Chấp tử chi thủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         


"Tại sao giữa những ngón tay có khoảng trống? Chính là để được lấp đầy bởi bàn tay của kẻ khác".

Phác Hiếu Mẫn rất thích bàn tay của Phác Trí Nghiên...

Không được nghĩ bậy! Chính là vì khoảnh khắc nắm lấy bàn tay đó Phác Hiếu Mẫn cảm thấy bình yên, tất thảy sóng gió đều quăng qua một bên.

Giây phút cả hai mười ngón tương khấu, thiên ngôn vạn ngữ cũng không thể thể hiện được hết đoạn tình cảm này.

Ngày trước Phác Hiếu Mẫn cùng đứa nhỏ Phác Trí Nghiên đùa giỡn, có vô số lần vô tình nắm tay nhau.

Phác Hiếu Mẫn lúc đó tim bỗng dưng kì quái đập loạn, còn cho là bản thân điên rồi.

Vậy mà, vẫn không tự chủ được tìm kiếm cơ hội "vô tình" nắm tay nhau nhiều hơn một chút.

Ngày đầu tiên cùng nhau chính thức hẹn hò dạo phố, Phác Trí Nghiên lén lút ở chỗ vắng người nắm lấy tay Phác Hiếu Mẫn.

Phác Hiếu Mẫn bất ngờ quay sang, kết quả chỉ nhận được một biểu tình làm như không có chuyện gì xảy ra.

Phác Trí Nghiên ngày trước nói có bao nhiêu ngạo kiều chính là có bấy nhiêu ngạo kiều.

Hiện tại? Nói có bao nhiêu thê nô chính là có bao nhiêu thê nô.

Phác Trí Nghiên tự nhiên coi đây là một loại nhược điểm của Phác Hiếu Mẫn.

Mỗi khi muốn khi dễ Phác Hiếu Mẫn, Phác Trí Nghiên tại chỗ đông người âm thầm nắm lấy bàn tay Phác Hiếu Mẫn.

Sau đó, sẽ như lần đầu tiên bày ra cái biểu tình làm như không có chuyện gì xảy ra.

Phác Hiếu Mẫn quả nhiên sẽ chỉ vì một hành động như vậy mà đỏ mặt.

Phác Trí Nghiên quả nhiên sẽ chỉ vì một cái đỏ mặt của Phác Hiếu Mẫn mà vui vẻ cả ngày.

Phác Trí Nghiên cho dù trời lạnh đến đâu cũng sẽ nhất định không mang găng tay.

Phác Trí Nghiên biết Phác Hiếu Mẫn sẽ đau lòng, sẽ không tự chủ được mà chủ động nắm tay Phác Trí Nghiên không màng đến thế nhân ánh mắt.

Phác Trí Nghiên tiếp theo còn có thể học theo tình tiết ngôn tình tiểu thuyết cẩu huyết máu chó đem tay Phác Hiếu Mẫn nhét vào túi áo khoác.

Tiếp theo, có thể nhìn thấy trong mắt Phác Hiếu Mẫn thật nhiều hạnh phúc.

Mức độ luyến tay của Phác Trí Nghiên của Phác Hiếu Mẫn quả thực là trầm trọng hết thuốc chữa,

Đến mức nhất định cho dù mệt mỏi cũng sẽ vì Phác Trí Nghiên đi vào bếp, tuyệt đối không để Phác Trí Nghiên phải động thủ, vạn nhất bị thương.

(Tác giả: cái này là nói dối, kì thực bạn Mẫn không muốn cả hai nhẹ thì bữa đó nhịn đói, nặng thì nắm tay nhau đi gặp bác sĩ nga.)

Này tất thảy nguyên nhân còn không phải vì Phác Trí Nghiên trong lúc cả hai mệt mỏi tuyệt vọng nhất đã hướng Phác Hiếu Mẫn nói một câu

"Em đời này cho dù có phải đánh đổi tính mạng cũng sẽ không buông tay chị, cũng sẽ không cho phép chị buông tay em."

Phác Trí Nghiên còn cảm thấy chưa đủ, siết chặt lấy tay Phác Hiếu Mẫn, ánh mắt thâm tình, thản nhiên phun ra bốn câu.

Chấp tử chi thủ, dữ tử cộng trứ.

Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên.

Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.

Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu?

(Nắm tay người, bên nhau trọn kiếp

Nắm tay người, cùng người say giấc.

Nắm tay người cho đến bạc đầu.

Nắm tay người, đời này không còn mong gì hơn.)

Phác Trí Nghiên không biết học bốn câu này từ đâu, nhưng giây phút đó chính là những lời toàn tâm toàn ý.

Phác Trí Nghiên cũng không biết rằng Phác Hiếu Mẫn vì bốn câu này mà khắc cốt ghi tâm.

Bốn câu này mỗi ngày, mỗi ngày trước khi chìm vào mộng đẹp Phác Hiếu Mẫn nguyện ý cho dù có xảy ra chuyện gì đều bên tai Phác Trí Nghiên lặp lại.

Bàn tay ở trong chăn tìm kiếm... bàn tay người kia, mười ngón tương khấu.

"Nghiên nhi ngốc, chị làm sao có thể buông tay em? Đời này Phác Hiếu Mẫn có được Phác Trí Nghiên chính là một loại phúc khí, thật sự không cầu gì hơn, chỉ cầu có thể cùng nhau vĩnh viễn chấp tử chi thủ."


---------------------------------

Tác giả: Chúc mừng năm mới chư vị gần xa!!!

Năm mới liền viết một cái ấm áp ngọt ngào đoản văn, hy vọng mọi sự trong năm đều tốt đẹp.

Ngay tại chỗ này bạn tác giả cũng xin hứa năm nay sẽ chăm chỉ hơn năm ngoái, sẽ không ngâm truyện một lần liền mấy tháng nữa.

Băng lãnh chính là tác phẩm đầu tay, viết có rất nhiều sai sót, thật sự chỉ hận không thể vứt nó đi để viết cái mới. Chính là... không nỡ, cho nên ngày đêm đấu tranh và quyết định cố gắng hoàn thành cho xong. Thiên a, xin hãy giúp con viết xong càng sớm càng tốt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC