✨️🪼Chre 2🪼✨️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một khởi đầu mới cho nhân loại,cái biến đổi của khí hậu càng thể hiện rõ rệt,cả thế giới đang nhìn nhận chung và đặt ra nhiều vấn đề để thay nhau giải quyết.

Sự chậm chạp về nhận thức của con người về môi trường cũng là một phần dẫn đến các thảm họa sau này.

Đáng ra các loài virus cổ đã ngủ đông mãi dưới lòng đất,vì môi trường bị biến đổi vô tình tạo điều kiện cho chúng sống dậy và phát triển mạnh mẽ.

Con người sẽ trường tồn bao lâu?

-......Ay da lại tin về thấy những con thú kỳ lạ nữa rồi...-Feraon

-....Chủ đề nóng hổi sao không rời mắt được....vẫn là ẩn số ấy chứ...-Kateera

-....Mấy cái này toàn bịa đặt để câu sự chú ý của người dân...nó mà có thật chắc chết nhân loại hết rồi-Feraon

Đồng hồ lại chạy nhanh điển sang ban trưa,lại một ca trực nhàn nhạ....Nhưng có chút đặc biệt,hắn bắt gặp một con cánh cụt đang nằm gục trên khối băng....
-...Bé con...cưng sao vậy...-Feraon vội đến khu vực kiểm tra
-.....Ồh ra là đang bị thương...-Feraon

Vội xin lỗi các khách tham quan vì sự cố và đem cánh cụt vào bên trong.Xử lý xong đem nó trở về môi trường của phòng.
-....Anh Val...mấy con cá này đang nhìn em nè..-Uomeri gõ cọc cọ vô kính

-......-Value-...."Vì Meri không sợ cá không sợ cá"....

-......Anh chảy mồ hôi quá vậy...-Uomeri ngước nhìn

-...Không anh hơi nực một chút...-Value-...ngắm đủ rồi bé con..ra ngoài thôi...

Val ôm Uo lên rồi đi ra,mặt cho thằng bé nói mới vào chỉ được 5p đã ra rồi.
-.....Ahh đừng thả rớt Uo...-Uomeri bị ôm xách cao lên

-...Thế bé con ôm chặt anh vào...-Value cười nhẹ

-......Té đau đít lắm...-Uo choàng tay qua cổ Val rồi ôm chặt

-....Ơi trời ơi,cháu tôi....-Feraon-....đôi này đáng yêu quá....

Lại quần đến tối,khách còn lại một vài người,hắn nhanh chóng vào phòng phát thanh thông báo sắp tới giờ đóng cửa thủy cung.

Sau,hắn đi vòng kiểm tra phát hiện có một người đứng chôn chân giữa bể cá lớn,tiến đến người chưa nói thì đôi phương cất tiếng
"...Nhẫn hợp đấy..."

-...Gì vậy...-Feraon nhìn xuống tay

".....Sẽ đến..."

-...Có tin tao báo cảnh sát không!?...-Feraon lùi lại

"...Nào...ngủ đi.....nhẹ thôi..."

Vừa dứt câu,đôi mắt nặng trĩu,cả người ngã xuống,thật sự ngủ thật.Khó tả.

Lấp lánh,cái gì đang tỏa sáng,là viên ngọc xanh của nhẫn đang tỏa sáng dưới rạn san hô,một khung cảnh lãng mạn.Một bóng người,cao lớn,đang cười mỉm khi chiếc nhẫn biến mất,rồi rạn san hô mất đi màu sắc và chết dần chết dần.Một màu u tối dưới biển.

Lại người đó,ân cần nâng tay đối phương,đeo nhẫn,đặt nụ hôn lên mu bàn tay,vuốt ve gương mặt đối phương,thì thầm và biến mất.

Đột nhiên nghe rõ tên người đấy.....

"Ethelbert"

-.....khư....chuyện gì....-Feraon tỉnh giấc-.....oh...chắc té ngã nên bất tỉnh....
-...Tch...đeo mày vô tao toàn gặp ác mộng..biến chỗ khác...-Feraon tháo nhẫn ném vào bể cá

Thân ảnh hắn rời đi,cái nhẫn lại tỏa sáng,nó hút hết tất cả sự sống của san hô,các loài cá nhận thức nguy hiểm nên bơi loạn rồi chúng khó thoát mà chết nổi......

Về đến nhà,hắn cứng người khi thấy Kateera đang cười giỡn với một người.

-....Fer,....bạn tao!?...-Kateera đỡ Ciro ngồi dậy

-....Tao tưởng mày đang chơi với ma...-Feraon đi đi vào bếp

-..?....-Ciro

-...Kệ đi....thằng đó sống nhạt lắm...-Kateera-...uhm!...

-...Tôi thắng rồi...-Ciro xoa nhéo eo Kateera

-...thật ồn ào...-Feraon đóng cửa bếp

Làm tạm một bánh mì bơ,rồi làm một ly soda uống,cũng như bao người hắn chụp lại ròi đăng lên locket:)
-........Một ngày khá phiền phức....-Feraon cầm ly lên uống

Bất chợt,cổ họng nghẹt,ho sặc sụa,khi nhìn xuống bồn rửa,mặt tái nhợt.....cái nhân vậy mà rơi ra từ họng hắn và tỏa sáng hơn bao giờ.
Một tiếng chuông cửa vang lên,hắn nhanh chân đi ra.Muốn lơ đi chuyện hồi này.
-...Ơ phóng ra nhanh thế...-Kateera ngóc lên

-....Chào?..mày tìm ai?...-Feraon

-....Ơ dell phải nhà Tkanij àh?...-Nazu nhướng mày nhìn

-...Nhà nó cách hai căn bên kia...-Feraon đi ra rồ chỉ tay
-....Bồ nó hả?...-Feraon

-....Không....-Nazu

-....Tao thấy thk Tkanij không ra khỏi nhà hơn 2 tuần rồi...nên mày có gặp thì gửi lời hỏi thăm dùm với...-Feraon nhìn Nazu đi

Đóng cửa,nhìn đôi kia còn giỡn hớt nên quyết định mặc áo khoác rồi ra ngoài.Sợ lại phiền cuộc vui,lại thêm một ngày trời đứng gió bận áo khoác như không.
-....Ma quỷ tới ám...mai mời thầy về...dù tao đell tin chuyện ma quỷ lắm...-Feraon

Trùng hợp đoạn đường hắn đi gần hướng đến bờ biển,tiếng sóng biển vỗ vào đá thu hút hắn,đi đến gần dưới là một nhịp điệu của vật trên là tĩnh lặng của trăng.
Nhắm mắt tận hưởng,phải biết dùng ngay cơ hội đang đến để nó đi rồi thì mới thấy tiếc một cách vô nghĩa.
-.........Chỗ này có gió...êm dịu...-Feraon

".....em thích nó không?"

-....Có...-Feraon

".....ngắm cùng chứ...."

-........-Feraon
-...Gì?...-Feraon quay đầu

Không ai,chỉ có mỗi hắn,toát mồ hôi,vội chạy đi,hôm nay quá đủ rồi đi về nhảy lên giường và ngủ cho đến sáng

Cũng là đêm....nhưng vết nứt càng lan rộng,một chốc một mảnh lớn đã rớt xuống.....nó đang dân....sắp rồi.Nước biển dân có ai thấy?

Chi tiết:Quá Khứ,Cái Chết=>Có trong chap sau!?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net