Học hành cho đàng hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm nay là nhà trường báo điểm thi giữa kì 2 cho phụ huynh, điểm thi Thiên Ngọc rất ổn trừ môn hóa oái oăm đó. Nó chỉ có tròn 5đ . Coi điểm xog nó biết là chết nó r. Thế Phong mà biết thì nó chỉ có nhừ tử thôi. Đó h Thế Phong luôn đề cao học lực của nó , a yêu cầu các môn của nó đều phải trên 8,môn nào dưới 8 thì mỗi 1đ thì 10 roi mà quy ra. Áaaaaaaa chết Thiên Ngọc của toyyyy mất thoiii, j mà ác dữ thần.
Chiều hôm đó nó lê cái thân bước từng bước  nặng nề về nhà, trước cái cổng nó đã thấy ai đó ngồi trên sofa đơi nó r. Linh cảm hok sắp có điều hok lành r, nó vẫn giả bộ vui vẻ vào nhà. R chào anh:
-Thưa anh e mới học về
Anh bình thản đặt tờ báo xuống, ngước nhìn nó r nói:
-Bé lên tắm rửa r xuống ăn cơm,  ăn xog  r lên phòng anh
Chết con nhỏ thật chứ, chưa j anh muốn hành hạ mông của con bé r. Nó rủ cái mặt buồn thảm:
-Dạ
R nó lếch lên phòng tắm r xuống ăn cơm . Nó cố gắng kéo dài thời gian mong câu h đc phút nào hay phút đó. Tô cơm bới nãy h cả tiếng r vẫn chưa ăn xog. A thấy bé con của mình giở trò  giờ dây thun với mình thì cất giọng:
-Bé ăn nhanh lên, hay muốn anh xuống đút từng muỗng mới chịu ăn??
Nó nghe v sợ anh giận thêm nên cũng bắt đầu nhai cơm ngậm trog miệng nãy h. Haizzzzz cái con bé này tính ra nhát đòn thì vẫn nhát, mà cứ thích chọc giận ảnh thôi. 20p sau cũng hết tô cơm nó lên phòng anh gõ cửa:
- Anh ơi, e vào nha
Thấy tiếng nó , a đáp:
-Bé vào đi, cửa không khóa
Bước vào mà nó nghĩ "thôi ko qua nổi con trăng này r Ngọc ơi, cái mông lần này ko bt bao nhiêu lâu mới lành lại đâyy". Cắt ngang dòng suy nghĩ của nó anh lên tiếng:
-Bé đứng qua góc tường , khoanh tay lại, suy nghĩ hôm nay mình đã phạm phải điều j, đợi anh làm việc xog anh xử lí bé sau.

Sau 30p trôi qua, chân nó như muốn lìa khỏi người r, nó hok đứng lâu đc , lâu lâu lại nhúc nhích cái chân. Thấy con đuông dừa kia sắp hết chịu được rồi thì anh mới gấp laptop lại đi qua chỗ nó:
-Bé quay mặt lại đây. Nói anh nghe phạm lỗi j, đừng có mà nói dối vs anh
-Dạ..... dạ e...
-E làm sao??
-Dạ e ....thi bị điểm thấp
-Môn ???
- Dạ Hóa
-Tại sao ???
- Tại .... tại.... tại emmm.
Thấy nó lâu quá anh không kiên nhẫn được nữa rồi lấy cây thước để ngay bàn quất thẳng vào mông nó
BỐP
-Áaaaaaa.
-Tại sao
Nó quýnh quáng ôm mông lại, cây này như a dùng hết lực đánh xuống v nó đauu như muốn chảy nước mắt ra luôn á
- Anh ơi , đừng đánh mà , e đauuuuu. Hicccc
A nghiêm mặt lại :
-Anh hỏi tại sao điểm thấp như v
Nó sợ ăn thêm 1 thước nữa nên cũng trả lời anh
- dạ tại... hiccc..... tại e hog học bài.. hicccc...
Nghe tới đây mặt anh tối sầm lại. Nhịp nhịp cây thước gỗ trog tay:
- Giỏi!!! Hình như dạo này e thèm roi lắm r nhỉ? Lời tôi nói e hết để vào tai r thì phải. Lên giường nằm sấp xuống , lấy gối kê cao mông lên cho tôiiiiiii
Thấy ảnh bốc hỏa tới nổi thay đổi cách xưng hô là bé con đã mếu máo r, nên đâu dám xin xỏ j nữa, phải lê cái thân nằm lên giường theo lời anh nói. Khi thấy nó đã xog xuôi, anh mới lên tiếng "tuyên án":
- Thứ nhất tội không học bài 20roi. Thứ 2 điểm thấp , mỗi điểm 10 roi mà e thiếu 3đ nên quy ra 30 roi. Tổng 50 roi. Có ý kiến j không??
Nó nghe xog như điếng hồn , 50 roi saoo mà cái mông nó chịu nổi đâyyy. Nhưng lần này nó sai thật nên cắn răng nhận phạt thôi
- Dạ, e hok có ý kiến  hicc..hicc....hiccc
- Vậy thì tôi bắt đầu
BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP
Vừa dứt câu thì 5 roi tơi xuống mông nó, 5 roi này anh đánh chỉ 6 phần lực thôi nhưng Thiên Ngọc đã khóc nức nở rồi. Nó mau nước mắt lắm, đau là hok chịu được. Thấy con mèo nhỏ khóc v anh cũng xót, chả muốn phạt nó đâu, nhưng mà hog uốn nắn bây h chắc mốt thành ra cái j nữa đây. Mặc cho nó vẫn khóc, anh hok lưu tình vẫn cứ  đánh xuống
BỐP BỐP BỐP BỐP BỐP
Thiên Ngọc nhà ta hết chịu nổi r, liền lên tiếng xin anh:
-Anh ơiii, hiccc.... e.. hicc... e đauu... anh nhẹ... nhẹ tay thôi a... hic .. hức... hức
Thật ra là anh cũng không nỡ đánh 50 roi xuống cái mông của bé con. Nghe bé con nức nở xin tha v anh cũng mủi lòng mà nói:
- Anh đánh 3 thước cuối, đếm cho anh , r hứa từ nay như thế nào. Nghe rõ ???
-Dạ ... e nghe .. rõ
BỐP
-Dạ 1, e... hức... e xin lỗi e hứa e sẽ học hành đàng hoàng
BỐP
-Dạ 2, e hứa.. e không để bị điểm thấp nữa
BỐP, cái cuối anh dồn hết lực đánh như để Thiên Ngọc nhớ cho kĩ cái trận ăn đòn ngày hôm nay mà không lơ đãng việc học nữa
-Dạ 3, e hứa .....sẽ hức..không...hiccccc làm anh thất vọng nữa
Trận đòn cũng kết thúc, Thiên Ngọc khóc ngày càng to hơn. Anh cũng bỏ cây thước sang một bên mà ôm cô vào lòng. Vỗ lưng cô điều hòa nhịp thở. Làm như là đánh oan lắm v đó mà khóc quá chời khóc.Anh để cô bình tĩnh lại, r mới nói:
- Đánh oan lắm hả cô nương??
- Dạ... hok oan.... hức .... nhưng mà a đánh e đau quá, anh còn.. hức.... hức.... anh còn xưng tôi vs em
Anh nghe con mèo nhỏ nó v thì lại càng mềm lòng mà an ủi cô
- Rồi rồi, nín nào, anh xin lỗi, sau này anh không xưng hô như thế nữa. Nha .... vô nhà vs rửa mặt mũi đi r anh dẫn đi ăn kem
Nghe tới ăn kem là cô nàng sáng mắt lên, chạy tọt vào rửa mặt mà như chưa từng bị ăn đòn trước đó v á. Đúng là trẻ con thật mà


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net