85

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dazai cuối cùng chẳng thèm chống chế nữa mà buông thả bản thân luôn.

Thật là... cậu hiện tại chẳng phải Dazai Osamu của Yokohama, sao phải sợ mấy người đó trách cứ chứ? Gojo với Yuta cũng có làm gì được cậu vào những lần trước đâu mà lần này chột dạ làm gì? Chỉ cần tỏ ra mình không nhớ gì cả là được, đâu cần che giấu con người thật của mình chứ! Gặp lại cố nhân căng thẳng quá nên cậu nhập diễn hơi sâu thì phải...

"Chuyện nhỏ á?" Đôi lục nhãn của Gojo trở nên u ám khi nghe được tuyên bố của chú thuật sư bé nhỏ "Em lấy mạng sống của mình ra mạo hiểm rồi gọi nó là chuyện nhỏ á?"

"Lại chẳng thế? Em muốn chết quách luôn đi cho xong còn không được đây này." Dazai bĩu môi

"Vấn đề không phải như vậy, Shuji. Phương pháp đó quá cực đoan để...." Yuta lo lắng mở miệng như anh không thể hoàn thành câu nói

"Nó chính là vấn đề, Yuta tiền bối. Đây là một lời nguyền có thể hồi phục cơ thể em về trạng thái khỏe mạnh nhất ngay sau khi tim ngừng đập." Dazai ngẩng đầu nhìn về phía tiền bối của mình và nở nụ cười "Nếu đằng nào em cũng không chết được thì tội gì không tận dụng nó? Cũng giống như các anh dùng 《Phản chuyển thuật thức》thôi! Đừng có khiến mọi chuyện phức tạp lên..."

" Cho dù..nó có thể khiến người chết... sống lại... không nên dùng nó như vậy..." Yosano chen vào câu chuyện

Nghe thấy sự run rẩy trong giọng của bác sĩ Yosano, Dazai không nói nữa. Mặc kệ quan niệm của cậu thế nào, đâm chọc vào vết thương của một thiếu nữ không phải phong cách của cậu.

"Chị bác sĩ nói đúng, em xin lỗi."

Trước lời xin lỗi của Dazai, không khí trong phòng không nhẹ nhàng hơn một chút xíu nào. Phải nói là nó còn nghiêm trọng hơn nữa.

"Nhóc xin lỗi, nhưng chẳng thấy mình sai đâu nhỉ? Nhóc chỉ muốn trấn an Yosano mà thôi." Ranpo nhai nát viên kẹo trong miệng với vẻ bực tức

"Phải tôn trọng sinh mệnh." Fukuzawa nghiêm khắc nói

"Hm..."

Dazai tiếp tục giơ lên khuôn mặt mỉm cười bằng mặt không bằng lòng đặc trưng của bản thân. Nhìn một cái là biết, mặc kệ mọi người nói gì cũng không thể thuyết phục được tên nhóc này. Không để Dazai nói thêm lời chói tai nào, ba hậu bối đang vây quanh đã khiến cậu nghẹn họng với biểu cảm tan nát của họ.

"Dazai-san... đừng như vậy..."

Atsushi yếu ớt phát ra tiếng, trong khi đó thì bàn tay đang túm lấy cổ tay Dazai của Kyoka bắt đầu phát run. Và vị cuồng khuyển nào đó vốn lén lút dùng 《La sinh môn》quây quanh Dazai, lúc này đã bắt đầu không tiếng động rơi nước mắt.

"..."

Tuyệt đấy, giờ thì không phải đe dọa mà thật sự có mấy người đang ấm ức khóc trước mặt mình đây này.

"Mọi người lạ thật đó... em đã bảo là em không chết được kia mà! Mọi người lo sợ cái gì vậy? Lúc ở sân thượng mà có trượt chân té xuống thì em vẫn sẽ ổn thôi, còn khỏe mạnh hơn trước nữa đó!" Dazai âm thầm đổ mồ hôi khi trấn an họ

"Đùa cái gì vậy? Con cá thu còn điên hơn trước kia nữa!" Chuuya gầm gừ sau đó quay đầu mâu về phía các chú thuật sư " Này! Đầu bạc! Mi không phải giám hộ của tên này sao? Chuyện quái gì xảy ra với quá trình giáo dục của các người vậy hả? Sao nó lại thế này?"

Nhân dịp có người nhắc tới, đã tìm đủ tài liệu cần thiết về việc giám hộ từ lúc xác nhận danh tính Dazai, Kunikida hắng giọng tuyên bố.

"Nếu như bên đó không thể làm tốt việc của mình, chúng tôi có thể thay ngài làm công việc của một người giám hộ đủ tư cách."

"Haha, cái đó không phải tôi sẽ có quyền nhắc đến hơn sao? Dù gì tôi cũng từng là người giám hộ chính thống của Dazai-kun."

"Bớt nói đi! Giao cho ông khác nào giao trứng cho ác." Taneda cục trưởng bất đắc dĩ "Cái sớ tội của Dazai-kun thời Portmafia chưa đủ dày sao?"

"Đưa về Hunting Dogs uốn nắn lại tâm lý là êm nhất nhỉ?"

Okura cùng Jouno ngạc nhiên quay về phía Suehiro như không ngờ tên vô tri này lại có thể đưa ra một ý kiến khôn khéo như vậy. Tất nhiên là họ vô cùng tán đồng với ý kiến của đồng nghiệp mình.

Gojo nở nụ cười dữ tợn khi nhận ra vấn đề nội bộ nhà mình chưa giải quyết xong đã có người đến đòi giành em trai mình rồi.

"Nói mới nhớ, các người vẫn chưa nói rõ sao mấy người lại biết về Shuji nhà tôi đâu! Thân quen gì mà nhận người như đúng rồi vậy hả?"

Khói thuốc súng lại nổi lên lần nữa và lần này có thể mọi người sẽ động thủ đánh nhau luôn ấy! Nhưng mà với việc này thì Dazai rất hoan nghênh. Hiện tại chỉ cần mọi người không tập trung chú ý về phía cậu nữa là cậu cảm ơn trời đất rồi.

"Ú òa!! Ở đây đang đông vui dữ ha~"

Chưa để mọi người nhảy xổ vào nhau thì một giọng nói lạ đột ngột vang lên và trước khi mọi người nhận ra, Dazai đã bị  một thanh niên tóc bạc mặc đồ ảo thuật gia bế bổng trên tay.

"Nikolai Gogol?"

"Tên hề?"

"Thiên Nhân Ngũ Suy??"

Trước ánh nhìn cảnh giác của mọi người trong căn phòng, Gogol lại chỉ chăm chăm nhìn về phía đứa trẻ trong tay mình với ánh mắt thương hại.

"Thật là đáng thương! Dazai-kun là một chú chim tỉnh táo với ước mơ được tự do khỏi cuộc đời! Vậy mà giờ cậu đã bị nhốt chặt trong thân xác này không thể chết đi cho dù tôi có muốn trợ giúp đi nữa! Huhu, thật là quá đáng thương! Thấy cậu gặp phải chuyện này làm tôi buồn lắm ấy~"

"Hắn ta đang nói điều điên khùng gì vậy?" Yuta rút kiếm ra khỏi vỏ trong khi tìm cơ hội ra tay

"Hắn là một tên điên." Làm người nghe qua về định nghĩa tự do của Gogol, Atsushi nắm chặt nắm tay

"Ta sẽ giết hắn." Akutagawa nghiến răng

Không chỉ họ, tất cả mọi người trong phòng đang tìm cơ hội ra tay. Việc Dazai ở trong tay gã hề biến hành động tấn công hắn trở nên khó khăn. Mặc kệ là Dazai có thể chủ động dùng 《Nhân gian thất cách》 hay không, đứa trẻ đó có thể chịu thương tích nếu họ ra tay một cách bất cẩn.

"Ôm lấy trẻ con nhà người khác mà không chào hỏi như vậy là công an hốt lên phường đó nha ba!"

Gojo từ lúc nào đã di chuyển đến và muốn cướp Dazai về, nhưng Gogol đã kịp dùng năng lực của mình tránh thoát.

" Hì, 《Lục nhãn》 nguy hiểm ghê! Nhưng mà hông thể cướp đồ trên tay của một tên hề đâu á nha~ " Gogol ôm Dazai trên tay trong khi quay cuồng một cách phấn khích "Chơi đủ rồi, phải về thôi! Dostoy đã dặn phải mang Dazai-kun về nà~"

" Mình đến chỗ cậu Fyodor ạ?"

Vẫn luôn im lặng suốt từ lúc bị túm đi, sắc mặt của Dazai bỗng dưng tỏa sáng rực rỡ như một đứa trẻ nghe tin về người nó muốn gặp. Tất nhiên lý do Dazai vui là vì có thể thoát khỏi nước sôi lửa bỏng và đẩy mọi áp lực lên đâu Fyodor. Nhưng người khác đâu có biết. Mọi người đều nghĩ con mèo con này đã bị lũ chuột tẩy não và giờ nó đang vui vẻ muốn tự đưa đầu vào ổ chuột. Ánh mắt của đám người Yokohama càng thêm phẫn nộ tột đỉnh.

"Bingo! À quên mất, gửi lời nhắn nữa!" Gogol bế Dazai trên tay mà bay nhảy tránh né cuộc tấn công của những người trong phòng khi nở nụ cười chọc tức họ "Thiên Nhân Ngũ Suy tuyên bố một trò chơi ha~ Mong là mọi người có thể chiến thắng trò chơi trốn tìm chúng tôi tổ chức! Tất nhiên, nếu thất bại thì say goodbye với bé mèo con cute phô mai que này luôn nha!!"

"Cái quái..."

Có rất nhiều người xông đến, cả dị năng và chú thuật hoa hòe lòe loẹt đủ để Gogol chết mất xác nếu dám đối mặt trực tiếp. Nhưng mà Gogol chỉ đến đón Dazai bé con theo lời bạn thân mình thôi, và gửi lời nhắn xong thì cũng đến lúc hắn sủi rồi.

"Giờ thì... trò chơi bắt đầu!"

Cùng lúc với lời tuyên bố, sương khói bừng lên bao trùm khắp quán cà phê. Khi sương khói tan đi, gã hề và đứa trẻ 8 tuổi đều đã biến mất khỏi nơi này. Làm người duy nhất không bị sương khói ảnh hưởng nhưng dường như bị dự đoán chuyển động nên Gojo đã chậm một giây trước khi kịp chạm vào Dazai. Cuối cùng, Gojo chỉ có thể trơ mắt nhìn tên hề cười như ngáo kia ôm em trai mình mà dịch chuyển mất.

"Ah~ hụt mất rồi. Mấy người quen tên đó đúng không?"

Giọng nói của gia chủ nhà Gojo trở về với giọng điệu trẻ con, nhưng sẽ không ai bỏ qua được cái nụ cười điên khùng và tàn nhẫn trên mặt anh ta.

"Tôi đoán... chúng ta nên tổng hợp lại thông tin và thống nhất bối cảnh mình có trước đã." Đôi mắt xanh lục bảo của Ranpo hé mở khi anh lại nhai nát một viên kẹo cứng khác.

"Lần này đừng có mà làm việc tùy hứng nữa, tên khốn thám tử!" Chuuya gầm gừ "Tìm ra đám đó và ta sẽ dùng trọng lực nghiền chúng thành tro."

Sự lạnh lùng tàn nhẫn trong đôi mắt xanh của kẻ mạnh nhất Yokohama cũng không thua đôi lục nhãn danh chấn giới chú thuật một chút xíu nào đâu.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
A/n: Thấy 2 chap chắc mn tưởng siêng lắm... Thiệt ra là 1 chap hơn 2k từ tách làm 2 đó :)))

Trong manga thấy Dazai bị đục mấy lỗ tại hạ không hoảng, tại thấy không nhiều máu nên chắc còn tay trong. Cơ mà qua anime anh chảy nhiều máu quá, tại hạ lại thấy chắc phải có âm mưu gì chứ con người không thể nào chảy nhiều máu như dị được (;・ω・)

Nói chứ nào có confirm tình trạng anh mình sống chết sao thì ra chap tiếp ha~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net