C84: HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà lần này, Hạ Tiểu Khê thông minh lên, trong nháy mắt sắc mặt Lệ Diệu Xuyên tối sầm, cô hất tay ra mở cửa xông ra ngoài!

Cô đã phát hiện, người đàn ông này quá nguy hiểm, hại cô đang tắm rửa cũng suýt bị nhồi máu cơ tim. Để giữ vững danh dự quý giá của bản thân, dù anh ta không nhắc tới, cô cũng phải chủ động đưa ra kết thúc hợp tác với anh ta.

Dù sao với số tiền kiếm được cũng đủ để cô ăn ngon ngủ kĩ ở thành phố S, còn có thể tìm phần công việc có tiền đồ, không có tôn đại Phật này, cô tin rằng dựa vào sự thông minh tài trí của cô, nhất định có thể gây dựng được một
mảnh trời đất ở đây!

Ôm lòng tin tràn trề, cô không hề mang theo chút lưu luyến chạy ra khỏi phòng anh, đi gõ cửa phòng Giang Ngộ Bạch...

Lần đầu tiên Lệ Diệu Xuyên cảm thấy vì sao hiệu quả cách âm của phủ thị trưởng lại kém như vậy, nằm trên chiếc giường sạch sẽ, nhắm mắt lại âm thanh cuời nói vui vẻ của Hạ Tiểu Khê và Giang Ngộ Bạch lọt vào tai, như thể đang nói chuyện gì vui lắm.

Gần như suốt cả đêm, anh ở trên giường lăn lộn khó ngủ, cảm xúc bực bội như ngọn lửa thiêu đốt cơ thể anh.

Rất tốt, Hạ Tiểu Khê!

Trong lòng anh lặng lẽ đọc tên cô, một đêm không ngủ.

Hôm sau, tiếng người hầu nhao nhao ngoài cửa, đánh thức anh
vất vả lắm mới chợp mắt được.

“Sao thị trường Giang lại làm ra chuyện như vậy?!”

“Sắp rớt đài rồi sao? Người chính trực như thế, sao lại có thể vì lợi ích mà bán rẻ lương tâm?!”

“Ôi, giờ chuyện quan thương cấu kết có gì lạ đâu, có bao nhiều người vì truy đuổi danh lợi, tranh nhau đến đầu rơi máu chảy. Có tiền không kiếm là kẻ ngu, chúng ta nên lo lắng cho cuộc sống sau này đi, không biết thị trưởng tiếp theo có đồng ý để chúng ta tiếp tục làm việc ở phủ thị trưởng
không...”

Một người đàn ông trẻ tuổi nói
chen vào: “Rốt cuộc là chuyện gì vậy, sao mới sáng sớm mọi người đã âu sầu thế?”

“Chuyện gì à, còn có thể có chuyện gì?! Giờ cậu mở đài ra thì biết!”

Lệ Diệu Xuyên xoa cái trán đau
nhức, tiện tay vớ lấy điều khiển từ xa đầu giường, ấn nút mở, bật đến kênh thời sự.

Trên màn hình, một nữ MC già
dặn đang đứng trong sảnh liên lạc với phóng viên đi thực tế bên ngoài, mà chỗ nam phóng viên kia đứng, chính là ngoài phủ thị trưởng thành phố.

Trong màn hình, là súng dài pháo ngắn phô thiên cái địa. Vô số nhà báo truyền thông, vây kín phủ thị trưởng đến không lọt một giọt nước, nhân viên bảo an không ngừng xua đuổi phóng viên ùn ùn kéo đến, nhưng chỉ như hạt cát trong sa mạc.

Phu nhân thị trường đang ở
trong phòng khách, gấp gáp đi đi lại lại, sáng sớm, bà đã bấm số điện thoại của vô số người bạn bình thường hay qua lại, nhưng những người đó vì tránh cho ngọn lửa này lan đến tiền đồ của mình, đều đua nhau bày tỏ lực bất tòng tâm.

“Lệ Hoa, làm sao bây giờ?”

“Còn có thể làm sao, lập tức mở buổi họp báo. Sửa sang lại phòng hội nghị, nửa tiếng sau, mời phóng viên vào!” Ánh mắt Giang Lệ Hoa lạnh lẽo, không ngờ một tờ hợp đồng không thể không ký, lại có thể đẩy ông lên cao điểm dư luận trong vòng chưa đầy mười tiếng!

Hiện tại, chỉ có phó thị trưởng ra mặt làm sáng tỏ cho ông, mới có thể cứu ông ra khỏi nước sôi lửa bỏng!

Ông tự mình bấm điện thoại nhà riêng của phó thị trưởng, nhưng mãi lâu sau mới có người nghe máy.

“Alo, tôi là Giang Lệ Hoa, lão Trịnh có ở đó không?”

“Chào ngài, thị trưởng tiên sinh, từ hôm qua đã không liên lạc được với phó thị trưởng Trịnh, thật ngại quá.”

Nửa tiếng sau sẽ tổ chức họp báo, mà người duy nhất có thể chứng minh ông trong sạch lại chơi trò mất tích?!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net