Chương 31: Hai vị khách đến thăm nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta thường nói, thói quen tựa như một loại thuốc phiện nó luôn mang theo một sự đáng sợ. Hằng đêm đều nằm trong vòng tay anh mà ngủ nhưng đêm nay anh không ngủ chung khiến cậu khó chịu 

Nằm lăn qua lăn lại trên giường, chốc chốc lại nhìn ra cửa phòng, nhưng nó cứ im lìm. Cậu tức giận trùm mềm qua đầu." Cậu không cho vào thì sẽ không vào sao, đáng ghét "

Ở ngoài cửa ai kia đang đi qua đi lại trước cửa phòng chần chừ không dám vào, giơ tay ra định nắm cửa thì lại rụt tay về. Khoảng hơn năm phút sau, lấy can đảm mở cửa ra, ngó vào phòng nhìn đóng mềm trên giường, cười cười đi vào 

Đi đến rồi kéo chăn chui vào, ôm chặt lấy tiểu yêu tinh kia. Biết cậu chưa ngủ, anh kề sát tai cậu nói :"Bảo bối, anh xin lỗi" - Sau đó hôn nhẹ lên trán cậu, ôm lấy cậu chìm vào giấc ngủ 

Tiểu yêu tinh kia nở một nụ cười hạnh phúc, cậu biết cho dù là thế nào, cậu làm bất kỳ điều gì, tính tình cậu ra sau thì anh sẽ luôn bên cậu, vòng tay anh mãi mãi sẽ ấm áp như vậy 

✩✩✩✩✩

Mùa đông qua đi mùa xuân lại đến, không khí đón xuân trong căn nhà nhỏ ấm áp cũng không khác mấy so với mọi người 

Vào ngày mùng một Tết có một vị khách bất ngờ đến 

Reng....reng......reng 

"Đến đây, đến đây" - Taehyung từ trong bếp chạy ra, trên người còn mặc cái tạp dề in hình hoạt hình bên trên ra mở cửa 

"Anh hai, anh rê"̉ - Nụ cười ngưng trọng nhìn hai thân ảnh trước mặt 

"Cậu không định mời anh vào nhà sao" - Anh hai Kim Taehyung, Namjoon nói 

"A, mời, mời "- Taehyung né qua một bên để hai người vào 

Từ trong phòng bếp Jungkook chạy ra, cậu cũng mặc cái tạp dề giống hệt anh. Cả hai đang chuẩn bị bữa cơm tối vô cùng vui vẻ thì hai vị khách lạ mặt lại đến 

"Taehyung......"- Cậu đưa mắt nhìn anh ngơ ngác hỏi 

"Anh hai anh Namjoon, anh rể anh Seokjin " - Nhìn sang hai người kia - "Anh hai đây là Jungkook người yêu của em "

"Rất thẳng thắng" - Namjoon gật đầu đánh giá Jungkook từ trên xuống, nhìn xem người này có gì hấp dẫn khiến em trai anh một năm nay gần như không về nhà 

"Lần đầu gặp mặt, anh nhìn người khác như vậy có thể coi là lịch sự sao?' - Jungkook lạnh giọng nói, chỉ có đối với anh cậu mới nhu thuận rút vào lòng anh mặc sức thể hiện cảm xúc, còn đối với người ngoài cậu là tảng băng ngàn năm không tan 

"Có khí phách" - Namjoon kéo Seokjin ngồi xuống sopha 

"Anh hai, anh đến tìm em có việc gì không ?"- Taehyung cẩn cẩn dật dật ngồi xuống nhìn anh hai mặt lạnh của mình 

"Taehyung ̃, không cần sợ, tôi với anh trai chú đến đây là để thăm chú "- Seokjin lên tiếng, giọng anh rất mềm nhưng không nghe ra nửa điểm nhún nhường 

"Cảm ơn hai anh, ba mẹ khỏe không ?"

"Cậu còn nhớ đến ba mẹ sao?" - Namjoon liếc mắt nhìn anh 

"Hôm nào đó  em sẽ về nha"̀ - Taehyung gãi gãi đầu nói 

Jungkook đem hai ly cà phê đặt trên bàn cho hai người 

"Cậu là Jungkook phải không ?"- Namjoon lạnh lùng hỏi 

"Đúng, chào anh, tôi là Jungkook "

"Tôi không có ý kiến với tình yêu của hai người, nhưng không hoàn toàn ủng hô"̣ - Anh thẳng thừng nói không chút khí phách 

Taehyung giật mình phản bác -" Em không cần anh ủng hộ chỉ cần anh đừng chia rẻ bọn em là được "

Jungkook luôn luôn bình tĩnh hơn anh, giữ anh lại, quay sang nhìn Namjoon

"Vậy anh cho tôi biết tại sao anh lại không đồng ý cho chúng tôi ?"

Namjoon thoáng giật mình, không nghĩ chỉ là một tên nhóc còn đang học đại học lại dám thẳng thắn nói chuyện với mình, không bị sắc mặt lạnh lùng của mình làm hoảng sợ 

"Hai người chưa đủ chững trạc để đối đầu với những chuyện của tương lai, ba chắc chắn không đồng ý !"

"Vậy theo anh như thế nào mới là trưởng thành ?"

Cảm thấy không khí không được tốt, Seokjin mỉm cười, vỗ vỗ tay anh, nhẹ nhàng nói 

"Hai đứa vẫn còn nhỏ, nên anh hai mới nói như vậy. Được rồi, chúng tôi có việc đi trước, hai đứa ăn tết vui vẻ "

Biết được Seokjin đang giải vây cho mình, Taehyung bèn phụ họa 

"Anh hai, vài hôm nữa em sẽ về nha!"̀ - Tiễn hai người ra cửa, anh thở phào nhẹ nhõm

"Kookie, em ...."

"Ăn cơm thôi, hôm nay em xuống bếp vào ăn thử đi " - Cậu mỉm cười nói với anh. Cứ như sự việc vừa rồi chưa từng diễn ra 

Đối với cậu những lúc bên anh là hạnh phúc nhất nên không được để những chuyện như vậy làm cho cả hai phai buồn 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net