Likook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm khuya khi đang trên đường đi làm về, Lisa tình cờ phát hiện một người đàn ông nước ngoài, mặt mũi lấm lem, tay ôm hai đứa bé nhỏ.

Cô cũng không biết tại sao anh ta lại ở đây, có vẻ bọn họ bị đói, hai đứa bé cứ run rẩy nói tiếng anh, thứ tiếng cô ngu nhất trên đời. Nhưng cô nghe loáng thoáng có chữ "I'm hurry", cô liền biết bọn họ bị đói.

Lúc ấy cô cứ đứng nhìn bọn họ mãi, người đàn ông và hai đứa trẻ cũng nhìn cô. Họ người dưới ánh đèn, bấy giờ anh ngước lên nhìn cô, cô mới thấy anh ta thật điển trai nha, hai đứa bé cũng đáng yêu quá trời. Sẵn bọc đồ ăn trên tay, cô lại gần họ, ngồi xuống rồi đưa cho họ bọc thức ăn nóng hổi.

Họ tròn xoe mắt nhìn cô, cô lúng túng không biết nói tiếng anh làm sao, bèn dùng hành động bảo họ ăn đi. Hai đứa bé bở nụ cười, liền cầm lấy bọc thức ăn nói: "Thank you" sau đó gỡ đồ ăn ra rồi ăn như hổ đói.

Người đàn ông có vẻ cũng đói lắm rồi, nhưng anh ta ăn rất từ tốn, hơn nữa cũng rất đẹp mắt. Cô lấy cái khăn tay đổ nước lên, sau đó lau đất trên mặt hai đứa bé. Rồi quay sang lau mặt cho anh, lúc đầu anh có vẻ giật mình, sau đó ngồi yên cho cô lau. Một hồi sau gương mặt anh sạch sẽ, cô càng mê muội. Thì ra đàn ông phương Tây lại đẹp trai đến thế, cô nhìn mà lòng xôn xao không thôi.

Ăn xong hai đứa bé cứ bám lấy cô, tay chỉ chỉ vào cái siêu thị gần đó. Anh gõ đầu hai đứa nhỏ, nói một tràng dài tiếng anh, cô nghe mà hoa mắt. Nhìn hai gương mặt đáng yêu như cún con rưng rưng, cô không kiềm lòng được, hôn lên má hai bé, sau đó huơ tay múa chân với anh, ý muốn nói: "Không sao, em dẫn tụi nó vào mua đồ" Không biết anh có hiểu hay không, chỉ thấy anh mím môi, sau đó cô và anh mỗi người một tay dắt hai đứa nhỏ vào siêu thị.

Người trong siêu thị nhìn thấy bọn cô, có say mê, có khinh bỉ, có ghét bỏ. Nhưng cô cũng không mấy quan tâm lắm. Mấy đứa nhỏ chỉ cái gì, cô liền mua cái đó, thấy đồ quá nhiều, anh ngăn cản cô lại lắc đầu, có lẽ bảo thôi. Cô cũng đành thôi để tính tiền.

Cô suy nghĩ mãi không biết anh là ai, hai đứa bé có quan hệ gì với anh. Nhìn trên người anh quần áo hàng hiệu, sao lại ngồi ở nơi bẩn thiểu thế này, mà còn bị đói nữa. Bọn cô trở lại chỗ cũ, thấy anh sẽ ngồi ngoài trời ngủ, cô thấy thương anh quá trời, ngỏ ý muốn mời anh về nhà, suy nghĩ mãi mà không biết nói tiếng anh làm sao. Cuối cùng cô đành chỉ vào anh: "You..." sau đó chỉ vào cô: "My home"

Anh lắc đầu, cô chỉ lên trời, bảo: "Cool" anh nói: "No prolem"

Sau đó không biết thế nào, anh nhìn cô mãi, rồi cuối đầu xuống hôn lên má cô: "Thank you"

Á, cô nghe nói người nước ngoài thoáng, nhưng có hơi ngượng khi anh hôn cô thế này. Cô lắc đầu: "You welcome"

"See you again"

Anh muốn nói ngày mai gặp lại cô. Cô nhìn anh một hồi, sau đó cuối xuống ôm hôn hai bé, rồi nở nụ cười thật tươi với anh: "Goodbye"

Tối hôm sau cô đi làm về sớm, tắm rửa thật nhanh rồi xách bọc đồ chạy đến chỗ anh. Không hiểu sao cả ngày hôm nay cô nôn nóng muốn gặp anh lắm. Có lẽ vì anh thật hiền, có lẽ vì nụ hôn, hay có lẽ cô thích anh chăng.

Đến nơi cô thấy anh và hai bé vẫn ngồi chỗ cũ, thấy cô đến tụi nó liền chạy đến ôm cô. Nó nói tiếng anh mà cô không hiểu gì cả. Anh đứng dậy đi đến chỗ cô, mỉm cười xoa đầu cô. Anh nói: "Nice to see you again"

Cô hiểu câu này nên cười thật tươi, anh nhìn nhìn cô một hồi, nhíu mày: "Aren't you feel cold??? Why do you wear little cothes like that???" (Em không thấy lạnh sao mà mặc ít quá vậy?)

Cô mặc bộ đồ ngủ ngắn ngủn mập mờ che khoảng ngực, và quần quá ngắn. Mặc quá ít nên anh không thích.

Cô không hiểu anh nói gì nên đành hỏi cái khác: "Are you hurry???"

Cô chỉ biết cơ bản vài từ thế này thôi. Anh cúi sát xuống mặt cô và cọ trán, làm tim cô đập thình thịch. Aaa, người nước ngoài thoáng thật đấy, có thể tùy tiện vậy. Nhưng cô còn tùy tiện hơn, lại để yên cho anh làm gì thì làm.

Anh nói: "Not hurry, hungry"

Thấy anh cười và chỉnh từ lại cho cô, khiến cô ngượng ngùng. Thầm trách sao mình dở tiếng anh quá đi.

"I'm already full. These kids are full too" ( Anh ăn rồi, hai đứa trẻ cũng no rồi)

Có vẻ như cô không hiểu nên anh làm động tác muốn nói rằng anh no rồi. Hình như cô biết nên cười hi hi thật đáng yêu. Cô lúc này mới chợt nhớ ra cái bọc đồ trên tay, cô liền chỉ vào bọc đồ, rồi chỉ vào anh, nói: "Give you"

Anh nhận lấy bọc đồ, mở ra có hai bộ đồ đàn ông, bốn bồ đồ trẻ con, toàn là đồ mới. Có chút bất đắc dĩ nhìn cô. Cô nhìn anh cười cười, anh thở dài, cúi xuống lại hôn lên má cô, anh nói: "After this, i' ll take responsible with you" (Sau này, anh phải chịu trách nhiệm với em rồi)

Cứ như vậy, ngày qua ngày cô đến tìm để chăm sóc anh và hai đứa nhỏ. Suốt hơn một tháng bốn người rất vui vẻ, và cô cũng dần nhận ra mình thích anh, cho đến lúc bản thân xác nhận thích anh, thì anh và hai đứa trẻ biến mất, cô đã đứng ở đó suốt cả buổi tối. Gió thổi hiu hiu qua chỗ cô, có hơi lạnh thật, cô mím môi nói: "Fools, i love you"

Hơn một năm sau, cô vẫn ôm mối tình với đàn ông phương Tây ấy, dù chỉ biết nhau một tháng, nhưng cũng đủ để cô si tình. Cô cũng không học tiếng anh, vì cũng không biết tìm anh ở đâu. Mà dù tìm ra, chưa chắc anh chịu nhận mình. Thôi thì mối tình này để cô ôm lấy là được rồi.

Hôm nay công ty cô có một vị Tổng giám đốc ở nước ngoài về, mọi người phải đón tiếp chu đáo. Cô cũng mỉm cười thật xinh đẹp đứng ở hàng đầu để đón vị lãnh đạo mới. Nhưng khi nhìn đến vị ấy, cô không thể nào cười nổi nữa.

Người đàn ông phương Tây biến mất suốt một năm qua, đang ở trước mặt cô, dùng tiếng Việt khá lưu loát để nói với cô:

"Cô gái nhỏ, tôi về với em rồi đây"

Trong văn phòng Tổng giám đốc, cô bị anh ôm ngồi trên đùi, miệng bị anh càn quét, cả khuôn mặt đỏ ửng, cô bị hôn đến hoa cả mắt.

Anh buông cô ra, liếm dọc trên mặt cô, nói: "Bé yêu, em động tình"

Cô: "..."

Đồ lưu manh.

Cách đây ba mươi phút.

Cô nhìn người đang ông phương Tây điển trai quen thuộc trước mặt, anh mỉm cười dịu dàng nói với cô: "Bé yêu, anh về rồi em"

Tất cả anh mắt mọi người đều như tua lửa tập trung vào cô. Nhưng cô không quan tâm, mím môi, nước mắt cô ứ ra.

"Sao anh không đi luôn đi"

Anh bật cười, đôi chân thon dài bước đến ôm lấy cô, kéo cô vào trong thang máy trước mặt bàn dân thiên hạ. Cô bị anh ôm mà tim đập thình thịch, cả người mềm nhũn dựa vào anh.

Anh nhấn thang máy chạy đến tầng trên cùng, sau đó anh hôn cô thật mãnh liệt.

"Ưm ... ư... ưm"

Không biết anh hôn đến bao lâu, thang máy ting một tiếng, anh ôm cô đi vào phòng làm việc của mình. Ngồi trên ghế Tổng giám đốc, anh chỉnh tư thế cho cô thật thoải mái ngồi trong lòng mình. Tay dịu dàng vuốt ve mặt cô, dịu dàng hôn cô. Nhưng cô vẫn còn giận, nên không nói tiếng nào. Còn anh thì nhìn cô đắm đuối: "You are beautiful"

Anh chợt nhớ ra, rồi cười trêu ghẹo cô: "Anh quên mất, em không biết tiếng anh"

Lúc này cô thẹn hóa quá giận: "Ai nói chứ, em cũng biết chút chút chứ bộ. Anh nói em xinh đẹp chứ gì"

Anh bật cười: "Thế hungry thành hurry à?"

Cô xấu hổ mím môi, đột nhiên đánh yêu anh: "Anh đi luôn đi đồ ngốc, về đây cười nhạo em, đi đi đi"

"Thôi nào, bé yêu. Hôm đó anh cũng muốn nói với em một tiếng, nhưng là không biết em ở đâu"

Anh lại hôn cô, cô nói: "Híc, đồ ác độc. Em rất nhớ anh"

"Anh cũng vậy mà, đừng khóc"

Anh dỗ cô nín một hồi, cô lại nói: "Anh là Tổng giám đốc, thể nào lại như ăn xin ngồi chỗ đó"

"Anh đi du lịch Việt Nam, lúc dạo chợ Bến Thành, anh bị người ta cướp mất vali. Trong đó có tiền, điện thoại, giấy tờ tùy thân"

"Sao anh có thể tùy tiện để trong đó?"

"Lúc xuống máy bay anh quên lấy ra"

"Đáng đời anh lắm!"

Anh yêu thương vuốt ve tóc cô, hôn lên má cô.

"Thế hai đứa con anh đâu?"

"Đứa con nào nhỉ?"

"Hai đứa bé đi cùng anh đấy"

"Hai đứa đó là cháu anh, con trai anh hai. Lúc về bọn chúng tố cáo anh với anh hai, hại anh bị mắng một trận. Sau này anh qua đấy tìm em, chúng nó đòi theo nhưng anh nhớ lại chuyện đó, anh quăng chúng bên đó luôn"

Sao anh lại trẻ con thế chứ?

Cô: "Stupid"

"Nói không rành tiếng anh thì đừng nói" Anh kí yêu vào trán cô.

Cô mới nhớ ra cái gì, liền hỏi anh: "Anh nói tiếng Việt khá chuẩn đó, anh học khi nào?"

"Vừa về bên ấy, đáng ra anh tính sẽ chạy qua tìm em, nhưng chợt nhớ em dốt tiếng anh, nên anh phải cấp tốc học một khóa tiếng Việt trong một năm"

"Hứ!"

Anh dịu dàng nói: "Đêm đó cái nhìn đầu tiên, anh đã thích em rồi. Bé yêu, những người khác đều khinh bọn anh dơ bẩn, chỉ có em can đảm chăm sóc anh"

Cô lại bị anh hôn thật sâu, tay anh cởi hết nút áo cô ra, luồng tay vào chạm lấy ngực cô, xoa bóp.

"Á... ưm... ư... ưm"

Cô bị kích thích. Anh hôn cô đến hoa mắt, mặt đỏ ửng. Anh buông cô ra, liếm lên mặt cô, anh nói: "Bé yêu, em động tình"

Cô đỏ mặt, đánh anh.

Anh cũng vậy mà, dục vọng dưới mông cô cứng ngắn. Cô lấy mông ngọ nguậy để trả thù anh. Anh hít hơi sâu bắt cái mông yêu kiều kia lại, đánh lên nó, bỗng dưng cô bật lên thành tiếng:

"A... aa"

Anh nghe thấy tiếng rên như mèo kêu kia, càng kích thích cực độ: "Đáng chết, em thật là... "

"Ứ... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net