Vũ Nghịch Càn Khôn 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Nghịch Càn Khôn

武逆乾坤

Chúc Long Ngữ

Nhóm dịch: black

Nguồn dịch: vipvandan

Làm eBook: Sắc Đế

 Chương 1001

Kẻ Thí Nghiệm Đưa Tới Cửa, Ai Cũng Không Cứu Được (thượng)

Tiểu Hắc gầm lớn một tiếng, sau đó mở rộng miệng, một ngụm đem thực ảnh Thương Lang nuốt vào trong bụng, một màn này khiến toàn bộ mọi người chứng kiến không khỏi toàn thân đều run rẩy kịch liệt, trong mắt Thương Lang Bá Nghiệp cũng tràn đầy hàn ý, năm ngón tay hung hăng cấu mạnh vào bắp đùi của mình.

Năm vạn dũng sĩ Thương Lang dùng hết toàn lực mới ngưng tụ ra một Thương Lang, vậy mà không ngờ lại bị một con thỏ nuốt gọn.

Thương Lang tộc nhân sợ hãi, mà Thỏ Ngọc tộc nhân thì lại chiến ý dào dạt.

Tiểu Tinh dẫng theo mười vạn Thỏ Ngọc tộc đằng đằng sát khí giết ra, Tiểu Tinh xung phong dẫn đầu, chỉ trong chớp mắt đã giết đến trước mặt năm vạn dũng sĩ Thương Lang tộc vừa vặn dùng hết Đồ Đằng chi lực.

Thương Lang Bá Nghiệp nhìn thấy mười vạn tộc nhân Thỏ Ngọc tộc, ánh mắt thoáng run, trong lòng dâng lên cảm giác bất ổn mãnh liệt, còn khẽ lẩm bẩm:

- Người của Thỏ Ngọc tộc, bất luận là nam hay nhược đều không phải rất yếu nhược sao? Nhưng hôm nay tại sao so với dũng sĩ Thương Lang tộc lại còn cường tráng hơn?

Mặc dù cảm giác bất ổn, thế nhưng Thương Lang Bá Nghiệp vẫn tự an ủi bản thân:

- Cho dù thân thể bọn hắn có cường tráng hơn cũng vô dụng, Đồ Đằng chiến kỹ của Thỏ Ngọc tộc trước mắt Đồ Đằng chiến kỹ Thương Lang tộc hoàn toàn không chịu nổi một kích!

Chỉ tiếc rằng, sự an ủi của Thương Lang Bá Nghiệp chỉ trong chớp mắt đã sụp đổ, sụp đổ như tấm gương vỡ nát.

Đám người Tiểu Tinh đem ba tháng tu luyện “Thỏ Ngọc Cửu Thức” hoàn toàn thi triển ra, uy thế vô cùng, năm vạn tộc nhân Thương Lang tộc trước mặt Thỏ Ngọc tộc chẳng khác gì một tầng băng mỏng, vừa sờ vào liền vỡ.

Thương Lang Bá Nghiệp hoàn toàn ngẩn ra.

Những người xung quanh thấy vậy đều ngẩn ra.

Bọn chúng quả thật không rõ, tại sao chỉ ba tháng không gặp mà Thỏ Ngọc tộc nhân lại trở nên lợi hại như vậy.

Tiểu Hắc cuộn tròn ở trên không trung, ném vào miệng từng viên đan dược mà cắn.

Đợi đến khi Thương Lang Bá Nghiệp phục hồi tinh thần thì lập tức ra lệnh cho năm vạn dũng sĩ Thương Lang tộc còn lại xông lên cứu viện. Năm vạn dũng sĩ Thương Lang tộc bị Thỏ Ngọc tộc vây giết chỉ trong chốc lát đã không còn lại bao nhiêu.

Giờ khắc này, ai cũng không thể tin nổi, những kẻ hiếu sát trước mặt lại chính là Thỏ Ngọc tộc dịu dàng ngoan ngoãn.

Thương Lang Bá Nghiệp thấy vậy, vội vàng ra lệnh năm vạn dũng sĩ Thương Lang tộc xông lên cứu viện dừng lại, Thương Lang Bá Nghiệp đi đến phía trước, quát lớn:

- Gọi tộc trưởng Đồ Bách Thuận của các ngươi lăn ra đây, cho hắn ba phút, không đi ra thì Thỏ Ngọc tộc sẽ.

Không đợi Thương Lang Bá Nghiệp nói xong thì Tiểu Tinh đã ngắt lời:

- Đồ Bách Thuận đã không còn là tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc nữa, bây giờ tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc chính là ta. Thương Lang Bá Nghiệp ngươi có cái rắm gì muốn phóng sao?

- Ngươi!

Trong mắt Thương Lang Bá Nghiệp tràn ngập sát cơ nồng đậm, quát:

- Cho ngươi một cơ hội, thần phục Thương Lang tộc chúng ta, bằng không thì ta sẽ khiến Thương Lang tộc từ nay về sau sống không bằng chết!

- Ta cũng cho ngươi một cơ hội, đem Thương Lang tộc của ngươi hiệu trung Thỏ Ngọc tộc, bằng không, chết!

Tiểu Tinh không yếu thế chút nào.

- Ha ha ha.

Thương Lang Bá Nghiệp cười như điên, quát:

- Không ngờ lại cuồng ngôn như thế, ngươi chỉ là một nữ nhân, một con thỏ cũng dám càn rỡ như vậy.

Thương Lang Bá Nghiệp lại cười, sau đó nói:

- Đem những thứ “đồ chơi” của Thỏ Ngọc tộc, đưa đến đây cho ta.

Ngay lập tức, vài ngàn tộc nhân Thỏ Ngọc tộc liền bị dẫn đến phía trước.

Tiểu Tinh nhìn thấy tộc nhân gặp phải tao ngộ bi thảm, lập tức hai mắt biến thành huyết hồng, toàn thân tản mát ra sát khí dày đặc, Thương Lang Bá Nghiệp vừa cười vừa nói:

- Không biết tộc nhân các ngươi bị lăng nhục đến chết thì các ngươi có cảm thụ gì.

- Giết!

Tiểu Tinh lạnh lùng thốt ra một chữ, lập tức xung phong dẫn đầu, anh khí bức nhân.

Phía bên kia, có vài bóng đen thừa dịp Thỏ Ngọc tộc và Thương Lang tộc giao chiến hỗn loạn mà trà trộn vào, tìm đến bên ngoài gian phòng của Sở Nam, nhìn một hồi lâu, những bóng đen này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, đang chuẩn bị rời đi thì bên tai liền vang lên một âm thanh:

- Cứ như vậy mà đi sao?

Thanh âm này nổ vang trong đầu, những bóng đen kia chợt cảm thấy không ổn, liền quay người muốn bỏ chạy, nhưng vừa quay người thì bọn hắn liền đụng phải một bình chướng vô hình, vừa đâm vào bình chướng, bọn hắn liền bắn ngược lại đến vài trăm mét, cuối cùng rơi trở lại trước gian phòng.

- Từ Đồ Đằng tộc nào phái đến đây? Muốn gì?

- Muốn giết cứ giết, muốn làm gì cũng được, nhưng muốn từ trong miệng chúng ta moi ra được tin tức thì không có cửa đâu!

Năm người biểu hiện rất ngang ngạnh, mỗi người đều một bộ dạng thấy chết không sờn, thanh âm nhàn nhạt lại từ bên trong truyền ra:

- Như Nhan, giao những người này cho ngươi, dùng để thí nghiệm những Độc đan vừa rồi ta dạy ngươi luyện chế.

- Vâng, đại nhân.

Vẻ mặt Như Nhan thoáng run, nhưng rất nhanh liền kiên định trở lại, nói:

- Vì Thỏ Ngọc tộc, vì không cô phụ sự kỳ vọng của đại nhân, ta nhất định sẽ làm tốt.

Năm người nằm trên mặt đất nghe nói vậy, thân thể bất giác run rẩy.

Trong gian phòng, Sở Nam nhìn về phương xa, lẩm bẩm:

- Một cái cổ trát tàn khuyết cũng có thể dẫn người khác đến, Thỏ Ngọc tộc phát sinh đại sự như vậy, ngươi không đến mới là chuyện lạ, ta ngược lại muốn xem xem là kẻ nào sẽ thay đổi lịch sử Thỏ Ngọc tộc, là kẻ nào qua nhiều năm như vậy vẫn không từ bỏ việc giám thị Thỏ Ngọc tộc.

Mặc dù thần niệm vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thế nhưng, vẫn còn một người trong chỗ tối bị Sở Nam phát hiện. Chỉ có điều Sở Nam cũng không đuổi theo, hắn tin rằng, chỉ cần Thỏ Ngọc tộc vẫn phát sinh biến hóa, chỉ cần thiên ngoại lai khách như hắn vẫn còn ở Thỏ Ngọc tộc thì người ở phía sau màn kia không sớm thì muộn cũng sẽ hiện thân thôi.

- Thế lực thần bí ở đại lục Thiên Vũ gọi là Đại Chu, không biết thế lực phía sau của đại lục Đồ Đằng này là gì.

Sở Nam lẩm bẩm, tâm thần xoay chuyển, gọi một tên Thỏ Ngọc tộc nhân đến, nghiên cứu cái gọi là Đồ Đằng chi lực, hắn muốn tra rõ xem Đồ Đằng chi lực này đến cùng là thứ gì, sau đó dựa theo tình huống thực tế mà luyện chế ra thứ tương tự như Bổ Nguyên Đan và Hồi Nguyên Đan mà võ giả đại lục Thiên Vũ sử dụng.

***

Cùng lúc đó, lúc Tiểu Tinh hét lên chữ “giết”, sau đó xung phong lao về phía Thương Lang tộc, trong mắt Thương Lang Bá Nghiệp liền hiện lên mục quang lăng lệ, quát:

- Bạch Tiểu Tinh, ngươi thân là tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc, vậy mà không để ý đến tính mạng đồng tộc, ngươi có tài đức gì mà làm tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc chứ?

- Thỏ Ngọc tộc, nếu không muốn làm đồ chơi, nếu muốn sống có tôn nghiêm ở đại lục Đồ Đằng này thì đổ máu tử vong là chuyện tất nhiên, ba tháng trước đã có gần một ngàn dũng sĩ Thỏ Ngọc tộc vì thế mà bỏ mạng. Hôm nay, đổi lại là các ngươi, ngày khác nói không chừng ngay cả ta cũng sẽ đổ máu, thậm chí là mất mạng.

Tiểu Tinh vừa nói xong liền khiến toàn trường lặng ngắt như tờ, sau đó Tiểu Tinh lại quát:

- Các tộc nhân, huynh đệ tỷ muội của chúng ta bị Thương Lang tộc sát hại tàn nhẫn như vậy, các ngươi nói xem, chúng ta phải làm gì?

- Giết!

- Có nên vì bọn họ mà báo thù không?

- Báo thù! Báo thù!

- Vậy thì hãy bộc phát toàn bộ năng lượng trong người các ngươi ra, đem lửa giận vô tận của các ngươi trút lên đầu Thương Lang tộc nhân, giết!

- Giết!

Tiểu Tinh xung phong xông lên trước, dẫn theo gần mười vạn người giết đến.

Thương Lang Bá Nghiệp không ngờ rằng Tiểu Tinh lại nhẫn tâm như vậy, hoàn toàn không để tâm đến uy hiếp của hắn, càng không ngờ rằng Tiểu Tinh còn lợi dụng uy hiếp của hắn để kích phát sĩ khí của Thỏ Ngọc tộc. Thông qua chuyện vừa rồi, hắn đã biết rõ mười vạn Thỏ Ngọc tộc này thật không phải đơn giản, năm vạn dũng sĩ Thương Lang tộc của hắn rất có thể không phải đối thủ, cho dù có thắng thì khẳng định cũng là thắng thảm, mà thắng thảm đối với nơi cư trú của Thương Lang tộc bọn hắn chính là một việc tương đối nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì sẽ bị bộ tộc khác chiếm đoạt, thậm chí là diệt tộc, loại chuyện này lúc trước đã phát sinh rất nhiều.

Cho nên, Thương Lang Bá Nghiệp mới vội vàng ôm quyền khắp bốn phía, nói:

- Chư vị huynh đệ, các ngươi nguyện ý nhìn Thỏ Ngọc tộc quật khởi sao? Ta tin tưởng mọi người đều đã từng chơi đùa, ngược đãi tộc nhân Thỏ Ngọc tộc. Nếu như Thỏ Ngọc tộc trở nên cường đại thì các ngươi cho rằng Thỏ Ngọc tộc sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?

Tộc nhân của các Đồ Đằng tộc xung quanh dường như cũng đang suy nghĩ.

Thương Lang Bá Nghiệp thấy vậy, lập tức rèn sắt lúc còn đang nóng, vội nói:

- Hơn nữa, Thỏ Ngọc tộc chỉ trong thời gian ba tháng ngắn ngủi đã trở nên cường đại như vậy, mọi người không nghi ngờ sao? Nếu như mọi người có thể ra tay giúp ta diệt đi Thỏ Ngọc tộc, không chỉ tất cả mọi thứ của Thỏ Ngọc tộc ta đều không lấy, bao gồm cả bảo vật khiến Thỏ Ngọc tộc trở nên cường đại mà ta còn có thể dâng lên ba ngàn linh dược, ba vạn Đồ Đằng tệ!

Mọi người đã thật sự động tâm, nghĩ đến ba ngàn linh dược, ba vạn Đồ Đằng tệ và bảo vật có thể khiến người khác thoát thai hoán cốt trong ba tháng. Kết quả là lần lượt từng người của các Đồ Đằng tộc khác đứng lên.

Ánh mắt Tiểu Tinh liền trở nên lạnh như băng, quét mắt nhìn khắp bốn phía, lạnh lùng nói:

- Hôm nay kẻ nào ra tay thì chính là địch nhân của Thỏ Ngọc tộc, Thỏ Ngọc tộc ta cho dù toàn tộc hủy diệt cũng sẽ báo thù!

Nếu như ba tháng trước Tiểu Tinh nói những lời này thì chắc chắn sẽ không có người nào tin tưởng, thậm chí cũng không thèm để tâm. Thế nhưng, lúc này không còn ai dám xem đây là lời nói đùa nữa, nhất thời không biết lựa chọn thế nào, tất cả đều lộ vẻ do dự.

- Mọi người thật sự bị một Thỏ Ngọc tộc dọa sợ sao? Thỏ Ngọc tộc bây giờ cũng không quá cường đại, mọi người cùng nhau ra tay, nhất định có thể đem Thỏ Ngọc tộc toàn diệt. Nếu hôm nay mọi người không ra tay, đợi đến khi Thỏ Ngọc tộc cường đại lên thì nhất định sẽ tạo thành họa hoạn lớn.

- Thương Lang Bá Nghiệp, ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Ngươi sợ sao? Nếu ngươi sợ thì nhanh quy thuận Thỏ Ngọc tộc ta, vì những đồng bào Thỏ Ngọc tộc đã chết của chúng ta mà dập đầu ba cái, ta sẽ tạm tha cho ngươi một mạng.

Tiểu Tinh nói xong, liền đưa mắt nhìn xung quanh, tai nghe tám hướng.

Thương Lang Bá Nghiệp bị một câu của Tiểu Tinh chọc giận, liền quát:

- Hôm nay ngươi nhất định phải chết.

- Những lời này, cũng là những lời ta muốn nói với ngươi.

Tiểu Tinh không để ý, tiếp tục xông lên, sĩ khí của dũng sĩ Thương Lang tộc đang hạ thấp, mà Thỏ Ngọc tộc thì lại tinh thần bách bội, Tiểu Tinh không khác gì một nữ tướng, điên cuồng thi triển “Ngọc Thỏ Cửu Thức”, không một người có thể ngăn cản được nàng.

Những người xung quanh càng nhìn càng kinh hãi, cảm thấy may mắn vì vừa rồi không ra tay, nhưng đồng thời trong lòng cũng dấy lên lo lắng, nếu tiếp tục để Thỏ Ngọc tộc trở nên cường đại thì bọn họ phải đối xử với Thỏ Ngọc tộc như thế nào đây?

----- o O o -----

 Chương 1002

Một Chưởng Đánh Rơi, Người Của Thần Long Tộc Đến

- Thương Lang Bá Nghiệp, ngươi nhất định phải chết, hôm nay không ai có thể cứu được ngươi.

- Cuồng vọng, lão tử sẽ khiến ngươi hiểu ra, hậu quả cuồng vọng là như thế nào!

Đúng lúc này, trên không trung xuất hiện một Sư ảnh có cánh, sau đó một âm thanh nổ vang:

- Tộc trưởng Cửu Sư tộc có lệnh, dừng tay!

Thương Lang Bá Nghiệp vội vàng dừng tay.

Nhưng Tiểu Tinh không chỉ không dừng tay, ngược lại còn nhân cơ hội xông lên.

Người trên không trung nhìn thấy hành vi của Tiểu Tinh, liền giận giữ quát:

- Bạch Tiểu Tinh, ngươi thật sự muốn Thỏ Ngọc tộc diệt vong sao?

Thương Lang Bá Nghiệp cười tà ác mà nói:

- Bạch Tiểu Tinh, ngươi không nghe thấy lệnh của Cửu Sư tộc sao?

Tiểu Tinh đáp:

- Ta đã nói rồi, hôm nay không ai có thể cứu được ngươi! Cho dù là Cửu Sư tộc!

Vẻ mặt Thương Lang Bá Nghiệp không khỏi khựng lại, sau đó cuồng tiếu.

Mà ở trên không trung, tiểu Hắc vừa đem đan dược ném vào miệng, vừa bay đến Sư Tử có cánh kia, trong đầu Sư Tử kia chợt vang vọng âm thanh:

- Ngươi xem bà cô là vô hình sao?

Con thỏ đang “ăn đậu” trên không trung rất không đơn giản.

Đây chính là điều mà tất cả mọi người ở đây đều biết.

Thế nhưng tất cả bọn hắn đều ôm một tia may mắn, hy vọng sứ giả của Cửu Sư tộc có thể đem con thỏ quỷ dị kia chế trụ. Đặc biệt là Thương Lang Bá Nghiệp, hắn càng khát vọng Song Dực Sư sứ giả của Cửu Sư tộc có thể đem con thỏ kia xé nát.

Mà lúc này, trong đầu sứ giả Cửu Sư tộc lại vang lên âm thanh.

Tên sứ giả nghĩ mãi không ra âm thanh của “con thỏ” kia làm thế nào có thể xâm nhập vào trong đầu hắn, tiểu Hắc lúc này đã đến trước mặt hắn, thỏ chưởng chụp xuống, tên sứ giả Cửu Sư tộc vội quát:

- Sư Nộ Liệt!

Song thủ của tên sứ gải Cửu Sư tộc lập tức lóe lên hào quang, Sư trảo sắc bén thoáng hiện, ngay sau đó, mười đạo kình mang xuất hiện trên không, bắn thẳng đến những vị trí chí mạng trên đầu, ngực tiểu Hắc.

Những người bên dưới nhìn thấy kình mang xuất hiện, trên mặt liền hiện lên vẻ kinh hỉ, cho rằng lần này nhất định có thể đem con thỏ kia xé thành mảnh vụn.

Khuôn mặt Tiểu Hắc đầy vẻ khinh thường, thỏ chưởng chụp xuống, xuyên qua kình mang, vỗ lên đầu tên sứ giả Cửu Sư tộc, trực tiếp đem hắn đánh rơi xuống đất, tiếng xương cốt vang lên “răng rắc”, máu tươi bắn tung tóe, ngay cả đôi cánh cũng không vỗ nổi nữa. 

Chúng nhân thất sắc, Song Dực Sư Đồ Đằng trong Cửu Sư tộc cũng có thể xem như là một tộc tương đối dũng mãnh, nào ngờ lại không chịu nổi một chưởng của con thỏ kia.

Tiểu Hắc hấp dẫn ánh mắt mọi người, trong mắt người của Thần Long tộc ở trong số đó cũng hiện lên một tia nghi hoặc.

Nội tâm Thương Lang Bá Nghiệp tràn đầy hưng phấn, nhìn thấy tên sứ giả Cửu Sư tộc bị đánh rơi xuống đất, Thương Lang Bá Nghiệp trước hết liền nghĩ Thỏ Ngọc tộc xong rồi, Thỏ Ngọc tộc nhất định không chịu nổi lửa giận của Cửu Sư tộc.

Thế nhưng, hưng phấn còn chưa đến cao trào thì Thương Lang Bá Nghiệp đã bị sự thật kéo về với thực tại, trong tầm mắt hắn, dũng sĩ Thương Lang Bá Nghiệp đang bị Thỏ Ngọc tộc vây giết, Tiểu Tinh lúc này chỉ còn cách hắn không đến 10 mét, chỉ nghe nàng nói: 

- Bây giờ, còn ai có thể cứu ngươi?

- Muốn giết ta cũng không phải dễ đâu. Thương Lang bí kỹ, Thôn Nguyệt!

Song quyền của Thương Lang Bá Nghiệp đánh ra, trên không trung lập tức xuất hiện hai con Thương Lang dài ba trượng, Tiểu Tinh quát lạnh một tiếng:

- Thỏ Ngọc thức thứ tư, Cầm Lang!

Lập tức, song thủ Tiểu Tinh liền bắt lấy hai cái thực ảnh Thương Lang.

Hai con Thương Lang mặc dù bị Tiểu Tinh bắt lấy, nhưng ngực của Tiểu Tinh cũng xuất hiện một lỗ máu lớn, Thương Lang Bá Nghiệp cười dữ tợn, hóa thân thành Thương Lang, xông thẳng đến, móng vuốt sắc bén nhằm thẳng lục phủ ngũ tạng của Tiểu Tinh mà chộp lấy.

Đúng lúc này, tiểu Hắc cuồng khiếu một tiếng.

Ngay lập tức, Thương Lang Bá Nghiệp và cả dũng sĩ Thương Lang tộc đều khựng lại, chỉ trong giây lát trì trệ này, đại sát chiêu của Thỏ Ngọc tộc đã trút lên đầu đám dũng sĩ Thương Lang tộc, Tiểu Tinh cũng vận chuyển lực lượng, bóp nát thực ảnh Thương Lang trong tay, sau đó đem toàn bộ lực lượng của mình tập trung trên nắm quyền.

- Thỏ Ngọc đệ nhất thức, Bạo Kích!

Ngay lập tức, cánh tay xuyên qua ngực, đau đớn kịch liệt khiến Thương Lang Bá Nghiệp từ trong trì trệ phục hồi lại, thế nhưng vừa cúi đầu, hắn liền phát hiện trong lồng ngực mình còn có một cánh tay tràn đầy lực lượng.

Tiểu Tinh rút cánh tay ra, mang theo một vòi máu lớn, Thương Lang Bá Nghiệp hét thảm một tiếng, Tiểu Tinh lại liên tục thi triển Bạo Kích.

Đến lúc này, đại chiến đã phân thắng bại.

Thương Lang tộc quần lang vô thủ, thua không phải nghi ngờ, Thỏ Ngọc tộc một trận chiến chấn kinh thiên hạ.

Sau khi tên tộc nhân Thần Long tộc nghe thấy tiếng cuồng khiếu của tiểu Hắc, vẻ nghi hoặc trong mắt càng đậm, thế nhưng hắn vẫn không ra tay mà chỉ chăm chú nhìn.

Sau nửa canh giờ, chiến đấu cuối cùng chấm dứt.

Tiểu Tinh tập trung chín vạn tộc nhân còn lại, đứng thẳng giữa huyết tràng, ôm quyền lạnh giọng quát:

- Ta mặc kệ trước kia thế nào, nhưng kể từ bây giờ trở đi, nếu có kẻ nào mua bán tộc nhân Thỏ Ngọc tộc, đem tộc nhân Thỏ Ngọc tộc ta làm đồ chơi thì chắc chắn sẽ bị Thỏ Ngọc tộc ta điên cuồng trả thù, Thương Lang tộc chính là ví dụ. Kính xin các vị hãy đem tộc nhân của Thỏ Ngọc tộc trong tộc của mình thả ra, lấy ba tháng làm hạn định, sau ba tháng, nếu như còn tàng chứa tộc nhân của Thỏ Ngọc tộc ta, hậu quả tự gánh lấy.

Dứt lời, Tiểu Tinh liền để cho người khác thu thập chiến trường, còn ánh mắt tiểu Hắc thì lại quét qua đám tộc nhân của Thần Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, cũng nhàn nhã trở về, tên tộc nhân Thần Long tộc thoáng run rẩy, sau đó hướng về phía một người ở sau lưng phân phó, người kia sau khi liên tiếp gật đầu liền nhanh chóng rời đi.

----- o O o -----

 Chương 1003

Hai Nghi Vấn, Ngươi Không Phải Là Thỏ

- Bạch Tiểu Tinh, ngươi đã đem đến đại họa cho Thỏ Ngọc tộc ngươi, nếu bây giờ ngươi quy thuận Cửu Sư tộc thì nói không chừng vẫn còn một đường sinh cơ.

Không đợi tên sứ giả Cửu Sư tộc nói hết lời, Tiểu Tinh liền một cước giẫm nát đầu hắn, giẫm hắn nát thành thịt vụn.

Đại chiến mắc dù đã chấm dứt, thế nhưng không có bao nhiêu người rời đi, tất cả đều nhìn Thỏ Ngọc tộc, bọn chúng nghe hiểu được câu nói của Tiểu Tinh, phản ứng đầu tiên của bọn chúng là:

- Tên tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc này tự cho là đánh thắng Thương Lang tộc thì có bản lĩnh, có thực lực để chiến với toàn bộ đại lục sao? Thật nực cười, không tự lượng sức.

- Sự huy hoàng của Thỏ Ngọc tộc chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.

***

Trong lúc bọn hắn đang nghị luận thì Tiểu Tinh cũng mang theo chín vạn dũng sĩ quỳ bên ngoài gian phòng của Sở Nam, bây giờ trong lòng đám Thỏ Ngọc tộc nhân này, gian phòng này đã thay thế nơi Đồ Đằng tế tự, bởi vì bên trong gian phòng này có Thần Thỏ của Thỏ Ngọc tộc bọn hắn.

- Đại nhân, Tiểu Tinh may mắn không làm nhục mệnh.

- Dựa theo ghi chép trên này mà huấn luyện.

Sở Nam nói rất ngắn gọn, sau đó quăng ra chiến trận chi kỹ mà hắn sáng chế ra, hoàn toàn thích hợp với việc bài binh bố trận của Thỏ Ngọc tộc, Tiểu Tinh cầm lên, nhìn thoáng qua, lập tức vạn phần kích động, trong miệng không ngừng tạ ơn, Sở Nam chỉ phất tay để bọn hắn rời đi.

Đánh xong một trận, gió êm sóng lặng.

Thế nhưng không ai biết rằng, bên dưới gió êm sóng lặng này có sóng ngầm mãnh liệt, mà sóng ngầm mãnh liệt này lại đều nhằm vào Thỏ Ngọc tộc.

Bên ngoài Thỏ Ngọc tộc, không chỉ không có người nào rời đi, ngược lại mỗi ngày đều có người đến, trong đó còn có tộc nhân của Thần Long tộc, vẻ mặt mỗi người đều ngưng trọng, hỏi thăm đủ điều từ tên tộc nhân Thần Long tộc đã nhìn thấy tiểu Hắc.

Hai người Phượng Hoàng, Kỳ Lân cũng mang đến không ít người, cũng có đủ loại mục đích.

Cửu Sư tộc đã ban xuống Vương lệnh, tất cả những tộc phụ thuộc Cửu Sư tộc, nếu kẻ nào giao ra Thỏ Ngọc tộc nhân thì sẽ chịu sự trừng phạt của Cửu Sư tộc.

Đối diện Cửu Sư tộc và Thỏ Ngọc tộc, gần như tất cả mọi người đều nghiêng về phía Cửu Sư tộc.

Bọn hắn cho rằng Thỏ Ngọc tộc có cường đại hơn cũng không thể là đối thủ của Cửu Sư tộc, Thỏ Ngọc tộc làm việc càn rỡ như vậy, kết quả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net