4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thằng kia, ai cho mày tự tiện hôn người..."

:)

"?"

Jungkook sững sờ khi thấy trên ghế sô pha là chiếc túi quen thuộc cùng đôi giày có khả năng nghi ngờ nhất. Địt mẹ, chuẩn rồi.

"Taehyung?"

"Hử? Chú tới đây làm gì thế?"

"Hả? Cậu quen Jungkook?"

Jimin chán đời ngồi phịch xuống ghế, căm hận nhìn Taehyung cùng Jungkook nhận nhau, còn rủ nhau đi uống cà phê vì "lâu ngày không gặp". Đm. Chán đời thật sự.

Đấy! Nó lại về rồi!

"Chào nhớ"

"Cút đi. Ra chỗ khác!"

"Hử?"

"Ai cho ông hút thuốc?"

"Hút sớm giờ mà?"

Đi về đi! Đm thật chán ghét. Jungkook còn cổ xúy cho nó, và còn đi uống cà phê nữa chứ! Thằng này đáng đánh!!

Được một tháng tất bật chuẩn bị cho việc thu âm bài hát đã được Taehyung sáng tác, Jimin sửa lời. Cũng phải trăm lần hai đứa cãi nhau om sòm, cả trăm lần Jimin bị trêu tới tức xù tóc, cả trăm lần khói thuốc phì phò trêu ngươi. Đéo đùa, thằng này bố láo nhất công ty. Và địt mẹ nó chứ thằng Taehyung còn láo hơn cả thằng này. Hai thằng còn cùng nhau đi trêu ngươi PD và nhận được một sự cáu kỉnh không hề nhẹ.

"PD nim, Taehyung lại bắt em gọi bằng anh! Thật sự lớn hơn em hả?"

"Hửm? Hai đứa bằng tuổi nhau mà!"

Địt mẹ. :)

Jimin hét vang cả sảnh, hai chiếc gương nứt và cửa kính lung lay khiến tất cả mọi người giật mình.

"KIM TAEHYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYUNGGGGGGGGG!"

"GIỮ GIỌNG, CHUẨN BỊ THU ÂM"

Taehyung ôm tim đi tới, đm giọng nó thật sự cao tới nỗi giật mình.

Gã cùng Jimin ở phòng chờ, đấu đá nhau vài câu rồi đấu mắt. Cậu đem bánh bao cắn từng miếng, gã từ từ uống nước cho xuôi đi. Ơ hơ, phải bình tĩnh phải bình tĩnh.

Bài này V sẽ nghe đấy.

X100 lần.

X10000000 lần.

Jimin tự bình tĩnh lại.

K khóc thằng bé có bất ngờ hong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net