-3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jimin sực tỉnh

- à, tớ.. tớ không sao

nói đoạn, cậu kia liền cười, nụ cười mang ánh nắng soi rọi nơi daegu lộng gió, đưa tay ra kéo jimin đứng dậy

hai má bánh bao của cậu bỗng chốc hóa sắc hồng

bố park vì mua bông gòn cho cậu mà chẳng hay chuyện gì xảy ra

- minie, sao thế?

- tại con chạy giỡn nên té thưa bố, cậu này đã đỡ con - cậu chỉ vào người khi nãy

- xin lỗi vì minie nhà ta. cháu là?

- kim taehyung ạ, cháu tám tuổi, đã lớp ba.

sự nghiêm chỉnh của anh làm bố park bật cười lớn, ông khom người xuống, xoa đầu cậu đàn ông

- thế là bằng minie rồi. nào, jimin mau đến đây làm quen bạn mới!

jimin lặng thinh ba giây, chợt ấp úng

- vâng.. chào cậu.. tớ tên park jimin, là con của bố tớ, tớ tám tuổi, học lớp ba, vừa ở busan chuyển đến và chúng ta có thể là bạn chứ?

- hẳn rồi, tớ là taehyung, nhà tớ ở khu spring, gần đây

nhà park định chuyển đến định cư ở khu đấy. cơ chừng chỉ là một sự tình cờ - sự tình cờ như có bàn tay sắp đặt của thượng đế.

giọng của người đàn ông ở độ tuổi trung niên vang lên một cách dịu dàng

- cùng về nhà.

bóng ba người đàn ông, một lớn hai bé, nắm tay nhau đi xuyên qua cái nắng nhàn nhạt của buổi chiều tà ấm áp.

dọc quãng đường, jimin cứ tủm tỉm cười, rất tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net