vu hoang q4c6 c7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 6: Xuất phát(1)

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Thực lực của Quân Vũ Hiên khi biểu hiện mặc dù rất nhẹ nhàng nhưng lại thể hiện khả năng khống chế kinh người. Hơn nữa lực phá hư mặc dù không phải là rất lớn, nhưng chiêu thức ấy lại không có một chút đấu khí nào, có thể dùng một cây chiếc đũa đâm thủng bức tường gỗ , đích xác đã chứng minh hắn có cũng đủ năng lực gia nhập tiểu đội bọn họ , ít nhất, là hắn cũng có đủ thực lực để tự bảo vệ mình.

Ân Khoa thấy thế, cũng không nói nữa. Sắc mặt, lại hồi phục sự lạnh lung như trước, thật sự là hắn nói ra những lời này, đích xác cũng không phải là cố ý tìm Quân Vũ Hiên gây phiền toái. Hắn làm như vậy, đều là lấy mục tiêu là bảo vệ bản thân cho Quân Vũ Hiên là chính. Chúng ta cũng không thể nói là hắn làm như vậy là không đúng, mặc dù phương pháp có chút trực tiếp, làm cho người bình thường rất khó tiếp nhận. Nhưng là Quân Vũ Hiên cũng không phải người bình thường. Hắn rõ ràng là con người sinh ra trong thế giới của lính đánh thuê.

Đối với quy tắc này, cho nên đối với những lời Ân Khoa đã nói ra, thật sự rất là bén nhọn , cơ hồ làm cho hắn cảm giác rất khó chịu , nhưng hắn cũng không hề lấy làm phiền, đối với những lời nói trực tính này của Ân Khoa, cũng làm cho hắn sinh ra không ít hảo cảm-dù sao, Quân Vũ Hiên cũng không kỳ vọng "đồng bọn " của mình có thể biết được chính xác thực lực cường đại của mình, nhưng ít nhất, hắn không thể là một kẻ ngu.

"Thực lực của Quân Vũ Hiên đã hiển lộ ra đủ cơ sở để gia nhập nhóm chúng ta, mọi người thấy thế nào ? từ nay về sau, trong một khoảng thời gian dài sau này, chúng ta đã là cùng một nhóm, việc xảy ra hôm nay thật là một chuyện đáng chê cười, mọi người hãy quên nó đi, không nên nên nhắc lại nữa. Hy vọng Quân tiên sinh, cũng không để ở trong lòng. " Thấy tất cả mọi người không ai nói chuyện, Tạp Đặc phá liền nói để xua tan bầu không khí có chút xấu hổ này.

Quân Vũ Hiên a a cười cười, sau đó nói: "Cách làm của Ân Khoa cũng không sai. Nếu là ta, ta nghĩ ta cũng sẽ làm như vậy. Dù sao, việc này cũng cũng không phải là chuyện riêng của một người, chuyện này liên quan đến sự an toàn của cả nhóm chúng ta. "

Ân Khoa nghe được những lời nói này của Quân Vũ Hiên, vẻ mặt vốn lúc nào cũng lạnh lùng của hắn lúc này cũng không tránh khỏi có sự thay đổi, lộ ra vẻ kinh ngạc, tựa hồ là hắn cũng không có ngờ tới là Quân Vũ Hiên cư nhiên sẽ nói ra những lời này. Quay đầu nhìn về phía Quân Vũ Hiên, trong ánh mắt, lộ ra một thần sắc kỳ quái. Mặc dù chỉ có thoáng qua, nhưng vẫn bị Quân Vũ Hiên nhìn thấy. Quân Vũ Hiên nhìn Ân Khoa mỉm cười, lập tức làm cho Ân Khoa sửng sốt, nhưng sau đó cũng lộ ra vẻ tươi cười, cách cư xử của hắn đã xoá tan đi nỗi xấu hổ của Ân Khoa, tạo ra mối thiện cảm......

Lỵ Na thì đương nhiên rất chú ý đến Quân Vũ Hiên, chuyện vừa xảy ra đối với Quân Vũ Hiên,làm cho Quân Vũ Hiên thiếu chút nữa là cảm thấy khó xử, cũng là bởi vì quan hệ của chính mình. Nếu không phải chính mình tùy tiện bảo Tạp Đặc mời Quân Vũ Hiên, thì Quân Vũ Hiên cũng sẽ không phải chịu nỗi tức giận này? mặc dù cuối cùng thực lực của Quân Vũ Hiên đã giúp hắn giải quyết được vấn đề, nhưng tâm lý của Lỵ Na dù sao vẫn còn có một chút vướng mắc. Lúc này thấy Ân Khoa và Quân Vũ Hiên đều vui vẻ tươi cười, người có lẽ cao hứng nhất , chỉ sợ cũng phải kể tới nàng đầu tiên ?

"A a, như vậy là tốt rồi. Sau này, tất cả đều là thành viên của nhóm. Cũng không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng, vì chúc mừng tiểu đội của chúng ta chánh thức được thành lập, đề nghị mọi người nâng chén! "

Lỵ Na cao hứng nói, sau đó giơ lên chén rượu trong tay.

Tạp Đặc, Ân Khoa, Quân Vũ Hiên tất cả mọi người đều lần lượt giơ chén rượu lên. Lúc chén rượu của bốn người đồng thời chạm vào nhau, bọn hắn đồng thời lại phát hiện ra đã thiếu đi mất một người. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đại cá tử Kiệt Thụy đang ôm vò rượu , gãi đầu một cách buồn rầu, đôi mắt quét tới quét lui trên mặt đất, tựa hồ như đang muốn tìm kiêm một cái gì đó.

"Kiệt Thụy? "

Lỵ Na có chút hờn giận, hô to một tiếng.

Kiệt Thụy vẻ mặt đau khổ quay đầu lại , nói: " Nâng chén......Nhưng chén uống rượu thật sự là quá nhỏ a, nếu đứng lên để uống thật sự có chút không thoải mái...... Cho nên lúc nãy ta đã đánh rơi mất......Bây giờ tìm không được nữa......"

Mọi người ngạc nhiên......Sau đó bộc phát ra một trận cười!

" Thật là đáng chết, Vậy đem cái bình mà ngươi đang cầm lại đây! "

Vẻ mặt Lỵ Na cười có chút âm mưu, nghiến răng nói......

Kiệt Thụy cảm thấy có chút kỳ quái, "Không phải là nâng chén sao ? Không lẽ nâng cái bình cũng được? ? "

Ngay trước khi Lỵ Na có phản ứng lại , Kiệt Thụy với cái bình rượu lớn đã xuất hiện trước mặt mọi người......

" Nâng chén! "

Theo tiếng hô to của Lỵ Na , mọi người đều đồng thanh hô lớn, bao gồm cả Quân Vũ Hiên, hắn chưa bao giờ có bằng hữu, lần đầu tiên cảm giác được sự vui sướng khi có bằng hữu cùng một chỗ như thế nào......

Lúc chén rượu đã uống cạn, chuyện không vui phát sinh lúc trước đã hoàn toàn được để qua một bên. Tạp Đặc tự nhiên là cùng với Quân Vũ Hiên vẻ mặt tươi cười đang đứng hàn huyên. Ân Khoa và Lỵ Na, một người lạnh lùng, một người tươi cười đầy mặt đứng ở bên cạnh lắng nghe, đương nhiên,vẻ mặt của Ân Khoa vẫn như cũ rất lạnh nhạt. Nhưng ý cười trong mắt đã rất rõ ràng. Xem biểu hiện của hắn, đúng là hắn đã thừa nhận cái tiểu đội này. Mà Kiệt Thụy thì lại gọi người phục vụ, đem cái bình trước mặt đã uống hết ném qua một bên, với vẻ mặt say mê lại ôm lấy một vò rượu mới , xem biểu hiện của hắn, hắn đích thật là coi rượu như mệnh......

"Hảo, nếu tiểu đội của chúng ta đã được thành lập, chúng ta sẽ phải an bài một chút các bước hành động tiếp theo.... "

Sau khi trò chuyện một lúc, Tạp Đặc đã quay trở lại việc chính.

Theo sau câu nói của Tạp Đặc, mọi người cũng đều thu lại liễm lại nụ cười, lộ ra thần sắc chăm chú , kể cả Kiệt Thuỵ với vẻ mặt không tình nguyện cũng đã bỏ vò rượu đang cầm trong tay xuống đất.

Quân Vũ Hiên mỉm cười lặng yên xem biểu hiện của mọi người. Rất hiển nhiên, Tạp Đặc là nhân vật trung gian, có uy vong trong nhóm rất cao. Bất quá từ lúc tiếp xúc đến bây giờ, vẫn biểu hiện là một thiếu niên rất ôn hòa, Quân Vũ Hiên cũng không cấm gật đầu vì hắn, từ những động tác biểu hiện bên ngoài của hắn, từ vẻ mặt , từ phong cách nói chuyện. Hắn đã biểu hiện cơ hồ không ai có thể tốt hơn.

"Đầu tiên đối với nhiệm vụ mà chúng ta sẽ tiếp nhận, rất khó hoàn thành, đó chính là S cấp nhiệm vụ, đây là một khái niệm gì. Tin tưởng tất cả mọi người cũng đều đã biết. Nói thật ra, lấy thực lực của chúng ta, nếu muốn hoàn thành loại nhiệm vụ này, cơ hồ là không có khả năng. Các ngươi hản là cũng đã thấy được, bên trong thành thời gian gần đây, có rất nhiều cao thủ thành danh đã lâu cũng đã xuất hiện. Mục tiêu của bọn họ cũng rất rõ ràng : đó chính là di thế chi kiếm. "

Tạp Đặc nhíu mày phân tích tình huống trước mắt.

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 6: Xuất phát(2)

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Di thế chi kiếm--bây giờ khắp nơi trên đại lục đều đồn đãi, đây là kiếm của Sáng thế thần. Vô luận tin tức này là thật hay giả, đã tạo thành kết quả rất rõ rang, ta còn nghe nói, còn có rất nhiều cao thủ từ các địa phương khác trên đại lục cũng đã tới rồi. Cho nên đó có thể thấy được,cao thủ đi tới Duy Nạp thành, chỉ sợ cũng chỉ là tới một số ít cao thủ mà thôi, dù sao Ma thú sơn mạch to lớn như thế, cao thủ có thể từ rất nhiều phía tiến vào, chỉ sợ cũng sẽ không ít đâu......"

Theo sự phân tích của Tạp Đặc , Lỵ Na, Ân Khoa, mọi người đã có chút nhíu mày, đích xác, sự thực cũng chính là như thế.

Tạp Đặc nhìn quanh một vòng thần sắc của mọi người ,ngoại trừ Quân Vũ Hiên và Kiệt Thụy ra,bộ dáng hơi nhíu mày của Lỵ Na và Ân Khoa đương nhiện là bị hắn nhìn thấy. Hắn đột nhiên cười cười, nói: "Bất quá chúng ta nếu như chỉ là mang tư tưởng đi học tập kinh nghiệm đi, thì cho dù không chiếm được vật đó, cũng không phải là quá phận đâu ? "

Tạp Đặc nói làm cho Lỵ Na và Ân Khoa cùng ngẩn người, sau đó hai người lộ ra vẻ tươi cười.

"Ân, đích xác, hay là đi lịch lãm thôi, nếu thật sự quá khó khăn , chúng ta quay lại là được "

Lỵ Na gật đầu vừa cười vừa nói.

Từ trong cách nói chuyện phiếm này, Quân Vũ Hiên đã biết được mục đích của tiểu đội mạo hiểm giả này, chủ yếu chỉ là muốn đến một cái địa phương nguy hiểm để lịch lãm một phen,chủ yếu là để gia tăng lịch duyệt cho chính bản thân mình. Nhiệm vụ, cũng bất quá chỉ là mục tiêu tạm thời của bọn họ mà thôi. Đến lúc đó vạn nhất thật sự không cách nào tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, bọn họ cũng sẽ tùy thời mà quay về thôi.

Đối với điểm ấy, Quân Vũ Hiên nhưng thật ra cũng đồng ý . Đích xác, biết rõ là hành động này thực sự là không thể thực hiện được, làm như vậy là rất thông minh, đến các bậc trí giả cũng chỉ đến thế mà thôit, nếu không có bị buộc phải đi vào con đường cùng, đích thật là như vậy. Nhưng nếu là bị buộc phải đi vào tuyệt lộ, cũng không còn có cách nào khác, đó chính là hành vi ám sát như của Vân Dật kiếp trước mà thôi.

"Cho nên mục tiêu của chúng ta sẽ trở thành đơn giản, nhẹ nhàng hơn. Tận lực đến gần mục tiêu, nếu thật sự không đi được nữa thì sẽ quay trở lại. Lấy thực lực của chúng ta, chỉ cần cố gắng hết sức là được rồi...."

Trông thần sắc của Tạp Đặc, phảng phất giống như là một người đang muốn thực hiện hết sức mình một công tác vừa được giao, chờ đợi mà kích động.

Trên mặt Lỵ Na cũng đã lộ ra thần sắc hưng phấn.

"Nhất định phải tận lực ......Ân, lúc quay lại , mới có tư cách gia gia nói chuyện... "

Nghe được giọng nói của nàng giống như một đứa nhỏ , cho dù là Ân Khoa vốn lúc nào cũng lạnh lùng cũng không thể không lộ ra vẻ tươi cười.

Quân Vũ Hiên cũng cười cười, sau đó hỏi: " mọi người đã nhất trí chưa ? chúng ta sẽ bắt đầu từ địa phương nào vào đây ? Mọi người cũng nên biết, bây giờ chúng ta đã xắc định được mục tiêu, nhưng vị trí tìm kiếm ở đâu chúng ta cũng không biết ... "

Tạp Đặc cười cười, nói: "Điểm ấy ngươi yên tâm. Ta đã tìm hiểu rồi, hình như Thiết Huyết dong binh đoàn đã tìm hiểu được được vị trí của mục tiêu rồi,......Ngày mai, chúng ta chỉ cần đi theo bọn họ phía sau thôi. Chờ đến khi bọn hắn lập trại để nghỉ nghơi , phỏng chừng mục tiêu sẽ cách đó không xa. Bọn họ vốn nhiều người,tốc độ hành động khẳng định sẽ không nhanh hơn chúng ta . Đến lúc đó chúng ta có thể vượt qua bọn họ, xông lên trước bọn họ. Đương nhiên, kỳ thật nếu chúng ta vẫn đi theo phía sau bọn họ , không thể nghi ngờ là sẽ an toàn hơn. Nhưng mục tiêu của chúng ta vốn là muốn kiểm nghiệm một chút chính mình đến tột cùng có thể đi tới địa phương nào, đúng không ? "

Tạp Đặc nói làm cho Quân Vũ Hiên há miệng cười khổ, đại lục bây giờ có đủ các loại phản ứng, mị lực của di thế chi kiếm hiển nhiên là phi thường to lớn. Ngay cả mấy đám người nho nhỏ này cũng có thể dễ dàng tìm hiểu hành động của Thiết Huyết dong binh đoàn, thì càng không thể kể đến các thế lực mạnh. Thiết Huyết dong binh đoàn là dong binh đoàn duy nhất đạt tới thực lực S cấp, làm sao mà lại có thể ngu ngốc đến mức như vậy cơ chứ ? Tự dưng làm người mở đường sao ? Làm cho những người đó tưởng rằng bọn hắn là chim sẻ đi trước, để cho những người còn lại làm hoàng tước phía sau sao ?

Đáp án hiển nhiên là không thể xác định... Hơn nữa, hai đại cao thủ thánh cấp mới xuất hiện là đại diện cho ai đây ? Bọn hắn đã sống lâu năm như thế... kinh nghiệm đầy mình, nếu thật sự mà bị người ta lợi dụng đơn giản như thế......Thật đúng là không còn gì để nói nữa......

Bất quá Quân Vũ Hiên cũng không có ý định nói rõ. Về phần nguyên nhân vì sao , cái này chỉ có hắn mới biết.

Đám người của Tạp Đặc sau khi tiếp tục đàm luận thêm một ít chi tiết, lúc này mới kết bạn rời đi......Nếu một khi đã trở thành đồng bạn, hành động sau này đương nhiên là muốn ở cùng một chỗ. Cho nên, Quân Vũ Hiên đã đi theo bọn họ hướng tửu điếm đi đến......Hết thảy tựa hồ đã sắp xếp thỏa đáng. Chỉ còn chờ đợi mặt trời lặn mà thôi......

......

Ban đêm, nhìn bầu trời đầy sao. Xem bộ dáng, ngày mai là một ngày nắng nóng.

Trong một biệt viện phía bên trong Duy Nạp thành, rất nhiều bóng người bỗng đột nhiên xuất hiện, rồi sau đó lại bỗng biến mất......Tốc độ cực nhanh, quả thực mắt thường rất khó phân biệt......

"Đã chuẩn bị đến đâu rồi ? "

Tại một phòng trong biệt viện, lúc này đã tụ tập hơn mười người.

"Đều đã chuẩn bị xong. Lập tức có thể xuất phát! "

"Hảo, xuất phát! "

Theo một tiếng ra lệnh . Hơn mười người phía bên trong phòng lập tức đi ra . Ngẩng đầu nhìn ,cả đám triển khai thân pháp, nhất thời hướng ra bên ngoài biệt viện bắn nhanh đi, Xem thân ảnh, những người này cư nhiên mỗi người đều có thực lực không kém, Xem bộ dáng vì để cho thân hình bọn họ trong đêm đen không hiện lên rõ ràng, từng người rất rõ ràng đã áp chế thực lực của chính mình. Dưới ánh trăng mờ nhạt , thật sự rất khó nhận thấy, ít nhất nếu không chú ý thì chắc chắn sẽ không nhìn thấy ....

"Nga...... Đã hành động rồi sao ? ......"

Trong góc tối , một bóng người bỗng xuất hiện, nói thầm một tiếng sau đó lại bỗng biến mất......Biệt viện lại giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra......

......

Sáng sớm hôm sau,khi mặt trời đã lên tới đỉnh đầu. Quân Vũ Hiên mới từ trong phòng đi ra , ngẩng đầu nhìn mặt trời, sau đó lộ ra một cái tươi cười: "Ân, quả nhiên là thời tiết rất tốt . "

"Quân tiên sinh, Quân tiên sinh ......"

Tiếng gọi ầm ĩ của Lỵ Na từ dưới lầu truyền lên, Quân Vũ Hiên ngẩn người, nhưng sau đó lại cười , âm thầm nói: "Vừa vặn vượt qua......" Vừa nghĩ, vừa đi xuống dưới lầu .

"Quân tiên sinh, chúng ta mau xuất phát thôi, ngươi đã chuẩn bị tốt chưa ? " Nhìn thấy Quân Vũ Hiên từ trên lầu đi xuống , Lỵ Na cười nói. Xem vẻ mặt, rõ ràng cảm giác có vài phần cấp bách không đợi được, đối với hành động mạo hiểm này, đúng là trâu nghé mới sinh không hề biết sợ. Dù sao, người tuổi trẻ, luôn thích loại khiêu chiến này.

"A aầyt đã chuẩn bị tốt lắm rồi.. "

Có chút cười cười , Quân Vũ Hiên đã đi tới bên người Lỵ Na .

" Vậy thì đi nhanh lên đi! "

Lỵ Na nói xong, cũng là thuận thế nắm tay Quân Vũ Hiên kéo đi, hướng ngoài cửa chạy đi, vừa chạy vừa nói: " Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, Tạp Đặc bọn họ đã đến rồi. Người của Thiết Huyết dong binh đoàn đã muốn xuất phát rồi......"

Quân Vũ Hiên nghe vậy ngẩn người, lập tức có chút buồn cười, vừa đi theo Lỵ Na , vừa âm thầm thầm nghĩ: " Xuất phát ư ? A a, bọn họ đã sớm đã xuất phát từ lâu rồi......"

Nguyên lai, ban đêm ngày hôm qua Quân Vũ Hiên đã len lén chạy đi thám thính một chuyến. Mục đích , tự nhiên là đến ghé thăm nơi đặt chân của Thiết Huyết dong binh đoàn tại Duy Nạp Thành......Hắn không tin Thiết Huyết dong binh đoàn lại ngu đến thế, cam tâm tình nguyện làm người mở đường cho người khác......Quả nhiên, cuối cùng đã tìm thấy nơi tụ tập của các thành viên cốt cán.

Thiết giận, Thiết Hưng cũng không hổ thẹn là người mạnh trong suốt thời gian dài. Bọn họ lại như thế nào có thể làm ra một chuyện ngu xuẩn như vậy? Tin tức được truyền ra , kỳ thật cũng bất quá là khói che mắt mà thôi. Mục đích, đương nhiên là vì hấp dẫn đại bộ phận ánh mắt của các thế lực khác. Bọn họ chia làm hai đường, một nhóm đó là hầu hết toàn thể đại đội, nhằm về hướng trái ngược với mục tiêu mà đi. Mà nhóm thứ hai , tuy ít hơn nhưng lại là toàn thể nhân vật tinh anh tạo thành. Hai người đội trường tự mình mang theo nhân mã , hướng theo phương hướng mục tiêu chánh thức đi đến, vì tránh cho việc đi một lần nhiều người làm cho mọi người chú ý, cho nên nhóm thứ hai, đã chia thành nhiều nhóm nhỏ hơn xuất phát......Mãi cho đến đêm hôm qua mới đi hết. Chỉ có điều , không ngờ lại bị Quân Vũ Hiên nhìn thấy......

Bất quá Thiết giận, Thiết Hưng đám người này cũng không ngu. Kế hoạch này của bọn họ, đương nhiên chỉ có thể lừa gạt được một ít kẻ ngu mà thôi, người thông minh, tự nhiên là có thể thấy được vấn đề. Cho nên, vì tránh bị người theo dõi, cho nên mỗi lần tập hợp nghênh đón từng nhóm người, thì ít nhất trong hai người đều có một người xuất hiện , nghĩ đến, với thực lực thánh cấp của bọn họ, muốn chạy thoát khỏi phạm vi cảm ứng của bọn họ, không bị bọn họ phát hiện......Chỉ sợ cả đại lục cũng không có bao nhiêu ? Tựa như ngày hôm qua, thì cũng có mấy người len lén đi theo ......Về phần Quân Vũ Hiên, nếu là hắn cố tình ẩn dấu, chỉ sợ trên cái đại lục này , thật đúng là không người nào có thể phát hiện ra......

"Chúng ta đã đến ......"

Lúc Lỵ Na và Quân Vũ Hiên chạy tới địa điểm tập hợp của đám người Tạp Đặc, Thiết Huyết dong binh đoàn cũng đã lên đường .

Nhìn thấy Quân Vũ Hiên và Lỵ Na hai người chạy tới, Tạp Đặc hướng hai người gật đầu, sau đó nói: "Ân, bọn họ đã đi. Chúng ta cũng chuẩn bị xuất phát thôi ! Bất quá......Không thể đến gần quá......Vừa rồi, ta đã nhìn thấy Thiết giận ở bên trong......Thực lực của thánh cấp ,chúng ta cũng không thể xem nhẹ được. "

Quân Vũ Hiên nghe vậy nhất thời sửng sốt, Thiết giận ư ? Lập tức vừa nghĩ, bỗng âm thầm cười: "A a, cũng thật là thông minh ......Vì để gia tăng niềm tin của mọi người, Thiết giận đã xuất đầu lộ diện, không thể nghi ngờ là đã làm cho rất nhiều người vỗn đang nghi ngờ trở nên an tâm. Nhưng là......Đối với một người có thực lực thánh cấp mà nói...... Đi được nửa đường , rồi lặng lẽ rời đi, thần không biết quỷ không hay......Chỉ sợ là một vấn đề hết sức đơn giản ? "

Nhưng hắn cũng không có nói ra, chỉ là gật đầu, liền cùng với đám người Tạp Đặc đi xa xa phía sau , bám theo Thiết Huy......Nhưng là, ở trong đám đại quân theo đuôi này ......Nhóm 5 người của Tạp Đặc , không thể nghi ngờ là không đáng giá nhắc tới ......

Ánh nắng mặt trời chói mắt, ngày hôm nay đích thật là rất đẹp. Song......Ở trong đám người tham gia lữ trình gian nan này, có bao nhiêu người có thể nhìn thấy ánh mặt trời của ngày mai đây.....

--------------------------------------------------------------------------------

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 7: Tế hội

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Hôm nay rảnh được một ít, dịch tạm một bi tặng anh em

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trở lại bên trong Ma thú sơn mạch, bên trong toà cổ bảo âm u ......

"Tình hình bây giờ như thế nào rồi ? "

Thanh âm lạnh nhạt của Nam nhân vang lên.

"Khởi bẩm chủ nhân, các cao thủ của đại lục nghe được tin tức này đều đã lục tục tiến vào bên trong Ma thú sơn mạch. Trong đó, người của Thiết Huyết ding binh đoàn tựa hồ đã tìm được cửa vào rồi .... "

Trên mặt đất vẫn như cũ có một bóng người đang quỳ. Sau khi nghe được câu hỏi của nam nhân , cung kính đáp.

Nam nhân nghe vậy sửng sốt, lập tức mí mắt có chút hơi nheo cười nói: " Thật vậy sao? Nhanh như vậy mà đã tìm thấy rồi ? "

Bóng người đang quỳ trên mặt đất nghe vậy liền nói: "Đúng vậy, từ hành động của Thiết Huyết dong binh đoàn mà suy ra, quả thật là như vậy. "

Nam nhân gật đầu, bỗng hỏi: " Người của Thiết Huyết dong binh đoàn có đúng là đi về cái phương hướng kia ? "

Bóng ngươì đang quỳ trên mặt đất nghe vậy nói: " Thiết Huyết dong binh đoàn chia làm hai đường tiến vào Ma thú sơn mạch. Bất quá, cũng là đi về hai phía hoàn toàn trái ngược nhau. Từ bên ngoài nhìn vào, nhân số phần lớn đều đi về phía tây. Nhưng mà đám còn lại , lại lặng lẽ xuất phát nhằm hướng đông đi đến......Theo như những người theo dõi báo cáo về,......Số người lẳng lặng di về hướng đông, nhân số tuy ít, nhưng thực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hunga9htk