Chap 103

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì sao cô biết? Hay người giở trò chính là cô chứ không phải ai khác?

Jisoo sầm mặt nhìn Dabin không rời mắt. Nhất định cô ta là người ngấm ngầm bày mưu, còn bà Young Ae nghiến nhiên trở thành kẻ hiến tội. Dù bà ghét Jisoo như thế nào đi chăng nữa nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ giở trò hèn mạt quá quắt vậy.

Bị cô hỏi vặn lại, Dabin liên tục đảo mắt tránh né, lừ mắt đi xuống dưới lầu:

- Muốn biết thì tự đi mà hỏi bà ta. Tôi liên quan gì?

Chờ sau khi Dabin đi khỏi, cơn lợm họng trong người Jisoo lúc này mới cuộn trào mãnh liệt. Cô vuốt ngực kịch liệt, muốn đè lại sự khó chịu buồn nôn đang không ngừng dày vò kia, nhưng không kìm chế được liền nôn thốc nôn tháo. Utan đứng bên cạnh liên tục vỗ lưng cho cô, sau đó dìu Jisoo bước vào trong phòng nằm nghỉ.

- Anh sẽ báo cáo lại chuyện này với Thượng tướng!

Utan tức đến xanh mắt, nắm chặt hai tay chửi mắng. Nghe anh nói, Jisoo vội vàng lắc đầu ngăn cản:

- Đừng! Khi chưa làm rõ sự việc, em không muốn mẹ con Tae xảy ra xô xát. Anh ấy đang căm hận bà Young Ae tới đỉnh điểm, sau khi biết sự việc này liệu còn có cơ hội để mẹ con họ đoàn tụ hay không.

Nhưng Utan nhất quyết không chịu, anh muốn trừng phạt Dabin để cho cô ta chừa thói bắt nạt Jisoo. Hiểu được tâm trạng của anh, Jisoo liền nhẹ nhàng mỉm cười, trên tay vẫn còn cầm chiếc quạt giấy khẽ phe phẩy đung đưa, môi mỏng nhếch lên hết sức ranh ma.

- Anh Utan, giúp em một chuyện! Chắc chắn việc này sẽ khiến anh hết bực tức ngay thôi!

Từ khi dọn về ở chung với nhau, Woo Maeng vốn không có ý chí tiến thủ. Anh ta thường xuyên rượu chè be bét, đến những quán bar tụ tập vui chơi. Dabin vô cùng căm tức, đã nhiều lúc ném đồ, cãi chửi nhau ầm ĩ với chồng.

Đêm nay cũng như mọi ngày, sau khi Woo Maeng đi chơi trở về, đột ngột nổi hứng muốn gần gũi vợ. Đã từ lâu anh ta bị Dabin cấm túc vì mang bầu. Ông bà Lee còn cử cả thám tử tư đi theo dò xét con rể, đề phòng anh ta dám giỡn mặt léng phéng cặp bồ, cắm sừng con gái. Do vậy, Woo Maeng gần như sắp không chịu đựng được nữa, sau khi ngấm tí men rượu hứng thú lại càng thêm phấn khích.

Dabin đã đi tắm, để một mình Woo Maeng ngồi chờ đợi trong phòng. Anh ta đi loanh quanh xem xét, chợt nhìn thấy túi xách của Dabin ném bừa bãi trên tủ đồ.

- Hình như cô ta vừa đi đâu về thì phải!

Woo Maeng tò mò lẩm bẩm trong miệng, cố tình lấy túi, mở trộm ra xem xét. Trước giờ Dabin vẫn chưa chấp nhận anh ta làm chồng, chỉ coi nhau là vợ chồng trên danh nghĩa. Vì Lee gia có quyền thế nhỉnh hơn nhà họ Kim một chút nên theo lẽ dĩ nhiên, Kim Woo Maeng vẫn có chút nể sợ.

Trong túi xách, ngoại trừ vài thứ đồ trang điểm linh tinh, Woo Maeng còn bất ngờ phát hiện ra một túi vuông rỉa cạnh, chỉ cần nhìn qua một chút là anh ta đã liền hiểu ngay. Hai mắt Woo Maeng đỏ rần, tức đến tím gan nứt phổi, hùng hổ đạp cửa xông ra bên ngoài.

Rầm!

- Con khốn Dabin! Mày mau cút ra đây cho ông!

Dabin vừa tắm xong, mái tóc còn ướt chưa kịp khô, nghe chồng quát tháo không coi mình ra gì, cô ta tức nổ đom đóm mắt, nhanh chóng rảo bước về phía Woo Maeng chất vấn.

- Kim Woo Maeng, anh mở răng chó ra đớp linh tinh cái gì?

Bốp! Bốp! Bốp!

Ba cái tát trời giáng lập tức đập liên tiếp lên hai bên má của Dabin, khiến da mặt cô ta sưng đỏ, khóe môi rỉ cả máu tươi.

Dabin há hốc miệng nhìn Woo Maeng chằm chằm, không dám tin rằng anh ta còn ngang nhiên đánh cả cô ta.

- Anh... tên khốn, mày tát tao ư? Mày muốn chết rồi hả? Tao sẽ cáo cha mẹ để xem mày có ngóc nổi đầu lên hay không?

- Con đàn bà lăng loàn!

Woo Maeng tức điên người, chỉ tay vào mặt Dabin chửi mắng xối xả. Dabin đã đăng ký kết hôn nhưng lại cấm không cho anh ta được phép động vào người dù chỉ một chút, lại còn lấy lý do giữ gìn cho con. Vậy mà sau đó lại dám lén lút ngoạı tình, khác gì qua mặt chơi xỏ anh ta?

Nghe tiếng cự cãi ầm ĩ, bà Young Ae vội vàng chạy ra ngăn cản:

- Có chuyện gì bình tĩnh rồi nói! Dabin đang mang thai, con phải kiềm chế cơn nóng giận chứ, Viên Mộ?

Nhưng Woo Maeng đã mất hết bình tĩnh. Anh ta ném mạnh thứ đồ vừa lấy được kia vào mặt Dabin, nghiến răng ken két chửi bậy:

- Mẹ kiếp, con đàn bà trắc nết! Mẹ xem đi, nó dám ngoạı tình sau lưng con, còn chuẩn bị cả bao cαo su kia kìa! Có khi thứ nghiệt chủng kia cóc phải cốt nhục của con!

Trên tầng ba, Jisoo và Utan đứng nép vào một góc, thỏa mãn nhìn xuống cuộc tranh cãi nảy lửa phía dưới.

Khóe môi Jisoo chầm chậm nhếch lên, tạo thành một đường cong hết sức tuyệt mỹ! Chậc... chậc... Chị dâu Dabin cơ à, trình của chị còn non và xanh lắm!

***

Cuộc cãi vã khủng hoảng xảy ra khiến nhà họ Kim nhất thời bị đảo lộn hoàn toàn. Chờ sau khi đã bình tĩnh lại, Woo Maeng vơ vội áo khoác, hằm hằm đạp tung cửa bước ra ngoài. Vừa vặn, Taehyung cũng đã về tới nơi, nhìn thấy anh trai đằng đằng sát khí xông ra, anh chỉ nhíu mày ngạc nhiên một chút.

Dabin gục đầu lên vai mẹ chồng, ngồi trên ghế liên miệng giải thích. Bà Young Ae chỉ biết vỗ vai an ủi, trộm chép miệng đầy bất lực. Taehyung đến nhìn cũng không buồn nhìn, lạnh nhạt đi thẳng lên trên lầu.

- Cục cưng của anh, cả ngày hôm nay hai mẹ con làm gì?

Chưa nhìn thấy mặt nhưng đã nghe thấy giọng nói của anh, Jisoo vội vàng mở cửa, bị anh vòng tay bế xốc lên cao, đem xoay ba vòng tròn. Vạt váy của cô xòe thành một đường lượn khúc, trông cảnh tượng hết sức tuyệt đẹp. Nghe tiếng cười giòn tan trên tầng, hai mẹ con Dabin ngước mắt trông lên. Bắt gặp cảnh tượng tình tứ hạnh phúc kia, trong lòng Dabin càng thêm căm tức. Cô ta nghiến răng ken két, hằn học lườm Jisoo chằm chằm.

- Mau bỏ em xuống!

Jisoo ngại ngùng đập tay lên Taehyung, nháy mắt ra hiệu. Taehyung vẫn chưa hiểu ý, dụi đầu vào ngực cô làm nũng:

- Không! Anh thích bế hai mẹ con như thế này cơ!

Bốp!

Trên má anh lập tức ăn trọn một cái tát trời giáng. Jisoo lườm anh, nhe răng cảnh cáo:

- Vào trong phòng, thích gì em chiều!

Hai mắt Taehyung sáng bừng, vội vàng ẵm Jisoo chạy nhanh, không quên giơ chân đóng cửa. Khi cả cô và anh đều ngã nhào trên giường rồi, nụ cười trên môi Taehyung mới giãn ra, rộng tới mang tai. Anh luồn tay vào trong ngực Jisoo, nhanh chóng bắt lấy đôi gò bồng mềm cao vút đang dần dựng thẳng lên trong bàn tay anh.

- Chậm thôi anh!

Jisoo uốn éo cơ thể mềm mại, hứng trọn những nụ hôn cuồng loạn rơi vãi trên khắp hai bên ngực tròn. Mùi hương sữa tắm hoa ly thoang thoảng quyện hòa bên cánh mũi Taehyung, làm anh say mê, lưu luyến đến mức thở dồn dập. Còn có cả thứ mùi đặc trưng của phụ nữ, da thịt thơm tho, ngây ngất tới mức dụ hoặc, thật làm anh phát điên lên mà.

Taehyung không dám động chạm mạnh vì sợ ảnh hướng đến bé con, nên mọi chuyển động trên cơ thể anh đều nhẹ bẫng như mây mỏng. Cô gái của anh quá đẹp, khiến cho một gã đàn ông đang trong độ tuổi ham muốn cuồng loạn sắc dục như anh lại chỉ phản ứng với duy nhất mình cô. Những ngón tay thon dài của anh bắt đầu run rẩy, liên tục ve vãn từ hai bả vai tròn cho tới vùng eo thon nhỏ, rồi lại tiếp tục đẩy lên hai bên ngực căng bóng.

Ngọc hồng được anh ve vuốt giữa hai ngón tay, kẹp lại day miết. Jisoo ôm lấy cổ anh, đôi mắt mê ly phút chốc ngập tràn căng thẳng. Mỗi một động tác xoa nắn của anh đều là những tác động trí mạng, khiến cô hết sức thích thú.

- Tae!

Giọng nói của cô pha chút nghẹn ngào kích tình, đem đầu anh kéo sát xuống, hơi rướn lưng hôn lên môi bỏng của anh.

Những lời thì thầm dụ hoặc của cô vang vẳng bên tai Taehyung, giúp anh cảm thấy vô cùng mỹ mãn.

- Xuống dưới đi! Em đang rất khó chịu!

- Tuân lệnh công chúa của anh!

Taehyung cười tươi hớn hở, kéo khóa váy của cô, lột sạch bỏ gọn sang một bên. Hai bên đùi thon được đẩy ra, điểm G trí mạng tuyệt mỹ mở bung tựa nụ hoa mới nhú, nhẹ nhàng ve vãn kêu gọi Taehyung cùng nhau hòa quyện.

Anh bắt đầu tiến hành chinh phục người con gái kiều mị, lưỡi mềm đưa đẩy dọc từ rốn tròn xuống thẳng bên dưới, hăng say luồn lách vào trong hai bên cánh hoa nhỏ hẹp. Vị ngọt của cô tiết ra ngày càng nhiều nhưng đều bị Taehyung tham lam nuốt sạch. Anh đặt hai chân Jisoo lên vai, để cho đầu gối cô siết chặt đầu anh lại. Mỗi một lần lưỡi bỏng của anh đẩy sâu vào động u nhỏ hẹp, lực siết của Jisoo lại càng tăng thêm.

- Ưm... ưm... Ahhh!

Jisoo vặn vẹo rêи ɾỉ, hai tay nắm chặt ga giường, chốc lát lại phản ứng co giật. Kɦoáı ƈảʍ đặc biệt từ phía dưới truyền lên trên đỉnh não, làm cô chỉ muốn phát điên.

Vật nóng hổi được giải tỏa từ lúc nào, Taehyung bắt đầu đẩy dần người anh em của mình tiến vào khe động ướt đẫm. Mồ hôi trên trán Jisoo ứa ra, bụng dưới của cô căng cứng, ôm ghì lấy cổ anh mà rêи ɾỉ mĩ miều.

Taehyung chỉ dám tiến vào một nửa, biên độ cũng rất nhẹ nhàng những cũng đủ làm anh nhộn nhạo đê mê. Nụ hôn chiếm hữu của anh càng thêm sâu hơn, thắt lưng vẫn luận động nhịp nhàng. Vì chỉ mơn trớn một nửa nên mật ngọt từ trong cơ thể Jisoo càng tiết ra ngày một nhiều.

- Soo bé bỏng của anh, làm thế này có được không?

Da thịt Jisoo đỏ rần, ngần ngực căng vút áp lên má anh, bị anh nuốt trọn vào trong khoang miệng ướt át. Taehyung chỉ nghe thấy cô "Vâng" một tiếng rất khẽ, sau đó là chuỗi âm thanh rên dài, mê loạn xen chút đứt quãng. Chờ sau khi bên dưới được phóng thích, xả đầy vào trong cơ thể chặt khít của cô, thân hình Taehyung đã xụi lơ, gục đầu gầm lên một tiếng. Nhưng anh vẫn chưa chịu ra khỏi Jisoo, vẫn giữ ở trong cô, hai bàn tay tìm kiếm tay cô, đan mười đầu ngón tay vào nhau.

Cảm giác này thật sự tuyệt mỹ. Cô và anh ở cùng nhau, giao hòa khăng khít, nhất là còn có cả bé con. Ồ, bé con!

Anh đột ngột ngẩng cao đầu, lo lắng hỏi vội Jisoo:

- Soo Soo, liệu nhóc con có biết chúng ta...

Jisoo phì cười, vùng dưới khẽ co giật, ôm siết chặt thêm vật cứng ngắc của anh đang chôn vùi phía trong.

- Anh thật ngốc nghếch, chẳng khác gì đầu gỗ!

Taehyung giờ này mới vỡ lẽ, lại tiếp tục cúi xuống hôn ngấu nghiên lên bờ môi đỏ mọng của cô, định bụng chuẩn bị "lâm trận" tiếp. Nhưng tiếng chuông báo hiệu tin nhắn từ điện thoại của anh vang lên, khiến cả Taehyung và Jisoo đều chú ý.

Vì điện thoại anh đặt ngay trên đầu Jisoo nên cô đưa tay với lấy, định đưa cho anh xem, biết đâu là tin báo từ phía quân đội. Ngón tay cô vô tình chạm lên màn hình khiến điện thoại cảm ứng sáng lên.

Taehyung vẫn đang mải mê hôn lên bụng cô, bàn tay còn xoa nhẹ quanh rốn, dịu dàng nói thầm:

- Hôm trước cha chỉ dọa con thôi. Cha thương con như thế, lỡ sao đánh tét đít con được? Phải không tình yêu?

- Tae! Anh...

Jisoo chợt sầm mặt lại, bàn tay đưa điện thoại cho Taehyung cũng đã trở nên run rẩy. Anh vội vàng rút ra khỏi người cô, đẩy gọn điện thoại sang một bên, chỉ quan tâm tới thái độ của cô bây giờ.

- Em sao thế? Em không vui ư?

Anh vuốt tóc cô, rối rít hôn lên trán. Nhưng Jisoo đã hơi mất bình tĩnh, đẩy nhẹ anh ra khỏi người mình, hít sâu nói:

- Anh và Tzuyu... đã từng ân ái bao giờ chưa?

Trước câu hỏi kì quái của cô, Taehyung thoáng đờ đẫn. Anh nhớ đến điện thoại, vội mở lên xem. Tin nhắn được chuyển tới từ cha của Tzuyu, ông Cho, nội dung như sau:

"Bao năm qua, chúng ta đã rất đau khổ trong cái chết đột ngột của Tzuyu, nhất thời ích kỷ muốn giữ lại cốt nhục duy nhất của con bé vì sợ Kim gia sẽ đem đi. Bây giờ cũng đã gần năm năm rồi, cậu cũng đã trưởng thành, có thể nhìn nhận mọi thứ. Tae, vào đêm rằm trung thu hãy tới Cho gia nhận con!"

***

Vote cho mình có động lực đi mngg! Nhìn lượt vote mình nhiều lúc nản quá :<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net