Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn họ sau khi cực nhọc lôi hai vị không biết bản thân đang trước mặt người khác mập mờ thả hồng phấn kia lôi về, cùng nhau tiến lên xe ngựa trở về dinh thự của gia tộc Phange.

"Lam Trạm, bọn nhỏ, nhớ gọi ta là Ian, đừng gọi Nguỵ Anh hay Nguỵ Vô Tiện hay Nguỵ tiền bối"

"Vì sao?"

"Vì sao lúc sau liền hiểu"

Được một đoạn đường, xe ngựa dừng trước một cổng dinh thự lớn, bọn tiểu bối vừa bước xuống đã bị cái dinh thự to lớn này cướp đi sự chút y. Dinh thự của gia tộc hùng mạnh đế quốc, sân trước rộng rãi, cổng chính cao lớn, đường vào trong dài kinh khủng, bon họ được đưa đi tham quan một vòng, liền bị cấp sốc tới mệt. Hoa viên, phòng kính, chuồng ngựa, sân trường, bãi đấu, sân tập, sân sau, chỉ mới đi vòng sung quanh thôi cũng đủ làm bọn họ một mặt chói tới loá mắt trong sự giàu có khiếp sợ này. Tiến vào dinh thự là một sàn nhà bằng kính, lạnh toát phản chiếu chính bọn họ, bây giờ mới khiến bọn tiểu bối khiếp sợ, tất cả sàn nhà ở các phòng chung và sảnh chính đều được làm bằng kính, trừ hành lang các lầu trên và phòng riêng sẽ được trải thảm nệm hay lót thảm nâu, sang trọng quý phái. Phòng ăn phải nói là bọn họ thấy một cái bàn dài đủ cho mười mấy người ngồi, trên trần một bộ đèn nhìn rất là tinh xảo, họ còn được dẫn đến một nơi gọi là thư viện, như tàng thư các vậy, mà thứ khiến họ bất ngờ là nơi này thư phổ còn nhiều hơn cả tàng thư các ở Lam gia, cả mấy vạn lận, bước vào phòng lớn, thư phổ được sắp cao lên kệ, xung quanh theo kiểu hình tròn, lại có nhiều tầng, giống như đến cái mấy tầng lầu đều được tụ ở đây. Thư sử, nhạc phổ chất đầy trên kệ và bàn khiến bọn họ có chút hãi, nhiều như vậy?

"Ta đã đọc được gần hết các loại sách ở đây"

4 tên tiểu bối đều đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn Nguỵ Vô Tiện, đọc gần hết? Hắn là thứ gì vậy? Tàng thư nơi này có thể so còn hơn tàng thư các Lam gia một chút, đọc hết cái này, tính tổn hại chục năm đi?

Bọn họ nhận thức thấy nơi này toàn là cái xa lạ đồ vật, xa lạ phòng óc cùng các loại y phục, thái độ, mọi người trong nhà đều đối bọn họ cung kính như chủ nhân, không nửa lời khó chịu. Kim Lăng nhìn lên Nguỵ Vô Tiện, người cậu nên gọi một tiếng "đại cữu" bây giờ lại chẳng có chút kí ức gì, cậu nghe được cữu cữu luôn nói Nguỵ Vô Tiện là một người hay cười, vui vẻ và đặt biệt mặt dày nhì tu chân giới không ai dám cùng hắn giành hạn nhất. Nhưng người này lại toàn vẻ đảo ngược đi? Lạnh nhạt, ít nói, tuy không khó gần với bọn hắn nhưng nhìn ra được đối với những người khác luôn một mặt người sống chớ lại gần, thể nào lại cứ như Hàm Quang Quân thứ hai vậy?

"Đại tiểu thư, ngươi còn ngây ra đó làm gì?"

"Lam Cảnh Nghi ai cho ngươi gọi ta đại tiểu thư!"

"Ngươi không phải đại tiểu thư thì là cái gì, kiêu ngạo!"

"Ta là cái nam nhân"

"Nhìn ngươi tổng lại giống..."

Lời chưa ra khỏi miệng, Lam Cảnh Nghi cùng Kim Lăng cảm thấy miệng của mình dính chặt vào nhau không nói được từ nào. Cấm ngôn Lam gia. Bọn nó có thể thấy Ham Quang Quân đang liếc xéo mình, an phận mà không nháo nữa.

"Được rồi, Ian, những người này em sẽ quản lý, chị cần vào hoàng cung. À, còn nữa, tiệc sinh thần của nhị hoàng tử sẽ được tổ chức vào đêm hội hôm nay, em chuẩn bị đi"

"Vâng, em biết rồi"

Ina rời khỏi nhà, Nguỵ Vô Tiện thở ra một hơi, đưa tay lên day trán, công vụ của toà tháp và gia tộc chất đống trong thư phòng chờ xử lý, vì bị điều đi nửa năm đột xuất nên bây giờ có lẽ chắc bận tối mắt.

"Janie, ngươi đưa bọn họ về phòng"

"Vâng"

Lam Tư Truy thấy Nguỵ Vô Tiện định rời đi, nhanh chóng nói:

"Nguỵ, Ian tiền bối, người không đưa bọn ta đi sao?"

"Tư Truy, công vụ chất đống tồn đọng trong thời gian ta đi nửa năm chưa xử lý, nếu còn không nhanh chóng giải quyết, có lẽ sẽ không có thời gian tiếp đãi các ngươi đâu"

Từ xa nghe tiếng của một nam nhân, hét lên với Nguỵ Vô Tiện:

"Ian, cậu về rồi, mau xử lý công việc tồn đọng, hoàng đế muốn gặp cậu vào ngày tới trong buổi trà chiều"

Nguỵ Vô Tiện nhăn mày, mới trở về chưa được bao nhiêu giờ, vậy mà hoàng đế đã gửi thư mời đến, sinh thần, trà chiều, liên tiếp. Không lẽ là muốn moi thông tin hay sao?

"Được, tôi biết rồi"

Nguỵ Vô Tiện rời đi, còn lại 5 người bọn họ cùng với Janie. Âu Dương Tử Chân quay sang cô mà hỏi:

"Janie, cô có thể nói cho chúng tôi biết một chút về nơi này không, cả về Ian tiền bối nữa, có lẽ có chút gì đó không hoà hợp tại đây"

Âu Dương Tử Chân quan sát rất kĩ, lại cảm thấy khi vị kia nhắc đến hoàng đế, mặt của Nguỵ Vô Tiện mặt lập tức có chút nhăn lại, Janie bên cạnh thì ngay lặp tức đen mặt. 

"Mọi người theo tôi"

Janie dẫn bọn họ vào một thư phòng, mời 5 người ngồi xuống rồi cho người dâng trà, lúc sau khi người hầu được đuổi ra ngoài mới không nhanh không chậm mở lời:

"Các người đã biết, nơi này là Greenwitches, đế quốc hùng mạnh nhất liên quốc. Hoàng cung Greenwithes có 5 vị hoàng tử, đại hoàng tử là do hoàng hậu hạ sinh, nhưng tiếc rằng bệnh tật ốm yếu, không đáng nhắc tới nhưng ngài Ian luôn cho người quan sát động tĩnh, vạn nhất không bằng nhất vạn. Nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử là do hoàng phi Ellena hạ sinh, nhị hoàng tử kiếm thuật xuất chúng, được hoàng đế ưu ái, tứ hoàng tử thông minh vượt trội, cả hai đều là chính trực nhạy bén, là người phe ta, tam hoàng tử do hoàng phi Genmary hạ sinh, không màng hoàng quyền, một người tự do tự tại, hiện lại là pháp sư cấp 6 tại toà tháp. Riêng ngũ hoàng tử do thường dân hạ sinh, người mẹ không có danh phận, nên ngài không được hoàng đế tình thương, cô đơn cô độc, 3 năm trước được đưa ra biên giới phía Bắc với đề luyện tập nhưng đối với một đứa trẻ 7 tuổi thì ra đó khác nào chịu chết, nên vẫn là ngài Ina đưa người ra ngoài hỗ trợ, kèm theo quan sát. Nhưng gần đây có vài việc được đi sâu điều tra thì phát hiện liên quan đến đại hoàng tử và hoàng hậu, đều là một mặt nhắm đến nhị hoàng tử mà bôi nhọ, vì nhị hoàng tử gần đây đã được phong làm hoàng thát tử, được sự củng cố của mẹ và ông ngoại, ưa ái của hoàng đế, sớm muộn cũng trở thành hoàng đế. Đại hoàng tử đương nhiên bản thân là con đầu lòng, mẹ lại là chính thất, nhưng lại không thể trở thành thái tử, đó chính là một sự sỉ nhục nặng nề đối với ngài ấy và hoàng hậu. Chỉ sợ đại hoàng tử hắt nước bẩn lên thái tử, ám sát hoàng đế rồi dùng danh phận, như vậy có thể lên ngôi hoàng đế, đó là điều mà toà tháp và gia tộc chúng tôi cùng Jasmean lo lắng nhất, đại hoàng tử trước giờ không hề ưa thích pháp sư...nếu lên ngôi hoàng đế, chỉ sợ sẽ sảy ra tranh chấp giữa hai bên."

Janie một lượt thở dài, đại hoàng tử có hoàng hậu hậu thuẫn, có thể vượt lên hoàng phi Ellena, chỉ sợ đại hoàng tử giống hoàng đế tiền nhiệm lúc trước, giết chết vua cha, đoạt quyền lên ngôi, chỉ mong nhị hoàng tử cẩn thận, nếu không mọi sự vạn nhất đều là huỷ đi cả đế quốc. Bên ngoài đại hoàng tự được truyền là một người bệnh tật yếu đuối nhưng thực chất lại là một tên ăn chơi xa đoạ, nếu lên ngôi có phải hay không sẽ là theo cái kiểu hậu cung 3000 giai nhân đi??? Bại hoại!

Đế quốc có điều luật nghiêm ngặt, hoàng đế chỉ được cưới nhiều nhất 5 nữ nhân, vậy mà hoàng đế tiền nhiệm lại dám phá bỏ quy luật, cưới tận 16 hoàng phi, các hoàng tử lúc đó phải gọi là tranh chấp rất khó khăn mới có thể lên ngôi, các công chúa đều được gả ra các đế quốc khác, hoàng cung tranh đoạt đẫm máu, cuối cùng thì hoàng đế đương nhiệm cũng phải giết hết các hoàng huynh hoàng đệ mới có thể lên ngôi nhưng trước đó đã bao lần sống chết chỉ cách nhau một bước chân, lùi một bước liền mất mạng.

"Vậy phải khiến cho đại hoàng tử không thể lên ngôi đi"

Lam Cảnh Nghi tò mò hỏi, Janie nhìn cậu, ngán ngẩm trả lời:

"Là điều không thể, đại hoàng tử không hề có hành động nào phạm đến chúng ta nên toà tháp không thể can thiệp vào việc tranh hoàng quyền của ngài ấy, điều duy nhất làm được là giúp nhị hoàng tử lên ngôi an toàn, tốt nhất là loại bỏ luôn đại hoàng tử"

Lam Tư Truy hỏi:

"Vì sao phải cần loại bỏ luôn?"

"Ngài Ian bảo diệt thì diệt tận gốc, để tránh sinh việc về sau, ai mà biết được sau này đại hoàng tử có đoạt quyền hay không?"

"Ian tiền bối muốn giết đại hoàng tử?"

"Đúng, ngài ấy phải làm như vậy, nếu không đến mạng của bản thân cũng khó giữ được"

Một mãng im lặng bao trùm cả phòng, nửa ngày sau Lam Vong Cơ mới mở miệng:

"Y, Ian thời gian trước đây, sống thế nào?"

Janie nhìn Lam Vong Cơ một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm trả lời:

"Tôi được điều đến là quản gia riêng cho ngài ấy, lúc đến phòng ngài ấy lần đầu tiên, ngài Ian nằm trên giường, tuy đã được cứu nhưng hơi thở cực kỳ yếu ớt, sắc mặt trắng bệch như hệt người chết vậy, ngài ấy rất gầy giống như chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi ngài đi. Lúc ngài Ian tỉnh lại, tôi gấp rút đến hồ đồ chỉ biết nhanh chóng chạy đi báo với ngài Ina.

Lúc ấy ngài Ian một chút kí ức cũng không nhớ, chỉ có danh phận bản thân là một ma pháp sư cao cấp của gia tộc Phange, cấp 8. Ngài ấy được bổ sung kiến thức về thế giới này nên nhanh chóng nhìn ra bản thân còn rất nhiều thiếu sót trong người. Sau khi tịnh dưỡng một tháng, Ian hầu như chỉ ở giáo trường của gia tộc, ngày đêm tu luyện, điều hoà mana trong cơ thể. Đến một hôm, pháp sư Ina đến giải phong ấn oán khí trong người của ngài, bảo rằng trong cơ thể ngài có oán khi tồn đọng, cần phải điều hoà lại để tránh bị phản phệ oán khí. Định rằng sau khi giải phong ấn thì 30 ngày sau mới bắt đầu độ hoá, trong lúc đó pháp sư Ina lại đang ở biên giới thực hành nhiệm vụ, mà oán khí trong cơ thể ngài Ian bỗng nhiên có động tác lạ, ngay lập tức hôm đó phải độ hoá ngay, lúc trở về thì lại không thể xông vào giữa chừng, mọi người chỉ có thể ở bên ngoài mà lo lắng cho Ian, dù sao thì cũng là độ hoá chúng thành mana tinh khiết, người độ hoá có thể chết bất cứ lúc nào. Đúng 62 ngày sau, ngài Ian độ hoá xong thì vượt qua cảnh giới cấp 11 thăng cấp 12. Vừa rời khỏi phòng thông báo tin vui liền ngất xỉu ngay tại chỗ, doạ cho mọi người lúc đó một phen kinh hoảng. Sau khi độ xong, ngài ấy bắt đầu tham gia vào giới quý tộc, trở thành một doanh nhân có tiếng trong đó và trở thành cánh tay đắc lực ngầm của nhị hoàng tử. Trở về sau thời gian hầu như thường phải giải quyết công vụ của gia tộc và việc kinh doanh ở mô giới, còn về phần các hoàng tử đều phải nhờ ngài Ina làm giúp, ngài Ina vì đại diện cho gia tộc nên thường xuyên phải đi các nhiệm vụ lớn nhỏ của toà tháp thay ngài Ian. Bọn họ tuy ít gặp mặt nhau nhưng rất thân thiết ấy"

Câu nói cuối cùng của Janie làm mặt của Lam Vong Cơ ít nhiều đen đi vài phần, nhiệt độ của phòng bỗng nhiên giảm mạnh làm mọi người không thấy rét mà rung, chả giám hó hé câu nào nữa.

Bỗng nhiên từ ngoài có người thông báo rằng tiểu thư nhà bá tước Halivia đến đòi gặp Ian Phange, đòi chất vấn ngài vì sao lại không hề yêu cô ấy. Vừa được thông báo, hàn khí trên người Lam Vong Cơ bỗng nhiên tăng mạnh, mọi người đồng lượt liếc nhau, thảm thật, sao lại đúng lúc này mà đến???

'Chết rồi, có người đang ghen!!! Ngài Ian/ Nguỵ tiền bối mau xuất hiện đi a!!!'

---------------------------

T/g: Lam nhị đổ giấm rồi, Lam nhị phu nhân đâu rồi :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net