12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bước vào phòng chờ, ngồi xuống chiếc ghế xoay có ghi tên mình. Nhà tạo mẫu không lãng phí thời gian thời gian mà nhanh chóng tạo kiểu tóc cho tôi và đánh phấn nền lên khuôn mặt mộc.

"Chúng ta sẽ trang điểm nhạc nhàng, nhưng cần một cái gì đó dữ dội hơn trên mắt," trang điểm viên nói với tôi.

Tôi gật đầu, mỉm cười với cô ấy, "Em sẽ là bức tranh của chị," tôi nói đùa.

Mark đến sau khoảng 20 phút.

"Này, có chuyện gì vậy?" anh ấy chào tôi, ngồi xuống một chiếc ghế.

"Không có gì nhiều," tôi cười, "Còn anh?"

Tôi thấy anh ấy nhún vai qua gương, "Bận rộn, hiện đang trang điểm," anh ấy nói một cách tính nghịch.

Tôi không thể nhìn thấy Mark qua gương bởi vì mọi người đều vây quanh anh, bắt đầu công việc của họ.

"Tôi không thể tin đây là tập cuối," Mark đột ngột lên tiếng.

"Tôi biết mà. Mới có hai tuần thôi mà, cảm giác như mới mấy ngày trước."

Mark và tôi thỉnh thoảng nói chuyện qua lại cho đến khi làm tóc và trang điểm xong. Khác với tập trước, stylist bắt tôi thay đồ khác.

Đó là một bộ trang phục đơn giản để những người xem không ghĩ nó đã được tạo kiểu. Tôi nghĩ đó là điều mà rất nhiều người hâm mộ nghĩ – rằng hầu hết trang phục đều do tôi chọn. Hầu hết thời gian – nếu không muốn nói là tất cả, bất cứ khi nào tôi ghi hình, trang phục đều không phải do tôi chọn.

Họ bắt tôi mặc một chiếc áo đan ca rô màu hồng và trắng hơi cắt cúc với quần jean rộng thùng thình màu xanh nhạt. Chiếc áo đan hơi rộng khiến tôi rất thoải mái khi mặc vào. Họ để mái tóc đen dài tôi tôi, được uốn xoăn.

Tôi ngồi trên băng ghế trong khi chờ Mark làm xong. Tôi quyết định cập nhập Instagram của mình trong khi đợi chờ.

dianaxoxo__

152 lượt thích

dianaxoxo__<3

xem tất cả 25 bình luận

6love_fan__diana ĐẦU TIÊN

Mark bước vào phòng với một bộ trang phục khác. Anh ấy đang mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xanh đậm quá khổ cùng với quần jean đen. Mark vuốt tóc của mình lên. Trông tươi tắn và thực sự đẹp trai, mặc dù tôi không thể nói điều đó.

"Cô đang đợi tôi?" anh ấy hỏi, nhìn tôi trong khi staff trang điểm và làm tóc.

Tôi đặt điện thoại của mình sang một bên, "Ừ, nhưng tôi nghĩ chúng ta vẫn cần đợi cho đến khi nhân viên gọi," tôi nói với anh ấy.

Mark đồng ý với lời nói của tôi, ngồi xuống chiếc ghế trống cách tôi vài bước chân.

Tôi mím môi khi sự im lặng tràn ngập căn phòng – ngoại trừ một số staff đang nói chuyện với nhau.

"Cô có Instagram không?" Mark đột nhiên hỏi.

Tôi nhìn anh, "Ồ, tôi có. Anh thì sao?"

Tôi đã biết câu trả lời cho điều đó, tôi đã theo dõi tài khoản của anh ấy vài tuần trước. Tôi có một tài khoản riêng với 0 người theo dõi để theo follow một số thần tượng. Như vậy sẽ an toàn hơn, nếu tôi vô tình like một bức ảnh nào đó thì cũng không ai biết.

Anh gật đầu, "Ừ, tôi có,"

Cả hai chúng tôi đều cố tình không cho nhau biết tên người dùng của mình vì cùng một lý do. Tôi nhìn lên những người xung quanh chúng tôi, các staff đang nhìn chằm chằm vào tôi khi biết cuộc trò chuyện của chúng tôi là về cái gì.

Môi tôi mím thành một đường thẳng khi gửi tin nhắn cho Mark qua Kakaotalk.

Diana:

Anh sẽ làm gì sau khi ghi hình?

Markkk:

Tôi không có bất kì lịch trình nào

Có gì à

Diana:

Muốn đi ăn tối không?

Đừng có nghĩ về điều gì kỳ lạ

Tôi chỉ xem anh không hơn gì một người bạn

Bạn bè của tôi đi vắng tối nay và tôi thực sự không muốn về nhà sớm

Markkk:

Được chứ

Ở đâu?

Diana:

Tôi biết một chỗ ngon

Để tôi gửi anh địa chỉ

--------------------

Sau một ngày dài làm việc, cuối cùng tôi cũng được ngồi trong nhà hàng. Nhà hàng này có phòng riêng để riêng tư. Đây là nơi mà hầu hết những người nổi tiếng sẽ đến nếu hẹn hò. Tuy nhiên, cũng là một địa điểm kín đáo nên không nhiều người hâm mộ biết về nói.

Các nhân viên nhận ra tôi và đưa tôi đến một phòng trống. Tôi nhắn cho Mark số phòng và đợi anh ấy ở đó. Phải mất một lúc thì anh mới đến.

"Gì lâu thế?" Tôi thở dài, thẳng người lên, "Để tôi đợi mấy mấy năm rồi."

Anh ấy đảo mắt, đóng cửa trước khi ngối xuống đối diện tôi, "Cô làm tôi ấn tượng đấy."

Tôi nhận thấy rằng Mark đã thay đổi diện mạo của mình. Lớp trang điểm trên mặt biến mất. Anh ấy mặc một chiếc áo phông trắng trơn và quần đùi màu đen. Anh ấy để tóc xõa xuống, cũng đeo cả kính. Tóc thì đã được nhuộm một màu xanh đậm. Tôi chỉ nhận ra nó được một lúc nhờ có ánh sáng.

"Làm thế nào mà cô đặt chỗ được ở đây vậy?" Tôi nhìn Mark một cách kì lạ, và dường như chú ý đến biểu hiện của tôi, "Sao?"

"Anh chưa đến đây bao giờ?" Tôi hỏi anh.

Mark lắc đầu.

Tôi thở dài, lấy chiếc Ipad ở cuối bàn. Bật nó lên rồi đưa cho anh ấy xem thực đơn. Mark nhận lấy nó và bắt đầu xem thực đơn.

"Yo, những thứ này đắt kinh khủng," anh ấy buột miệng nhìn tôi, "Kimbap 20,000 won?"

Tôi đảo mắt, "Đây là chỗ của người nổi tiếng, đồ ngốc," tôi thở dài tiếp, "Đây là nơi mà hầu hết chỉ những người nổi tiếng mới đến, đặc biệt là khi họ hẹn hò," tôi giải thích.

Anh ấy trở nên ngạc nhiên trước lời nói của tôi.

"Tôi không đưa anh đến đây vì điều đó," tôi nhanh chóng thêm vài, "Tôi chỉ không muốn những tin đồn lan truyền xung quanh. Hy vọng anh ổn với điều đó,"

"Ồ," anh gật đầu, "Được thôi!"

Chúng tôi gọi đồ ăn và nó đến sau 20 phút.

Tôi siết chặt tay trong hạnh phúc. Tôi tháo chiếc kính râm đang ở trên đỉnh đầu và đặt nó lên bàn. Buộc tóc mái tóc đen dài của mình thành kiểu đuôi ngựa lỏng lẻo trước khi ăn.

"Đồ ăn thì được rồi," tôi lên tiếng khi Mark hơi cau mày trước mùi vị của đồ ăn, "còn tốt hơn là dính scandal,"

Anh nuốt nước bọt, "Cô nói đúng,"

------------------

"Chờ đã, cô cũng có thể diễn?" Mark há hốc miệng, "Thật tuyệt!"

Tôi đỏ mặt trước câu nói của anh, "Không có gì đâu."

"Cô diễn xuất vào lúc nào?"

Tôi buông đũa xuống và cố gắng nhớ lại lần đầu tiên mình được diễn, "Tôi nghĩ là vào năm 2018? Đó là một bộ web drama và tôi bắt đầu nhận được nhiều lời mời hơn kể từ đó."

Anh ấy nhìn tôi kinh ngạc, "Yo...thật tuyệt. Tôi có vài người anh em có thể nhảy, hát và diễn xuất."

"Ai?"

"Doyoung hyung, Jaehyun hyung và Jaemin," Mark trả lời, "Doyoung hyung tham gia một vở nhạc kịch, Jaehyun hyung hiện đang quay một bộ phim truyền hình. Jaeminie cũng tham gia một bộ phim truyền hình."

"Tôi không ngạc nhiên," tôi nói, đầy ấn tượng, "Tất cả các anh đều tài năng."

Anh lắc đầu, ngại ngùng. "Nhân tiện, cô bao nhiêu tuổi?"

Tôi nhướng mày, "Tôi sinh năm 2001. Anh thì sao?"

"1999," anh cười toe toét, "Tôi thật sự nghĩ chúng ta bằng tuổi nhau."

Tôi giễu cợt, "Con đâu có già đến thế...ông nội,"

Anh thở hổn hển, "Thôi nào", anh cười khúc khích, "Cô vừa gọi tôi là ông nội phải không?"

Tôi nhún vai, chống khủyu tay lên bàn, "Có lẽ,"

Cả hai chúng tôi dành vài phút tiếp theo để cười khúc khích trước những trò đùa. Khi chúng tôi đứng dậy rời đi, tôi nới với Mark rằng tôi sẽ rời đi trước để mọi người không biết.

Tôi rời khỏi phòng và đi thẳng đến quầy thu ngân để thanh toán cho bữa ăn của chúng tôi. Đó là điều ít nhất tôi có thể làm vì tôi là người đã mời anh đi ăn tối.

Khi tôi ở trong xe, tôi đã đăng hình ảnh đồ ăn của chúng tôi.

------------------

Markkk:

Yo

Cô để quên kính râm

Tôi sẽ mang nó và trả lại cho cô

Tôi sẽ gửi nó qua người quản lý

Diana:

Tôi đã hiểu vì sao lại có cảm giác như quên cái gì đó

Được, nhờ anh chuyển nó cho quản lý

Cảm ơn

Markkk:

Không vấn đề gì

Nhân tiện

Yoo, cô gái

Cảm ơn vì đồ ăn!!

Tôi không biết cô đã trả tiền trước khi rời đi

Hahahah

Diana:

Hahaha

Đó là điều ít nhất tôi có thể vì tôi là người đã mời anh đi ăn tối với tôi:)

Markkk:

Cảm ơn nhiều

Hahaha

Okay well

Tôi phải đi ngủ sớm

Chúc ngủ ngon

Diana:

Chúc ngủ ngon

Tôi mỉm cười, đặt điện thoại xuống. Mark là nam thần tượng đầu tiên cùng tôi đi ăn tối. Tôi không biết đã tưởng tượng ra những gì tôi mong đợi tối nay, có thể chúng tôi hơi khó xử, nhưng nó hoàn toàn khác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net