8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lưu Chương và Trương Gia Nguyên nhìn thấy hai người chỉ mới ra ngoài một chuyến đã mặt xám mày tro thì vô cùng bất đắc dĩ, nhận lấy gà và trứng trong tay Lưu Vũ đem về phòng bếp.

Trương Gia Nguyên kéo Lưu Vũ về phòng tắm rửa sửa sang lại, đến khi Lâm Mặc trả xe điện về cho ông chủ xong, phòng khách chỉ còn lại một mình cậu.

"Còn yêu thương gì không a? Thế giới này còn yêu thương tôi không a?"

"Lưu Chương, em đến phòng anh tắm!"

Lưu Chương đang ở phòng bếp tự hỏi nên xử lý gà với trứng này thế nào.

"Không được, người em quá bẩn rồi!!!"

Không ai đáp lại anh, chờ anh vọt tới phòng thì người đã vào nhà tắm luôn rồi.

"Em đã cởi hết rồi anh còn muốn đi vào, còn nữa, qua phòng em lấy giúp em quần áo với, cảm ơn."

Lưu Chương: Cậu ta là bạn tốt của muội bảo nhà mình, phải nhịn.

Vì thế nghiến răng nghiến lợi ngoan ngoãn đi lấy quần áo.

Mà bầu không khí bên Lưu Vũ lại hoàn toàn trái ngược, thừa dịp lúc Lưu Vũ ra ngoài, Trương Gia Nguyên một mình nằm miên man suy nghĩ rất nhiều, cậu sợ một tương lai không xác định, sợ Lưu Vũ mở miệng nói chia tay thêm lần nữa.

Lưu Vũ vừa mới tắm xong đi ra đã bị ôm lấy.

Nhìn con cún bự đang vùi đầu vào cổ mình, Lưu Vũ mềm lòng. Kém hơn vài tuổi, đúng là trẻ con hơn nhiều, trong chuyện tình cảm hay trong cuộc sống, đều cần Lưu Vũ dẫn đường.

"Nguyên Nhi, anh biết em không muốn chia tay. Anh cũng không nỡ."

"Vậy anh vì sao còn muốn chia tay?" Cún bự lại muốn rơi vài dòng nước mắt ủy khuất.

"Vậy anh hỏi em, nếu anh bảo em đừng đi, em sẽ đồng ý không?" Lưu Vũ hơi đẩy Trương Gia Nguyên đang đè trên người mình ra, ngẩng đầu chăm chú nhìn cậu.

"Sẽ." Câu trả lời của thiếu niên vừa quyết đoán vừa kiên định.

"Em xem, đây chính là lý do mà anh phải chia tay, em nên đặt tương lai của mình lên vị trí đầu tiên, chứ không phải nơi nơi đều suy nghĩ đến anh." Trong nhận thức của Lưu Vũ, mỗi người trước tiên phải yêu bản thân mình nhất, sau đó mới có thể yêu người khác. Mà tình yêu Trương Gia Nguyên dành cho anh dường như có chút trầm trọng, anh không nghĩ bởi vì mình mà sẽ ảnh hưởng đến quyết định của Trương Gia Nguyên.

"Lưu Vũ, anh chưa từng nghĩ tới, tương lai của em là anh sao?" Cho tới bây giờ, Lưu Vũ vẫn luôn giữ được lý trí thanh tỉnh, tình cảm giữa bọn họ, thật sự cái gì cũng đều không bằng được sao? Anh thật sự chưa từng nghĩ tới tương lai của hai chúng ta sao?

"Lưu Vũ, tương lai của em toàn bộ đều là anh, từ ngày đầu tiên chúng ta ở bên nhau, em đã thẳng thắn nói với ba mẹ, người bên em cả đời này phải là anh. Sở thích của anh, thói quen của anh, không chỉ có nghe được từ Châu Kha Vũ. Còn có do em tự mình quan sát. Ngày hai người về bên nhau đó, sầu riêng là do em mua tới từ một nơi rất xa, bởi vì anh từng có một lần nói với Tiểu Cửu sầu riêng ở gần trường ăn không ngon. Ngày anh ngất xỉu đó em đã rất sợ hãi, về sau mỗi ngày đều đi theo anh sợ anh lại ngất đi, khi kiểm tra sức khỏe đã nhìn thấy những vết thương cũ do luyện vũ đạo gây ra, cho nên mỗi lần ôm anh sẽ cố gắng tránh đi, sẽ không để anh mang đồ nặng. Còn có chú chó của chúng ta, nó chính là con của chúng ta, em muốn được cùng anh tiếp tục nuôi dưỡng nó. Còn có rất nhiều rất nhiều, Lưu Vũ, người em yêu ơi, em muốn cùng anh trải nghiệm tương lai sắp đến, anh có cảm nhận được không?"

"Gia Nguyên, em..."

"Còn có a Vũ ca, ba mẹ có cho em thêm một ít tiền, cộng thêm số tiền làm được khi còn học đại học, em đã mua lại căn nhà mà chúng ta đang thuê, còn chưa có sang tên cho nên vẫn chưa nói cho anh biết, vốn muốn chờ tới sinh nhật anh sẽ tặng anh một bất ngờ lớn. Nếu anh đồng ý, chúng ta ra nước ngoài đăng ký kết hôn có được không?"

Trương Gia Nguyên sợ Lưu Vũ sẽ cự tuyệt hay sẽ nói những lời theo hướng lý tính, cho nên liền sốt ruột nói ra hết toàn bộ những gì cậu đang nghĩ.

"Em cho anh thời gian suy nghĩ một chút được không?" Lưu Vũ vẫn chưa cự tuyệt, thế nhưng cũng không có đồng ý.

Lượng tin tức của mấy ngày nay có chút nhiều, trong đầu anh hiện tại đã loạn một mớ lên rồi, anh biết Gia Nguyên thương anh, nhưng anh chưa bao giờ cầu mong xa xỉ, cũng chưa từng nghĩ tới, có một người, sẽ yêu anh sâu đậm đến như vậy.

Tiếp sau đó hết thảy dường như đều rất bình thường.

Trương Gia Nguyên và Lưu Vũ là một đôi tình lữ mẫu mực, Châu Kha Vũ cũng không quấn lấy nói chuyện với Lưu Vũ, giống như thật sự chỉ là Daniel – một người bạn do PaiPai đưa tới. Tiểu Cửu tựa hồ cũng được PaiPai dỗ ngoan rồi, hai người đều tích cực tham gia trò chơi. Mỹ nhân ngốc Bát Nhất tuy rằng không tham gia nhiều nhưng phụ trách đẹp là đủ rồi. Lâm Mặc Lưu Chương ngược lại bật chế độ oan gia ngõ hẹp mà cãi nhau.

Thật tốt a, Lưu Vũ nhìn mọi người cười đùa vui vẻ, bản thân cũng rất vui vẻ, thỉnh thoảng sẽ làm nũng với Lưu Chương và Lâm Mặc.

Đột nhiên có người ôm lấy anh từ phía sau, trong nháy mắt Lưu Vũ liền biết đó là Lưu Chương, cho nên liền dứt khoát dựa cả người vào lòng ngực anh trai mình. Vòng tay của anh trai chính là nơi tốt nhất để thả lỏng bản thân.

"Muội bảo có tâm sự sao?"

"Không có, anh vì sao lại nói như vậy a?" Dường như ở trước mặt anh trai mình, Lưu Vũ luôn nhịn không được mà làm nũng với anh.

"Đã lâu không thấy em hoạt bát như vậy, anh xém chút nữa là quên mất, đây mới là muội bảo đáng yêu của chúng ta nha." Lưu Chương đưa tay nhéo hai má mochi của Lưu Vũ. Ừ, mấy hôm nay đã chịu ăn cơm rồi, không tồi.

"Hai người ở đó chít chít mèo mèo mà không sợ có người ghen nha." Lâm Mặc trêu đùa nói.

"Sẽ không, ai lại đi ghen với anh trai cơ chứ." Trương Gia Nguyên lập tức tỏ thái độ. Tỏ vẻ cậu sẽ không như vậy.

"Trương Gia Nguyên cậu có ngốc không vậy?" Tất cả mọi người đều hết chỗ nói rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net