Chap 28- END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới đây cũng k còn gì đang cho mn đỡ bị hụt hẫng thôi hihi
Đoạn bị cắt 1 chút nhen

❤️ Cảm ơn Tác giả đã cho mình chuyển fic nhé ❤️
____________

Ngồi trên thảm cỏ, anh vươn tay dứt nhẹ mấy cọng cỏ, được một lúc, anh liền cảm thấy nhàm chán. Vì thế, anh xoay người lại, ngồi xổm trên đất, hai tay tựa cằm đặt lên ghế, anh bắt đầu ngắm nhìn Jimin.

Minie thật đẹp....

Nhìn một lượt từ đầu đến chân, ánh mắt anh liền dừng lại trên cái bụng đã nhô ra của Jimin. Cảm thấy rất khó tin, anh liền vươn một bàn tay ra khẽ chạm nhẹ một cái, rồi vội rút về.
Có qua có lại, anh cảm thấy đùa rất vui nên lá gan cũng to thêm, cuối cùng liền can đảm trèo lên ghế nằm chật hẹp. Anh thật cẩn thận ôm Jimin vào lòng, sau đó xoay người nằm phía dưới rồi để cậu nằm trên người mình, đầu tựa vào ngực anh. Vì động tác của anh rất nhỏ, rất khẽ nên Jimin đang say ngủ cũng chỉ lầu bầu một chút rồi lại ngủ tiếp.

Ha ha, thật may quá, Minie không có tỉnh lại.

Anh vô cùng vui vẻ ôm cậu, cúi đầu ngửi mùi hương vương trên tóc cậu, anh cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời.
Hưởng thụ hương thơm nhè nhẹ trong lòng chưa được bao lâu, hạnh phúc của anh đã bị Seokjin ngắt đoạn.

"Taehyung, anh nghe dì Lee nói...Hai đứa...Ở đây..." Seokjin vừa bước vào nhà kính liền thấy hai người đang nằm ngủ trên ghế, lời nói đến bên môi lại bị anh miễn cưỡng nuốt vào. Không hiểu sao, anh lại có cảm giác như mình đang bước vào chốn thần tiên xa cách với nhân gian.

"A?" Taehyung quay đầu nhìn về phía cửa, liền thấy Seokjin đang đứng ngay đó.
Jimin cũng chậm rãi tỉnh lại, cậu có cảm giác như mình đang nằm ở một chỗ rất ấm áp, đang tự hỏi tại sao thì vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một khuôn mặt ngây ngốc nhìn về phía cửa.
Tae?

Cúi đầu nhìn xuống, cậu mới phát hiện mình nằm trên người anh. Cậu từ trên người anh ngồi dậy, rồi ngồi xuống bên cạnh, nhìn theo tầm mắt của anh liền thấy Seokjin đang xấu hổ đứng cạnh cửa.

"Anh ba, tìm chúng em có chuyện gì sao?"

Từ lúc Jimin tỉnh lại, lực chú ý của Taehyung liền chuyển sang người Jimin. Thấy cậu ngồi dậy, anh cũng vội vàng ngồi dậy, sau đó anh ngồi ôm cậu từ phía sau, đầu tựa lên vai cậu, thỉnh thoảng còn cọ cọ vài cái, khóe miệng khẽ nhếch, vẻ mặt vô cùng ngọt ngào.

Seokjin vờ như không thấy hành động của Taehyung, anh từ từ đi vào.

"Anh có chuyện muốn bàn bạc với em."

"Em sao?" Quay đầu nhìn cái đầu đang tựa trên vai mình, cậu cũng không nói nửa lời. Lại quay đầu nhìn Seokjin, cậu im lặng chờ anh nói tiếp.

"Đúng vậy." Anh gật gật đầu. Anh bị anh cả phái đi nói chuyện mở họp báo với Jimin, còn Jungkook thì đi đến nhà Park. Anh thấy cậu cùng may mắn, vì hiện giờ phóng viên đang vây quanh ở bên ngoài, muốn ra khỏi cửa là một việc vô cùng khó khăn.

"Về chuyện mở họp báo."

"À, cuối cùng vẫn quyết định mở họp báo sao?" Cũng giống như cậu nghĩ, muốn ổn định lại chuyện này thì chỉ có mở một buổi họp báo là nhanh nhất và hiệu quả nhất.

Seokjin không trả lời vấn đề của cậu. Anh biết, dựa vào trí thông minh của cậu thì chắc chắn cậu đã biết vì sao phải làm như vậy rồi.

"Bắt đầu từ đâu?" Hẳn là không phải chuyện quá khứ vì nó không mấy quan trọng. Tin tức kích thích nhất chắc phải là chuyện về Taehyung và hôn nhân của bọn họ.

"Chuyện của Taehyung và sự thật về đám hỏi." Nói chuyện với người thông minh đúng là rất thoải mái.

Tay của Taehyung không an phận, vươn ra đặt trên cái bụng hơi nhô cao của cậu, mà đầu cũng bắt đầu cọ tới cọ lui. Hai cánh môi cũng bắt đầu in dấu lên cần cổ mảnh khảnh của cậu, thỉnh thoảng còn khẽ cắn nhẹ vài cái trên vành tai nhỏ xinh.
Không phải Jimin không có cảm giác trước hành động của anh, chỉ là cậu coi nhẹ nó thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net