C16: THÂN HÌNH ẨM ƯỚT QUYẾN RŨ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mục tiêu ở hướng mười giờ, cách chỗ này bốn thước! Bằng thành tích chạy nước rút 100m đáng kiêu ngạo của cô, nhất định có thể giống như một tia sét, lao như bay đến thằng trên giường!

Hạ Tiểu Khê khẽ mở cửa, sau đó nhanh chóng chạy nước rút đến chỗ giường.

Thắng lợi đang ở ngay trước mắt! Ba thước! Hai thước! Một thước!

"...tít..." Cửa điện tử của khách sạn bỗng nhiên mở ra.

Một đôi chân dài bước trên mặt đất, Hạ Tiểu Khê đã leo được một chân lên giường, nghe thấy âm thanh kia, liền cứng ngắc xoay người.

Cửa ra vào, Lệ Diệu Xuyên đang xách hai túi đồ, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía cô...

"Á..." Tiếng hét với đề-xi-ben đủ để khiến màng nhĩ cũng bị chọc thủng vang khắp căn phòng.

Lệ Diệu Xuyên vốn dĩ định rút chân ra khỏi phòng khách, bỗng nhiên phát hiện bên ngoài đã có người phục vụ nghi ngờ nhìn sang phía anh, vì để đối phương không chú ý đến mình nữa, anh chỉ có thể tiếp tục kiên trì bước tiếp vào phòng, "cạch" một tiếng, cửa phòng liền khép lại.

Bị nhìn sách rồi, cả người Hạ Tiểu Khê vùi kín trong chiếc chăn màu trắng, chỗ nào cũng đều thấy không tốt.

Qua thêm một lúc, cô mới ló đầu ra ngoài, liếc mắt liền thấy Lệ Diệu Xuyên đang đứng cạnh giường.

"Nhìn cái gì mà nhìn, vẫn ngại chưa nhìn đủ sao hả?"

"Chẳng qua tôi chỉ cảm thấy, nhìn lâu như thế mà cũng đâu thấy cô chịu thiệt ở chỗ nào? Không có ngực cũng chẳng có mông, lại còn lùn một mẩu...cô không cảm thấy rằng người chịu thiệt nhất nên là tôi mới đúng sao?

Xin đấy! Mặc dù anh ta cao trên 1m85, dáng người cân đối tỉ lệ, muốn mông có mông, thế nhưng cô cũng cao 1m65 đấy được chưa?! Chiều cao như thế, lại còn vóc dáng cô cân đối như này, chỗ nào thấp hả? Chỗ nào chướng mắt chứ hả?

Vậy mà anh ta còn dám cuồng vọng nói rằng anh ta nhìn người cô xong liền có cảm giác bị thiệt!

Mặc dù Hạ Tiểu Khê đang trưng ra bộ mặt mắt trợn ngược, lông dựng đứng, nhưng vẻ mặt đó, cộng thêm cái chăn che kín người, vẻ mặt ủy khuất kèm theo động tác, ở trong mắt Lệ Diệu Xuyên không hiểu sao lại có hơi đáng yêu?!

"Cô cố ý thừa dịp tôi không ở đây, trần trục

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net