Gặp nhau ( chap 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó, JK đi mua sắm trên một con đường rộng và sạch sẽ , có ai biết rằng đang đi cậu đã đâm phải 1 người mà còn ko xin lỗi ( chắc tại cậu đang ngắm đường) ng bị đâm quay lại quát:
- Đồ khùng, ko xin lỗi ng ta mà còn hiên ngang đi tiếp, thật xui xẻo, sáng sớm gì toàn gặp chuyện đâu không - tỏ vẻ khó chịu
- ấy xin lỗi, tôi ko cố ý- JK giật mình xin lỗi
Nhưng đâu có biết rằng chính anh, người mà đã đâm vào JK lại phải lòng cậu mất rồi. Người bị đâm nói:
- cậu tên gì?
-JungKook
-tôi tên Kim Taehyung, gọi tôi là V. Nào, cậu đâm vào tôi ko xin lỗi làm hỏng hết hoa quả tôi mua rồi, giờ cậu tính sao ???- V hỏi với vẻ mặt tội lỗi nhưng JK đâu có biết hoa quả của V đâu có hỏng nhưng vì bản tính tin người nên JK liền lúng túng đáp, mặt lỗ rõ vẻ hối lỗi:
- tôi có thể mua đền cho anh dc chứ ???
- tôi ko muốn hoa quả nữa chi bằng cậu mời tôi đi ăn- V cười toe toét
- ừ- JK nói mặt ngại ngùng
- ừ thì đi thôi, sao ngẩn người ra thế
Thế là từ đó JK và V bắt đầu quen nhau và dần dần họ cũng thân nhau hơn, họ đã trở thành bạn của nhau mặc dù V hơn JK 2 tuổi











Tình bạn của 2 người đã 11 năm trôi qua, JK bắt đầu có tình cảm với V mặc dù cậu ko biết V đã có tình cảm với cậu từ lúc mới gặp, JK định mời V ra quán cafe thì V lại mời trc:
- đi uống cafe đi, xả hơi tý
JK mặt lạnh:
_ chúng ta thân nhau mười mấy năm mà sao cậu lại nói thiếu tế nhị thế
V cười toe mồm :
- sorry nha
- ừ-JK mặt lạnh lùng đáp ko ra hơi vì ngại chứ ko phải ghét cậu
Cả hai người đi ăn. Khi vào quán cafe V bỗng lấy ra một cái nhẫn đưa cho JK
- cậu làm gì vậy - JK ngạc nhiên ,chợt nói to giữa đám đông
Cả bầu không khí im lặng, biết đang có chuyện riêng giữa hai ng bàn bên kia nên họ lại nói chuyện như bình thường
JK nói thầm như sắp khóc
- mới có 11 năm thôi mà
- thế thực sự Kook ko chấp nhận
- có - JK bối rối chữa cháy- nhưng tỏ tình giữa đám đông ko ngại à
- thế ra chỗ khác
- ê gọi món rồi tính chốn đi đâu, cậu trả tiền - JK vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh và chỉ vào mặt V nói lại
- ừ
- ờ thế thì ngồi xuống
- chả dễ thương gì cả
- thế cậu nghĩ ngày tôi bị cậu tỏ tình là ngày tôi phải trả tiền cho cậu đi ăn hay sao- JK nhăn mặt đáp lại
- ừ- V nói đùa mà ko để đến cảm xúc của JK
Bỗng chợt, JK tức giận, cầm lấy cái cặp đeo vào ng rồi đi về, ko quan tâm đến V đang ngồi méo xệch mặt ở quán Cafe. V  nghĩ rằng JK giận rồi nên cố uống hết hai cốc cafe và 1 đĩa salad to mới dám về vì đã gọi ra rồi mà.
Các bạn ủng hộ :> còn hai chap nữa cơ ahhhhhhhhh ~~ 😘👌🏻
Wait mẹ :)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook