuông, một lúc sau đã thấy thân ảnh thon gầy của cô bước ra. Jungkook mỉm cười với anh:" Anh Yoongi?".

"À...ờ.. Jungkook, Taehyung nó say rồi. Em đưa nó vào nhà hộ anh" Nhìn bên mép môi cô vẫn còn rỉ máu, anh thương cảm, bối rối chuyển hắn qua cho cô.

Jungkook chậm chạp đưa hắn vào nhà, để hắn ngồi xuống ghế salon. Jungkook vào pha nước giải rượi rồi mang ra cho hắn:" Taehyung...".

"Ưm..."Hắn khó khăn uống từng ngụm nước, Taehyung mơ màng đưa tay chạm vào khuôn mặt cô:" Jungkook... Jungkook...".

Jungkook hốt hoảng vừa định đứng dậy thì bị hắn kéo cổ tay ngã xuống ghế. Hắn xem như tỉnh được một chút, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, nhẹ nhàng mút lấy, quyến luyến cọ nhẹ vào bên má cô:" Jungkook, cô ghét tôi lắm hả?".

"Taehyung...tôi...tôi"__ Cô ấp úng chưa kịp nói đã nghe hắn cười mỉa bên tai.

"Haha.. cũng đúng. Cô nhiều đàn ông thích vậy cơ mà, Kim Taehyung tôi đây làm sao thoả mãn nổi cô"__ Hắn hờ hững nhìn cô:" Muốn ly hôn để tiện qua lại với bọn chúng chứ gì? Nhưng phải làm cô thất vọng rồi, tôi sẽ không để cô toại nguyện đâu Jeon Jungkook".

Nước mắt của chợt rơi xuống, hắn cho là cô phản bội hắn sao? Jungkook cố gắng đẩy hắn ra nhưng bất thành. Taehyung mạnh mẽ chế ngự cô, ham muốn trong người nổi dậy, tưởng là sẽ làm cô tổn thương nhưng không, hắn quá đỗi nhẹ nhàng. Nghe tiếng người bên dưới nỉ non hắn cảm thấy vui sướng lạ thường, bất chợt hưng phấn quá độ hắn mạnh mẽ chiếm lấy cô. Đem cô là của riêng mình hắn.

Jungkook mệt mỏi ngất lịm đi, hắn bên cạnh nhẹ vén lọn tóc loà xoà ngự trự trên khuôn mặt xinh đẹp của Jungkook. Cô ở trong vòng tay hắn như vậy thật an tĩnh, rất đỗi ngọt ngào. Hắn không muốn mất cô, không hiểu vì sao nhưng hắn thật sự rất sợ cô sẽ rời xa hắn.

Lúc cô nói muốn ly hôn hắn chỉ có nghĩ làm sao để nhốt cô bên cạnh mình mãi mãi. Cả đời này cô không cách nào thoát khỏi hắn. Hắn nhẹ nhàng xiết vòng tay, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán Jungkook thì thầm:" Em mãi mãi là của tôi".

__________
"Ưm~~~.." đánh một giấc ngon lành từ tối qua đến quá trưa. Mở mắt ra đã thấy nắng gắt bên ngoài. Sao cô lại nằm trên giường rồi, chẳng phải tối qua vẫn đang ở sofa? Nhắc mới nhớ, vừa cử động thắt lưng đã đau nhức. Jungkook khó khăn lê vào nhà tắm vscn rồi từng bước xuống nhà. Vừa đến cầu thang đã nghe tiếng động vọng ra từ trong bếp.

Cô rón rén đến gần xem, bóng dáng nam nhân từ tốn chuẩn bị bữa trưa, khung cảnh thật đẹp, động tác của hắn còn đẹp hơn. Jungkook mỉm cười nhẹ nhưng những gì hắn nói tối qua lại văng vẳng khiến đôi mắt cô đượm buồn.

Jungkook đi lại rót nước uống, cô vẫn không nói một lời, chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái. Taehyung biết tỏng cô chắc giận hắn, mặt dày bước đến ôm cô từ phía sau:" Dậy rồi sao?".

Jungkook nhìn vòng tay trói chặt mình, vừa thấy hồi hộp vừa thấy xót xa. Một người độc mồm như hắn liệu có nói được mấy câu nghe được. Cô chỉ sợ chưa bị hắn hành hạ đến phát điên cũng bị hắn nói cho tổn thương đau đớn.

"Jungkook...." Hắn tựa đầu vào hõm cổ cô dụi dụi:" Em giận tôi sao?".

Jungkook hít sâu:" Tôi làm gì mà giám giận anh. Hôm nay tôi muốn ra ngoài,sẽ về muộn".

"Em đi đâu?" Taehyung nhăn mày, lại muốn ra ngoài. Không phải lại...

"Tôi đến nhà của Jimin!" Jungkook rất ghét sự kiểm soát từ hắn. Từ khi về làm vợ hắn cô như bị cô lập với thế giới bên ngoài vậy. Cô không phải là tù nhân, cô không có tội tại sao lại giam giữ cô như một tội phạm vậy chứ?!

"Tôi đưa em đi!" Hắn cởi bỏ tạp dề ra khỏi người, vội rửa tay rồi đi ra. Vừa ra đến hắn lại thấy Jungkook nức nở.

"Kim Taehyung, tôi xin anh, anh đừng có kiểm soát tôi như vậy nữa được không? Tôi là con người, tôi cũng phải có bạn bè, tôi có chân tôi muốn tự mình đi"_ Jungkook như gào vào mặt hắn. Cô chưa bao giờ như vậy cả, Jungkook dù có uất ức thế nào cũng chưa bao giờ to tiếng với hắn.

"Kim Taehyung, kết thúc đi. Xin anh hãy giải thoát cho tôi đi" Jungkook nhàn nhạt nói với hắn. Cô như phải chịu đủ mệt mỏi và đau khổ, đến nhìn lấy hắn cô cũng không còn đủ sức nữa rồi.

"Em nhẫn tâm vậy sao?"_ Hắn gương mắt nhìn cô, tiếng khóc của Jungkook vẫn vang vọng trong nhà. Hắn chẳng vui nổi, đôi mắt hổ phách đã có chút dịu dàng nhìn thẳng vào cô:" Năm lần bảy lượt muốn ly hôn. Em xem tôi là cái gì?".

"Tôi nhẫn tâm hay anh tàn nhẫn. Một năm nay có khi nào anh xem tôi là vợ của anh không? Xỉ nhục, hành hạ tôi anh vui lắm phải không? Tôi nhu ngược, ngu ngốc để cho anh điều khiển anh thấy thoả mãn lắm chứ gì?".

"Tôi xỉ nhục em? Hành hạ em?"_ Hắn cười mỉa, dường như không khống chế nổi mình nữa hắn buông lời cay độc:" Em thấy ấm ức sao?".

Không phải vì hôm qua hắn gặp cô đi cùng người đàn ông khác, hắn cũng sẽ không như vậy. Trong cơn tức giận hắn không kìm chế nổi bản thân nên mới xuống tay với cô. Hắn thừa nhận từ lúc cưới nhau hắn chưa từng dịu dàng với cô, cũng chưa bao giờ để mắt đến Jungkook. Nhưng bây giờ hắn muốn bước vào thế dưới của cô, cố gắng để hiểu Jungkook. Hắn sai sao?

Ha... Jeon Jungkook tưởng hắn sẽ xin lỗi cô, cứ ngỡ hắn sẽ xuống nước dỗ dành cô nhưng cô đã lầm, cô quên mất rằng hắn là Kim Taehyung. Cô làm sao mà đấu lại với hắn cho được.

"Kim Taehyung! Anh không phải là con người"_ Jungkook căm phẫn nhìn hắn, cô nhác phải đôi co với hắn,một mạch chạy lên phòng thay đồ rồi đến nhà Jimin.

"Ở nhà!"_ Vừa thấy cô bước xuống nhà hắn đã lạnh lùng ra lệnh.

"Tôi không phải con anh mà anh muốn nói gì cũng được"_ Jungkook cãi bướng. Từ giờ cô sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy đâu. Cô sẽ không để bản thân bị hắn dày vò thêm nữa.

"Giỏi! Cứ thử bước ra khỏi đây một bước đi. Tôi sẽ khiến em phải hối hận".

Jungkook không nói không rằng một mực rời khỏi Kim Gia, cô đúng là chạy đến nhà Jimin. Vừa vào Jimin đã hỏi ngay.

"Taehyung cho mày đi sao?".

Jungkook rơi lệ:" Jimin, tao chịu đựng như vậy là quá đủ rồi. Rõ ràng là anh ta ghét tao vậy tại sao lại không ly hôn?".

"Jungkook, hắn ta đã làm gì mày?" Jimin đau lòng thấy Jungkook, nàng sờ vào viết thương bên môi cô vẫn còn:" Hắn ta đánh mày?".

"Jimin làm sao để tao thoát khỏi hắn đây?".

Jimin ôm cô vào lòng, nàng biết là cả hai kết hôn với nhau là vì hôn ước. Nhưng Jungkook thì khác, cô có tình cảm với hắn từ lần gặp trước. Nhưng Kim Taehyung, hắn không phải là một người bình thường. Hắn chưa bao giờ gần sắn nữ, không biết tình yêu là gì. Vả lại đã quen với sự tự do hắn khó lòng mà chấp nhận được rằng mình đã có vợ. Nhưng như vậy cũng không được, tại sao lại tổn thương Jungkook? Một cô gái hiền lành lương thiện như cô tại sao lại phải sống cuộc sống khốn khổ này? Đường đường là đại tiểu thư của Jeon Gia, xinh đẹp tài giỏi mà giờ phải chôn chân trong cái hôn nhân giả tạo này sao? Liệu có đáng?

Jungkook ở li bì trong nhà Jimin cả một ngày, sự tự do mà cô luôn ao ước chỉ khi ở cùng nàng cô mới được hưởng thụ.

"Jimin, cảm ơn mày"_ Đến giờ cô phải về rồi, nếu về muộn Taehyung sẽ lại nổi điên cho coi.

"Con nhỏ này,... Có gì phải nói với tao nghe chưa không được giữ một mình đâu đấy"_ Jimin cảm thương nhìn cô. Thật lòng nàng không muốn cho Jungkook quay trở về đó một chút nào.

"Tao biết rồi. Thôi tao về nha".

"Về cẩn thận!".

_______Kim Gia_______.
"Về rồi?" Trong nhà không có bật đèn Jungkook cứ tưởng hắn chưa về. Cô cứ thế mò mẫn đi lên phòng, chân còn chưa bước lên cầu thang đã bị hắn lạnh lùng hỏi.

"Sao anh không bật đèn?"_ Trong bóng đêm 4 con mắt giao nhau, tiếng hít thở của cả hai đều nghe rõ một một.

"Em muốn ly hôn với tôi đến vậy sao?"_ Hắn đã không còn vẻ bá đạo thường ngày nhưng khí thế từ người hắn toả ra chưa bao giờ giảm sút.

Jungkook không tin, cô đi lại bật đèn, cô thấy được vẻ nhếch nhác của hắn. Quần áo xộc xệch, đầu tóc rối mù, bên cạnh còn có một chai rượi vừa được hắn uống hết.

"Đơn ly hôn đây, em kí đi" Hắn chỉ tờ giấy trên bàn. Kim Taehyung bây giờ thật đáng thương. Không hiểu sao nhưng nhìn hắn giờ cô chỉ muốn khóc, thật sự tim cô rất đau.

"Anh đồng ý ly hôn?!"_ Cô ngạc nhiên quá đỗi:" Không phải anh ghét tôi lắm sao? Không phải muốn hành hạ tôi để trả thù vì đã phá hủy cuộc đời anh sao?".

"Không phải em muốn ly hôn còn gì? Tôi đang thành toàn cho em đó"_ Hắn hờ hững nhìn cô. Hắn ghét cô? Tại sao hắn không cảm thấy như vậy?.

Jungkook nắm chặt tay nhìn lấy tờ giấy kia. Rõ là hắn không có tình cảm gì với cô còn gì, nếu đã vậy thì tốt nhất là giải thoát cho nhau chứ làm sao nữa. Nhưng cô không đành lòng, cô không muốn kí.

"Sao không kí đi, đứng ngẩn ra đó làm gì?"_ Hắn rất thong thả. Nhìn rất điềm tĩnh nhưng bên trong lại bồn chồn khôn xiết.

Jungkook cầm lấy bút lên, tay run rẩy đặt xuống viết. Từng nét được cô thể hiện lên trên mặt giấy, không lâu sau đã thấy rõ chữ kí tên của cô.

Hắn như nín thở nhìn cô, vẻ mặt buồn rượi không chế dấu nổi. Taehyung gượng cười nhìn lấy Jungkook:" Vừa lòng em rồi chứ? Giờ chúng ta không còn can hệ gì nữa em vui chưa?".

Jungkook không trả lời hắn, cô một mạch chạy lên phòng. Cô khóc không thành tiếng. Tại sao vậy? Cô phải vui mừng chứ sao lại đau như này?

Không phải hắn đã làm theo những gì cô muốn rồi sao, sao cô lại như vậy chứ hả? Jungkook không thể đối mặt với hắn được. Nếu nhìn hắn cô sẽ không thể che giấu được cảm xúc của mình mất, cô sợ hắn biết tình cảm của cô sẽ khinh thường cô, rẻ mạt cô.

"Jungkook, mở cửa cho anh".

Là Taehyung gọi cô, vừa nghe thấy giọng hắn Jungkook đã không kìm nén được mà rơi nhiều nước mắt hơn. Nhưng cô không thể để hắn thấy được, Jungkook vội lau đi rồi ra mở cửa cho hắn.

"Còn chuyện gì?".

"Jungkook, chúng ta có thể sống như vợ chồng thực sự từ giờ đến sáng mai không. Tôi đảm bảo sẽ không làm phiền em nữa"_ Taehyung cứ như vâỵ khẩn cầu cô. Hắn như vậy khiến cô không thể nào mà từ chối được.

Hai người nằm trên giường lớn thật sự rất giống những cặp vợ chồng hạnh phúc, khủng cảnh ấm áp này là lần thứ hai sau đêm ân ái kia. Cả hai đều không ai nói với nhau câu nào chỉ im lặng nghe nhịp thở bình ổn của đối phương.

Kim Taehyung đưa tay vuốt tóc Jungkook, cô tham lam là vậy, ảo tưởng hưởng thụ cảm giác như trong mơ này, nó thật quá đỗi ngọt ngào.

Nếu là mơ xin đừng tỉnh giấc...
Nếu là thực xin thời gian gian hãy ngừng quay...

" Kim Taehyung! Anh đã bao giờ yêu tôi chưa?" Jungkook áp mặt vào lòng ngực hắn, sự an toàn mà Taehyung mang lại cô không thể nào phủ nhận.

Hắn vô cùng bất ngờ với câu hỏi của cô.Yêu? Yêu là gì? Hắn thật sự không biết.

"Yêu? Tôi không biết yêu!"_ Giọng khàn đặc đặc biệt của đàn ông vang lên trên đỉnh đầu của cô. Hắn là ác ma làm sao mà có tình yêu được. Jungkook à~ tỉnh mộng đi.

"Jungkook, tôi vẫn luôn muốn hỏi, tại sao lại muốn ly hôn. Tôi... đáng ghét đến vậy luôn hả? Em hận tôi đến thế sao?".

"Chúng ta đừng nói mấy chuyện này nữa. Không phải anh bảo muốn sống như vợ chồng thực sự đến sáng mai sao?"

Taehyung im lặng. Tội ác mà hắn gây ra cô có thể cả đời này cũng sẽ không tha cho hắn.

"Taehyung, anh đã buồn ngủ chưa?"_ Jungkook cảm nhận được không khí quỷ dị giữa hai người, cô lên tiếng trước:" Có muốn uống một chút gì đó không?".

"Em muốn uống ít rượu không để anh đi lấy" Tửu lượng của Taehyung rất tốt. Chỉ một chút ít ban nãy làm sao mà để hắn say được.

Hai người ngồi ngoài ban công gió mát hiu hiu thổi. Jungkook dường như rất thích bầu không khí này, cô cứ vậy mà hưởng thụ sự nhẹ nhàng do tự nhiên mang tới.

Có lẽ đây là đêm ngọt ngào nhất của cô và hắn, lần đầu tiên hắn để cô thấy được mặt yếu đuối của ác ma. Nhìn Taehyung bây giờ Jungkook thật sự không dám nghĩ hắn chính là Kim Taehyung.

Mọi người khi nghe đến cái tên Kim Taehyung đều phải khiếp sợ, họ luôn mang trong mình tư tưởng hắn không phải người bình thường. Chính Jungkook cũng đã có suy nghĩ này vì hắn thật sự chưa bao giờ để lộ mặt sau của mình, Taehyung luôn đeo cho mình một lớp mặt nạ. Hắn phải thật lạnh lùng và tàn nhẫn. Bởi vì hắn hiểu rõ trong giới thương trường chỉ có cá lớn nuốt cá bé làm gì có cái gì gọi là tình nghĩa đâu cơ chứ.

Hắn tưởng bản thân đã đạt đến cảnh giới của sự tàn độc,nhưng không vẻ yếu đuối của hắn chợt hiện ra khi đối diện với Jungkook.

"Anh chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp trong chính ngôi nhà của mình"_ Hắn nhàn nhạt nói với cô. Ly rượu trong tay sóng sánh càng tôn lên sự cô độc của một kẻ máu lạnh.

"Là do anh quá lạnh lùng thôi".

"Em có thấy sợ anh không?"

"Có! Lúc nào nhìn thấy anh em cũng sợ anh hết"_ Sợ anh sẽ xỉ nhục em, sợ anh coi thường em càng sợ anh kinh tởm tình cảm của em.

"Tại sao vậy?"_ Hắn cũng không lạ gì với câu trả lời của cô. Jungkook sợ hắn cũng là lẽ đương nhiên thôi.

"Một năm qua anh chưa từng nói chuyện với em, chưa từng nhìn đến em lấy một lần. Mặc dù ở gần anh nhưng em vẫn cảm thấy anh quá xa, em không thể chạm tới được. Em rất ghét bị trói buộc, cũng như anh nói em đã phá hủy cuộc đời anh, kiểm soát sự tự do của anh. Em cũng có ước mơ, cũng muốn làm những điều mình thích, cũng phải có bạn bè, em không thể cả ngày cứ ở một chỗ được"_ Chắc do có men kích thích Jungkook mạnh dạn nói ra những gì mình nghĩ. Cảm xúc đè nén lâu ngày mới được giãi bày khiến cô kích động:" Anh cũng như em, cần được giải thoát. Hôn nhân phải lấy đúng người mình yêu thì mới hạnh phúc được. Em cũng không muốn cả ngày chỉ có nghe anh chửi rủa, cũng không muốn làm gánh nặng của anh".

"Jungkook..."_ Cô nói rất nhiều, Jungkook vừa uống vừa nói, cô như đã chịu đựng đủ những tổn thương do hắn gây nên, coi nghẹn ngào.

"Em không muốn nhắc lại chuyện cũ. Rồi chúng ta cũng đường ai nấy đi, sẽ có cuộc sống riêng của mình. Chỉ hy vọng anh sau này đừng lạnh lùng như vậy nữa. Hãy học cách chăm sóc bản thân. Đừng giữ thói quen không về nhà, đừng thức khuya làm việc sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ. Cũng đừng tìm đến rượu bia để giải sầu".

"Anh biết... Em dự định sẽ làm gì?"_ Taehyung không giỏi ăn nói đặc biệt là nói mấy lời đường mật.

"Em cũng chưa biết, chắc sẽ đi tìm cảm hứng trước tiên"_ Jungkook đã uống khá nhiều, cô rất nặng lòng. Cô rất muốn nói rằng cô yêu hắn nhưng cô sợ tình cảm của mình đặt sai chỗ. Sợ sẽ lại lần nữa chịu đựng đau khổ. Cô rất sợ!

"Sau này có khó khăn gì cứ tìm đến anh"_ Kim Taehyung nốc cạn ly rượu trong tay. Rất muốn giúp đỡ cô, hắn muốn mình có thể làm gì đó cho Jungkook.

"Jungkook, chúng ta... cũng đã vậy rồi em không thấy thế nào à?"_ Hắn rất muốn hỏi cô về vấn đề này. Từ hôm xảy ra chuyện Jungkook vẫn chưa có biểu hiện gì hết.

"Do anh say nên em không muốn nhắc đến. Nhắc lại cũng sẽ làm cả hai khó xử thôi"_ Hắn muốn sao? Cô không nghĩ vậy luôn đấy.

"Nhưng mà..."_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lyn