Vong Tiện - Những mẩu đường nho nhỏ (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)

Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.

Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2022 rồi ~

Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì (❁'◡'❁)

06-06
HBD to Jun!

~~~ start reading ~~~

17. Dỗ dành

- Lam Vong Cơ: "Ngụy Anh."

- Ngụy Vô Tiện: "Ừ?"

- Lam Vong Cơ: "Lúc trước ở thành Vân Bình, ta đã uống say."

- Ngụy Vô Tiện: "À, đúng. Chuyện lâu lắm rồi."

- Lam Vong Cơ: "Hôm đó sau khi say, ta đã làm gì?"

- Ngụy Vô Tiện cười: "Tình cảm mãnh liệt với ta một phát á."

- Lam Vong Cơ: "... Trước đó cơ."

- Ngụy Vô Tiện hơi ngẩn người, rồi cười nói: "Hê hê, sao đột nhiên lại hỏi tới chuyện này?"

- Lam Vong Cơ: "Muốn biết. Ta đã làm gì."

- Ngụy Vô Tiện: "Ờm... cũng không làm gì đặc biệt, kéo ta ra ngoài chạy một vòng rồi... các kiểu thôi."

- Lam Vong Cơ: "Cụ thể?"

- Ngụy Vô Tiện: "Ta bảo này, ngươi thật sự muốn biết? Ta vốn đã quyết giữ bí mât với ngươi rồi đó."

- Lam Vong Cơ: "Muốn biết."

- Ngụy Vô Tiện: "Ấy! Muốn biết à... ta không nói cho ngươi đâu!"

- Lam Vong Cơ: "..."

- Ngụy Vô Tiện vân vê tay y, nghĩ: "Ầy, tại sao lại muốn biết như thế?"

- Lam Vong Cơ: "Có liên quan đến ngươi, đương nhiên muốn biết."

Y hỏi ngược lại: "Vì sao không nói cho ta?"

- Ngụy Vô Tiện: "Chuyện này thì..."

Lúc đó, Ngụy Vô Tiện nghĩ, chuyện này đối với Hàm Quang Quân thì quả là mất thể diện, hắn nhất định phải giữ bí mật giúp y. Nhưng giờ nhìn lại thì thấy cũng không cần thiết lắm. Không muốn nói, đơn giản là hắn muốn chọc Lam Vong Cơ mà thôi.

- Ngụy Vô Tiện: "Hê hê, hay là ngươi dụ dỗ ta đi? Biết đâu ta vui lên sẽ nói cho ngươi đó... á Lam Trạm!"

- Lam Vong Cơ: "Nói."

- Ngụy Vô Tiện: "Oái! Ngươi hung quá đi! Rõ ràng là chuyện ngươi phải nhờ vả người khác mà ngươi lại hung như thế!"

- Lam Vong Cơ ôm hắn từ sau lưng, ấn hắn vào trong ngực mình, xoa xoa eo và đùi hắn: "Có nói không."

- Ngụy Vô Tiện nhướn mày: "Không nói thì sẽ thế nào."

- Lam Vong Cơ nghĩ một chút rồi buông hắn ra: "Thế này."

- Ngụy Vô Tiện: "?"

Hắn quay ra túm lấy Lam Vong Cơ, bị người kia né tránh, lại túm, lại né.

- Ngụy Vô Tiện lăn trên giường cười bò: "Ha ha ha, được rồi, nói cho ngươi là được chứ gì."

- Lam Vong Cơ: "Ừ."

- Ngụy Vô Tiện: "Nói trước nhá, sau khi ngươi nghe xong thì đừng có mà ngạc nhiên quá đấy."

- Lam Vong Cơ: "Ừ."

Ngụy Vô Tiện bèn kể tường tận chi tiết những chuyện Lam Vong Cơ làm sau khi say: trộm gà, hái táo, vẽ tranh hai người hôn hôn trên tường, lại còn khắc lên tường chuyện hai người đi chơi đến đấy.

Lam Vong Cơ mới nghe thì cau mày, nghe đến chuyện cuối thì con ngươi đã trợn lớn.

- Ngụy Vô Tiện chọt chọt mặt y: "Thế nào, nghe ngu người rồi? Cho nên ta mới không định nói cho ngươi đó."

- Lam Vong Cơ: "Gà và táo, cuối cùng thế nào rồi?"

- Ngụy Vô Tiện: "Táo, ăn rồi. Còn gà, hình như đưa cho bà chủ quán rồi."

- Lam Vong Cơ: "Có trả tiền không."

- Ngụy Vô Tiện: "Éc, hình như không."

- Lam Vong Cơ: "Lần sau đến đó một chuyến."

- Ngụy Vô Tiện: "Phụt! Ta biết nhất định ngươi sẽ nói thế mà."

- Lam Vong Cơ: "Vậy chữ trên tường..."

- Ngụy Vô Tiện: "Chuyện này ngươi yên tâm, Ôn Ninh đã xóa sạch ngay lúc đó rồi."

- Vẻ mặt Lam Vong Cơ có vẻ không thích cho lắm: "Hắn cũng biết?"

- Ngụy Vô Tiện: "Đúng thế, lúc ngươi kéo ta chạy như điên ấy, cậu ta thấy đó."

- Lam Vong Cơ: "..."

- Ngụy Vô Tiện cười: "Sao nào Nhị caca, đừng nói lại đổ giấm đó nhá? Dù gì Ôn Ninh cũng giúp hai ta nhiều mà."

- Lam Vong Cơ: "Không phải."

- Ngụy Vô Tiện: "Thật không? Đáng lẽ ra phải là "Không có" chứ nhỉ? Há há ngươi thật sự ghen rồi?"

- Lam Vong Cơ: "..."

- Y ôm chặt Ngụy Vô Tiện, thấp giọng nói: "Ôn ninh biết, ta lại không biết."

Ngụy Vô Tiện cười càng vui vẻ.

- Ngụy Vô Tiện: "Ấy, giận?"

- Lam Vong Cơ: "..."

- Ngụy Vô Tiện: "Thực sự giận rồi?"

- Lam Vong Cơ: "Giận."

- Ngụy Vô Tiện: "Há há há!"

- Ngụy Vô Tiện: "Thế muốn ta dỗ ngươi thế nào đây?"

- Lam Vong Cơ: "..."

- Ngụy Vô Tiện: "Thế này đi, sau này có chuyện gì ta cũng nói cho ngươi đầu tiên, được không?"

- Lam Vong Cơ: "Được."

- Ngụy Vô Tiện: "Há há há, sao ngươi thế mà cũng đồng ý rồi?"

- Lam Vong Cơ: "? Vậy ta nên làm thế nào."

- Ngụy Vô Tiện: "Ta dạy ngươi nhá, đầu tiên ngươi phải giả vờ như bản thân giận cực kỳ, dỗ thế nào cũng không được, sau đó để cho ta tự đề ra điều kiện. Một điều không thể đủ được, ít nhất phải nói ba điều, sau đó nhìn tình huống còn có thể tiếp tục đòi thêm, sau đó...

~~~

Giáo trình tiếp theo mà Tiện sẽ dạy Kỷ, mọi người tự não bổ chuyện xảy ra tiếp theo đi nhá~ Ngủ ngon~

===TBC===

:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!

Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net