Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10H15'
Có lẽ đỉnh điểm của cuộc vui chơi đã đến cao trào, ai nấy đều say và trong đó có cả Yujin, cô ôm Yiren lắc lư không ngừng. Không gian đang sôi động, nóng bức, bỗng mọi người tạm ngừng cái không gian chật hẹp và nóng nực để nhìn một vật thể mới. Chiếc xe mui trần khác cũng màu trắng như thể nó là một cặp với xe Yujin vậy, đang đổ bánh hướng vào trường. Một cô gái da trắng môi hồng, tóc nâu mượt mà tung bay phấp phới trong gió, từ từ bước xuống, đôi giày XoXo trắng làm nổi bật cái quần bó sát đôi chân thon dài sát thủ kết hợp với cái áo trắng cổ thuyền lệch qua lệch lại ôm sát thân thể Hot S-line của cô, không khí đã nóng nay còn nóng hơn. Wonyoung  mỉm cười nhẹ bước vào phía đám đông đang náo loạn. Có cả ngàn cặp mắt sói hoang đang trực chờ nhào vô vồ lấy thân thể cô.
"Barley làm ơn" Cô ngồi vào cái ghế ở quầy bar do lớp Yujin phụ trách nhìn ra ngoài sàn nhảy và cô vẫy tay với Yujin.
"Bạn em hả?" Yiren chỉ vào Wonyoung  đang ngồi gác chân lên đùi nhấm ly rượu. Những con sói đói bắt đầu vây quanh cô.
"Uhm" Yujin gật đầu và đưa Yiren vào trong chào Wonyoung .
"Hi! Đi một mình à?" Những kẻ ve vãn bu quanh cô
"Chắc vậy" Cô nhún vai
"Ra nhảy chứ?"
"Wonyoung !" Yujin bước vào cùng Yiren
"Không làm phiền hai người chứ?" Wonyoung  cười nhẹ
"Không có gì!" Yujin nói nhỏ, nhìn Wonyoung  xem cô như bạn thế này cô cảm thấy hụt hẫng quá "Uhm...Yiren bạn tôi"
"Xin chào tôi là Wonyoung " Wonyoung  bắt tay cô "Cô thật sự rất đẹp!"
"À cám ơn em Wonyoung " Yiren mắc cỡ cúi mặt
"Không phải lúc nãy anh mời tôi nhảy sao?" Wonyoung  hỏi người bên cạnh

"Vâng tôi đang chờ câu trả lời đây" Người đó gật đầu
"Tôi xin phép" Wonyoung  chào Yujin và Yiren rồi tiến ra ngoài cùng người bạn mới. Bây giờ Yujin mới phát hiện Wonyoung  không đeo nhẫn cưới hôm nay.
"Hai người chắc là bạn thân lắm nên mới mua xe giống nhau" Yiren nhận xét.
"Uhm" Yujin chỉ ậm ừ cho qua, cô lo nhìn ra ngoài xem Wonyoung  đang nhảy với ai mà có nghe được gì đâu.
"Mình cũng ra ngoài thôi Yujin" Yiren kéo tay Yujin đi
"Tôi nghe nói cô tên Wonyoung , tên rất đẹp" Người bạn mới của Wonyoung  nhảy lại gần cô.
"Cám ơn"
"Tôi là Lee Gayoung, xin hỏi tiểu thư xin đẹp đây có người nào đi cùng không?"
"Không, tôi chỉ đến vì ham vui thôi"
"Ồ vậy thì phải vui đến cùng nhé" Gayoung cười gian chồm đến ôm lấy vòng eo Wonyoung  kéo sát vào người
(Ôi khôngggg!!!....Cái tên chết bầm, bỏ cái tay dê của ngươi ra khỏi eo vợ ta ngay....Ôi chúa ơi! Chắc mình giết tên đó mất) Người thì đang nhảy mà mắt của Yujin không ngừng quan sát Wonyoung , bây giờ trong lòng cô đang có núi lửa phun trào đây. Đột nhiên....
"Cô không thấy nóng sao?" Wonyoung  không phản ứng, chỉ đứng yên hỏi.
"Không! Tôi lạnh!" Gayoung cười, vẫn ôm lấy eo cô, Wonyoung  khẽ nhìn qua chỗ Yujin đang nhảy. Hình như hai người đang hôn nhau, ngọt ngào nhỉ
"Wonyoung  nhảy đi chứ" Gayoung đẩy hông Wonyoung  bắt cô nhảy cùng cô ta. Yujin dứt khỏi nụ hôn bất ngờ từ Yiren
"Chị.....chị làm gì thế?" Cô vội quay sang Wonyoung  như muốn nói điều gì. Wonyoung  không nhìn cô mà đang yên trong vòng tay người lạ.
(Huhuhu....Lần này có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không sạch tôi >.<)
"Yujin, chị thích em lắm!" Yiren thì thầm vào tai Yujin "Tối nay đến nhà chị nha"
Quá bất ngờ trước hành động của Yiren, cô vội đẩy nàng ra
"Yiren à, em nghĩ như vậy là quá nhanh"
"Không đâu, thích điều gì đó thì phải tranh thủ giành lấy chứ, với lại chị biết em cũng có tình cảm với chị mà" Yiren vẫn tiếp tục áp sát cơ thể cô ấy vào Yujin, lần này thì Yujin hoàn toàn bất lực.
Cô cảm thấy cơ thể nóng ran, khó chịu quá. Có cái gì đó chạy dọc sống lưng Yujin, cô nhìn không rõ ràng nữa rồi, cố gắng nheo đôi mắt tìm kiếm ai đó, người mà cô phải thấy nổi bật nhất trong đám đông ở đây. Yujin đẩy người Yiren ra, chạy thật nhanh đến kéo tay Wonyoung  đi theo mình, Wonyoung  vẫn không nói gì nhanh chân đi theo cô. Họ vào xe ngồi, Wony6 nhìn bộ dạng Yujin thì biết ngay có chuyện gì rồi.
"Cô bị bỏ thuốc rồi, đồ ngốc" Wony7 gõ vào trán cô.
"Ai bỏ?" Yujin đổ mồ hôi đầy người nheo nheo mắt nhìn Wonyoung
"Vậy ai mời rượu cô thì người đó bỏ"
"Yiren unnie??? Không thể nào, chị ấy rất hiền mà"
"Uhm....Hiền vậy, sao cô còn kéo tôi vào đây, cô ấy muốn cô mới bỏ thuốc. Thôi thì để tôi đi gọi thiên thần trong lòng cô cho cô nhé" Wonyoung  toan mở cửa xe thì Yujin nắm tay cô lại.
"Không! Không cần, đừng gọi ai cả"
"Nhưng cô như vậy...." Wonyoung  chỉ vào mặt Yujin càng lúc càng đỏ, cứ như lửa vậy.
"Đưa tôi về nhà đi" Yujin nhắm mắt cố kiềm chế, thuốc đang vật con người cô.
______________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net