ngốc ( dimin ver )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mệt mỏi quá.

vứt điện thoại xuống bên cạnh, mình khẽ trở người rồi ngắm nghiền đôi mắt. mình muốn ngủ, nhưng dường như mình chẳng thể thiếp vào. mình đã cố đếm cừu một lúc, vì nghe mọi người nói, đếm từ 1 đến 100 con cừu sẽ ngủ thiếp đi, vậy mà mình đã đếm đến con thứ 200 rồi vẫn chưa buồn ngủ.

hôm nay mình đã bỏ về trước, mặc kệ kim taehyung có gọi tên mình khản cả cổ. mình nghĩ thế, và mình muốn mua cho cậu ấy vỉ thuốc đau họng. nhưng mà, cậu ta có người yêu mới rồi, mình không nên quá quan tâm. dù sao thì cậu ấy đã đưa ra lựa chọn rằng ở bên cô gái kia, thì mình sẽ không mặc sức mà bám theo cậu ta nữa, vì mình không thích cái danh anh trai mưa hoặc anh trai nuôi cho lắm. mình có thụ đến chừng nào đi chăng nữa thì cậu ta cũng đẻ muộn sau mình hai tháng, mình làm anh là đúng rồi còn gì, đừng có đòi hỏi mình gọi cậu ta là taehyung hyung, khó chịu chết được.

Ấy rồi mình lại tự đập vào đầu mình vài cái, sao lại nhớ đến cậu ta nhỉ ? hmm, không hiểu rốt cuộc tại sao mình lại ngồi dậy nữa. mình mặc áo, đi mua lọ thuốc chữa đau họng rồi đem về.

mình mới mở cửa, bố mẹ gọi điện cho mình, nhắc mình ăn uống đầy đủ, tháng này bố mẹ không thể về. họ đi công tác xa nhà, mỗi tháng về nhà một lần, đáng ra là hôm nay về nhưng vì công ty có việc nên họ bảo rằng họ phải ở lại. vậy cũng chẳng sao, mình quen với việc ở nhà một mình rồi, mì tôm vẫn còn, thịt bò vẫn có, thêm quả trứng nữa là quá hoàn hảo.

ăn tối xong, mình phải rửa dọn bát đĩa và đi tắm. nước ấm chảy róc rách qua từng thớ thịt, thích vô cùng. mình có xả đầy nước vào bồn, dựa đầu vào thành bồn thiu thiu ngủ.

tầm ba mươi phút, mình bước ra ngoài nhà, chuẩn bị sách vở giáo trình để mai đi học. khoa xã hội khắt khe vô cùng, mình nghĩ thế vì mình đã học ở đây ngót nghét ba năm rồi, trải qua lần đầu bị phạt khiến mình có hơi sợ hãi vì nội quy. mình bị phạt cũng chỉ vì quên vở ghi, và thầy giáo bắt mình chạy hai mươi vòng quanh sân, chụp ảnh ghim vào blacklist của khoa.
mình ngồi soạn mất hai tiếng, đã đến 10h rồi. Tự cho phép mình lên mạng thêm nửa tiếng nữa, thì thấy cả tá tin nhắn từ kakaotalk. À, của kim taehyung. Toàn là cậu ơi mai đi học với tớ. Cậu ta không biết mình mới làm hành động gì ban sáng à, thì để mình nhắc lại cho nhớ chứ, cậu ta mới chọn một cô gái thay vì mình đấy. Ok, mình chặn luôn tài khoản của cậu ta, phiền phức.

Cậu ta đã đứng trước mặt mình, nắm tay chị gái nào đó và nói rằng đây là người mình yêu nhất đấy. Ôi mình muốn phát nổ,trước khi mọi thứ đi quá xa, mình nắm chặt tay, cười chào cậu ta và chị, không quên chúc họ sống hạnh phúc và quay về. Lúc đấy mặt mình đen thui như đít nồi thủng, thiếu điều muốn thui luôn cậu ta mà thôi. Mình cứ tưởng mình hẹn cậu ta để tỏ tình, ai dè chưa kịp tỏ thì tình đã trôi đi đâu khi chị gái bước đến và cười với mình. Một nụ cười thật đẹp cơ chứ...

Heol, hôm nay mình chính thức thất tình, mình đã nhắn tin cho em trai thân thiết nhất, à thật ra thì ngoài cậu ấy mình chả còn đứa em khối dưới nào đâu. Với lại nick cậu ta còn đang sáng đèn.

pjm.95 : jeongguk à, em ngủ chưa ?
jkbm.97 : chưa anh, em còn chưa trans bài.
pjm.95 : vậy thì trans tiếp đi.
jkbm.97 : rốt cuộc là có chuyện gì mà anh úp mở thế ?
pjm.95 : ừ thì, xong hết rồi.
jkbm.97 : cái gì xong ?
pjm.95 : thì vụ anh định tỏ tình với thằng ngố kim taehyung ấy, đi tong rồi.
jkbm.97 : ủa em tưởng trai chưa có lọ ? mà sao không đánh ghen giật kim taehyung lại ?
pjm.95 : trai chưa có chủ chứ ai bảo chưa có lọ bao giờ không :))) thế bây giờ tự nhiên ềnh ra nó chỉ vào bà chị nào đấy bảo là người nó thương nhất thì mày nghĩ xem tao còn hỏi họ tên là gì để oánh ghen hông ?
jkbm.97 : ừ có lí đấy anh iuz. thế bây giờ đi ăn nhé ?
pjm.95 : quen mày là điều sáng giá nhất đời tao.

mình và junggoo hẹn nhau tại quán ăn quen, mình ngồi uống rượu kể khổ còn nó ngồi gặm thịt xiên nướng. eo ôi điên thật ấy, mình uống ba chai còn tiền còn không bằng nó ăn một đĩa cừu xiên. và vì mình rủ nên mình trả, coi như trả công cho nó vì " bỏ dở việc trans bài để ra nghe anh tâm sự chuyện tâm lý của thanh niên ".

" what u gonna do, what u gonna do "

Câu hát lảng vảng trong đầu mình của becky g. Mình cứ hát hoài, hát cho đến khi hai lỗ tai mình cảm giác thế giới này chỉ có mình giọng hát của mình mà thôi. Ậc, nào thì cùng nấu súp gà. Thế là, vừa đi vừa nhảy điệu " phở gà ", hai tay lạnh cóng vì quên mang găng tay. Đừng hỏi junggoo nó ở đâu, vì nó đang ở ngay sau mình, đi tránh xa mình coi như không quen, nhưng lại không an tâm nếu như mình đi một mình. Mình bảo mọi thứ đều ổn, và mình đang contro-

- jimin hyung ?

Đầu óc mình tắt nguồn rồi, mình mới ngã nhào ra đường và ngủ luôn tại đây. Vì có tuyết đỡ nên cái đầu của mình trước khi sập nguồn còn nghe thấy giọng của junggoo đang gọi, mình bảo là mình ngủ đây.

------

Sáng sớm, mình tỉnh dậy với cái đầu đau nhói vì tối qua uống hơi nhiều. Thường thường khi thấy mình ở trong nhà, sẽ có cảm giác là người mình thích nấu cháo cho mình, nấu cả bát canh giải rượu, xin lỗi đủ kiểu rồi ôm mình vào lòng, rồi hai đứa đến với nhau. Nhưng chán thay, đây là chuyện của mb_g nên nó bảo chả có ai là chả có ai đâu. Mình xuống dưới nhà, nấu mì tôm rồi ăn vội để 9h đến giảng đường.

Mình chọn chỗ thật xa với chỗ khi mình và taehyung ngồi, vì mình không thể ngồi cạnh cậu ta thêm giây nào nữa. Mình sẽ cào cấu mặt cậu ta khi ngồi cạnh, cắn ngoàm ngoàm như miếng gà rán mới làm, hoặc tát bẹp vào mặt cậu ta như giết muỗi. Mình phải xù lông lên thì cậu ta mới không đến gần được, nhất định.

Taehyung ngồi ở chỗ cũ, cậu ta còn để cặp luôn cả vào chỗ của mình. A cái thằng này ngon, thái độ ra mặt, hóa ra không có mình là quên béng chỗ đó của mình.

Ừ thì đếch quan tâm.

----------

Mình học tiết triết với mớ bòng bong, vì mình chả làm gì trong giờ ngoài ngắm nhìn xem tên kia làm gì với chỗ của mình. Cậu ta viết một mảnh giấy nhỏ, dán vào trong hộc bàn mình hay ngồi. Và mình muốn đọc xem nó thật sự là gì.
Khi tan, mọi người về hết, cậu ta vẫn ngồi đấy, và mình thì muốn lấy cái mảnh giấy kia. Thôi thì lấy nhanh đọc lẹ, mình chạy vọt qua, tay chọc vào hộc bàn giật mảnh giấy. Tưởng chừng mình sắp thành công thì không, má nó, kim taehyung bắt trọn tay mình, còn kéo mình vào ngồi với cậu ta.

Heol, ai đó cứu mình đi, cậu ta đang nhìn thẳng vào mắt mình, như thể mình là sinh vật lạ cần khai thác. Nhìn lâu quá sinh mỏi, cậu ta chớp mắt một cái rồi mình mới lên tiếng.
- thả tôi ra để tôi về.
- tôi có chuyện cần nói với cậu.
- nói nhanh đi tôi muốn về.
- làm người yêu tôi đi.

Gì, đùa à ? Vừa hôm nọ...

Da mặt mình hình như mỏng đi thì phải, đỏ ửng hết lên rồi. Mình còn nghe thấy cả câu cậu ta nói " dễ thương quá " cơ, heol, mình phải xù lông...
- không.
- sao lại không ?
- đồ bắt cá hai tay. hôm nọ vừa cặp kè một bà chị, hôm nay lại tỏ tình tôi. này nhé, tôi đẹp chứ tôi đâu ngu, đâu phải yêu mù quán-

Chưa nói hết câu thì bà nó ơi, cậu ta dùng hai tay ép cái mỏ mình vào mỏ cậu ta mút lấy mút để. Ủa, ăn kẹo dâu hai mấy năm trời đâu để bị mút sạch ? ( nhưng mà mình cũng thích lắm, nên kệ xác cậu ta )

Đến khi gần như chẳng thở được, mình đập bùm bụp vào ngực, cậu ta mới thèm bỏ ra. Dù tiếc nhưng mình cần thở hơn, hít thở gấp gáp như thể thế giới này sắp cạn oxi rồi.

- hôm nọ là chị chồng cậu, chứ đâu phải người yêu của chồng cậu đâu ?
- ai là chồng tôi cơ ?
- kim taehyung, chả kim taehyung thì ai.
- arggggggggg.
- học sinh giỏi mà sao ngốc thế ?
- gì ?
- ngốc mà đáng yêu mới đủ tiêu chuẩn làm người trong mộng của taehyung hị hị =)))

------ end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net