17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17: Ngôi nhà ấm áp 16 (Hình như mình đã thực sự biến thành một con côn trùng.)

   "Này, thằng nhóc kia, mày xoay người lại," John hét lên.

   Chu Diễn xoay người, sắc mặt của anh so với người chế-t còn khó coi hơn, từng tầng mồ hôi phủ lên làn da tái nhợt, tóc đen ẩm ướt dính sát vào trán.

   Tay trái của anh đã hoàn toàn biến dị thành hình thái sâu bọ, năm ngón tay hình chân đốt màu đen vô lực buông xuống, khuỷu tay áo sơ mi bị thủng một lỗ, lộ ra gai nhọn sắc bén.

Áo sơ mi trắng noãn đã bị chất nhầy màu đen ô nhiễm đến dơ bẩn không chịu nổi, anh còn lừa mình dối người dùng băng vải quấn lấy bàn tay mình.

   Phát hiện có người ngoài nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của mình, tế phẩm kia còn đem tay trái đã biến dị giấu ra đằng sau.

   "Nhóc con, không có gì phải sợ, mày sẽ nhanh chóng biến thành đồ ăn ▇▇▇▇ , chờ mày gặp ▇▇▇▇ bọn tao thành kính nhất, mày sẽ rất cảm kích tao đấy" Tay quản lý Harvey nâng kính đang rơi xuống, dùng giọng điệu an ủi nói.

   Đôi mắt của anh bị bao phủ bởi một tầng sương mù xám xịt, im lặng không lên tiếng, nhìn qua tạm thời không thể tiếp nhận sự biến dị của mình, đối với lời khuyên bảo của quản lý Harvey cũng thờ ơ.

   Nhưng tiếng nhắc nhở của hệ thống trong não nói rõ Chu Diễn thật sự thành công.

  【Chúc mừng người chơi! Phát động kịch bản, bị hài tử Carat Witer ký sinh thành công, nhận được nhiệm vụ chính tuyến —— thăm dò thần miếu Carat Witer】

    【Tiến độ mục tiêu: 0% 】

   Lúc nãy dưới tình huống cấp bách, dùng băng vải quấn lấy tay phải chưa bôi xong, để che giấu làn da của mình, không ngờ thật sự gạt được hai người thị trấn An Bách, bọn họ cho rằng mình không thể tiếp nhận dáng vẻ biến dị, mới dùng băng vải để giấu bàn tay côn trùng xấu xí.

   Chu Diễn quan sát bảng nhiệm vụ ——

   【Danh sách nhiệm vụ chưa hoàn thành】

   【Nhiệm vụ chính: Thăm dò thần miếu Carat Witer. (0/1)】

   【Nhiệm vụ thông quan: Thanh lọc trấn nhỏ.】

   【Nhiệm vụ hoàn thành.】

   【Trốn tìm với dì Kaissy.】

   【Tìm thư viện thị trấn An Bách.】

   【Mở khóa phòng thí nghiệm ngầm】

   …

   Kết hợp tất cả tin tức lúc trước, Chu Diễn có thể đoán ra phần nào nội dung của phó bản này ——

   Bởi vì Wendy sinh ra có đầu trùng thân người, cho nên ba của cô bé ngài Feasel quyết định đi tìm thuốc có thể trị liệu chứng bệnh cho Wendy, tiện đà mất tích nhiều năm.

   Mà Jessie được dì Kaissy mời tới thị trấn An Bách, không ngờ dì Kaissy cũng mất tích, mà Wendy cũng chạy trốn tới phòng thí nghiệm ngầm của thư viện, Jessie không hề hay biết cứ như vậy bị quản lý Harvey hãm hại.

   Harvey và John kết bạn với nhau làm việc xấu, liên tục biến con người thành nửa trùng nửa người, với mục đích đưa tế phẩm đến thần miếu.

   Liệu dì Kaissy có bị lừa vào miếu rồi biến thành vật hiến tế không?

   Thăm dò thần miếu, thanh lọc trấn nhỏ...

   Chu Diễn Trung cảm thấy trong chuyện này chắc chắn thiếu một đoạn quan trọng mấu chốt, rất có thể tin tức đó đang ở trong tay một tiểu đội khác.

   Chỉ cần anh nắm giữ tin tức này, tất cả manh mối sẽ được nối lại.

   Nhớ đến việc mình phải đối mặt với ba dị năng giả thiên phú dị bẩm, đột nhiên Chu Diễn muốn mọc ra một cái đầu côn trùng...

   Cái hệ thống chế-t tiệt này! Quy tắc đáng chế-t!

   Có lẽ là trừng phạt của hệ thống vì bị mắng chửi, tay trái chỉ dựa vào đặc hiệu hóa trang kia đột nhiên bắt đầu đau đớn kịch liệt, giống như có vô số cây kim đâm vào xương máu của anh, có vô số xúc tu bén nhọn lan tràn trong mạch máu, gân xanh trên cánh tay đột nhiên nổi lên, không ngừng nhúc nhích trên da thịt trắng nõn của anh, Chu Diễn rên rỉ một tiếng, cả người xụi lơ trên mặt đất.

   Anh gắt gao đè chặt tay trái run rẩy của mình, giáp xác màu đen trên tay phảng phất có hào quang thần bí toả sáng mê huyễn, giống như trên người con sâu màu đen kia nổi lên lục quang.

   Anh cố gắng mở to hai mắt, con ngươi co rút nhanh đến cực hạn, anh có cảm giác mình có thể nhìn thấy cảnh tượng bằng mắt thường không thể nhìn thấy ——

   Rêu xanh trên mái vòm thủy tinh lan ra tơ tằm tinh tế, bám vào thủy tinh trong suốt, mấy ngày hôm trước trời vừa đổ mưa, một ít sinh vật phù du đang trôi nổi trên nước mưa chất đống ở đó, ở trong góc không người để ý tiến hành một cuộc cuồng hoan riêng tư.

   Lỗ tai truyền đến từng đợt tiếng nước chảy ào ào mà qua, rơi thẳng xuống màng nhĩ của anh, không phải dòng nước, là tiếng máu nhanh chóng chảy qua mạch máu, máu người có thể đạt tới 450m mỗi giờ, ở trong cơ thể người nhanh chóng lưu động, từ các bộ phận truyền thẳng vào trong trái tim đang đập thình thịch, lại thông qua động lực của trái tim đem máu vận hành đến toàn thân...

   Anh nín thở lắng nghe tiếng tim đập đinh tai nhức óc kia, anh nghe thấy ba tiếng tim đập khác nhau, một tiếng chậm chạp mà nặng nề, một tiếng nhanh mà nhẹ nhàng, là tiếng tim đập của cảnh sát trưởng John mập mạp và quản lý Harvey, bọn họ cách mình chừng 10m.

   Còn có một tiếng tim đập còn nhanh hơn cả con người, là tiếng chó Điểm Điểm núp sau pho tượng phát ra.

   Trong mũi truyền đến mùi hương không rõ, mấy trăm loại hỗn tạp, mấy ngàn loại, hơn triệu loại hơi thở, anh có thể ngửi thấy mùi thịt truyền đến từ chó nhỏ, hôm nay trước khi nó tới có thể đã ăn lạp xưởng do người tốt bụng đưa. Anh có thể ngửi thấy mùi mồ hôi đầy người của cảnh sát trưởng John, có lẽ thời tiết nóng bức này đã khiến gã chịu nhiều đau khổ. Anh thậm chí có thể ngửi thấy mùi hôi thối truyền ra từ khe hở pho tượng kia khiến người ta buồn nôn, mùi hôi thối kia giống như anh đã từng quen biết...

   Tin tức quá tải trong nháy mắt tràn vào đại não, trước mắt xuất hiện ảo giác rực rỡ như kính vạn hoa, mái vòm thủy tinh trên đỉnh đầu tràn ra từng cánh hoa trong suốt, từng đợt ánh dương màu vàng đem thế giới chia thành vô số mảnh màu sặc sỡ, anh thậm chí còn có thể nhìn thấy một chút bụi nhỏ trong không khí rơi trên lông mi mình.

   Chu Diễn dùng bàn tay có thể hoạt động che cái đầu đau đớn như bị kim đâm, trong mắt hiện lên vô số ám mang màu vàng, bỗng nhiên có một loại dự cảm không lành ——

   Hình như mình đã thực sự biến thành một con côn trùng.

   Chẳng lẽ đây là dị năng của mình —— tạo vật, để mình biến thành dáng vẻ quái vật được sáng tạo?

   Cảnh sát trưởng John nhìn thấy tế phẩm kia đau đớn ngã xuống co quắp trên mặt đất, một lát sau đã không còn động tĩnh, liền cười nhạo quản lý Harvey ngây thơ: "Haha, bạn già, tôi có cảm giác tế phẩm lần này của ông lại thất bại rồi."

   Trên mặt quản lý Harvey xanh xanh đỏ đỏ, nhớ đến lần Jessie biến dị thất bại kia, không khỏi mắng: "Sẽ không, lần này là côn trùng đầu tiên do Carat Witer sinh ra, sẽ không thất bại!"

   Trong cơn tức giận, lão chợt thốt ra hai chữ "côn trùng", quản lý Harvey nâng kính mắt, trên trán ướt đẫm mồ hôi. Dưới cái nhìn chăm chú của cảnh sát John hả hê bổ sung: "À không, tôi không phải nói chữ kia, từ sau khi trên người Carat Witer mọc ra thứ đồ chơi kia, là một lần không bằng một lần."

   Nhắc đến Carat Witer, cảnh sát trưởng John lập tức thu lại vẻ mặt vui đùa, nghiêm túc nói: "Chúng ta phải thành kính dâng tế phẩm hơn nữa mới được."

   Quản lý Harvey chậm rãi đến gần Chu Diễn đang ngã trên mặt đất, khi nhìn thấy tứ chi hình côn trùng biến dị hoàn mỹ của anh lập tức kích động hô to: "Ha, tôi thành công rồi, anh xem tay trái của cậu ta kìa, trời ạ!"

   Lão thậm chí "bịch" một tiếng hai đầu gối quỳ xuống đất, hai tay tạo thành chữ thập, trong cổ họng phun ra một âm điệu cổ quái, thành kính lại si mê nhìn tay trái Chu Diễn, thì thào lẩm bẩm: "Tôi thành công rồi, tôi thành công rồi, vì chí cao Carat Witer, vì thị trấn An Bách, tôi thành công rồi!"

   Chu Diễn tỉnh táo lại từ từ đứng lên, anh nhìn chằm chằm quản lý Harvey đang điên loạn, xung quanh con ngươi đen kịt nở ra tròng mắt vàng, khàn giọng nói: "Có người đang kêu gọi ta, dẫn ta đến thần miếu Carat Witer."

   Ngay lúc nãy, anh nghe thấy một tiếng gọi vô hình, ở sâu trong đại não mơ hồ nhảy lên, âm thanh kia nói với anh ——

   "Hãy đến với ta."

   "Ta là Feasel Roy."

   "Hãy đến với ta."

   "Ta đang ở thần miếu Carat Witer."

   【Đinh! Chúc mừng người chơi đạt được manh mối quan trọng: tin tức của Feasel.】

   【Tiến độ manh mối hiện nay: (3/4)】

   【Nhắc nhở ấm áp: năng lực người chơi quá thấp, xin chú ý an toàn.】

   Nếu không có hệ thống nhắc nhở, Chu Diễn đã cho rằng tiếng nói hư vô mờ mịt kia chỉ là ảo giác.

   Quản lý Harvey và cảnh sát John đối mặt với giọng điệu mệnh lệnh của Chu Diễn, thế mà từ sâu trong nội tâm sinh ra một tia sợ hãi, loại kính sợ này là bẩm sinh, giống như bọn họ nghe thấy tiếng kêu gọi đến từ chủ thần.

   Hai người lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt, quỳ rạp xuống đất, hận không thể dùng môi hôn lên tay trùng của Chu Diễn, bọn họ đồng thanh niệm tụng nói: "Carat Witer vĩ đại, nô bộc trung thành của ngài, chắc chắn vĩnh viễn phục tùng mệnh lệnh của ngài!"

   Màn đêm buông xuống.

   Chu Diễn đi giữa hàng ngũ, chợt hiểu vì sao dân trấn diễu hành cần mang theo áo choàng.

   Bởi vì bọn họ vào ban đêm sẽ dị hóa thành dáng vẻ nửa người nửa trùng.

   Trong cổ họng mỗi người đều phát ra âm điệu phi nhân loại, lúc này Chu Diễn mới nghe rõ bọn họ nói là từ ngữ không cách nào dùng ngôn ngữ nhân loại thể hiện ——

   Carat Witer!

   Anh lén dịch về bên trái một chút, tránh đi đầu lưỡi phân nhánh bên người do cư dân biến dị phun ra, lại không cẩn thận giẫm phải một người có 8 chân côn trùng.

   "Xin lỗi."

   Chu Diễn nhỏ giọng xin lỗi, mang theo một chút ác ý thú vị cố ý quấy rối.

   Côn trùng nhìn thẳng về phía trước không chớp mắt, cơn đau ngắn ngủi kia căn bản không thể quấy rầy nó chuyên chú niệm tụng tên thần linh trong lòng.

   Từ sau khi trải nghiệm biến dị thần kỳ vào buổi chiều, khứu giác, xúc giác, thị giác, thính giác của Chu Diễn cũng tăng cường không ít so với lúc trước, anh phát hiện tay trái của mình sau khi hóa trang đặc hiệu dường như thật sự biến thành tứ chi của một con côn trùng, nhưng đại não của anh vẫn hoạt động như con người.

   Có lẽ đây là thiên phú dị năng thuộc về mình - tạo vật?

   Nhưng Chu Diễn cũng âm thầm kiểm tra tình huống tay trái một chút, khi lén xốc khuôn bị keo dán lên, cỗ ngũ giác nhạy bén kia trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.

   May mà không phải biến thành côn trùng, nếu không sớm muộn gì anh cũng bị âm thanh và mùi hương từ bốn phương tám hướng truyền đến làm phiền đến chế-t, anh lại cách đám người quái dị kia xa hơn.

   Bầu trời của thị trấn An Bách tối nay mây đen buông xuống, ngay cả một ánh trăng cũng không nhìn thấy, đám người diễu hành trong thị trấn đi qua đường phố vắng vẻ, đến chân núi cao ở ngoại ô, xuyên qua một con đường nhỏ gập ghềnh mà chật hẹp trên núi, từ núi nhìn thần miếu Carat Witer từ đằng xa.

   Đây là một tòa kiến trúc chỉ có thần mới có thể chế tạo, cột đá khổng lồ cao vút trong mây đứng lặng ở hai bên thần miếu, trong 6 bàn thờ đá cực lớn của cửa miếu đều đặt pho tượng đầu trùng thân người, từ trên cao nhìn xuống tín đồ đến tế bái.

   Vô số cặp mắt kép kinh người phảng phất có thể nhận ra thành kính trong lòng mỗi tín đồ.

   Tiếng ngâm tụng im bặt.

   Ở trước mặt cung điện thần bí này, tất cả dân trấn đều cúi người quỳ lạy, trong đêm tối tĩnh mịch chỉ có tiếng quần áo ma sát.

   Chu Diễn đứng sang một bên, mắt lạnh nhìn nhau, khứu giác nhạy bén khiến anh ngửi thấy mùi hương kỳ quái, anh cũng không thể phân biệt đó là mùi hương gì, ít nhất khác với mùi hương phát ra từ chất nhầy màu đen.

   Hơn nữa thần miếu này xây trên đỉnh núi, theo lý mà nói nhiệt độ chắc hẳn rất thấp, nhưng, vì địa thế tương đối thấp nên nhiệt độ quanh thân so với thị trấn An Bách còn cao hơn không ít.

   Nhiệt độ tăng lên không có lợi cho keo dính, anh có cảm giác khuôn tay trái sắp tróc ra.

   "Ta cứ như vậy đi vào?"

   Chu Diễn phá vỡ sự im lặng.

   Trả lời anh vẫn là một đám tín đồ thành kính chỉ biết quỳ lạy, ở chỗ ở của thần linh, tôi tớ hèn mọn không thể nói chuyện.

   Anh nhìn vào phía trong miếu thờ, hang động thâm thúy như lỗ đen hấp thu tất cả ánh sáng, thị lực của anh cũng không thể nhìn thấu trang trí trong miếu.

   "Ta đang ở thần miếu Carat Witer."

   Tiếng gọi vô hình kia lại khiến anh ma xui quỷ khiến đi về phía trước một bước.

   【Chúc mừng người chơi mở khóa thần miếu Carat Witer!】

   【Nhiệm vụ chính: Thăm dò thần miếu Carat Witer. (0/1)】

   【Tiến độ nhiệm vụ 30%】

   Tác giả có lời muốn nói:

   Vốn muốn cho toàn thân nhóc Chu biến thành côn trùng, sau khi ngẫm lại thì đành thôi, vẫn muốn giữ lại vẻ đẹp của nhóc!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net