chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại thêm một ngày mới đến với thế giới, tại KTX của ITZY Shin Yuna đang ngủ say thì đột nhiên bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại...chuông báo thức đã vang được 5 phút nhưng cái con người lười biếng trên giường kia còn chưa chịu dậy. Phải đến lúc chuông báo tắt rồi lại mở khoảng 8 lần thì mới chịu với tay mà tắt đi, Yuna ngồi dậy đầy mệt mỏi cô nhìn xung quanh căn phòng với vẻ mặt ngu ngơ...à phòng cô, ngủ xong một giấc chẳng biết trời trăng gì. Yuna xuống khỏi giường cô ngó xem thì không thấy Chaeryeong đâu nữa, chắc đã dậy từ sớm rồi, cô đi vệ sinh cá nhân xong thì rời khỏi phòng và xuống lầu nhưng đến cầu thang cô đã thấy bóng dáng của Chaeryeong, còn có cả Lia nữa đang trốn điều gì đó làm kích thích sự tò mò trong cô.

" Có chuyện g- "

" Suỵtttttt

Yuna định hỏi chuyện gì thì bị bộ đôi Chaerlia cấm nói, cô vội bặm môi lại giữ im lặng và nhìn theo ngón tay đang chỉ về hướng nhà bếp của Lia. Ở đó cô thấy Yeji và Ryujin đang...à ha mới sáng mà cẩu lương cũng thật là đậm đà, dường như cả hai người họ đang làm bữa sáng thì phải, mà trong hai người họ giống như cặp vợ chồng mới cưới đang cùng nhau nấu ăn vậy. Xem ra chuyện hôm qua đã giải quyết xong rồi lát Yuna cô phải hỏi Ryujin unnie sự tình mới được, hôm qua cô ngủ quên mất.

Chaeryeong nhìn đôi chim chuột kia mà cô khẽ cười, ngày hôm qua khi đang nằm trên giường bấm điện thoại thì cô nghe tiếng đổ vỡ ở dưới lầu, nghĩ là có chuyện không hay nên là cô vội đi xuống nhưng vừa xuống phòng khách cô đã tìm chỗ ẩn nấp đó là ở phía sau tấm màn lớn dùng để che chiếc cửa kính ra ngoài sân vườn ấy. Có điều cô cũng chẳng biết vì sao mình phải nấp ở đây trong khi bản thân có thể đường đường chính chính ra hỏi chuyện mà? Nhưng cô có linh cảm rằng cô không nên để hai người họ biết sự hiện diện của cô...cứ như vậy Chaeryeong trốn ở đó cô không dám nhúc nhích dù là một xíu, từ đầu đến cuối của mọi việc cô đều thấy hết kể cả...Chaeryeong của bây giờ đang nhếch mép một cái nhớ lại tấm ảnh mà cô chụp được tối qua, từ nơi cô đứng xem cô đã thấy gì đây...người bạn đồng niên của mình đang cưỡng hôn vị leader kính mến. May mà Chaeryeong cô nhanh tay chụp được khoảnh khắc đó, hehe sau này cô sẽ lấy nó để khè Ryujin, ngon!

" Unnie chị nếm thử xem! " Ryujin nấu xong món ăn cô mút một miếng rồi thổi thổi đút cho Yeji nếm thử.

Đôi mắt Yeji như sáng lên khi vị của đồ ăn chạm vào đầu lưỡi, Ryujin nấu ngon lắm...cô đưa ngón cái lên làm dấu like rồi gật đầu lia lịa còn Ryujin thì cười. Sau đó Ryujin thấy ở miệng Yeji vẫn còn dính đồ ăn vì vậy cô tiến lại gần Yeji hơn định lau đi nó nhưng phía Yeji đột nhiên thấy Ryujin tiến gần hơn làm cô bất giác lùi lại một bước...khung cảnh hôm qua bỗng chốc hiện lên trong đầu cô, cái cảnh mà khuôn mặt của em ở gần cô, cái hơi thở nóng ấm phả vào mặt cô và đôi môi căng mọng đó của em, ừ nó...cô không thể nào trong sáng nỗi mỗi khi Ryujin gần gũi với cô được trời ơi! Nhận thấy Ryujin ngày càng gần Yeji đột nhiên cứng đơ người ra cô nhắm mắt lại mặc kệ chuyện gì xảy ra. Rồi cô nhận thấy được bàn tay mát mát của Ryujin đang áp vào mặt cô, ngón tay em chạm vào môi cô sao nó giống giống với mấy cái truyện ngôn tình cô đọc trên mạng ở phân cảnh hai nhân vật chính chuẩn bị hôn nhau vậy!

Em sẽ không hôn cô chứ? Hay là có...

Có không? Là câu hỏi đang nhảy vòng vòng trong tâm trí Yeji, cô hé một bên mắt ra và nhìn thấy em vẫn ở tư thế đó nhìn cô * thình thịch * tim cô bắt đầu đập dồn dập hơn rồi, vậy là h-hôn mà đúng..đúng không? Yeji nhắm nghiền mắt lại môi cô hơi chu chu ra sẵn sáng đoán nhận nhưng mà 1 giây sau cô đã hối hận và hành động của của bản thân...Ryujin không hôn cô mà ngón tay em chỉ quẹt qua môi cô một cái rồi rời đi, em đưa ngón tay lên trước mặt cô mĩm cười " đồ ăn còn dính lại "

" Vậy...vậy sao cảm ơn em "

Yeji cô muốn độn thổ quá, không biết em có để ý mấy hành động lộ liễu lúc nãy của cô không. Cái gì mà hôm chứ cô với em chỉ là bạn bè thông thường thôi mà cô đang nghĩ cái gì vậy! Nhưng dẫu vậy điều đó làm cô hụt hẫng trong một khoảnh khắc cô đã ước em hôn cô...Yeji buồn bã cuối mặt xuống nhìn món súp đang sôi sùng sục trên bếp và rồi ánh mắt cô lại bị thu hút bởi dáng vẻ đâm chiêu của Ryujin, em đang đứng bất động ở đó nhìn vào ngón tay của mình cái ngón tay còn dính đồ ăn mà lúc nãy em lau từ miệng cô! Ủa khoan? Chờ đã cái gì vậy? Hô-hôn gián tiếp!!! Yeji mở to mắt nhìn Ryujin đang ngậm ngón tay đó trong miệng...Ryujin nhìn vào ngón tay một lát rồi nhìn sang thấy chị đàn cúi mắt nhìn nồi súp. Trong não Ryujin bây giờ vừa đang nghĩ đến một hành động táo bạo là cô nên mút nó cho rồi và khỏi đi rửa tay được không? Yeji unnie chắc không thấy đâu ha...nhân lúc Yeji không để ý Ryujin đã đưa ngón tay đó vào miệng và mút nhưng cô nào hay biết là mọi hành động của cô đã bị Yeji thấy hết...à chắc không phải một mình Yeji thấy.

Ryujin liếc sang nhìn thấy Yeji đang nhìn làm cô giật mình vội rút tay ra khỏi miệng " m-món súp này dường như chín rồi " cô nhìn vào nồi súp mà đánh trống lảng, kèo này Ryujin xin được phép lèo lái qua cái khác cho đỡ quê...cô vội tắt bếp sau đó trong điệu bộ hơi lúng túng Ryujin di chuyển quay lại gôm hết mấy cái dụng cụ bếp núc bẩn để đi rửa và không may làm rơi cái muỗng vì thế cô cuối xuống nhặt lên nhưng đồng thời Yeji cũng thế. Vậy là một lần nữa cả hai vào tình huống gần sát mặt nhau...thật là một buổi sáng đầy ngượng ngùng. Giờ tay của Yeji thì đặt lên cái muỗng còn tay của Ryujin thì nằm trên tay Yeji, cả hai cùng ngước lên nhìn nhau thì chà chà cái khoảng cách chỉ tầm 1 milimet nữa thôi là chóp mũi chạm vào nhau rồi! Lại một lần cái sự kiện tối qua chạy vào trong não không chỉ ở Yeji mà là cả hai...Ryujin khẽ nuốt nước bọt cô bắt đầu nhìn thấy đôi môi căng mọng của Yeji, nó như đang mời gọi cô, Ryujin từ từ nhích tới một chút cho đến khi chóp mũi cô chạm vào chóp mũi của Yeji. Cô muốn nó...cô đột nhiên muốn chạm vào nó, môi của Yeji...

" È hem! "

Giọng nói của ai đó phát lên kéo Ryujin và Yeji về thực tại, cả hai rời nhau ra, Ryujin nhìn theo nơi phát ra giọng nói đó và thấy ba ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm vào cô. Rồi Chaeryeong khẽ nhếch mép cười một cái.

" Gì..gì? Tự nhiên lại cười "

" Ah...không có gì đâu chỉ vừa cô bộ phim hài lãng mạn thôi " Chaeryeong phẩy tay trả lời Ryujin.

" Là phim gì vậy? "

" Hỏng nói cho Jagi biết đâu "

Chaeryeong nháy mắt một cái rồi rời đi bỏ lại Ryujin đứng ở đó với vẻ mặt ngơ ngác con nai vàng, Ryujin chuyển ánh mắt sang nhìn bộ đôi Yulia nhưng mà cả hai người thì huýt gió người thì làm ngơ không biết gì. Mới sáng mà cả ba người này khó hiểu thật! Rồi cả 5 người cùng dọn đồ ăn ra bàn và xử lý hết. Sau đó do Ryeji đã nấu nên nhiệm vụ rửa còn lại được giao cho Yuchaerlia...hoành tất mọi thứ thì cả nhóm thay quần áo và chuẩn bị đến phòng tập hôm nay không có lịch trình nhưng cả nhóm quyết định đến công ty luyện tập lại mấy cái vũ đạo cho buổi trình diễn. Cũng chẳng còn bao nhiêu ngày nữa sẽ đến Mama nên tất cả phải tập trung cao độ hơn để buổi diễn được hoành hành tốt! Đến phòng tập cả nhóm ai cũng bận rộn vào việc luyện tập, đến nỗi đôi chân rã rời cơ thể thì nhũng ra mới chịu ngừng.

" Em sẽ ra cửa hàng mua đồ ăn vặt có ai cần gì không? " Ryujin bỗng nhiên thèm vài bịt snack nên cô quyết định ra cửa hàng mua nó nhân tiện hỏi mọi người cần gì không, chắc là khát...

" Có có...nước ép cam " Yuna lên tiếng đầu tiên rồi sau đó là đến Chaeryeong, Lia và Yeji lần lượt là các món ăn nước uống khác nhau. Yeji có gợi ý đi cùng nhưng Ryujin đã bảo rằng cô sẽ đi nhanh rồi về, thấy em kiên quyết như vậy Yeji chỉ biết bĩu môi đồng ý.

Ryujin rời khỏi phòng tập và cả công ty cô sẽ đi đến cửa hàng để mua đồ nhưng trước đó thì...

" Chào nhóc "

Giọng nói phát ra từ đôi môi của một người đàn ông làm Ryujin bỗng khựng lại, cô quay sang nhìn và thấy ông ta đang đứng phía sau cô cách đó khoảng 10 bước chân. Khoát lên cho mình bộ suit lịch lãm cùng mái tóc được vuốt cao và khuôn mặt có một vết sẹo ở má " chẳng phải tôi đã bảo ông đừng đến đây? " Ryujin gắt gỏng nhìn người kia, rồi lại nhìn xung quanh xem có ai không " đi theo tôi " cô nói rồi ra hiệu cho người đàn ông đi theo mình đến một chỗ vắng vẻ thì dừng lại nhìn ông ta.

" Cảnh giác vậy sao? "

" Paparazzi là những kẻ tinh mắ, không cẩn thận lại được vi danh trên báo " người đàn ông nhếch mép cười rồi nhún vai.

" Tôi nghe nói bọn chúng đã hành động "

" Ai? " Ryujin với vẻ mặt bực bội cô vuốt lại mái tóc của mình trả lời người kia.

" Cảnh sát...bọn chúng đang ráo riết điều tra để tìm ra tung tích của , tôi khuyên cô nên hành động cẩn thận một chút. Tôi sẽ cử người đến hỗ trợ cô anh ta là một viên cảnh sát... " Ông ta đưa cho Ryujin một danh thiếp trên đó là thông tin của người mà được cho là sẽ hỗ trợ cô " anh ta sẽ đến gặp cô sau "

Người đàn ông nói với cô rồi quay đi nhưng trước đó ông ta đã nhắc nhở với cô " hãy cẩn thận những thành viên trong nhóm đặc biệt là cô gái họ Choi " Ryujin đứng nhìn theo bóng lưng ông ta dần khuất xa, xem ra mọi việc ngày càng trở nên rắc rối rồi đây.

" Ryujin đi có vẻ lâu nhỉ? " Chaeryeong thắc mắc khi người bạn đồng niên của cô đi nãy giờ chắc cũng được cả tiếng rồi mà cửa hàng cũng đâu có xa công ty, nó ở đối diện kia mà? Vì vậy cô đã hỏi các thành viên còn lại về câu hỏi mà ai cũng muốn hỏi. Tất cả thành viên đều thở dài lắc đầu Ryujin đi lâu đến nỗi mà Yuna từ khác nước chuyển sang hết khác luôn rồi. Yeji đứng lên cô đề nghị với ba người còn lại rằng mình sẽ đi tìm em coi sao biết đâu do đồ nhiều quá nên em có hơi chật vật, Yeji đứng lên và chạy tức tốc ra ngoài thật thì em đi lâu cũng làm cô lo lắng.

Yeji đến cửa hàng tiện lợi cô tìm xung quanh nhưng lại chẳng thấy em ở đâu vì vậy cô quyết định trở về phòng tập, nhưng khi vào công ty cô đã thấy em ở trong thang máy " đợi đã Ryujinnie!! " Yeji nhanh chóng đến chặn cửa thanh máy và bước vào, cô thở phào nhẹ nhõm vẫn may là còn kịp. Rồi nhìn Ryujin người đang cầm trên tay rất nhiều đồ và trông có vẻ nặng vì vậy cô đã đề nghị cầm phụ em.

" Sao chị lại ở đây? " Ryujin vừa đưa túi đồ cho Yeji vừa hỏi, cô thắc mắc chẳng phải chị nên ở phòng tập thay vì ở đây sao?

" Cái này phải em đấy "

" Em??? "

" Bọn chị thấy lâu quá nên đã đi tìm em nhưng em đã đi đâu vậy? Chị không tìm thấy em ở cửa hàng "

" À...em đã mua đồ ở cửa hàng mà chị biết hong em đã nghe thoáng được các bạn nữa nói gần đây có tiệm bánh đang giảm giá vì vậy em đã đến đó mua...hazz nhưng khách ở đó rất đông vì vậy em phải đợi rất lâu " Ryujin vừa kể vừa phàn nàn về việc cô đã phải khó khăn đến cỡ nào mới mua được những chiếc bánh. Dẫu vậy thì dù mệt mỏi Ryujin vẫn kiên nhẫn chờ đợi để mua được vì cô nghĩ các thành viên sẽ thích nó và họ sẽ vui lắm...ừ thì đúng là vui thật nha! Bởi khi Ryujin và Yeji vừa về phòng đã thấy những đôi mắt sáng lên như vì sao của các thành viên còn lại. Vì vậy cả bọn đã bắt đầu xử lí đồ ăn của mình.

" Nè các unnie chiều nay chúng ta được nghỉ vậy chúng ta ra ngoài chơi đi " Yuna nói trong khi tay cô đang cầm chiếc nĩa cắm vào miếng dâu trên cái bánh và ăn nó...Chaeryeong nghe thì xong thì háo hức gật đầu cũng lâu rồi cả nhóm chẳng đi chơi chung, ý cô là đi chơi riêng chứ không phải do sự sắp đặt của công ty. Ryujin và Yeji cũng tán thành việc đó nhưng có điều Lia lại không thể bởi chiều nay cô phải đến sở cảnh sát để hợp vì vậy cô đã từ chối nó với lý do là cô có việc bận. Nhìn các thành viên đột nhiên ủ rũ Lia cảm thấy có lỗi vô cùng nhưng mà cô không còn biết làm gì hơn ngoài việc xin lỗi và hứa với họ là cô sẽ đãi họ một bữa ăn coi như đền bù và dĩ nhiên là các thành viên đều đồng ý!

Kèo thơm dễ gì bỏ được.

Cả đám cùng nhau ăn hết bánh sau đó là chuyên mục quẩy banh nóc trong phòng tập, cùng tập nhảy, tập hát cùng đùa giỡn cho đến khi mệt rã rời, sau đó cả bọn quyết định đi về nhưng Lia đã tách ra khỏi đám bởi cô sẽ đi riêng còn bốn người còn lại sẽ đi chung để về KTX.

" Ah...Jisu Jisu nhanh lên " Beomgyu vẫy tay khi anh chàng thấy bóng dáng chị gái mình, còn Jisu cô thì muốn phan chiếc dép vào mặt em trai mình nhưng tiếc quá cô đang mang giày.

" Yah Choi Beomgyu chị đã nói em bao nhiêu lần rồi phải dùng kính ngữ! "

" Được rồi được rồi...mau vào trong thôi cuộc hợp bắt đầu rồi " Beomgyu phẩy tay sau đó kéo chị mình đi còn Jisu thì tặng em trai mình ánh nhìn khinh bỉ rồi cô cũng đi theo và vào ngay ngắn vị trí. Tại cuộc hợp có rất nhiều người nhưng Jisu để ý có một người trẻ tuổi ngồi đối diện ở bàn bên kia, trong anh ta có vẻ lạ cô chưa từng gặp mặt trước đây.

" Chào mọi người cuộc hợp được bắt đầu...như mọi người đã biết nhiệm vụ của phân khu chúng ta là điều tra về tổ chức Mafia, họ đã gây không ít tội ác buôn lậu ma túy, vũ khí...kể cả giết người, theo thống kê hằng năm đã có rất nhiều vụ án và năm nay đã có hơn 12 vụ làm ăn phi pháp, 15 người tử vong do vụ xả súng ở cảng Boryeong nhưng chỉ 6 vụ được phá giải... " Jisu nhìn người ngồi ở vị trí chủ tọa đang đưa ra những thông tin không rời mắt, đó là bố cô Thanh tra Choi một người đàn ông tài ba với dáng vẻ đầy uy nghiêm. Ông luôn là hình mẫu để Jisu cô không ngừng phấn đấu " những kẻ bị bắt nếu không tự tử thì sẽ điều trở nên điên loạn...chúng ta không thể có thêm bất cứ thông tin nào "

" Chúng ta thậm chí còn chẳng biết kẻ đứng đầu thật sự là ai " một người nam trong nhóm lên tiếng, khiến thanh tra Choi cảm thấy não nề, quá nhanh gọn bọn chúng cẩn thận từng chi tiết, không phải ông không biết người đứng đầu là ai nhưng hắn ta lại có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm, quyền lực, vị thế lại quá cao căn bản những điều tra của họ sẽ trở thành công cốc vì những người chức vụ cao hơn toàn là những kẻ dối trá. Từ đầu nhiệm vụ của họ vốn là ngõ cụt, có người bảo ông nên bỏ qua hay điều tra sơ sài, nhưng ông không thể nhắm mắt làm ngơ đứng nhìn những kẻ ác lại sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Là một thanh tra ông đã điều tra tổ chức này biết bao lâu chứng kiến bao nhiêu tội ác, rất nhiều đồng đội của ông đã phải chết khi điều tra, ấy vậy mà đến tận bây giờ ông vẫn không thể đòi lại cho họ công lý...thật không xứng đáng với vị trí ông đang có. Ông nhất định phải bắt hắn tống vào tù để hắn trả giá cho những tội lỗi hắn đã gây ra...
_______________________________________

" Unnie unnie nhìn kìa chúng ta chơi thử nó không? " Yuna kéo tay Chaeryeong người đang mệt rã rời vì sự năng động của Yuna, còn bé út của chúng ta thì đâu quan tâm đến điều đó ẻm còn đang nhấm vào mấy con ngựa quay vòng vòng đằng kia nữa cơ. Thế là Chaeryeong giống như cái pho tượng bị Yuna kéo đi đầy bất lực.

" Xem Yuna kìa nhìn có giống một người sắp trưởng thành thành không đây " Ryujin nhìn người bạn đồng niên của mình bị bé út kéo đi mà lắc đầu ngán ngẩm. Thật là khổ cho Jagi nhưng ai mượn dại gái thì chịu thôi. Nếu đổi lại là cô kéo nhỏ đi nhỏ sẽ đem cô đi nướng luôn chứ đừng nói là nuông chiều theo thế cơ.

" Nhưng trước khi trưởng thành thì em ấy và là trẻ con mà " Yeji bước lên một bước đứng cạnh Ryujin cô mĩm cười nói với em, sau đó cô chỉ vào chiếc ghế trống ở cárấtxa cả hai khoảng 20 bước chân? " sao chúng ta không lại đằng kia ngồi? " Ryujin đồng ý với lời đề nghị đó bởi nãy giờ cô cũng mỏi chân dữ lắm rồi.

Yeji và Ryujin quyết định lại ngồi xuống chiếc ghế nghỉ ngơi trong lúc chờ hai người còn lại chơi xong trò đu quay. Ryujin ngồi tựa lưng vào thành ghế cô nhắm mắt và hít một hơi thật sâu sau đó nhẹ nhàng thở ra, đã bao lâu rồi cô không được như thế này? Tận hưởng không khí trong lành của buổi chiều hoàng hôn đầy thơ mộng, cơn gió thoảng man mát, cảm giác bây giờ thật yên bình cô thấy thoải mái rất nhiều so với việc cố gắng trở thành một phiên bản hoàn hảo nào đó như idol hay phải giả vờ như thế này rồi thế kia để che dấu thân phận của mình.

Ryujin nhìn sang bên cạnh nhưng cô lại không thấy Yeji đâu, khoan đã chị vẫn vừa ngồi đây với cô cơ mà? Ryujin nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng chị đâu vì vậy cô chạy vội chạy đi khắp nới để tìm. Hết chỗ này đến chỗ khác, chen qua dòng người tấp nập để tìm chị vẫn là không thấy. Hơi thở trở nên nặng nhọc vì chạy quá nhiều, trái tim đánh thình thịch vì mệt, vì lo lắng mà cũng là vì sợ hãi...cô sợ! Sợ chị gặp chuyện gì bởi chính bản thân cô là người hiểu rõ nhất xung quanh Yeji luôn có rất nhiều mối nguy hiểm. Mang theo nội tâm lo sợ Ryujin một lần nữa đưa đôi chân mình chạy quanh để tìm kiếm bóng dáng quen thuộc cho đến khi ánh mắt cô va vào...

* len keng len keng *

Tiếng chuông vang lên từ một tiệm kem nhỏ mọi bọn trẻ đều bị thu hút bởi nó, có đứa thì liền vội chạy đến mua, có đứa phải nài nỉ mẹ mình cho phép mới dám mua. nhưng với Ryujin thứ thu cô lại là cái dáng vẻ ngọt ngào cùng ánh mắt long lanh đầy nhân hậu, nàng thơ với nụ cười tỏa nắng như ánh mặt trời...đôi tay mềm mại nhẹ nhàng lau đi giọt lệ trên đôi mắt trẻ thơ rồi lại xoa đầu đầy yêu thương...

Chị ở đây rồi.

Ryujin đứng yên ở đó nhìn chị, đang xoa đầu một đứa trẻ rồi lại chọc cho nhóc cười dẫu vậy thì nụ cười còn rạng rỡ hơn cả đứa trẻ...rồi chị chợt nhận ra được sự hiện diện của cô vì vậy chị đã đứng lên vẫy tay với cô, nhìn cái điệu bộ vui mừng vẫy tay như vậy giờ trông chị giống một đứa trẻ rồi đấy! ôi kìa cơn gió đưa lọn tóc rối lên trên má chị thật vướng víu nhưng cũng thật xinh đẹp...Ryujin tiến đến chỗ chị cô đưa tay sửa lại mái tóc đang trở nên rối đi vì gió, cô nhìn chị bất chợt nở nụ cười một nụ cười ngọt ngào. Còn Yeji thì lại bất ngờ với hành động của em cô đã đứng ở đó bất động như một pho tượng rồi lại ngượng ngùng đỏ cả mặt.

" Chị ơi... " một bé trai với chiếc đầu nấm, đôi má hồng hồng cùng đôi mi cong vút còn hoen lệ trên tay cầm một cây kem tay còn lại nắm lấy vạt áo Yeji lay lay. Ryujin nhìn đứa bé rồi ngồi xuống trước mặt nghiêng nhẹ đầu hỏi " em tên gì? " cô dịu dàng tạo thiện cảm nhưng dẫu thế đứa bé vẫn tỏ ra e ngại núp sau Yeji.

" Hình như nhóc đã đi lạc " Yeji ngồi xuống cạnh đứa bé tay chị vòng qua ôm eo nhóc ánh mắt lại dịu dàng nhưng cũng có chút lo lắng " lúc nãy chị thấy hơi khát nên định đi mua nước nhưng chị lại gặp nhóc này đang khóc vì vậy chị đã hỏi và nhóc bảo bị lạc nên chị đã định cùng nhóc đi tìm người thân nhưng đến đây thì nhóc lại thèm kem nên chị đã mua cho nhóc...rồi sau đó là chị gặp em " Yeji từ từ kể hết đầu đuôi câu chuyện cho Ryujin nghe còn Ryujin thì nhìn chị chăm chú và sau đó là gật đầu hiểu câu chuyện, cô cảm thấy lòng có chút nhẹ nhõm vì hóa ra là chị đang làm việc tốt cô còn tưởng là chị sẽ gặp chuyện chẳng may nữa. Nhưng chị không sao là tốt rồi! Ryujin lại chuyển ánh mắt sáng đứa trẻ rồi nở một nụ cười sau đó lại dịu dàng xoa đầu nhóc, đứa trẻ có vẻ rụt rè bởi cái động chạm của cô nhưng rồi với sự cố gắng của cô nhóc ấy cũng cởi mở hơn khi đáp lại cô bằng một nụ cười ngượng ngùng.

" Em tên gì? Mấy tuổi rồi, em đến đây với ai? " Yeji nghe Ryujin hỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC