21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương XXI : Em giúp anh xoa dịu cơn ngứa, anh xoa dịu trái tim em được không ?

Trí Mân rời bệnh viện đi bộ đến một quán ăn gần đó để ăn trưa. Tiểu Khải ở lại bệnh viện với mẹ nó. Sau khi đi ăn trưa, cậu còn rất nhiều việc phải làm. Trước khi ra khỏi bệnh viện, Trí Mân có ghé quầy thuốc và mua một tuýp thuốc bôi da cho người bị dị ứng. Chiều nay cậu còn có một ca học, cỡ 4 giờ mới tan nữa.

Ngồi trong lớp, Trí Mân không tài nào tập trung được, nhất là khi biết Tại Hưởng đang dị ứng. Bàn tay nhỏ đặt dưới ngăn bàn cứ chốc nhát lại lắc lắc hộp thuốc bôi, không ngừng quay về sau quan sát đồng hồ, đếm ngược từng giây từng phút. Những lúc này cậu chợt nhận ra một điều : nghĩ về người mình thương bao giờ thời gian cũng trôi lâu như vậy, chỉ muốn gặp anh ngay lúc này.

Tan học, Trí Mân thu dọn đồ đạc rất nhanh, sau đó chạy vội lên phòng quản lí ban cán sự trường. Ở đây ngày thường chỉ có các bạn cán bộ học sinh trực, cũng là nơi có địa chỉ nhà của các học sinh có vai trò cán sự trong nhà trường.

Trước đây Chung Quốc từng nói Tại Hưởng đang sống cùng với anh ở căn hộ riêng của Chung Quốc. Cậu nghĩ là việc tìm thông tin của Tại Hưởng có thể thông qua Chung Quốc. Quả nhiên dự đoán của cậu là đúng, đã tìm ra được địa chỉ nhà của Chung Quốc.

Trí Mân di chuyển đến khu siêu thị thực phẩm, mua một nắm bạc hà và một nắm lá hẹ. Hôm nay Trí Mân đổi ca cho chị nhân viên, nên cậu chưa kịp sửa soạn gì đã hớt hải chạy đến cửa hàng ngay vì sợ muộn giờ.

7 giờ tối...

' Ting '

Trí Mân mồ hôi nhễ nhại sốt ruột đứng trước cửa nhà Tại Hưởng bấm chuông. Cánh cửa vừa mở ra, trước mắt cậu là một Tại Hưởng mặc áo cụt cánh, quần lửng jean đến đầu gối, khắp người đều là vết ửng đỏ, có những vết đang rơm rớm máu. Tối qua còn chưa đến mức này, mới sau một ngày thôi mà người của Tại Hưởng mẩn đỏ lên rất nhiều chỗ. Hoặc cũng có thể hôm qua Tại Hưởng mặc áo dài tay nên Trí Mân không biết rằng còn những chỗ khác nữa ?

" Cậu đến đây có việc gì ? Chung Quốc, anh ấy không có nhà."

Tại Hưởng vừa nói vừa cau có, vẻ mặt lộ rõ vẻ khó chịu. Nhưng không phải là khó chịu vì sự xuất hiện của cậu, mà khó chịu vì những vết ngứa kia.

" Holy shit ! Con mẹ nó, khó chịu thật !"

Tại Hưởng cáu gắt chửi thề, bàn tay không ngừng cạ cạ lên mấy vết ngứa.

" Tại Hưởng, đừng !"

Trí Mân vội giữ lấy tay anh ngăn không cho Tại Hưởng chạm vào.

" Cậu làm cái gì vậy ? Bỏ ra !"

Tại Hưởng lạnh nhạt hất tay Trí Mân ra tiếp tục gãi.

" Không được, nếu cậu gãi chỉ làm ngứa thêm thôi."

" Vậy cậu nói tôi phải làm sao ? Ngứa chết đi được !"

Trí Mân nhẹ nhàng giữ hai bàn tay của Tại Hưởng lại.

" Mình có cách giúp cậu rồi."

Tại Hưởng hừ lạnh một tiếng nhưng cũng không gãi nữa, đẩy cửa cho Trí Mân vào. Cậu đi thẳng vào nhà bếp, rửa sạch hai loại lá. Trí Mân đem bạc hà ra giã nhuyễn, đem lá hẹ đặt lên bếp nấu nước.

Xong đâu vào đó, cậu đem chỗ bạc hà kia bước về phía Tại Hưởng đang ngồi trên ghế sofa.

" Tại Hưởng, cậu cởi áo ra được không ?"

" Hửm?"

Tại Hưởng hỏi lại Trí Mân.

" Là cởi trần đó, như vậy mình mới đắp lá cho cậu được."

Tại Hưởng không kì kèo với Trí Mân nữa, cơn ngứa đang hoành hành, anh sắp đốt nhà đến nơi rồi. Anh cởi áo xuống, rồi nằm úp ngực xuống ghế, lưng ngửa lên trên. Trí Mân ngồi hẳn xuống nền nhà, cẩn trọng từng động tác một, nhúng một chiếc khăn qua nước ấm rồi lau sơ qua vết ngứa. Khắp nơi, tay, vai, cổ, gáy, lưng, chỗ nào cũng toàn là những vết sưng đỏ. Sau đó, Trí Mân đem bạc hà đắp lên vết ngứa. Trong lúc đầu, Tại Hưởng có bị xót nên cả cơ thể căng lên, nhưng vẫn nằm yên cho Trí Mân làm. Càng về sau, các vết mẩn đỏ đã dịu hơn, không còn cảm thấy ngứa nữa, khắp các cơ thịt như dãn ra. Mồ hôi trên cơ thể Tại Hưởng cũng tuôn đều đều, tóc anh dính hết vào gáy, vào cổ, rồi cả trán.

Bởi vì khắp hai tay bên nào cũng đang đắp lá bạc hà, nên Tại Hưởng trong phút chốc đã nghĩ đến việc nhờ Trí Mân buộc tóc lên giúp mình, nhưng cũng trong phút chốc đó mà lắc đầu phủi sạch bởi anh chưa từng nghĩ đến một ngày nào đó sẽ nhờ vả cậu làm bất cứ điều gì, dù là một điều nhỏ nhặt nhất.

" Cậu sao vậy ?"

Trí Mân đem ly nước lá hẹ từ trong bếp đi ra, nhìn thấy Tại Hưởng đang trong trạng thái đầm đìa mồ hôi, vội vàng hỏi han.

" Không sao."

Trí Mân quan sát một hồi cũng tìm ra nguyên nhân dẫn đến việc làm anh khó chịu, đứng dậy đi lấy trong balo ra một chiếc dây buộc tóc, rồi lại gần Tại Hưởng. Đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại luồn qua kẽ tóc, chậm rãi vén từng cọng tóc bên cạnh mang tai ra, vuốt đều đều rồi cột lại thành một chiếc đuôi trên đầu Tại Hưởng.

Thank for reading 🌟

By vabe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kth #pjm #vmin