Chuong 51-100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Sau khi chiến thắng liền có thể tiến vào Thiên chi phủ, mà tên bị đánh bại kia sẽ bị đào thải, Thiên chi phủ người nào không phải tinh anh, có thể lấy thực lực Luyện thể tầng ba đỉnh cao, vượt cấp chiến thắng những tinh anh này, đều là rồng trong loài người.


- Chu Viêm này tuyệt đối là một nhân tài, huynh đệ, nếu ngươi với hắn đối nghịch. . .


Lâm Minh cười cười, nói : 


- Cảm tạ lời khuyên của Vũ huynh.


Lâm Vũ nói: 


- Ân, tốt nhất là mau chóng hóa giải mâu thuẫn này, địa vị của Chu Viêm ở Chu gia cũng phi thường cao, tuy rằng hắn không phải đích tôn, thế nhưng thực lực quá xuất chúng, ngày sau không hẳn không thể kế thừa vị trí gia chủ.


- Ngươi cần phải biết, con gái gia chủ Chu gia đương thời là gả vào hoàng cung, lại rất được sủng ái. 


- Đại trượng phu co được dãn được, đối với võ giả mà nói, nhẫn cũng là rất trọng yếu, cần phải có thời gian để phát triển, nhận lỗi cũng không mất mặt, biến chiến tranh thành tơ lụa cũng coi như đều đại hoan hỉ.


- Ừm, ta rõ ràng.


Lâm Minh cười cười, chỉ là tùy tiện nghe một chút, hắn đương nhiên rõ ràng địa vị của Chu Viêm ở Chu gia, bằng không hắn sẽ không có bản lĩnh đưa Lan Vân Nguyệt vào Thất Huyền Vũ Phủ.


Chuyện như vậy, ít nhất phải có vị nương nương kia của Chu Viêm đứng ra mới được.


- Không có việc gì, ta đi trước.


Thông qua thời gian ngắn tiếp xúc này, Lâm Minh đã rõ ràng Lâm Vũ làm người.


Hắn thuộc về loại làm việc đều lo trước tính sau, cân nhắc rất nhiều, loại tính cách này ngược lại cũng không phải không tốt.


Thế nhưng nếu là tập võ, thì sẽ ít đi nhuệ khí, khó có đại thành tựu, không không trách vì sao hắn có bí danh như vậy.


Bất quá Lâm Vũ làm người là không tệ, đáng giá kết giao.


- Nên nói ta đều nói, huynh đệ ngươi cẩn thận một chút, mười viên chân nguyên thạch kia, không có coi như xong.


- Lâm gia chúng ta cũng không thiếu tiền, những đồ vật này tuy rằng hiếm, nhưng mà vẫn mua được, ngày sau huynh đệ ngươi được gia tộc coi trọng, một ít chân nguyên thạch không tính cái gì.


Trong lòng Lâm Minh buồn cười, gật đầu nói: 


- Ta biết.


Cáo biệt Lâm Vũ, Lâm Minh một người trở lại nơi ở, thời gian thực sự là càng ngày càng cấp bách, mấy ngày nay, Lâm Minh một mực thi chạy cùng thời gian.


Lâm Minh đáp ứng lần đánh cược này cũng không phải là nhất thời khí phách, trong lòng hắn đại thể đã có tính toán.


Lâm Vũ từng nói, nhân vật như Lăng Sâm, Thác Khổ, Trương Quan Ngọc, lần thứ nhất kiểm tra Vạn Sát Trận cũng đều bị chắn ở dưới một trăm ba mươi tên.


Mà Trương Thương xếp hạng 109, nghe tới xác thực chênh lệch cực lớn, Lâm Minh cũng không có tự đại đến mức, cho là mình hiện tại có thể cường đại hơn đám người Lăng Sâm ở thời điểm mới vừa vào Thất Huyền Vũ Phủ.


Cho nên hắn lưu cho mình một tháng thời gian.


Lăng Sâm, Thác Khổ, Trương Quan Ngọc bị chắn ở một trăm ba mươi tên, đó là thời điểm mới vào Vũ phủ, sau một tháng có lẽ không hẳn rồi!


Hiện tại Lâm Minh hoàn thành Minh dược phù ít nhất phải mất nửa tháng, còn lại nửa tháng dùng để hấp thu dược lực, củng cố thực lực là đủ.


Hai viên đan dược Hồng Kim Long Tủy đan cùng Kim Xà Xích Đảm Hoàn đều là có tiền cũng không thể mua được, hơn nữa Linh dược phù tăng cường, tuyệt đối có thể để Lâm Minh đột phá luyện thể ba tầng.


Thậm chí còn có thể củng cố tu vi một thoáng, đến thời điểm đó, tu vi của Lâm Minh và Trương Thương chênh lệch nhiều nhất là nửa cảnh giới!


Nếu dựa vào công pháp đỉnh cấp Thần vực Hỗn Độn cương đấu kinh, ngay cả nửa cái cảnh giới cũng không thể lướt qua, xếp hạng trên xếp hạng thạch cũng không vào được một trăm vị trí đầu, cái kia Lâm Minh cũng tự nhận là lần đánh cược này thua không oan! 


Như vậy, hắn nên cố gắng tỉnh lại.


Nghĩ như vậy, Lâm Minh tiếp tục bắt đầu luyện tập chế tác Minh dược phù, ở phương diện Minh Văn Thuật, tuy hắn đạt được ký ức của vị tiền bối kia, nhưng kỳ thực tư lịch rất cạn.


Đối với Lâm Minh mà nói, cái gì nghiên cứu sang tân đều là quá sớm, hắn muốn làm chỉ là không ngừng luyện tập, thông thạo, để thân thể tìm tới cảm giác như cá gặp nước trong ký ức.


Ngày hôm nay, sau khi Lâm Minh theo thường lệ dùng chân nguyên luyện tập rất nhiều lần, hắn bắt đầu dùng tài liệu luyện tập.


Bắt đầu nhất định sẽ thất bại, cho nên Lâm Minh lựa chọn đều là tài liệu không đáng giá nhất.


Đem một phần chất lỏng Bích Thanh Hoa nghiền ép đi ra, Lâm Minh tập trung tinh thần, dùng linh hồn lực dẫn dắt nó đến giữa không trung, hít sâu một hơi, để tâm tính hoàn toàn bình phục lại.


- Bắt đầu hành trình mới!


Lâm Minh yên lặng nói với mình, tay phải hắn tùy theo vung lên. . .


Hoa văn của Minh dược phù, so với Minh khí phù phức tạp hơn rất nhiều! 


Lúc trước Lâm Minh lấy thực lực Luyện thể tầng một mạnh mẽ vẽ Minh khí phù, chân nguyên giật gấu vá vai.


Bây giờ thật vất vả đến Luyện thể tầng hai, chân nguyên ngưng dầy hơn rất nhiều, nhưng mà muốn vẽ Minh dược phù, kết quả của nó vẫn là giật gấu vá vai!


Bất quá tình huống như thế, Lâm Minh chẳng những không có cảm thấy khổ cực, trái lại ngọt như đường, chỉ có đem mình bức đến cực hạn mới có thể nhanh chóng tiến bộ.


Hơn nửa canh giờ trôi qua, trán của Lâm Minh chảy đầy mồ hôi hột, vẽ mỗi một cái phù văn của Minh dược phù đều khó khăn gấp mấy lần so với Minh khí phù.


Hắn cắn răng chống đỡ đến bây giờ, đã cực kỳ cật lực, tuy có Hỗn Độn chân nguyên quyết chống đỡ, thế nhưng Lâm Minh vẫn là không chịu nổi tiêu hao như vậy.


Bây giờ đã tiếp cận cực hạn, mà Linh dược phù sơ cấp này vẫn chưa hoàn thành đủ một nửa.


Tình huống như thế, thời điểm Lâm Minh vẽ Minh khí phù cũng đã gặp qua, muốn trong khoảng thời gian ngắn tăng cường chân nguyên trong cơ thể là không hiện thực..

Chương 95: Chân nguyên quyết tầng một đại thành

Duy nhất có khả năng chính là giảm thiểu số lần thất bại, tăng cường độ thông thạo, tiết kiệm chân nguyên xuống.


Không chống đỡ được. . .


Lâm Minh cắn chặt răng, gân xanh trên trán nổi lên, tuy biết rõ lần này sẽ thất bại, nhưng hắn vẫn muốn kiên trì nhiều một lúc, thể nghiệm loại cảm giác này một thoáng.


Bồng!


Một tiếng nổ vang, đông đảo Minh Văn phù trước mặt Lâm Minh như pháo hoa rực rỡ nổ tung, lửa khói tan đi, tiếp theo chính là hắc ám dày đặc.


- Ân? Đã buổi tối rồi sao. . .


Lâm Minh thở ra một hơi, đặt mông ngồi ở trên giường, trong phòng vô cùng yên tĩnh, Lâm Minh có thể rõ ràng nghe được mình thở dốc cùng tiếng tim đập.


Quá mệt mỏi! 


Lâm Minh nằm ở trên giường, ngay cả động ngón tay cũng lười động.


Mấy tháng này hắn tu luyện Minh Văn Thuật, thường thường đem linh hồn lực tiêu hao đến cực hạn, nhưng mà chưa từng có cảm giác kiệt sức như hôm nay.


Thậm chí ngay cả khí lực vận chuyển Hỗn Độn chân nguyên quyết cũng không có.


Nếu nói chân nguyên của hắn như là một hồ nước, như vậy Minh dược phù này giống như là sa mạc khô ráo, ngay cả một giọt nước cũng không bỏ qua.


- Cảm giác này, thật là buồn ngủ. . .


Mặc dù biết vào lúc này tu luyện, có thể có hiệu quả không tệ, thế nhưng linh hồn lực và chân nguyên tiêu hao rất nghiêm trọng, mang đến mệt mỏi làm cho Lâm Minh hoàn toàn không tập trung tinh thần được.


Ân? Đúng rồi! Chân nguyên thạch!


Dĩ nhiên quên cái này đi, loại thời điểm này, dùng chân nguyên thạch bổ sung chân nguyên không phải là thích hợp sao!


Lâm Minh cố gắng ngồi dậy, lấy mười viên chân nguyên thạch ra, sau đó nắm lên một viên trong đó, bắt đầu tham lam hấp thu chân nguyên lực tinh thuần bên trong.


Chân nguyên nồng nặc, thông qua lỗ chân lông ở lòng bàn tay của hắn cuồn cuộn không ngừng chảy vào.


Bởi vì Lâm Minh vẫn không có đạt đến Ngưng Mạch kỳ, huyệt vị cả người bế tắc không thông, chân nguyên chỉ có thể từ lỗ chân lông tiến vào, sau đó dọc theo thân thể chầm chậm lưu động.


Nếu so sánh chân nguyên lưu động với giao thông, thì thân thể là ao đầm lầy lội, mà kinh mạch chính là đại đạo rộng rãi, căn bản không thể so sánh, cho nên đột phá võ giả Ngưng Mạch kỳ là một lần bay vọt trọng đại.


Theo chân nguyên không ngừng tràn vào, thân thể Lâm Minh giống như là ao khô truyền vào thanh tuyền ồ ồ, cảm giác khoan khoái nói không ra lời.


Mệt mỏi trước đó cũng quét sạch, Lâm Minh bắt đầu vận chuyển Hỗn Độn chân nguyên quyết, dẫn dắt chân nguyên trong cơ thể chầm chậm lưu động.


Tuy Hỗn Độn chân nguyên quyết là pháp môn tu luyện chân nguyên cực phẩm, thế nhưng dưới tình huống kinh mạch chưa mở, tốc độ chân nguyên lưu chuyển cũng vô cùng hữu hạn.


Một vòng một vòng vận chuyển, chân nguyên càng lúc càng nhiều, tốc độ lưu chuyển ở trong người cũng không ngừng tăng nhanh.


Cứ như vậy, nửa canh giờ trôi qua, tốc độ lưu chuyển chân nguyên trong cơ thể Lâm Minh càng ngày càng nhanh, mơ hồ vượt qua tốc độ cao nhất ở quá khứ.


- Ân? Tại sao lại như vậy?


Trong lòng Lâm Minh cả kinh, tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn chân nguyên quyết, tốc độ chân nguyên lưu chuyển như trước lại tăng nhanh.


Đùng!


Đúng lúc này, theo một tiếng vang nhỏ, chân nguyên thạch trong tay Lâm Minh nứt ra.


- Ân? Chân nguyên thạch này đã dùng xong?


Lâm Minh cũng không keo kiệt, tiện tay ném nó qua một bên, lại cầm một khối chân nguyên thạch khác lên, tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn chân nguyên quyết.


Theo lượng lớn chân nguyên mới tràn vào, tốc độ chân nguyên lưu chuyển trong cơ thể Lâm Minh lại tăng thêm, hơn nữa không có dấu hiệu đình chỉ gia tốc.


Nếu nói nửa tháng trước, lúc Lâm Minh vận chuyển Hỗn Độn chân nguyên quyết, tốc độ chân nguyên lưu chuyển là trẻ con tập tễnh học đi, như vậy hiện tại, tốc độ chân nguyên lưu chuyển đã là thiếu niên chạy trốn!


Chuyện này. . . Chẳng lẽ là. . .


Hỗn Độn chân nguyên quyết tầng thứ nhất đại thành!


Lâm Minh hít sâu một hơi, lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, quấy nhiễu mình ba tháng dài, Hỗn Độn chân nguyên quyết tầng thứ nhất, rốt cục triệt để đột phá!


Lúc này Lâm Minh đẩy cửa phòng ra, triển khai thân pháp, chạy về phía đo lực thất của Thất Huyền Vũ Phủ. 


Trong thẻ ngọc tư liệu, cũng có giới thiệu về đo lực thất, bất kỳ đệ tử Thất Huyền Vũ Phủ nào cũng có thể sử dụng, bên trong có đặt bia đá đo lực. 


Hỗn Độn chân nguyên quyết tầng thứ nhất đại thành, Lâm Minh muốn đo lực lượng của mình bây giờ đến cùng có bao nhiêu.


Lúc này đã là canh hai, các đệ tử Vũ phủ hoặc là ở trong phòng tu luyện, hoặc là đã rất sớm nghỉ ngơi, người đi đường rất ít, Lâm Minh bước đi như bay, rất nhanh đi tới đo lực thất.


Đo lực thất một người cũng không có, lão đầu trông cửa chỉ đốt một ngọn đèn, còn mình thì nằm trên ghế dựa, hai mắt có chút lim dim.


Lâm Minh hỏi thăm một chút liền lắc mình đi vào, bên trong có một loạt bia đá đo lực, toàn bộ trống không.


Người bình thường sẽ không nhàn rỗi không có chuyện gì làm, buổi tối đến đo lường lực lượng. Ách, như vậy hắn có chút không bình thường rồi?


Lâm Minh tùy ý chọn một bia đá đứng lại, nhắm mắt tập trung, để thân thể hoàn toàn thanh tĩnh lại.


Hỗn Độn chân nguyên quyết vận chuyển tới cực hạn, Lâm Minh bỗng nhiên phát lực, nắm đấm như sao băng, tầng tầng rơi vào trên bia đá.


Bồng!


Bia đá chấn động mạnh một cái, ngay cả mặt đất dưới chân Lâm Minh cũng có chút run run, cột sáng không ngừng thăng cao, hai ngàn bảy, hai ngàn tám, hai ngàn chín, ba ngàn...


Ba ngàn hai!


- 3200 cân!


Hai mắt Lâm Minh tỏa sáng.


Năm trăm cân lực lượng, Hỗn Độn chân nguyên quyết tầng thứ nhất từ tiểu thành đến đại thành, trực tiếp cho mình thêm năm trăm cân lực lượng!


Đối với võ giả bình thường mà nói, năm trăm cân lực lượng thường thường là hơn một nửa cảnh giới.


Mà Hỗn Độn chân nguyên quyết này, kỳ thực chỉ là bộ phận vận chuyển chân nguyên bên trong Hỗn Độn cương đấu kinh, cũng không phải là toàn bộ!.

Chương 96: Có chuyện gì không?

- Hỗn Độn cương đấu kinh này không hổ là công pháp luyện thể cực phẩm của Thần vực.


- Trong ký ức Đại năng kia, tông môn tu luyện Hỗn Độn cương đấu kinh, ngay cả đệ tử tạp dịch, dược đồng nhóm lửa đan phòng cũng có lực lượng mấy vạn cân.


- Còn chân chính tu luyện Hỗn Độn cương đấu kinh tới đại thành, có thể dựa vào lực lượng thân thể bạt núi bình hải, khai thiên liệt địa.


- Tầng thứ nhất Hỗn Độn chân nguyên quyết đại thành của ta chỉ là bước thứ nhất, phía sau còn có sáu tầng, một tầng so với một tầng khó! 


- Huống hồ Hỗn Độn cương đấu kinh cũng không chỉ có Hỗn Độn chân nguyên quyết, mặt sau còn có Bát môn độn giáp cùng Đạo Cung cửu tinh, ta bây giờ, đi tới tông môn kia làm đệ tử quét rác cũng không có tư cách.


Ý thức được những chuyện này, hưng phấn trong lòng Lâm Minh cũng tiêu tán không ít, đường mình phải đi, vẫn còn rất dài.


Đêm đó, Lâm Minh bởi vì công pháp vừa đột phá, chân nguyên trôi chảy, không hề khốn ý mà kéo dài tu luyện.


Sau khi củng cố Hỗn Độn chân nguyên quyết, Lâm Minh lại vùi đầu vào Minh Văn Thuật.


Bởi vì Hỗn Độn chân nguyên quyết tầng thứ nhất đại thành, hiệu suất Lâm Minh vẽ Minh dược phù đề cao thật lớn, đã có thể kiên trì đến lúc hoàn thành tám phần mười.


Tiếp tục như vậy, lại thêm bảy, tám ngày, Lâm Minh liền có thể triệt để hoàn thành Linh dược phù sơ cấp.


Điên cuồng tu luyện cũng đưa đến lượng lớn chân nguyên thạch tiêu hao, buổi tối ngày hôm đó, Lâm Minh liền dùng đi ba khối chân nguyên thạch. 


Tuy đáp ứng Trương Thương dùng mười viên chân nguyên thạch này làm tiền đặt cược, thế nhưng Lâm Minh căn bản không nghĩ sẽ thua, làm sao có khả năng lưu lại chúng nó.


Nhìn ba viên chân nguyên thạch triệt để nứt ra, mất đi ánh sáng lộng lẫy kia, Lâm Minh sờ sờ mũi, này dùng cũng quá nhanh đi.


Bất quá cũng may qua một tháng nữa, đã có người đưa mình hai mươi viên, sớm biết như vậy, lúc đó không nên định đánh cược tới một tháng lâu như vậy, định nửa tháng là tốt rồi.


Lâm Minh chép chép miệng, nếu ý nghĩ này của hắn để Trương Thương biết, không biết Trương Thương nên có cảm tưởng gì.


Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Minh theo thường lệ dậy sớm đi học, nghe Truyền Công trưởng lão giảng kiến thức căn bản. 


Mà hôm nay, hắn lại gặp được một người quen, một người hắn không muốn gặp... Lan Vân Nguyệt. 


Cùng ở một Vũ phủ, học sinh tổng cộng sáu trăm, bảy trăm người, gặp được cũng là bình thường.


Lâm Minh không để ý đến nàng, lần này Truyền Công trường lão giảng chương trình học là kỹ xảo và cách dùng Thương.


Lâm Minh nghe say sưa ngon lành, mãi cho đến chương trình học kết thúc, Truyền Công trưởng lão rời đi, Lâm Minh vẫn chìm đắm đang suy tư. 


Nội dung Truyền Công trưởng lão này giảng cho hắn rất nhiều dẫn dắt.


Từ bên trong suy nghĩ hồi phục tinh thần, người bên trong Giảng Vũ Đường đã đi xấp xỉ rồi, nhưng mà Lan Vân Nguyệt vẫn ngồi ở chỗ cũ, ngơ ngác xuất thần.


Lâm Minh bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi, mà lúc này, Lan Vân Nguyệt đột nhiên thấp giọng nói: 


- Lâm Minh, huynh có thể chờ một chút không?


Động tác trên tay Lâm Minh trì hoãn, nói: 


- Có chuyện gì không?


Mặc dù là ngữ khí khách khí, thế nhưng mà mang theo một mùi vị xa lánh, nhàn nhạt Lan Vân Nguyệt khẽ thở dài một cái:


- Chúc mừng huynh lấy được quán quân kiểm tra.


- Cảm tạ.


- ...


Lan Vân Nguyệt nói xong câu đó, thì trầm mặc thật lâu, bầu không khí giữa hai người nhất thời có chút lúng túng.


- Ta... ta nghe nói một tháng sau huynh cùng Trương Thương đánh cược?


Lâm Minh hơi ngẩn ngơ, nói: 


- Tin tức nhanh như vậy liền truyền ra? Không sai, ta xác thực muốn cùng Trương Thương đánh cược.


Loại tin tức quán quân của tân đệ tử cùng đệ tử cũ đánh cược, lưu truyền nhanh cũng không kì lạ, thêm vào Trương Thương và Liễu Minh Tương có khả năng cố ý tuyên truyền.


Lan Vân Nguyệt cắn môi, do dự một chút mới nhỏ giọng nói: 


- Trương Thương là chiến hữu trước đây của Chu Viêm...


Trong lòng Lâm Minh ngẩn ra, Lan Vân Nguyệt so với trong tưởng tượng của hắn thì nhạy cảm hơn nhiều, nàng hiển nhiên đã đoán được chuyện này là Chu Viêm thôi động.


- Ta biết.


Lâm Minh nhàn nhạt đáp lại.


- Vậy huynh vẫn...


Lan Vân Nguyệt nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào, ngày hôm nay nàng chính là muốn khuyên Lâm Minh không nên đi đánh cược.


Nhưng mà lời còn chưa kịp ra khỏi miệng, nàng lại sợ nói ra Lâm Minh căn bản nghe không vào.


- Ta biết huynh không muốn nghe, nhưng mà... ta tiến vào Thất Huyền Vũ Phủ nửa năm, cũng xem qua tân đệ tử và đệ tử cũ đánh cược.


- Tân đệ tử hầu như không có thắng, tuy huynh đạt được số một tân sinh, nhưng mà Trương Thương này ở bên trong Địa chi phủ cũng là nhân vật khá lợi hại, hơn nữa bởi vì Chu Viêm, khả năng hắn sẽ ra tay rất nặng.


Lâm Minh cười cười, nói: 


- Ta không phải không muốn nghe, ý tứ của nàng là không muốn ta đi đánh cược đi? Nếu ta đáp ứng đánh cược, thì không thể nào thất ước, bằng không là chưa chiến mà chạy, làm trái võ đạo chi tâm của ta.


- Nhưng mà... được rồi...


Lan Vân Nguyệt thở dài, nàng biết, việc Lâm Minh đã quyết định, rất khó thay đổi.


- Cảm tạ lời khuyên, ta đi trước.


Lâm Minh nói xong cầm lấy đồ vật, rời khỏi Giảng Vũ Đường,


Lưu lại Lan Vân Nguyệt một người, kinh ngạc ngồi ở chỗ cũ, trong lòng nói không ra tư vị gì.


Nàng không thể nào đi thay đổi Chu Viêm, đương nhiên, cũng không thể nào thay đổi được Lâm Minh. 


Bọn họ nhất định sẽ đấu xuống, mà ở Lan Vân Nguyệt xem ra, Lâm Minh bất luận thực lực hay là hậu trường cũng không bằng Chu Viêm, tiếp tục tranh đấu, nhất định sẽ chịu thiệt....

Chương 97: Xếp hạng chiến

Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt đã đến ngày thứ tư Lâm Minh tiến vào Thất Huyền Vũ Phủ.


Buổi sáng ngày hôm đó Lâm Minh đạt được thông báo tập hợp, rất sớm đi tới diễn võ trường của Vũ phủ.


Sau khi tất cả học viên của Địa chi phủ tập hợp, một nam tử cõng lấy trọng kiếm, mái tóc màu đỏ xuất hiện ở bên trong diễn võ trường.


Người này chính là huấn luyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC