Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Cõng à, được thôi. -Hắn ta gằn lên từng chữ.

Thừa Thừa chạy ra cõng Tư Giao. Cô cũng bẽn lẽn trèo lên.

-Này, chơi tạt nước không? - Tiểu Dư hí hứng đề nghị.

-Chơi thì chơi, sợ gì bố con thằng nào.

-Bên nào ngã trước thì phải mời bên kia ăn nhé.

-Được luôn.

Tiểu Dư hất nước tung tóe, cô còn dùng cả hai chân đạp nước. Cuộc vui bắt đầu.

Hai bên tạt nhau rất ác liệt.

Hăng nhất có lẽ là Tiểu Dư. Chán nhất có lẽ là Thừa Thừa.

Cứ thế, bọn họ lùi ra xa hơn.

Tiểu Dư dùng chân đạp nước, vô tình thế nào đạp trúng Thừa Thừa làm cậu ta ngã, Tư Giao ngã theo.

Vì cô đạp quá mạnh, Khang Âm mất thăng bằng làm rớt cô xuống.

TRIPLE KILL!

Tiểu Dư lại nghịch ngu rồi, cô vùng vẫy tìm một nơi để bấu víu.

Bỗng dưng cô nắm lấy được một cánh tay.

Sau đó cô lại được bế bổng lên.

Cánh tay cô đang nắm lấy là của Thừa Thừa.

Còn người đang bế cô là Khang Âm.

-Ơ... không ai cứu Tư Giao à?

Thừa Thừa vội vàng bơi qua để cứu cô, chả thèm quan tâm cô nàng Tư Giao cũng bị ngã phía sau.

Tư Giao không như Tiểu Dư. Cô đã tự bơi vào trong bờ. Không ai bảo vệ cô nên cô phải biết tự bảo vệ mình.

-Ơ... Tư Giao...

Ba người kéo nhau đi ăn. Tiểu Dư muốn gọi cả Tư Giao đi cùng nhưng cô từ chối.

-Thừa Thừa, tôi tạo cho anh cơ hội ngàn vàng như vậy mà anh để mất rồi. Sao không quan tâm cô ấy hơn chứ?

-Tôi không thích cô ấy.

-Được thôi, tôi không ép anh.

-Nhưng tôi rất để ý cô.

-Chó ngoan để ý chủ là tốt.

Thừa Thừa phát điên mất. Sao cô không thể nghiêm túc lên một chút nhỉ? Sao cô vẫn không hiểu rằng... anh đã thích cô rồi?

Bữa cơm tối đó bọn họ không uống rượu.
__________

Về đến khách sạn, Tiểu Dư nằm vật lên giường.

-Này, Khang Âm vẫn nghĩ tôi là em trai họ của cô à?

-Ừm thì sao?

-Tôi không muốn làm em trai cô.

-Thế anh muốn làm gì? Hay là làm em gái, làm chó cưng của tôi.

-Làm chó đi. -Thừa Thừa tiến tới.

-Haha, chó ngoan.

Thừa Thừa đi tắm, sau 20 phút lại cuốn độc một chiếc khăn trắng.

Hắn tiến lại gần cô:
- Chó ngoan vừa tắm rửa sạch sẽ xong, cô chủ ngửi xem có thơm không?

-Anh bị biến thái à?

-Chả phải chính cô nói loại chó này phải làm thịt sao? Bây giờ làm thịt tôi đi.

-Á... Anh bị lên cơn à?

Sau một hồi tắm rửa thông não, Thừa Thừa nghĩ bây giờ Tiểu Dư cứ phũ anh thế thì mình phải dùng khổ nhục kế thôi. Dù có mất liêm sỉ cũng phải khiến Tiểu Dư thích hắn.

Và khổ nhục kế của hắn ta là làm chó...

-Làm thịt thì không thể cuốn khăn được, vậy để tôi bỏ khăn ra.

-Đừng... Đồ biến thái.

Tiểu Dư định lao ra ngoài nhưng cửa khóa mất. Cô đang loay hoay mở khóa thì Thừa Thừa đã đến ngay bên cạnh.

Hắn áp sát cô, tay chống lên cửa. Lúc này cô mới nhận ra hắn cũng khá là cao, vì cô nhìn hắn cổ phải ngẩng lên khá nhiều, có nguy cơ vẹo cổ.

-Anh... hôm nay anh không uống rượu mà.

-Đúng. Tôi không uống rượu nên tất cả những gì tôi nói đều thật lòng. À mà, rượu hôm trước là cô bỏ thuốc vào phải không?

-Tôi...

-Tôi đã ra nhà hàng đấy hỏi rượu có vấn đề gì. Nhân viên bảo là cô ra bỏ xuân dược còn nói cái gì mà, tác thành cho hai anh đẹp trai. Xong rồi đám nhân viên ở đấy cứ nhìn tôi mãi, còn xì xào cái gì mà "Trai đẹp yêu nhau hết cả rồi"?

Tiểu Dư nghe xong phụt cười:
-Tôi thấy anh có vẻ thích Khang Âm ý mà.

-Tôi thích hắn khi nào. Tôi chỉ có ghét và hận hắn thôi. Cô không thấy mấy hôm nay tôi ăn bao nhiêu giấm chua à?

-Xin lỗi đã làm anh ghen. Từ sau tôi sẽ để Khang Âm đi với anh.

-Tôi nói thế cô vẫn chưa hiểu à? Tôi ghen vì cô đấy.

Tiểu Dư đưa tay sờ lên trán Thừa Thừa.
-Anh bị ấm đầu à?

Ông anh tranh thủ cầm lấy tay cô kéo lại, tai cô áp sát vào ngực của anh. Dạ vâng, một bờ ngực trần của ông anh 30 tuổi ạ.

-Oái, anh làm gì đấy? -Tiểu Dư vội lùi lại, nhưng tay cô vẫn bị nắm chặt.

-Cô nói cô vẫn còn ngon, vậy để tôi ăn thử. Đằng nào cô cũng muốn ăn tôi. Vậy chúng ta ăn nhau đi.

-Ăn cái gì mà ăn... Ngáo đá à?

-Có vẻ tối qua vẫn chưa đủ để cô hiểu rằng tôi là trai thẳng. Vậy hãy cho tôi thêm tối nay để có thể chứng minh rõ hơn với cô được không?

-Tôi... Tôi sẽ nói với mẹ tôi là anh vô liêm sỉ như nào.

-Haha, cô bao nhiêu tuổi rồi còn chơi cái trò mách mẹ. Mẹ cô cũng muốn tôi ăn thứ hàng ế tồn đọng này rồi.

Nói rồi hắn cúi xuống hôn cô chụt một cái vào môi.

*Bốp* Hắn lại ăn thêm một cái tát của cô.
-Cút, cút đi... Đồ khốn nạn.

-Nếu hôn cô một cái bị tát một cái, thì cô cứ tát tôi thêm mấy cái vào.

Thừa Thừa bật chế độ quá vã rồi. Chẳng để cô kịp phản ứng với câu nói của mình, hắn lại tiếp tục hôn, một tay ghì chặt lấy cổ cô, một tay ôm lấy eo cô.
-Ưm... ưm... ỏ ôi a... ỏ a...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net