1892-1900

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1892: Mật đàm

Trên tay Dương Khai có công pháp bí thuật, đều cướp được từ kho báu Tử Tinh.

Thứ được để vào kho báu Tử Tinh, làm sao kém được? Có thể nói mỗi một bộ công pháp, bí thuật, đều là bí mật bất truyền của Tử Tinh.

Vốn là Dương Khai định mang những thứ này về Lăng Tiêu Tông, để cho đệ tử lựa chọn, nhưng nếu Bích Lạc cần, Dương Khai cũng sẽ không keo kiệt, tìm kiếm kỹ càng, lấy ra một quyển công pháp thích hợp nhất với nàng.

Không bao lâu, trên tay Dương Khai xuất hiện một quyển điển tịch cổ xưa, hắn thuận tay đưa cho Bích Lạc, nói: - Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển rất thích hợp với ngươi, xem thử đi.

Bích Lạc mừng rỡ, vội lật xem.

Dương Khai vừa nói: - Bộ công pháp này gồm 3 thiên thượng trung hạ, rất hoàn chỉnh, chỉ riêng thượng thiên đã đủ cho ngươi tu luyện đến Phản Hư tam tầng cảnh, trong người hình thành thánh nguyên thuộc tính hỏa tinh thuần, trung thiên có thể đến Hư Vương Cảnh lưỡng tầng cảnh, nếu như ngươi tìm được nội đan hay căn nguyên Hỏa Ô, luyện hóa dung nhập vào người có thể làm uy lực công pháp tăng thêm một bước, tu luyện đến Hư Vương tam tầng cảnh cũng không thành vấn đề. Hạ thiên bao gồm các bí thuật thần thông phụ trợ, ngươi tự cân nhắc tu luyện.

Vừa rồi trong lúc tìm công pháp, Dương Khai cũng xem lướt qua, cảm thấy nó quả thật thích hợp với Bích Lạc, cho nên lấy ra.

Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển này mạnh mẽ ở chỗ có thể tìm nội đan hay lực lượng căn nguyên Hỏa Ô để tăng cường uy lực.

Hỏa Ô cũng là một loại dị thú thượng cổ, tuy rằng không nổi danh như Chân Long Chân Phượng, thậm chí còn kém hơn Thiên Nguyệt Ma Chu, nhưng cũng ngang cấp với Giải Trĩ. Nghe dồn loại dị thú thượng cổ này còn có một tia huyết mạch Hỏa Phượng, chẳng biết có đúng không.

Nếu có nội đan hay lực lượng căn nguyên Hỏa Ô hỗ trợ, uy lực công pháp này có thể tăng lên ít nhất 10%.

Tuyệt đối là tăng lên khó tưởng.

Dương Khai vừa nói vậy, Bích Lạc mừng rỡ không thôi, mặt mày hớn hở lật xem công pháp, nóng lòng muốn bắt đầu tu luyện.

Nội đan cùng lực lượng căn nguyên Hỏa Ô thì rất khó tìm ở nơi khác, nhưng chỗ này là Yêu Tinh Đế Thần, là thiên đường của Yêu tộc, có lẽ có di mạch Hỏa Ô còn tồn tại.

Chính vì vậy, Dương Khai mới cố ý chọn công pháp này cho Bích Lạc.

Bích Lạc xem hết cực nhanh, mới trịnh trọng thu Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển vào nhẫn không gian, ánh mắt long lanh nhìn Dương Khai, ôn nhu nói: - Cám ơn ngươi!

- Không cần.

Dương Khai cười khẽ. - Ngươi có thể thường làm bạn với Khinh La, không rời bỏ, phải là ta cám ơn ngươi mới đúng.

- Ta bầu bạn bên cạnh đại nhân là chuyện thường tình, ta nhớ kỹ ân tình này, ngày sau có cơ hội sẽ phải cám ơn ngươi.

Dương Khai không nói nữa.

Bích Lạc gấp gáp nói: - Vậy ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi tìm hiểu công pháp này.

- Đi thôi. Dương Khai phất tay.

Chờ Bích Lạc đi rồi, Dương Khai ngẫm nghĩ, lấy ra lò luyện đan Tử Hư Đỉnh, lại lấy ra không ít dược liệu quý giá, mở lò luyện đan ngay trong phòng.

Thời gian lướt nhanh, vài ngày sau.

Một ngày, Dương Khai đang luyện đan, bên tai bỗng nghe tiếng của Xích Nguyệt: - Tiểu tử, đến tẩm cung của ta!

Dương Khai nghiêm mặt, vội ngẩng đầu, mỉm cười nói: - Tiền bối đợi chút.

Đợi luyện xong đan dược dở tay, Dương Khai mới dọn dẹp, đi về phía tẩm cung của Xích Nguyệt.

Lần trước hắn từng đi tẩm cung của Xích Nguyệt một lần, tự nhiên quen đường, không cần ai dẫn.

Nhưng khi hắn vào tẩm cung, lại phát hiện một gian sương phòng bên trong cùng lại có kết giới cản trở, bên trong truyền ra dao động lực lượng huyền diệu, xuyên thấu qua kết giới, Dương Khai mơ hồ thấy được bóng dáng Xích Nguyệt.

Hắn liền hiểu, Xích Nguyệt còn đang bế quan, vì gọi mình mà phân ra tâm thần.

- Ta nghe Dục Hùng nói, lần này ngươi cố ý đến Đế Thần Tinh? Tìm ta có chuyện gì? Tiếng nói của Xích Nguyệt truyền ra từ phía trước.

Dương Khai nói: - Một lời không thể nói rõ, thế này đi, tiền bối xem ngọc giản này là biết.

Nói rồi, Dương Khai lấy ra một chiếc ngọc giản, truyền thần niệm vào, khắc tin tức bên trong, ném về phía trước.

Kết giới mở ra một khe nhỏ, sau đó im ắng khép lại.

Trong sương phòng không có động tĩnh, Dương Khai biết Xích Nguyệt đang xem ngọc giản, cũng không thúc giục, mà lẳng lặng chờ đợi.

Một lát sau, trong sương phòng bỗng tràn ra dao động lực lượng không yên, Xích Nguyệt như bị kích thích gì, dẫn tới thánh nguyên không ổn. Nhưng tốt xấu gì nàng cũng sắp thăng cấp Yêu Vương, tâm thần khẽ động, cuối cùng áp chế dị thường này.

Tiếng nói run run truyền ra từ sương phòng, có vẻ không tin nổi: - Ngươi tận mắt gặp Tinh Không Đại Đế? Còn cùng sống chung với ngài ấy mười mấy năm?

- Đại Đế thì ta đã gặp, nhưng sống chung là một bộ pháp thân của Đại Đế, không phải là bản thể.

- Tuy rằng bổn cung cảm thấy ngươi sẽ không lừa gạt ta, nhưng chuyện này thật làm người ta quá khó tin, cũng không phải bổn cung hoài nghi ngươi, nhưng mà... ngươi có chứng cớ gì?

Dương Khai gật đầu: - Tiền bối có hoài nghi cũng bình thường, nếu nói chứng cớ... những thứ này có đủ chưa?

Vừa nói, Dương Khai lấy ra 7 cái Tinh Đế Lệnh, đồng thời tế ra Tịch Diệt Lôi Châu!

Đế uy từ từ tràn ra, Dương Khai thả ra Vực tràng áp chế đế uy ở bên người, không quấy nhiễu đến Xích Nguyệt.

Nhưng Xích Nguyệt vẫn chấn động: - Ngươi lại thu gom được nhiều Tinh Đế Lệnh đến thế? Còn có hạt châu phát tán thuộc tính lôi đó là gì?

- Đế Bảo! Tịch Diệt Lôi Châu. Dương Khai nhàn nhạt giải thích: - Là vật cũ của Đại Đế, nhưng nàng đã đưa cho ta.

- Đó là Đế Bảo! Xích Nguyệt kinh hô, nếu không phải lúc này nàng đang bế quan trọng yếu, chỉ sợ đã lao ra xem cho kỹ, ngay cả như vậy, giọng nói vẫn toát ra rung động không thể tưởng tượng được.

- Quả nhiên tiền bối đã nghe qua Đế Bảo.

- Bổn cung cả đống tuổi, có gì chưa nghe qua? Xích Nguyệt hừ lạnh, nhưng rất nhanh lại chuyển giọng hâm mộ: - Ngươi lại được đến Đại Đế tặng bảo vật, xem ra những lời trong ngọc giản không giả.

- Tiểu tử tự nhiên sẽ không dùng chuyện này nói đùa với tiền bối. Dương Khai thành khẩn nói.

- Ừm, theo như ngươi nói, Tinh Vực giống như chúng ta, còn có rất nhiều? Có điều vì lực cách giới tồn tại, chúng ta không thể tra xét? Cũng không thể đi Tinh Vực khác?

- Điểm này ta cũng không xác nhận, nhưng là chính miệng Đại Đế nói.

- Nếu là Đại Đế nói, vậy hẳn là không sai, trên Tinh Vực, còn có Tinh Giới? Trên Hư Vương Cảnh, còn có tầng thứ cao hơn?

- Đúng vậy!

- Ha ha... Bỗng nhiên Xích Nguyệt mỉm cười, trầm giọng nói: - Quả nhiên bổn cung không đoán sai, con đường võ đạo, nào có tận cùng, ai có thể đứng ở đỉnh điểm? Trên Hư Vương Cảnh, quả nhiên còn có con đường rộng lớn hơn!

Nàng nói phấn chấn, như vui vẻ vì phỏng đoán của mình được kiểm chứng.

Dương Khai lại hiểu, đối với bất cứ võ giả nào luôn mạnh mẽ hướng tới, nếu như võ đạo có điểm cuối thì rõ ràng là một loại đả kích giày vò. Bây giờ biết điều bí ẩn này, bất cứ võ giả hướng tới sức mạnh nào đều sẽ không vì vậy mà uể oải, ngược lại sẽ kích thích lòng tìm kiếm.

- Tiểu tử, ngươi cố ý đến Đế Thần tìm bổn cung, là vì mở ra đường đi Tinh Giới còn thiếu người đúng không?

Bỗng nhiên Xích Nguyệt hỏi.

- Phải. Dương Khai gật đầu. - Theo lời Đại Đế, muốn mở ra đường đi Tinh Giới, đầu tiên cần góp đủ 9 cái Tinh Đế Lệnh. Điểm này không có vấn đề, trên tay ta đã có 7 cái.

- Còn 2 cái còn lại thì sao?

- Một cái ở Hằng La Thương Hội, cái còn lại ở Kiếm Minh!

- Ngươi có cách lấy ra? Ngươi nên biết, đây là vật của Đại Đế, hai thế lực lớn này đều không phải dễ đối phó, sợ là ngươi sẽ không dễ dàng thành công.

- Chuyện là do người làm mà. Dương Khai cười khẽ.

- Được, ngươi gom góp trước, nếu không được, đợi cho bổn cung thăng cấp Yêu Vương, tự mình đi chủ tinh hai thế lực lớn này, đòi lấy Tinh Đế Lệnh, đến lúc đó ta xem bọn chúng còn dám không đưa. Xích Nguyệt ngạo nghễ nói.

Dương Khai đen mặt: - Chuyện này cứ giao cho ta, sẽ không thành vấn đề.

- Vậy yêu cầu thứ hai, cần góp đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, ngươi đi đâu mà tìm?

- Cái này... Tạm thời cũng chỉ có một mình tiền bối, nhưng xem tiền bối, cũng đồng ý giúp ta một tay, vậy cũng để tiểu tử bớt tốn nước miếng.

Sở dĩ Dương Khai đến Đế Thần Tinh, chính là muốn tìm Xích Nguyệt hỗ trợ. Hắn biết Xích Nguyệt đã sớm là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, lấy được Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương thì sẽ bắt đầu xung kích Hư Vương tam tầng cảnh, bây giờ còn xa mới đến ước hẹn 10 năm với Quỷ Tổ, cho nên liền muốn đến Đế Thần nói chuyện với Xích Nguyệt.

Vốn chuẩn bị giải thích một phen, khuyên bảo Xích Nguyệt.

Nhưng Xích Nguyệt nói chuyện cũng lộ ra ý này, làm Dương Khai hiểu được, nàng cực kỳ có hứng thú, không cần hắn khuyên bảo.

- Đồng ý, sao không đồng ý! Hư Vương Cảnh không phải điểm cuối võ đạo của bổn cung, Đại Đế mới là mục tiêu cuối cùng. Cơ hội tốt như vậy, bổn cung làm sao bỏ qua. Nhưng mà... nhìn khắp Tinh Vực, cũng chưa chắc gom đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, chuyện này hơi khó làm.

Xích Nguyệt cũng hiểu, gom đủ 9 chiếc Tinh Đế Lệnh cùng với gom đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, điều sau thì khó hơn nhiều.

Bởi vì không ai biết những Hư Vương tam tầng cảnh đó trốn ở chỗ nào, muốn tìm thì quá khó.

Tử Tinh thì cũng có Cuồng Sư Tông, nhưng nhìn ân oán giữa Dương Khai và Tử Tinh, Cuồng Sư Tông nhất định không đồng ý, Dương Khai cũng sẽ không dẫn hắn theo.

- Chuyện này thật ra không tính là khó. Dương Khai cười khẽ. - Tiền bối xem như một người, tiểu tử bất tài, có lẽ cũng tính là 1. Mặt khác, trong tông môn của ta còn có một người đang xung kích Hư Vương tam tầng cảnh, nếu thành công, vậy sẽ là 3 người.

- 3 người... còn thiếu một nửa!

Dương Khai cười khẽ: - Ta tin tưởng nếu thả ra tin tức trong ngọc giản, khẳng định sẽ có người chủ động tìm tới cửa. Tiền bối cũng hiểu, trong Tinh Vực, những lão quái vật lánh đời không ra, còn không phải vì thăm dò võ đạo cao hơn? Hiện tại ta có thể chỉ cho bọn họ một con đường, khẳng định bọn họ sẽ chạy ào tới.

- Thì ra ngươi đã sớm tính trước.

- Đương nhiên, đây là bước cuối cùng, nếu thật sự không tìm đủ người thì mới làm vậy, tất nhiên là ta càng hy vọng có thể chọn được người thích hợp.

Chương 1893: Có muốn thử không

Nói chuyện Xích Nguyệt rất thoải mái, điều này cũng đã là bất ngờ đối với Dương Khai.

Cuối cùng Dương Khai để lại thời gian hẹn trước, liền rời tẩm cung, Xích Nguyệt cũng nói trong thời gian này sẽ cố gắng đột phá Hư Vương tam tầng cảnh, sắp xếp chuyện trên Đế Thần Tinh, đi thăm dò thiên địa rộng lớn hơn.

Ngày thứ hai, Ba Hạc đến phòng Dương Khai, giao cho hắn một chiếc nhẫn không gian, nói: - Đây là vật của lĩnh chủ đại nhân giao cho, 3 viên nội đan cấp Hư Vương cũng ở trong này. Cấp bậc nội đan này, ở trên Đế Thần cũng không có nhiều, bên ngoài càng là bảo vật khó kiếm. Về phần những tài liệu khác, ngươi xem có đủ chưa, không đủ thì ta tìm thêm.

Dương Khai cầm nhẫn, thần niệm quét qua, mỉm cười gật đầu: - Thay ta cám ơn lĩnh chủ đại nhân, nguyên liệu thừa đủ rồi.

- Đủ rồi thì được, nhưng mà... Ba Hạc toát ra ánh mắt chấn động nhìn Dương Khai, trầm giọng hỏi: - Ngươi thật sự có thể bố trí ra pháp trận truyền tống vượt hành tinh?

Hôm qua sau khi nói chuyện với Xích Nguyệt, Dương Khai liền ngỏ ý muốn bố trí pháp trận không gian siêu cấp trên Đế Thần Tinh, dùng để kết nối Đế Thần Tinh với U Ám Tinh, như vậy chờ khi Phiến Khinh La đột phá thành công, cũng có thể tùy lúc đi U Ám Tinh.

Xích Nguyệt cũng bị chấn động, dù không tin nổi Dương Khai có bản lĩnh như thế, nhưng nghe hắn nói rõ ràng, cũng không có lý do hoài nghi, nên mới âm thầm dặn dò Ba Hạc chuẩn bị nguyên liệu tương ứng.

- Chuyện nhỏ thôi! Dương Khai mỉm cười.

Ba Hạc nói: - Lão phu phải xem cho kỹ, ngươi đi theo ta.

Không biết sao, tin tức Dương Khai muốn bố trí pháp trận không gian siêu cấp, đến cả mấy người Thần Đồ cũng biết.

Chờ khi Dương Khai theo Ba Hạc dẫn đi, đến một mảnh đất trống trên Bán Nguyệt Sơn, mấy người Dục Hùng, Thần Đồ, Lê Nặc, Hoa U Mộng, Xuân di đều đã chờ sẵn.

Nhìn thấy Dương Khai, Thần Đồ kích động đi lên đón, hỏi: - Dương Khai, ngươi thật có thể bố trí ra pháp trận truyền tống liên hành tinh?

Những người khác đều ngóng trông.

- Làm được. Dương Khai gật đầu.

Thần Đồ liền há to miệng, thần sắc kích động.

- Đừng có làm quá như vậy, chỉ là pháp trận không gian siêu cấp mà thôi. Dương Khai buồn cười.

- Mà thôi? Ba Hạc cổ quái tiếp lời: - Ngươi đánh giá quá thấp ý nghĩa tồn tại của thứ này, pháp trận truyền tống liên hành tinh, ở trong Tinh Vực còn sót lại một ít, nhưng không có một tòa nào còn dùng được. Những thứ này đều do đại năng thượng cổ mới bố trí ra, ngươi qua coi thường nó có thể dẫn tới Tinh Vực biến đổi.

- Không sai! Thần Đồ thu liễm tâm thần, nghiêm túc gật đầu. - Không nói đâu, chỉ riêng Hằng La Thương Hội, kinh doanh trải rộng Tinh Vực, mỗi lần đi một chuyến ngắn thì vài ba tháng, lâu thì ba năm, qua lại tiêu tốn rất nhiều thời gian. Nếu có loại pháp trận không gian siêu cấp này kết nối các hành tinh tu luyện, chúng ta có thể bỏ qua chi phí vận chuyển, mỗi một chuyến mua bán đều sẽ làm thương hội thu được lợi nhuận đáng kể, tích lũy lâu dài, vậy sẽ là lợi nhuận khủng bố cỡ nào!

- Còn không chỉ vậy! Ba Hạc chầm chậm lắc đầu: - Nếu có thể sử dụng pháp trận không gian siêu cấp, các võ giả qua lại những hành tinh sẽ dễ dàng an toàn hơn, thử hỏi nếu có những thứ này, còn ai muốn mạo hiểm sinh mạng xuyên qua không gian? Đến lúc đó chỉ cần phí pháp trận, vậy cũng kiếm lời to. Dương Khai à, ngươi đừng coi thường bản lĩnh này, nếu quả thật có thể làm ra pháp trận không gian siêu cấp, tuyệt đối có thể làm toàn bộ Tinh Vực biến đổi long trời, ngươi cũng là công thần của toàn Tinh Vực!

Dương Khai nhàn nhạt gật đầu.

Những chuyện này, hắn không phải chưa từng nghĩ tới, có điều bởi vì là năng lực của mình, có thể tùy ý sử dụng, cho nên không quá để ý.

Nhưng mà...

- Vậy các người kích động như thế làm gì?

Dương Khai ngạc nhiên nhìn Ba Hạc cùng đám người Thần Đồ.

Ba Hạc ngẩn ra, sau đó cười nói: - Có thể chứng kiến biến hóa xảy ra, đó là vinh hạnh của lão phu, tự nhiên phải kích động. Cũng giống như ở đây đột nhiên xuất hiện một con Chân Long thượng cổ, ai mà không kích động được?

Dương Khai nghĩ lại, cảm thấy đúng là có chuyện như thế.

- Dương Khai, ngươi có thể giúp Hằng La Thương Hội ta bố trí vài tòa pháp trận không gian siêu cấp này? Yên tâm, nguyên vật liệu đều do thương hội ta bỏ ra, đồng thời có thể trả thù lao làm ngươi hài lòng.

Thần Đồ thành khẩn nhìn Dương Khai.

Dương Khai đang muốn đồng ý, bỗng nhớ tới, liền mỉm cười: - Tự nhiên không thành vấn đề, nhưng mà...

- Nhưng mà sao?

- Nhưng mà ta muốn tự nói chuyện với Ngả Âu hội trưởng, ta có chuyện yêu cầu hắn, vừa lúc mọi người trao đổi. Dương Khai cười hì hì.

Nghe lời của Thần Đồ, hắn cũng ý thức được pháp trận không gian siêu cấp của mình có tác dụng cực lớn đối với Hằng La Thương Hội, có lẽ sử dụng điều kiện này để đổi lấy một cái Tinh Đế Lệnh với Ngả Âu hội trưởng.

Mặc dù Tinh Đế Lệnh là thứ của Đại Đế để lại, nhưng dù sao nó không có tác dụng gì lớn, tin tưởng Ngả Âu hội trưởng chỉ cần đủ sáng suốt, vậy nên biết lấy bỏ thế nào.

Huống chi, trong tay Dương Khai còn có Luyện Tinh Quyết mà hắn muốn có được!

Nghĩ vậy, trong lòng Dương Khai chắc chắc, cảm thấy Tinh Đế Lệnh của Hằng La Thương Hội nhất định phải chuyển sang họ Dương.

Thậm chí cả chiếc Tinh Đế Lệnh của Kiếm Minh, cũng có thể dùng phương pháp này để đổi lại.

Tuy rằng Kiếm Minh không kinh doanh khắp thiên hạ như Hằng La Thương Hội, nhưng trong tay cũng quản lý rất nhiều hành tinh tu luyện, có thể dùng pháp trận không gian siêu cấp kết nối những hành tinh này, vậy khẳng định sẽ cao tầng Kiếm Minh đồng ý với điều kiện của Dương Khai.

- Chuyện này không thành vấn đề, nhưng cha ta không phải dễ đối phó, cẩn thận đến khi đó ngươi bị hắn chém cho một vố. Thần Đồ cười hắc hắc.

- Ta sẽ cẩn thận.

- Chuyện này không thể chậm trễ, mau bố trí đi, lão phu sớm muốn nhìn thấy pháp trận không gian siêu cấp sinh ra! Ba Hạc thúc giục.

Dương Khai gật đầu, không chần chờ nữa, bảo mọi người cách xa một chút, bắt đầu kiểm kê nguyên vật liệu, bắt tay bố trí pháp trận không gian siêu cấp.

Chuyện này không phải mới làm một hai lần, Dương Khai đã sớm thuần thục.

Chỉ thấy các loại nguyên vật liệu quý giá dung hợp trên tay hắn, hình thành những hình dạng khác nhau, chỉ vài ngày, trận cơ to lớn đã xuất hiện, sau đó mọi người cảm giác những năng lượng thần kỳ bắt đầu xoay quanh người Dương Khai, hắn đang dùng thần niệm khắc gì đó trên trận cơ.

Toàn bộ quá trình nhìn rất nhàm chán, bởi vì mọi người ở đây đều không tinh thông đạo lý trận pháp.

Hơn nữa, cho dù là đại sư trận pháp tới đây, cũng chưa chắc nhìn ra dấu tích gì.

Dù sao Dương Khai dùng lực lượng không gian khắc vẽ trận đồ, người ngoài không thể nhìn lén được.

Nhưng bởi vì đang chứng kiến kỳ tích kinh thế diễn ra, cho nên không ai có vẻ nhàm chán, đều lặng lẽ đứng chờ.

Từng khối Không Linh Tinh bị lực lượng vô hình kéo đi, vỡ thành phấn vụn, dung nhập vào trong trận cơ.

Ba Hạc lẳng lặng quan sát, phát hiện mấy ngày qua Dương Khai tiêu tốn nguyên vật liệu có tổng giá trị 100 triệu thánh tinh, mà đây chỉ là bố trí một cái pháp trận!

Nhìn toàn Tinh Vực, đó cũng là con số khổng lồ.

Nhưng nghĩ tới tác dụng của pháp trận, Ba Hạc liền bình thường.

Chờ đến ngày thứ 5, pháp trận đã thành hình, Dương Khai quan sát một hồi, cũng không hài lòng, sau đó lấy ra Không Linh Tinh trong Thất Lạc Chi Địa.

Không Linh Tinh sinh ra trong khe nứt hư không là thứ thuần khiết nhất, mạnh gấp ngàn vạn lần những thứ Ba Hạc đem tới.

Những khối Không Linh Tinh vỡ tan, hóa thành phấn dung nhập vào pháp trận, thoáng cái làm cho pháp trận biến hóa khác thường, nhìn vào, pháp trận như một đoàn hư không, muốn cắn nuốt tất cả.

Dương Khai bắt đầu kết thúc.

Lại qua một ngày, mới hoàn thành toàn bộ!

Mọi người vẫn chờ đến 6-7 ngày, nhìn thấy Dương Khai như đã hoàn tất, mới đi lên.

- Thứ này... thật là dùng được? Dục Hùng vây quanh pháp trận không gian siêu cấp, hỏi: - Có thể truyền tống đến hành tinh tu luyện xa cỡ nào?

- Có thể trực tiếp truyền tống chỗ tông môn của ta trên U Ám Tinh. Dương Khai cười khẽ. - Về phần xa cỡ nào, ta không nói rõ được, nhưng ngươi tự mình xuyên qua hư không, có lẽ phải tốn 4-5 năm.

- Hít...

Dục Hùng hít một hơi lạnh.

Mấy người Ba Hạc cũng tràn ngập chấn động.

4-5 năm, đủ cho bất cứ võ giả nào bế quan tìm hiểu công pháp, tu luyện bí thuật, luyện hóa bí bảo, hiện tại lại chỉ đi ngang bằng một tòa pháp trận, chuyện này quả thật làm người ta khó tin.

- Có muốn thử không? Dương Khai mỉm cười hỏi.

- Thử, đương nhiên phải thử!

Dục Hùng như không sợ chết, trực tiếp đứng vào giữa pháp trận.

- Lão phu cũng đi. Ba Hạc bình thản đi vào.

- Dẫn ta theo. Thần Đồ cũng nhảy ra.

- Nhị công tử! Lê Nặc cả kinh, muốn ngăn cản, lại bị Thần Đồ trừng mắt đẩy về.

- Yên tâm đi, sẽ không nguy hiểm, dù có truyền tống sai lầm, ta cũng có thể dẫn bọn họ về từ hư không. Dương Khai cười tự tin, lại lấy ra vài món nguyên liệu, bắt đầu luyện chế.

Một lát sau, đã làm xong, là một cái lệnh bài.

- Đây là gì? Ba Hạc khó hiểu nhìn lệnh bài trên tay Dương Khai.

- Truyền tống lệnh! Dương Khai giải thích: - Phàm là pháp trận không gian do ta bố trí, nhất định phải cầm theo truyền tống lệnh được ta luyện chế riêng, bằng không sẽ bị đẩy vào trong hư không vô tận.

Ánh mắt Ba Hạc sáng ngời, nhanh chóng hiểu ra, bội phục

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net