LXIX ( Chương 1701-1725 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1701: Nối gót hàng lâm

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Ngoài thành Lương Chử, ba mươi sáu cái thông đạo vượt giới khổng lồ kết hợp một thể, thông đạo to lớn đường kính trăm vạn dặm gấp gáp xoay tròn, vô số tia điện màu đen từ trong thông đạo phun ra, tận tình phá hủy, nhiễu loạn thiên đạo một phương hư không này vận hành.

Chí cường giả của một thế giới muốn thông qua thông đạo vượt giới buông xuống một thế giới khác, không đề cập tới hao phí năng lượng và tài nguyên khổng lồ, một cửa ải gian nan nhất là ở bị thế giới buông xuống chủ động phản kích. Dù là có Nguyên Thủy Ma Tôn giúp Ngu Hoặc xua tan thiên đạo ý chí phụ cận, bản tôn Ngu Hoặc vẫn theo bản năng phát động toàn lực, dốc sức mở rộng thông đạo truyền tống.

Đại đạo pháp tắc Bàn Cổ thế giới cùng khí tức thế giới đến từ Bàn Ngu thế giới kịch liệt va chạm, tia sét màu đen cùng từng mảng ánh sáng tốt lành bảy màu kịch liệt va chạm, chỗ hai bên va chạm hư không vỡ nát, vô số vết rách hư không chói mắt không ngừng xuất hiện.

Ngẫu nhiên một vết rách hư không nện thật mạnh trên mặt đất, mặt đất lập tức bị xé ra những cái chiến hào khổng lồ dài đến trăm vạn dặm.

Đột nhiên mấy chục vết rách hư không hầu như là đồng thời hướng tới Lương Chử thành quét qua, vô số quý tộc dị tộc trong thành gào thét khàn cả giọng, chân tay luống cuống bỏ chạy tán loạn. Vô số tòa thần tháp Ngu tộc trong thành Lương Chử đồng thời sáng lên thần quang loá mắt, một kết giới phòng ngự to lớn gào thét trào ra, đem toàn bộ Lương Chử bao phủ ở bên trong.

Trong tiếng 'Răng rắc', cấm chế phòng thành của Lương Chử thành ầm ầm vỡ nát, mấy chục vết rách hư không quét ngang toàn bộ thành trì, vô số cung điện lầu các hoa mỹ ùn ùn sụp xuống, Lương Chử thành vừa mới từ trong đám người Cơ Hạo tàn phá bừa bãi hồi phục một chút khí tượng đồ sộ một lần nữa biến thành chi chít vết thương.

"Thật sự là... Quá tệ!" Phân thân Ngu Hoặc mỉm cười hướng Lương Chử nhìn một cái, rất bất đắc dĩ dang hai tay lắc lắc đầu: "Các đồng bạn thân ái của ta, bọn họ quả nhiên đã phát hiện bản tôn ta hành động. Chín người, cả thảy chín người, trời ạ, cả thảy chín ông bạn già chuẩn bị mạnh mẽ tiến vào thế giới này."

Quay đầu nhìn Nguyên Thủy Ma Tôn, Ngu Hoặc rất nghiêm túc hỏi: "Ma tôn đại nhân tôn kính, ngài xác định, đám dân bản xứ thế giới này, có thể ngăn cản chín đồng bạn của ta liên thủ công kích sao? Ta cũng không muốn để thế giới dồi dào, sinh cơ bừng bừng này rơi vào tay bọn khốn kiếp đó!"

Nguyên Thủy Ma Tôn thâm trầm nhìn Ngu Hoặc một cái, trong mắt hắn hiện lên một mảng u quang màu máu, thản nhiên nói: "Chín? Nếu thực lực đều tương đương với ngươi mà nói, nếu bọn họ nguyện ý liều mạng, có lẽ có thể liều một cái lưỡng bại câu thương? Ta hy vọng bọn họ dẫn theo đủ nhân thủ tới, nếu không..."

Cười quái dị 'Hắc hắc' vài tiếng, Nguyên Thủy Ma Tôn hóa thành một đạo u quang màu đen lao vút lên trời, hắn hướng về phía Đại Tiểu Vu sơn bay đi: "Ngu Hoặc... Kế hoạch. Để các tộc nhân tham lam kia của ngươi, giúp chúng ta suy yếu những kẻ địch đáng sợ kia. Trong quá trình này, cho dù ngươi chịu chút ủy khuất, ngươi cũng cần nhẫn nại!"

Đồ Linh tôn chủ cười 'Ha ha' vài tiếng, hắn ôn hòa hướng Ngu Hoặc cười nói: "Như vậy, Ngu Hoặc đại nhân tôn kính, từ hôm nay trở đi, ta chính là một thành viên dân bản xứ bị ngài thu phục. Ta sẽ toàn lực phối hợp tất cả hành động của ngài!"

Nhún nhún vai, Đồ Linh tôn chủ mang theo một tia cười tà dị âm u nói: "Nguyên Thủy Ma Tôn không muốn khúm núm nịnh bợ, nhưng với ta mà nói, cái gì tôn nghiêm, cái gì mặt mũi đều là hư vô... Ta chỉ cần lợi ích thực tế! Cho dù ngươi muốn ta quỳ gối trước mặt bọn họ khẩn cầu bọn họ cũng được... Ta đã sốt ruột không chờ nổi nữa, muốn nuốt gọn linh hồn bọn họ!"

Ngu Hoặc hít một hơi thật sâu, hắn thản nhiên cười nói: "Nhớ, từ giờ trở đi, ta không phải Ngu Hoặc phân thân. Ta là Da Ma Thiên, ta là người thừa kế chính thống nhất Da Ma nhất tộc gia tộc chinh phục thế giới này. Dựa theo pháp điển chí cao của Bàn Ngu thế giới, ta có được quyền chi phối đương nhiên đối với thế giới này."

Đồ Linh tôn chủ cười, hắn nghiêm túc hướng Ngu Hoặc quỳ lạy, quỳ mọp xuống đất hướng hắn bái lạy hành lễ: "Da Ma Thiên bệ hạ tôn kính, Đồ Linh người hầu thành tín nhất của ngài hướng ngài bày tỏ sự kính trọng..."

Trong mắt hiện lên một mảng tà quang thâm thúy, Đồ Linh tôn chủ đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Ngu Hoặc cười lạnh nói: "Nếu ngươi không thể khiến ta nhấm nháp được linh hồn ngọt ngào, cường đại của tộc nhân ngươi, như vậy ta không ngại dùng linh hồn của ngươi để đủ số! Cho nên, Ngu Hoặc đạo hữu, hy vọng chúng ta phối hợp đủ hoàn mỹ không tỳ vết!"

Ngu Hoặc thâm trầm nhìn Đồ Linh tôn chủ một cái, hắn chậm rãi gật đầu nói: "Vì quần thể đại thế giới dồi dào dị thường này... Chúng ta phải liên thủ. Cho nên, chúng ta phối hợp phải hoàn mỹ không tỳ vết."

Đồ Linh tôn chủ cười. Hắn cười ha ha quỳ gối dưới chân Ngu Hoặc, nheo mắt nhìn về phía truyền tống thông đạo càng lúc càng lớn.

Một bàn chân khổng lồ gian nan xuyên thấu truyền tống thông đạo mạnh mẽ xâm nhập Bàn Cổ thế giới, sau là một cẳng chân, một cái đùi, ngay sau đó hơn phân nửa thân thể. Trong truyền tống thông đạo trào ra uy áp cường đại làm người ta hít thở không thông, bản tôn Ngu Hoặc điên cuồng rít gào, hắn rống lên một tiếng hóa thành sét cuồn cuộn, nháy mắt truyền khắp toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục, chấn động hơn phân nửa hồng hoang tinh không khẽ run rẩy.

Nơi cực tây, trong thanh tịnh thế giới Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân mở ra, hai vị thánh nhân đang ngồi xếp bằng ở dưới cây bồ đề dùng tâm thân giao lưu đột nhiên nhảy dựng lên, bọn họ kinh hãi kêu: "Thánh nhân? Thánh nhân đến từ Bàn Ngu thế giới? Bọn hắn thật sự không sợ chết, dám xâm nhập Bàn Cổ thế giới?"

Hai người liếc nhau, sau đó cùng cất tiếng cười to, bọn họ hóa thành hai luồng ánh sáng phóng lên cao, nhanh như tia chớp hướng Lương Chử thành bay tới.

Một vị thánh nhân xâm nhập Bàn Cổ thế giới, đã bị thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế... Đây quả thực chính là dê con non nớt đưa lên cửa, chỉ cần đem hắn làm thịt, vô luận là cướp đoạt cảm ngộ đại đạo của hắn, hoặc là cướp lấy tiên thiên chí bảo của hắn, đối với Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân mà nói, đây đều là tài phú đưa lên tận cửa!

Nhanh chóng vượt lên trước Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân, xử lý bọn ngu xuẩn cắm đầu xông vào đó.

Người ngoài không biết, Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân còn không biết chi tiết Bàn Cổ thế giới sao? Vẻn vẹn một thánh nhân tới từ bên ngoài, thế này căn bản là đưa đồ ăn tới tận cửa, mau mau xuống tay, vượt ở trước người khác chiếm đi chỗ tốt lớn nhất chứ!

Hao phí hồi lâu, hồi lâu, trong thông đạo vượt giới truyền đến một tiếng linh hồn gào rống thật lớn, bản tôn Ngu Hoặc thở hổn hển được một tầng vầng sáng linh hồn dày nặng bao lấy, gian nan từ trong thông đạo vượt giới chui vào.

Hắn nhìn thoáng qua phân thân đứng ở trên xe kéo, cười lên 'khà khà': "Da Ma Thiên, ngươi làm rất tốt. Ngươi đã chuẩn bị mang theo Da Ma gia tộc đầu nhập vào ta, như vậy từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thân truyền đệ tử nhỏ nhất của ta, tất cả Da Ma gia tộc ngươi, đều sẽ được ta che chở!"

Phân thân Ngu Hoặc làm bộ làm tịch hướng bản tôn nhà mình lễ bái: "Ngu Hoặc thánh tổ chí cao vô thượng, ta..."

Một câu còn chưa nói xong, chỉ nghe thấy liên tục chín tiếng nổ vang thật lớn truyền đến, trong thông đạo vượt giới trên bầu trời đột nhiên thò ra chín bàn tay khổng lồ màu đen, bọn họ tóm lấy mép thông đạo vượt giới dùng sức xé, chỉ nghe tiếng vang 'Rắc rắc' không ngừng, chín cánh tay đen sì gian nan thò vào Bàn Cổ thế giới.

Sau đó, liên tục chín tiếng rống mừng rỡ như điên chấn động tới mức trời sụp đất nứt.

-----o0o-----

Chương 1702: Liên thủ cưỡng bức


Chương 1702: Liên thủ cưỡng bức

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Khi Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân cách Lương Chử thành còn hơn ức dặm, sắc mặt sư huynh đệ hai người chợt biến đổi, không nói hai lời xoay người bỏ đi.

Chỉ bản tôn Ngu Hoặc buông xuống, Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân có thể dạy dạy hắn cẩn thận, để hắn hiểu chân lý bảo mệnh tuyệt đối đừng lẻ loi một mình đi 'nơi xa lạ'. Nhưng trừ Ngu Hoặc, thế mà còn có chín hơi thở cấp thánh nhân đồng thời xuất hiện, Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân bị dọa tới mức đạo tâm co lại thành một cục, bất chấp mặt mũi hốt hoảng chạy trốn.

"Bàn Ngu thế giới, sao có thể như thế..." Hoa đạo nhân lông mày giật giật, trong mắt lóe lên u quang bảy màu, hắn thiếu chút nữa lại không khống chế được Vực Ngoại Thiên Ma trong cơ thể, thiếu chút nữa đã tẩu hỏa nhập ma.

"Bàn Ngu thế giới, phải như thế..." Một gương mặt sầu khổ của Mộc đạo nhân trở nên càng thêm đau khổ, khóe mắt hắn sụp xuống, khóe miệng hầu như buông đến trên cằm, vẻ mặt cay đắng hắn lẩm bẩm trầm thấp: "Dựa theo những năm gần đây các đồ nhi của chúng ta khai ra, thế giới Bàn Ngu thế giới chinh phục đã lấy hàng trăm vạn để tính, tài nguyên khổng lồ như thế, cung cấp nuôi dưỡng trăm thánh nhân cũng đủ."

Hoa đạo nhân không hé răng nữa. So sánh với Bàn Ngu thế giới, Bàn Cổ thế giới coi như đại thế giới 'thanh xuân non nớt', Bàn Cổ thế giới càng chưa có thói quen hướng ra phía ngoài điên cuồng mở rộng, cướp đoạt. Bàn Ngu thế giới có thể cướp đoạt tài nguyên mấy trăm vạn thế giới cung cấp nuôi dưỡng bản thân, đại năng cấp bậc thánh nhân trong bọn họ số lượng nhiều một chút cũng là chuyện đương nhiên.

Chỉ là loại cảm giác này thực sự không đủ tốt. Hoa đạo nhân sắc mặt âm u, không dám giao thủ, chỉ cảm ứng được hơi thở của đối phương đã bị dọa đến mức bỏ trốn mất dạng, làm một trong mấy đại năng tồn tại đứng đầu Bàn Cổ thế giới, Hoa đạo nhân cảm thấy da mặt nóng rát rất khó chịu.

Ngoài thành Lương Chử, Ngu Hoặc phân thân 'sợ tới mức' kêu một tiếng quái dị, chật vật vạn phần quỳ rạp xuống đất.

Đồ Linh tôn chủ thì bày ra một tư thế trung thành bảo vệ chủ nhảy dựng lên, hắn cầm hoàng kim quyền trượng cực lớn chắn trước mặt Ngu Hoặc phân thân, hướng tới thông đạo vượt giới càng lúc càng lớn trên trời lớn tiếng quát: "Da Ma Thiên bệ hạ chớ hoảng, có nô tỳ ở đây, không ai có thể thương tổn ngươi mảy may!"

Trong mồm hò hét khẩu hiệu chính nghĩa lẫm liệt, Đồ Linh tôn chủ ánh mắt sáng ngời nhìn chín cái bàn tay to dần dần xâm nhập Bàn Cổ thế giới.

Mỗi một cái bàn tay to khí tức đều khác biệt, hiển nhiên chia ra thuộc về chín vị đại năng chí cao, chín vị đại năng cấp thánh nhân. Đồ Linh tôn chủ kích động tới mức thân thể cũng đang kịch liệt run rẩy, nếu có thể cắn nuốt chín vị này... Không, cho dù chỉ là linh hồn một nửa số người trong đó, hắn có thể trở nên mạnh bao nhiêu?

Nếu có thể cắn nuốt linh hồn một nửa số người trong đó, trong mắt Đồ Linh tôn chủ chợt lóe một mảng ma quang hung tàn, gian trá—— tới lúc đó, cái gọi là minh ước với Nguyên Thủy Ma Tôn, với Ngu Hoặc tất cả đều là thứ không bằng rắm chó, hắn sẽ lập tức trở mặt cắn nuốt Nguyên Thủy Ma Tôn và Ngu Hoặc, đem Bàn Cổ thế giới biến thành một cái chuồng gia súc thật lớn, nuôi dưỡng nhân tộc coi là đồ ăn!

Linh hồn tuyệt vời, lực lượng cường đại, hai tay Đồ Linh tôn giả nắm chặt quyền trượng hoàng kim, mười ngón bóp ra dấu tay thật sâu trên quyền trượng.

"Ngu Hoặc, bằng hữu của ta, ngươi thế mà lại hướng chúng ta che giấu tin tức về thế giới này, điều này thật sự làm chúng ta quá đau lòng."

"Đúng vậy, thế giới sinh cơ bừng bừng như thế, thế giới này mở mới bao lâu? Chưa bao lâu nhỉ? Thế giới phi thường trẻ tuổi! Đặc biệt là rộng lớn như thế, khổng lồ như thế, thế giới bổn nguyên của nó... Ồ, thế mà lại là thế giới nguyên thai so với Bàn Ngu thế giới càng cường đại hơn diễn hóa mà thành!"

"Chết tiệt, thế giới tuyệt vời như vậy, ai cũng đừng nghĩ độc chiếm! Ta phải chiếm một phần! Ai nếu không phục, thì phân một cái cao thấp với Ngu Tê ( kích) ta!"

Chín thanh âm to lớn mà lại cường đại đang điên cuồng rống giận rít gào.

Bọn họ chỉ có một cái tay chính thức xâm nhập Bàn Cổ thế giới, nhưng bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được Bàn Cổ thế giới chất chứa linh lực vô biên, chất chứa sinh cơ vô tận. Càng làm bọn họ kinh ngạc than thở là, bọn họ từ Bàn Cổ thế giới cảm nhận được tạo hóa chi cơ mênh mông như biển!

Tạo hóa lực, lực lượng trân quý nhất, lực lượng thần kỳ nhất trong Hồng Mông hỗn độn, tất cả tồn tại hữu hình vô hình có thể bị người ta cảm giác, đều bởi vì tạo hóa lực mà sinh, đây là bổn nguyên của vô số thế giới, đây là căn nguyên của vô số sinh linh. Tạo hóa lực một thế giới có được càng nồng hậu, thì chứng minh thế giới này có được tương lai càng thêm sáng sủa, có thể có được tương lai càng thêm rộng lớn phức tạp.

Tạo hóa lực của Bàn Cổ thế giới, ít nhất gấp Bàn Ngu thế giới vạn lần trở lên!

Chí cao đại đạo của Bàn Ngu thế giới là hủy diệt, là giết chóc, là các loại âm mưu quỷ kế, các loại năng lượng mặt trái diễn sinh mà thành đạo. Các đạo tiêu cực đến cực điểm này ở ngày thường cho dù là đối với tồn tại cấp thánh nhân như Ngu Tê, cũng là một loại gánh nặng cực lớn.

Tạo hóa lực có thể khiến thánh nhân đỏ mắt, chỉ cần cắn nuốt đủ tạo hóa chi cơ, tu vi đạo hạnh của bọn họ, tu vi thánh thể của bọn họ, tất cả của bọn họ đều sẽ xảy ra biến hóa long trời lở đất, có được vô số khả năng biến hóa.

Cảm nhận được tạo hóa lực gần như vô cùng vô tận của Bàn Cổ thế giới, Ngu Tê cầm đầu chín đại Bàn Ngu thánh nhân thật sự điên cuồng rồi.

Bọn họ không tiếc trả giá thúc dục pháp lực, điên cuồng xé rách thông đạo vượt giới, không tiếc phí tổn mở rộng thông đạo vượt giới, hao phí hồi lâu, bọn họ rốt cuộc mạnh mẽ đem thân thể của mình chen vào Bàn Cổ thế giới, khiến bản tôn của mình triệt để buông xuống.

Chín đại thánh nhân đồng thời buông xuống, thiên đạo ý thức của Bàn Cổ thế giới nhất thời điên cuồng.

Vô số tia sét giống như mưa sao băng đầy trời gào thét rơi xuống, mang theo khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa hướng chín đại thánh nhân nghiền ép xuống.

Chín đại thánh nhân mặt âm trầm liên thủ ngăn địch, bọn họ tế ra tiên thiên chí bảo áp đáy hòm của mình, lực lượng chín người nối liền làm một thể, đau khổ ngăn cản thiên đạo ý thức của Bàn Cổ thế giới cắn trả.

Lôi kiếp giằng co một ngày một đêm, khí tức chín đại thánh nhân càng lúc càng mỏng manh, thời điểm cuối cùng mây tan mưa tạnh, chín đại thánh nhân mang theo nụ cười quỷ dị đáp ở bên người Ngu Hoặc, đem hắn bao vây lại. Khí tức của bọn họ trở nên nhỏ yếu đi nhiều, thực lực bọn họ hiện nay giữ lại nhiều nhất là không đến một phần mười thực lực đỉnh phong của mình, đây là thiên đạo ý thức Bàn Cổ thế giới áp chế đối với bọn họ.

Chín đại thánh nhân cũng chưa để tâm khôi phục thực lực, bọn họ vây quanh Ngu Hoặc, đồng thời cười lên quái dị 'ha ha'.

"Ngu Hoặc, ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời!"

"Ngu Hoặc, ngươi biết Bàn Ngu thế giới lâm vào nguy cơ sinh tử hay không, ngươi thế mà lại muốn độc chiếm một cái đại thế giới tuyệt vời như vậy!"

"Ngu Hoặc, thế giới này ngươi là độc chiếm không trôi đâu, chúng ta tuyệt đối không cho phép ngươi độc chiếm lợi ích của thế giới này."

"Ngu Hoặc... Trời ạ!"

Ngu Phần đột nhiên rống lớn lên, một cái bánh xe lửa trong ngoài chín tầng ở đỉnh đầu hắn phóng lên cao, trong bánh xe lửa cả mảng lớn ánh lửa phun trào ra, trong ánh lửa hừng hực một bộ quang ảnh Hồng Mông hỗn độn thật lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Lấy Bàn Cổ thế giới làm trung tâm, bốn phương tám hướng, cao thấp trái phải, thế giới lớn nhỏ nhiều như sao trời lẳng lặng lơ lửng ở trong hỗn độn, các thế giới này đều rạng rỡ tỏa sáng, tràn ngập hơi thở sinh mệnh, tràn ngập sức sống sinh mệnh!

Nhìn thoáng qua, tổng lượng thế giới quần thể đại thế giới quanh Bàn Cổ thế giới có được đâu chỉ trăm vạn?

"Ngu Hoặc, ngươi nếu không cùng hưởng lợi ích nơi này với chúng ta, chúng ta hôm nay sẽ khiến ngươi triệt để ngã xuống!"

Trong mắt chín đại thánh nhân lóng lánh hào quang hung tàn, hung tợn hướng Ngu Hoặc ép sát một bước lớn.

-----o0o-----

Chương 1703: Oa Linh nhân tình


Chương 1703: Oa Linh nhân tình

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Thái Dương Giới, một bộ Tạo Hóa Linh Quyết biến ảo khó dò, thần diệu vô cùng trong tay Oa Linh rốt cuộc thi triển hoàn thành.

Cửu đỉnh nóng hôi hổi, toàn thân phóng ra sóng nhiệt cuồn cuộn, mặt ngoài đại đỉnh đồi núi sông suối, thần thú thần cầm, thiên thần thủy quỷ, hoa điểu trùng ngư các loại hình vẽ hoa văn lóe lên bất định, trong uy nghiêm hào phóng càng mang theo thần bí thần thánh gấp trăm lần.

Áp lực cuồn cuộn khiến người ta không thở nổi, ngay cả Oa Linh đối mặt uy áp khủng bố cửu đỉnh tự nhiên tản mát ra, cũng không khỏi tùy tay bắt một cái pháp ấn phát ra một đạo cấm chế, lúc này mới chặn được lực lượng khổng lồ của cửu đỉnh.

Tự Văn Mệnh khoanh chân ngồi ở trong cửu đỉnh, khí tức chín cái đỉnh lớn hòa hợp một thể hoàn mỹ với hắn, bản mạng vu tinh lực của hắn sau khi trải qua cửu đỉnh tăng phúc phóng ra, hóa thành một ngọn núi lớn vạn trượng nguy nga dị thường lơ lửng ở đỉnh đầu hắn. Toàn thân ngọn núi lớn bốc lên thổ khí, từng luồng khí màu vàng đất như con rồng khổng lồ gào thét ra ra vào vào trên ngọn núi lớn, dẫn tới hư không xung quanh chấn động không thôi.

'Thùng thùng thùng' liên tục chín tiếng vang lớn truyền đến, hư không Thái Dương Giới bị cửu đỉnh đánh ra chín lỗ thủng thật lớn, chín luồng thổ khí nồng đậm đến từ Bàn Cổ mỗ đại lục giống như trời long đất lở quay cuồng mà đến, không ngừng rót vào thân thể Tự Văn Mệnh.

Thân thể Tự Văn Mệnh khẽ run lên, chín luồng thổ khí không ngừng dung nhập thân thể hắn, thúc đẩy thân thể hắn cấp tốc cường đại, cường hóa.

Cơ Hạo từng đem bản vẽ toàn bộ kinh lạc, khí huyệt kinh lạc cơ thể người giao cho Tự Văn Mệnh, giờ phút này được luồng thổ khí cuồn cuộn đó tăng viện, Tự Văn Mệnh tự nhiên mà vậy bắt đầu trùng kích mạch lạc, khí huyệt quanh thân, trong cơ thể hắn từng cái mạch lạc nhỏ bé nhất được mở ra, từng cái khí huyệt nhỏ bé nhất được mở ra.

Nhiều điểm tinh quang màu vàng đất lóe lên bất định ở trong cơ thể Tự Văn Mệnh, kinh lạc, khí huyệt toàn thân hắn hoàn toàn mở ra, thân thể hắn được vô cùng vô tận thổ khí tẩm bổ, dần dần trở nên long lanh trong suốt như đá quý màu vàng rạng rỡ tỏa sáng.

Tự Văn Mệnh càng vận động bí pháp rèn luyện thần hồn Cơ Hạo truyền thụ, thần hồn lực của hắn được lực hậu thổ rèn luyện, tẩm bổ, lực lượng linh hồn đang cấp tốc tăng lên, trong chớp mắt đã trở nên cường đại hơn Đại Vu nhân tộc bình thường vạn lần có thừa.

Đổi thành Vu Đế nhân tộc khác, giờ phút này sớm có thể thuận nước dong thuyền dẫn dắt bản mạng vu tinh, đem bản mạng vu tinh phong ấn ở trong cơ thể, xuôi chèo mát mái tấn thăng Vu Thần. Nhưng Tự Văn Mệnh chưa tác động bản mạng vu tinh, mà là tiếp tục đầm trụ cột, cường hóa thân thể từng tầng một, cường hóa nguyên thần từng tầng một.

Cảnh giới của hắn vẫn bảo trì ở Vu Đế đỉnh phong không chút dao động, nhưng thực lực của hắn lại ở dưới vô cùng vô tận thổ khí tẩm bổ nhanh chóng tăng lên, dần dần tới gần cảnh giới Vu Thần.

Người ngoài tuyệt đối không có khả năng làm được như vậy, chỉ có Tự Văn Mệnh mượn dùng lực lượng cửu đỉnh phong tỏa quanh thân, trấn áp lực lượng hùng hồn muốn trào ra trong cơ thể, lúc này mới có thể ở cùng lúc duy trì cảnh giới không thay đổi, gần như vĩnh viễn tăng lên lực lượng của mình.

Cảnh giới Vu Đế, thực lực Vu Thần, phối hợp cửu đỉnh uy năng vô biên, trừ Cơ Hạo cũng nắm giữ trọng bảo không đề cập tới, nay Tự Văn Mệnh có thể xưng là cao thủ số một nhân tộc, trừ phi các Nhân Hoàng đời trước thăng cấp cảnh giới Vu Thần nhiều năm ra tay, trừ phi bản tôn bọn họ quay về Bàn Cổ thế giới, nếu không trong nhân tộc Bàn Cổ... Thậm chí là trong Bàn Cổ tam tộc, cũng khó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net