Vợ ngốc. Em đi đâu rồi (15).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại phòng họp

- Đây là một số kế hoạch tôi đã đưa ra cho mọi người.. Mọi người xem rồi cùng nhau thảo luận đưa ra một ý kiến chung...

Bên dưới các nhân viên xôn xao thảo luận. Điện thoại anh đổ chuông lên cắt ngang.. Anh bước ra ngoài phòng.. Đưa điện thoại lên xem, mỉm cười nhấc máy

- Em và con đã về nhà rồi sao..

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của người phụ nữ trẻ

- Xin lỗi.. Anh có phải người nhà bệnh nhân Trần Mộc Ly không ạ?

Anh đứng khựng người, lạnh nhạt hỏi

- Phải.. Cô là ai? Sao cô cầm máy vợ tôi..

- Tôi là y tá bệnh viện X.. Vợ anh bị tai nạn đang nhập viện.. Cô ấy đang trong cơn nguy kịch.. Anh có thể đến bệnh viện làm vài thủ tục...tút...Anh có ở đó không? Anh ơi.

Anh gọi quản lý ra ngoài.. Vừa thấy sắc mặt anh không tốt, anh ta sợ hãi cúi mặt xuống đất, miệng lắp bắp nói

- Giám.. Đốc.. Anh cho gọi..em...

- Cuộc họp hôm nay hủy bỏ cho tôi..

Anh ta gật đầu không nói gì, rồi bước vào bên trong.. Đi chưa được ba bước, anh vỗ nhẹ vai anh ta.. Anh ta đứng khựng người lại, chân tay run rẩy quay mặt nhìn anh.. Anh bước lại gần, mặt mày nhăn nhó nhìn anh ta

- Sau khi hủy cuộc họp xong, anh xuống nhà xe chở tôi đến bệnh viện..

Anh ta hoảng hốt chạy lại sờ trán, sờ người anh và nói

- Giám đốc... Anh có bị sao không.. Anh bị đau ở đâu để em đưa anh đi..

Anh gạt tay anh ta ra, chỉnh lại quần áo, nghiêm túc nói chuyện với anh ta

- Vợ tôi bị tai nạn đang ở bệnh viện.. Tôi cần phải đến đó thăm vợ tôi..

-......

[......]

Mười phút sau, anh ta đưa anh đến bệnh viện.. Anh vội vã bước vào trong sảnh.. Cô tiếp tân cúi chào, mỉm cười nói với anh

- Xin chào quý khách.. Quý khách muốn...

Anh tức giận quát mắng cô ta

- Vợ tôi đang ở đâu?..

Cô tiếp tân hoảng sợ, cố bình tĩnh hỏi anh

- Xin anh bớt giận.. Vợ anh tên gì để tôi tra phòng cho anh..

Anh lạnh nhạt trả lời..

- Trần Mộc Ly..

- Bênh nhân Trần Mộc Ly ở phòng 318. Anh đi thẳng rồi rẽ trái lên tầng hai, sau đó anh rẽ bên phải là tới...

Anh im lặng chạy một mạch lên phòng.. Nhìn qua cánh cửa, anh thấy cô được băng bó bằng vải trắng trên đầu, chân tay thì bị trầy xước.. Tim anh lúc này rất đau nhói như hàng ngàn con dao đâm thẳng vào tim.. Hơn sáu năm nay, kể từ khi A Ly đi, anh chưa cảm thấy đau như này.. Ngày cô đến ở nhà anh, cô đã ra một cánh cửa mới cho hai cha con anh.. Cô yêu thương, quan tâm Tiểu Bảo như con ruột của mình.. Ngôi nhà tràn ngập tiếng cười từ khi có cô.. Cuộc sống của anh cũng đã thay đổi...

Anh quỳ chân xuống sàn nhà lạnh lẽo, hốc mắt anh đỏ hoe như muốn khóc, anh đánh mạnh vào lồng ngực mình nhìn cô

- Tiểu Ly, tôi xin lỗi.. Đáng lẽ tôi phải chở em về nhà rồi mới đến công ty.. Tôi xin lỗi.. Tiểu Bảo.. Ba...

Anh chợt nhớ ra Tiểu Bảo.. Vội chạy đi tìm bác sĩ.. Đúng lúc, bác sĩ cấp cứu cho Thiên xong, bước chân ra ngoài. Tâm trí anh lúc này rất hoảng loạn, đầu óc rất rối.. Anh tức giận nắm chặt áo bác sĩ, đẩy mạnh anh ta vào tường, đôi mắt đỏ ngầu nhìn bác sĩ

- Con trai tôi đâu rồi.. Sao chỉ có mỗi vợ tôi nằm ở viện..

Bác sĩ sợ hãi, chân tay run rẩy nhìn anh

- Tôi không biết.. Lúc đưa vào bệnh viện cấp cứu tôi chỉ thấy có hai người họ, một người đàn ông và một người phụ nữ, còn về đứa bé tôi thực sự không biết..

Anh tức giận đấm mạnh anh ta, máu trên miệng anh ta chảy xuống, mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi.. Anh đá anh ta xuống đất rồi bỏ đi.. Về đến phòng, anh lấy điện thoại trong túi mình ra gọi điện cho quản gia.. Không lâu sau, bác quản gia nhấc máy

- Alo.. Thiếu gia..Thiếu gia có căn dặn..

- Tiểu Bảo có ở nhà không?

Bác quản gia cho người gọi Tiểu Bảo xuống nhà.. Cậu bé buồn bã chạy lại nghe máy

- Ba.. Khi nào mẹ về nhà chơi với con..

Anh nghe giọng nói Tiểu Bảo trong lòng yên tâm chút nào.. Nếu thằng bé có mệnh hệ gì, anh sẽ cho người đập cái bệnh viện này.. Tiểu Bảo cứ lãi nhãi nhắc tới mẹ.. Anh mệt mỏi, tắt máy..

Sau khi về tới nhà, Tiểu Bảo nhìn thấy mẹ cứ nằm im trên giường, gọi cỡ nào đi nữa mẹ cũng không chịu trả lời.. Tiểu Bảo nắm chặt tay cô khóc lớn lên. Bác quản gia thấy vậy, vội bế Tiểu Bảo xuống nhà, dỗ dành.. Nhưng Tiểu Bảo không nghe, cứ khóc hoài.. Đến khi, cậu bé khóc không được nữa lăn ra ngủ.. Anh cho người gọi bác sĩ giỏi nhất về nhà chăm sóc cho cô.. Vị bác sĩ này tên Phong, là vị bác sĩ giỏi nhất trong nước.. Sau khi anh ta khám xong, anh bước vào phòng hỏi

- Vợ tôi khi nào tỉnh vậy bác sĩ..

- Đầu cô ấy đập mạnh vào vật gì đó rất cứng... Máu chảy rất nhiều, bác sĩ đã cố gắng cầm máu cho cô ấy.. Tầm một hai ngày cô ấy sẽ tỉnh lại..

Anh mỉm cười mời bác sĩ xuống nhà uống nước..

Sau khi hai người họ rời đi, đầu cô đau nhức, cô đưa tay ôm chặt đầu.. Cảnh tượng mấy năm trước hiện lên trước mắt cô..

- A Ly, em đồng ý lấy anh nha..

- A Ly, chúc mừng em đã làm mẹ rồi..

- Đây là năm trăm triệu, tôi mong cô hãy tránh xa con trai tôi ra.. Con trai tôi nó ngu muội nên lấy nhầm cô.. Giấy li hôn tôi đã chuẩn bị rồi.. Chỉ cần cô kí nó vào đây, tôi sẽ đưa số tiền này cho cô và gia đình cô ra nước ngoài sống.. Tôi sẽ tha cho họ một con đường sống.. Còn nếu cô không chịu, tôi sẽ cho người giết cả nhà cô.. Cô suy nghĩ cho kĩ đi..

- A.a..a.. Rầm.. Hàn Vũ.. Hàn..Vũ.. Anh đang ở đâu?..

- Anh là Phong, là bác sĩ thực tập ở bệnh viện này..Anh được trưởng khoa giao nhiệm vụ phải chăm sóc tốt cho em.. Hiện tại, khuôn mặt em đang được phẫu thuật nên bác sĩ đã quấn vải trắng lên mặt em.. Sau ba tháng, anh sẽ mở tấm vải trên mặt em xuống.. Khi đó, em có thể nhìn được ánh sáng..

- Tiểu Ly, anh mới mua máy ảnh mới.. Em với anh quen biết nhau cũng lâu rồi.. Hai chúng ta chưa có bức ảnh chung nào.. Để anh chụp chung với em một tấm ảnh nha..

- Xin lỗi, tôi nhận nhầm người.. Bức ảnh, quyển sổ trên tay cô và một dòng chữ ngay ngắn sau quyển số "Tiểu Ly anh rất nhớ em.."

- A..a.a...a... Hàn Vũ...

Anh giật mình khi nghe tiếng hét của cô... Anh vội vã chạy lên phòng thì thấy trán cô đổ rất nhiều mồ hôi, anh chạy lại tìm khăn lau cho cô.. Cô im lặng chìm vào giấc ngủ.. Anh nắm chặt tay, hôn nhẹ tay cô

- Tiểu Ly, em nhất định phải tỉnh lại nhìn anh..

# Chap sau, mình sẽ viết về quá khứ của hai người họ trong năm năm trước..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net