Q1 - Chương 4: Lần đầu tiên, bước đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang ngồi bên ngoài siêu thị sinh viên uống nước ngọt chờ Hà Lương, Hà Ngộ chợt lấy một đám người từ trên đường rợp bóng cây  râm mát đi về phía cậu. Sau lưng là siêu thị sinh viên, Hà Ngộ không suy nghĩ nhiều, nhưng không ngờ đám người này dừng lại trước mặt cậu, toàn bộ ánh mắt đều nhìn lại đây.

- "Có chuyện gì vậy?" Hà Ngộ nghi hoặc đứng lên, đảo mắt nhìn quanh. Cô gái đang mỉm cười trước mặt cậu thấy hơi quen, nhưng chưa kịp nghĩ lại thì bạn nam bên cạnh đã lên tiếng:

- "Chào bạn, bạn có thể giúp chúng tôi một việc được không?" Người là Trương Thừa Hạo chọn, hắn liền đứng ra giao thiệp.

- "Có chuyện gì vậy?" Hà Ngộ cảm thấy kỳ lạ. Cậu chỉ là một sinh viên năm nhất mới nhập học, còn chưa gặp bạn cùng lớp lẫn bạn cùng phòng, không nghĩ ra mình có thể giúp được gì.

- "Vương Giả Vinh Diệu, bạn biết trò chơi này không?" Trương Thừa Hạo hỏi.

Hà Ngộ sửng sốt. Cậu đâu chỉ biết Vương Giả Vinh Diệu. Trong 5 năm Hà Lương là tuyển thủ chuyên nghiệp, cậu hầu như không bỏ lỡ bất kỳ một trận đấu nào, thậm chí cả những trận huấn luyện trước mùa giải, thi đấu hữu nghị hay thi đấu biểu diễn đều quan tâm cả.

Vương Giả Vinh Diệu đối với cậu mà nói vừa quen vừa lạ. Quen thuộc, vì cậu đã chú ý thi đấu chuyên nghiệp từ rất lâu rồi; lạ lẫm, bởi vì bản thân chưa từng tự tay chơi thử. Không phải không hiếu kỳ, mà vì Hà Lương dấn thân vào E-sport đã khiến bố mẹ lo nghĩ nhiều, cậu không cách nào tưởng tượng tâm tình của họ khi thấy đứa con còn lại trong nhà cũng đồng dạng yêu thích nó. Cậu không muốn làm cha mẹ thấy bất an, vậy nên trong 5 năm qua chỉ âm thầm chú ý, chứ chưa một lần tự mình thử sức.

Trước mắt bỗng nhiên bị hỏi như vậy, Hà Ngộ nhất thời không biết trả lời thế nào, sau một lúc sững sờ rốt cuộc vẫn gật gật đầu.

- "Là thế này, chúng tôi chuẩn bị đánh một trận 3V3, còn thiếu một người, cậu tới giúp được không?" Trương Thừa Hạo nói.

- "Còn thiếu một người?" Hà Ngộ khó hiểu nhìn một vòng. Người xung quanh nhiều đến mức đếm không hết, đừng nói là 3V3, đánh mấy trận 5V5 cũng đủ, còn cần cố ý đến đây nhờ cậu góp cho đủ số?

- "Chính xác là chúng tôi thiếu một người. Bên này đều là người của họ, bọn tôi không còn cách nào khác mới phải nhờ một người qua đường đến giúp đỡ." Cô gái có chút quen thuộc đứng lên nói. Anh chàng đeo kính đứng bên cạnh cô gật đầu khi Hà Ngộ nhìn sang.

Trương Thừa Hạo cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời trả thù Cao Ca để giải tỏa cơn tức trong lòng mình, không nỡ bỏ qua, vội vàng ra sức thuyết phục: "Bạn giúp chúng tôi chút đi! Một ván chỉ mất vài phút, sẽ không chậm trễ việc của bạn đâu! À, đó là nếu hiện tại bạn không có việc gì gấp...."

- "Tôi.... thật ra không có việc gấp gì." Hà Ngộ hơi động tâm. 5 năm nghiêm túc chú ý một sự kiện, làm sao có thể không hiếu kỳ, sao có thể không động tâm? Đã từng vô số lần muốn thử, chung quy vẫn nỗ lực kiềm chế chính mình. Mà trước mắt lại không phải mình chủ động, là có người cần trợ giúp a....

Thử một chút đi!

Thanh âm bị kìm nén bấy lâu nay vang lên trong lòng. Hoàn cảnh trước mắt hoàn toàn khơi dậy mong ước bấy lâu nay của cậu, Hà Ngộ ma xui quỷ khiến gật đầu một cái.

- "Cảm tạ." Cao Ca nói, tươi cười nhìn Trương Thừa Hạo: "Vậy bắt đầu đi."

Bộ dạng này của Cao Ca khiến trong lòng Trương Thừa Hạo căng thẳng, kết quả nghe thấy Hà Ngộ bên này mở miệng: "Chờ tôi tải game trước đã!"

Lần này đến phiên Trương Thừa Hạo cười rạng rỡ. Người không cài đặt Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại đương nhiên sẽ không chơi, chính như ước nguyện của hắn. Trong lúc nhất thời nhìn Hà Ngộ thế nào cũng thấy thuận mắt, giọng nói cũng thân thiện gấp bội: "Không vội, chúng tôi chờ cậu. Hoặc có thể cho cậu mượn cái điện thoại cũng được."

Hà Ngộ nghe xong, như vậy cũng gọn gàng lưu loát. Thử một lần sau đó trả điện thoại cho người ta, chính mình tải làm gì? Thực sự nếu tải game về điện thoại, Hà Ngộ sẽ băn khoăn không biết nên xóa nó đi không. Vậy nên cậu gật đầu với Trương Thừa Hạo: "Thế cho tôi mượn một cái đi."

- "Tiểu Cực, cho bạn ấy dùng nhờ điện thoại của cậu một chút. Tài khoản của cậu ổn, anh hùng và bảng ngọc cũng tương đối đầy đủ." Trương Thừa Hạo quay đầu hào phóng nói với đồng bọn bên cạnh.

- "Ừm." Cậu bạn tên Tiểu Cực lập tức đưa điện thoại di động cho Hà Ngộ. Hà Ngộ nhận lấy cảm ơn, đăng nhập vào game sau đó nhìn Cao Ca và Chu Mạt.

Nghe thấy Hà Ngộ nói điện thoại không có tải game, biểu tình Chu Mạt càng thêm kiên định. Mà Cao Ca lại rất nghi hoặc, cô hơi nghi ngờ chính mình có phải nhận lầm người rồi không?

Nhưng cô đã nhìn thấy Hà Ngộ ở văn phòng sinh viên, cô khá để ý đến những người biết chơi Vương Giả Vinh Diệu. Rõ ràng chỉ điểm tay mơ Phan Duệ Minh kia là thiếu niên trước mắt này. Dù chỉ nghe được vài câu nhưng đã đủ chứng tỏ cậu ta rất quen thuộc với trò chơi, huống hồ còn là em trai của tuyển thủ chuyên nghiệp.

Cho nên, trên điện thoại không có tải game hẳn là vì vừa đổi điện thoại hoặc có nguyên nhân khác? Cao Ca nghĩ như vậy, cuối cùng cũng không tin người hướng dẫn rõ ràng mạch lạc như Hà Ngộ lại không biết chơi. Nàng gật đầu với Hà Ngộ, tên Trương Thừa Hạo kia đã không kịp chờ đợi lập một phòng đối chiến 3V3, phát lời mời cho bọn họ.

Mấy người lần lượt vào phòng. Hà Ngộ nhìn 3 người phía đối phương, trước ID đều có chung một cái tên: Hoàng Triều – Thừa Hạo, Hoàng Triều – Mộc Đồng, Hoàng Triều – Khai Hoài.

Mà hai người đồng đội của cậu cũng giống vậy: Lãng Thất – Cao Ca và Lãng Thất – Chu Mạt. Về phần Hà Ngộ, vì mượn điện thoại của người khác nên cũng có ID: Hoàng Triều – Tiểu Cực.

- "Bắt đầu được chưa?" Hà Ngộ nói, giọng hơi run, có chút gấp không chờ nổi. 5 năm chú ý nhẫn nhịn cuối cùng cũng có một cơ hội. Mặc dù không phải bản đồ Vương Giả Hạp Cốc thường thấy mà là Trường Bình Công Phòng chiến không quá phổ biến, nhưng với cậu vậy đã đủ rồi. Chọn anh hùng của chính bạn, bảo hộ tháp phòng ngự, đưa lính tiến lên, hành tẩu trong rừng, chiến đấu,... Cảnh tượng chỉ xuất hiện trong mơ trước mắt trở thành hiện thực, Vương Giả Hạp Cốc hay Trường Bình Công Phòng chiến cái gì đều không quan trọng.

- "Không vội, chúng ta thảo luận một chút." Cao Ca nói rồi nhìn về phía Trương Thừa Hạo "Chúng ta có phải nên giữ chút khoảng cách không?"

- "Được." Trương Thừa Hạo gật đầu, vừa vặn hắn cũng không muốn chỉ huy và trao đổi bên mình đều bị đối thủ nghe được. Hắn cùng đồng bọn lui ra, song phương giữ vững một khoảng cách đủ để không quấy nhiễu lẫn nhau.

- "Cậu dùng anh hùng nào?" Cao Ca hỏi Hà Ngộ.

Lý Bạch!

Hà Ngộ theo bản năng suýt chút nữa buột miệng thốt ra. Đó là anh hùng mà anh trai Hà Lương am hiểu nhất, thân ảnh kiếm khí tung hoành khắp Vương Giả Hạp Cốc chính là khao khát của cậu bấy lâu nay. Nếu Hà Ngộ chỉ chơi một mình, anh hùng mà cậu muốn thử nhất là Lý Bạch.

Nhưng lời nói đến bên miệng rốt cuộc vẫn kìm lại. Lý Bạch chỉ là cậu muốn dùng, nhưng đội ngũ cần gì là do trận hình của đối thủ và đồng đội quyết định. Lựa chọn anh hùng để chiến thắng, không phải theo ý muốn cá nhân.

- "Cần tôi dùng cái gì?" Đè nén ý muốn dùng Lý Bạch, Hà Ngộ hỏi ngược lại.

- "Tôi dùng Gia Cát Lượng, cậu ta dùng Tô Liệt, cậu cảm thấy dùng gì thì ổn?" Cao Ca hỏi.

- "Có thu hoạch, có khống chế, Trường Bình Công Phòng chiến mà nói, tôi dùng Hoàng Trung thế nào?"

- "A? Cậu cũng nghiên cứu Trường Bình Công phòng chiến sao?" Cao Ca có chút ngoài ý muốn. Quen thuộc bản đồ này không liên quan đến trình độ như thế nào, chỉ là bởi vì nó không phổ biến, có rất ít người chơi sẽ nghiên cứu nó.

- "Chỉ biết một chút thôi, không gọi là nghiên cứu." Hà Ngộ nói. Thi đấu chuyên nghiệp không có Trường Bình Công Phòng chiến, nhưng Hà Ngộ chú ý không chỉ giới hạn trong thi đấu chính thức, đôi khi thi đấu biểu diễn có Trường Bình Công Phòng chiến cậu cũng nhìn qua, nên cũng biết một chút.

- "Vậy đặc trưng của bản đồ này là gì?" Cao Ca hỏi.

Chu Mạt lúc này lộ ra vẻ kinh ngạc. Sẽ xem xét phối hợp đội hình, có hiểu biết về Trường Bình Công Phòng chiến, người qua đường này nhìn thế nào cũng không giống người không biết chơi nha! Không có Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại? Có thể có nguyên nhân khác, Chu Mạt lập tức nghĩ như vậy.

Cho nên trọng điểm của bản đồ này là gì? Chu Mạt cũng chú ý theo, anh thật ra cũng không quen.

- "Kinh tế ở phần rừng."  Hà Ngộ nói.

- "Chuyện này....trước giờ vẫn quan trọng mà?" Chu Mạt không khỏi thắc mắc. Anh nghĩ có điều gì đó đặc biệt mà anh không biết. Nhưng kinh tế ở phần rừng? Trong Vương Giả Hạp Cốc 5V5, đây vẫn luôn là vấn đề mấu chốt.

- "Nói cụ thể hơn đi." Cao Ca lại có vẻ vô cùng kiên nhẫn, hỏi thêm một bước. Điều này khiến Chu Mạt hơi kinh ngạc. Anh rất quen thuộc Cao Ca, thái độ của cô với người lạ này có chút đặc biệt, anh đã cảm nhận được.

- "So với Vương Giả Hạp Cốc, Trường Bình Công Phòng chiến chỉ có một đường lính ở giữa, nhưng phần rừng lại chia thành hai nửa trên dưới. Số lượng quái rất nhiều, nửa khu trên 9 con, nửa khu dưới tính cả Bạo Quân là 15 con. Hơn nữa thời gian đổi mới cũng nhanh hơn, dao động từ 1 đến 2 phút, trong đó có 15 con quái thời gian đổi mới chỉ có 35s, chỉ bằng một nửa so với trong Vương Giả Hạp Cốc." Hà Ngộ nói.

- "Thì ra là vậy." Cao Ca và Chu Mạt đều là cao thủ cấp bậc Vương Giả, nghe được rõ ràng lời giải thích lập tức nhận ra tầm quan trọng của nó, cũng không cần chứng minh thêm quan trọng như thế nào. Ba người chuẩn bị hoàn tất thì hô một tiếng, Trương Thừa Hạo đã sớm không chờ nổi, lập tức bắt đầu tranh tài.

Ba người bọn hắn đã thương lượng xong anh hùng của mình, lập tức tiến vào giao diện, Hà Ngộ nhìn thấy phân biệt lựa chọn Dương Tiễn, Luna và Tôn Thượng Hương.

- "Luna....." Hà Ngộ không khỏi cảm thán.

- "Có vấn đề gì sao?" Cao Ca hỏi.

- "Bản đồ này không có Bùa Lam." Hà Ngộ thấy tiếc nuối cho đối thủ.

- "Xem ra các bạn bên chiến đội Hoàng Triều đều không quen bản đồ này nha." Cao Ca nói.

Bùa Lam tên chính xác là năng lượng quái đá xanh, đánh giết quái đá xanh trong rừng có thể thu được. Tác dụng của nó là giảm 20% thời gian CD kỹ năng của anh hùng, đồng thời ngoài định mức mỗi giây hồi 2% mana, duy trì trong 70s. Trong trò chơi có rất nhiều anh hùng phụ thuộc vào Bùa Lam, điển hình là Luna mà Trương Thừa Hạo lựa chọn. Luna không có Lam, dù là việc nối tiếp kỹ năng hay tiêu hao mana đều là giật gấu vá vai. (*)

(*) nghèo rớt mồng tơi, lấy trứng chọi đá...

Cho nên nếu trong trận đấu thấy đối phương có Luna, bày ra chiến thuật nhắm vào Bùa Lam, cố gắng ngăn chặn Luna lấy nó là một đấu pháp rất phổ biến. Kết quả trên bản đồ này dứt khoát không có, giống như trực tiếp BAN anh hùng trong BP vậy.

Rất nhanh đã hoàn tất ghi vào tranh tài, anh hùng song phương đều ở điểm đổi mới. Đây là lần đầu tiên Hà Ngộ tự mình sử dụng anh hùng, tâm tình kích động tung tăng tại lúc này chợt tỉnh táo lại.

- "Lính cứ giao cho bọn tôi, cậu đi lên rừng phía trên đánh quái đi." Cao Ca nói.

- "Hiểu rồi." Hà Ngộ gật đầu, có chút vụng về mà điều khiển anh hùng Hoàng Trung, bước ra bước đầu tiên của cậu tại Vương Giả Vinh Diệu.

Lời tác giả : Trong bản cập nhật mới ngày 20/04/2019 có những thay đổi lớn với ulti của Hoàng Trung. Nhưng tôi viết quyển sách này vào đầu năm, Hoàng Trung khi ấy vẫn là phiên bản cũ. Đây là vấn đề cập nhật phiên bản mà tôi đã nói lúc trước, liền nhắc lại một lần.

Phụ lục: Kỹ năng Luna (12/9/2021)

Kiếm thuận theo lòng, mặt trăng hành đạo hôn hoa

Kỹ năng bị động: Nguyệt Quang Chi Vũ
Đòn đánh thường đầu tiên của Luna lên mục tiêu mới sẽ lao đến chỗ mục tiêu đó. Đòn đánh thường thứ ba sẽ gây thêm sát thương phép và đánh dấu kẻ địch.

Kỹ năng thứ nhất: Huyền Nguyệt Trảm
Luna vung ánh trăng theo hướng chỉ định, gây sát thương phép lên kẻ địch trúng phải và đánh dấu.

Kỹ năng thứ hai: Chích Nhiệt Kiếm Mang (kiếm khí cực nóng)
Luna sử dụng ánh trăng để kéo những kẻ địch xung quanh lại gần mình, gây sát thương phép và làm choáng 0,5s. Đồng thời cô nhận được lá chắn sát thương và giảm 50% tốc độ di chuyển của kẻ thù trong 2s. Kỹ năng này cũng đánh dấu những mục tiêu trúng phải.

Kỹ năng thứ ba /Đại chiêu /Ultimate: Trăng Non Đột Kích
Luna lướt theo hướng chỉ định và gây sát thương phép cho những mục tiêu trên đường. Nếu lướt đến những mục tiêu bị đánh dấu, kỹ năng này sẽ được hồi ngay lập tức.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net