Q1 - Chương 66: Ghen tỵ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất rõ ràng, Tô Cách và chiến đội Suger của anh ta cũng đang thi đấu, kết quả nhận được điện thoại từ trọng tài bọn Hà Ngộ, vậy mà trực tiếp afk chạy tới xử lý. Tuy rằng quá trình chỉ mất vài phút, nhưng đối với một ván game Vương Giả Vinh Diệu đã đủ dài. Chiến đội Suger trong vài phút này lấy bốn địch năm, không những không rơi vào hoàn cảnh xấu mà còn lấy được thắng lợi. Tô Cách trở về cũng chỉ để thưởng thức khung cảnh Nhà chính của đối thủ vỡ tan mà thôi.

Thực lực của Suger chênh lệch bao nhiêu, có thể thông qua đó thấy được một chút. Đồng đội của anh ta không cảm thấy thiếu người là chuyện lớn, trọng tài cũng không cảm thấy đang thi đấu mà afk có vấn đề gì, ngay cả đối thủ của Suger cũng không cảm thấy bị coi khinh. Thoạt nhìn bọn hắn đã chuẩn bị tinh thần 100% bị loại, đối với kết quả này ngoại trừ cảm thán cũng không có phản ứng gì khác. Không phải chúng ta đánh sai, đơn giản chỉ vì quá xui xẻo.

"Chúc mừng mọi người." Tô Cách gật đầu với mấy người Lãng Thất, sau khi rời khỏi khu vực thi đấu vẫn tiếp tục nói chuyện.

"Cũng chúc mừng mấy cậu." Cao Ca trả lời.

Bọn họ cùng là sinh viên năm ba, vào trường cùng một năm, cùng gia nhập câu lạc bộ Vương giả, cùng nhau dùng thực lực nghiền ép khiến những thành viên cũ phải lau mắt mà nhìn. Nhưng sau đó Cao Ca bất đồng quan điểm với bọn họ, không muốn cứ vậy mà chịu đựng, lựa chọn rời khỏi câu lạc bộ. Mà Tô Cách rất nhanh đã gia nhập hàng ngũ thành viên cốt cán, thuận lợi nhậm chức Hội trưởng, phát triển câu lạc bộ ngày càng huy hoàng, trở thành là câu lạc bộ nổi tiếng nhất, đông người nhất của đại học Đông Giang.

Chiến đội mà hai người họ lãnh đạo cũng có số phận khác nhau. Lãng Thất của Cao Ca từ học kỳ đầu năm nhất tới giờ, ngoại trừ Chu Mạt thì không tìm được thành viên cố định nào khác, thành tích trong Cúp học đường mỗi mùa không có gì đáng nhắc tới. Mà Suger của Tô Cách ngoại trừ học kỳ đầu cần luyện tập phối hợp, những mùa sau đều là cường giả, không chỉ lũng đoạn quán quân mà còn có thành tích nổi bật trong những giải bán chuyên bên ngoài.

Cho nên một trận thắng lợi trong vòng loại, trong mắt bọn hắn là đương nhiên, một tiếng chúc mừng của Cao Ca bọn hắn cũng chẳng hiếm lạ, người nào người nấy đều lộ ra biểu cảm thờ ơ.

Chỉ có Tô Cách vẫn gật đầu đáp lại: "Cảm ơn."

"Đi thôi." Cao Ca nói rồi quay đầu rời đi, Chu Mạt gật đầu sau đó cũng đuổi kịp cô nàng. Triệu Tiến Nhiên và Lý Tư Kiệt vốn là hai người qua đường ghép cho đủ số, đối với câu lạc bộ Vương giả không có hứng thú, đương nhiên cũng không coi trọng đám Tô Cách, cao thủ này nọ, mắt nhìn thẳng rời đi rồi.

Còn về Hà Ngộ, dù sao cũng từng đánh chung ván game với mấy người trước mặt, lúc này cũng giống Chu Mạt, khách khí gật đầu rồi đuổi kịp đồng đội, kết quả nghe thấy Tô Cách hỏi theo phía sau lưng: "Hệ thống Hậu Nghệ à?"

Cậu sửng sốt, nhưng vẫn đồng ý với anh ta: "Ừ, nhưng còn chưa kịp phát huy."

"Hử? Không phải đánh đối thủ te tua rồi à?" Tô Cách có hơi ngoài ý muốn.

"Tùy tiện phản Lam đã vậy rồi.... không phải tiết tấu của hệ thống Hậu Nghệ." Hà Ngộ giải thích.

"Là như vậy sao..." Tô Cách không hề xem qua ván đấu, chỉ nghe bản tóm tắt từ trọng tài. Bởi vì Trương Thừa Hạo phốt Hà Ngộ dùng tool hack, trọng tài đương nhiên sẽ lấy ulti Hậu Nghệ làm đối tượng trọng điểm, lời kể lại nghe có vẻ rất giống hệ thống Hậu Nghệ. Nhưng trên thực tế tiết tấu của ván game là do Tô Liệt của Cao Ca dẫn dắt, những lần giao tranh mang lại bước ngoặt lớn đều là cô nàng mở combat. Còn lần ulti cuối cùng của Hậu Nghệ trúng Luna trong bụi cỏ chỉ tính là bắt được một đầu người, căn bản không phải bước ngoặt gì.

Ai ngờ giọt nước tràn ly, một kích này vậy mà khiến Trương Thừa Hạo trực tiếp bùng nổ.

"Hà Ngộ." Tụi Cao Ca đã đi trước một đoạn, ngoảnh lại gọi cậu một tiếng.

"Em đây." Hà Ngộ đáp lời, gật đầu chào hỏi mấy người Suger rồi nhanh chóng đuổi theo.

"Sao lại tiết lộ chiến thuật quan trọng của chúng ta cho đối thủ cạnh tranh thế?" Sau khi cậu đuổi kịp, Chu Mạt hơi oán trách, bọn họ chưa đi xa đương nhiên cũng nghe được cuộc đối thoại của Tô Cách và cậu.

"Bọn họ á?" Hà Ngộ quay đầu liếc nhìn mấy người Suger một cái.

"Em cảm thấy tụi mình không xứng làm đối thủ của bọn hắn hả?" Chu Mạt hơi mất hứng hỏi lại.

"Không phải." Hà Ngộ nói, "Trên lịch thi đấu biểu thị bọn họ không cùng nửa khu của chúng ta, nếu gặp nhau chỉ có thể ở chung kết. Lúc ấy loại chiến thuật như hệ thống Hậu Nghệ lẽ nào còn là bí mật?"

"Hở, là vậy à?" Chu Mạt vội vàng lấy điện thoại nhìn lại lịch đấu. Bởi vì số lượng đội đăng ký rất nhiều, lịch đấu dài dằng dặc, anh tra được Lãng Thất gặp Hoàng Triều ngay vòng đầu đã cực kỳ uể oải, những đội khác không quá quan tâm. Lúc này nghe Hà Ngộ nói mới mở lịch ra nghiên cứu lại, Lãng Thất và Suger đúng là ở hai nửa khu riêng biệt, muốn gặp nhau, chỉ có thể là trận chung kết cuối cùng.

Như vậy xem ra, không phải Hà Ngộ đang xem nhẹ Lãng Thất, mà là chính anh hơi tự ti....

Chu Mạt có chút ngượng ngùng, duỗi tay vỗ vai Hà Ngộ. Bằng tài ăn nói của anh, căn bản không tìm ra lời nào để phá giải bầu không khí ngượng ngùng, cuối cùng chỉ có thể cười ngây ngô.

Rời ánh mắt khỏi Hà Ngộ, lại phát hiện Cao Ca nãy giờ vẫn đang lườm mình. Đối với lão bằng hữu này không uổng công bao năm trui rèn, Chu Mạt cũng tìm ra một vài giải pháp, lập tức kêu lên: "Để chúc mừng chúng ta trận đầu thắng lợi, tui mời mọi người ăn kem, chờ xíu tui đi mua hen!" Nói xong liền chạy như bay về hướng siêu thị sinh viên....

"Gì mà Hoàng Triều top 8 đội mạnh, cảm giác có gì ghê gớm đâu, cũng chỉ đến thế mà thôi!" Nếu xét về số liệu của trận đấu, A Kha của Triệu Tiến Nhiên cực kỳ lóa mắt, nãy giờ anh ta luôn là người hưng phấn nhất. Nhịn tới bây giờ mới có người nhắc tới chiến thắng này, hắn lập tức huênh hoang đắc ý nói quá lên.

"Là do mày khá may mắn thôi." Hà Ngộ và Cao Ca chưa kịp nói gì, đồng bọn Lý Tư Kiệt của hắn trước tiên đã dội gáo nước lạnh.

"Gato đúng hông, mày đang gato với tao á." Triệu Tiến Nhiên chỉ vào Lý Tư Kiệt, nói.

"Ghen tỵ với mày ý hả? Ha!" Lý Tư Kiệt buông câu cảm thán nhẹ bẫng, vậy mà trực tiếp bỏ đi luôn.

"Ơ.... Sao lại thế này?" Triệu Tiến Nhiên lúc này mới phát hiện đồng bọn của hắn hình như thật sự không vui, nhìn bóng dáng hắn rời đi mà sửng sốt hồi lâu, mờ mịt nhìn Cao Ca và Hà Ngộ.

"Ờm...." Hà Ngộ vò đầu.

"Đúng là ghen tỵ." Cao Ca gật đầu. Giữa người chơi với nhau có không ít loại suy nghĩ cực đoan. Triệu Tiến Nhiên chơi game là do Lý Tư Kiệt hướng dẫn, trong lòng hắn luôn nghĩ bản thân giỏi hơn Triệu Tiến Nhiên. Nhưng số liệu ván này của Triệu Tiến Nhiên rất tốt, mà Biển Thước của Lý Tư Kiệt lại là vị trí mờ nhạt nhất trong đội. Tuy rằng cũng lấy được một mạng của Luna nhưng là trong lúc giao tranh độc dược phát tác, không thấy được sự tồn tại của hắn, càng không làm vai trò của hắn trở nên quan trọng. Đã vậy Triệu Tiến Nhiên sau đó còn đắc ý khoe khoang, Lý Tư Kiệt không phục, cuối cùng thành ra như vậy.

"Sư tỷ ngay thẳng......" Hà Ngộ ở bên cạnh không biết phải nói thế nào. Cậu cũng nhìn ra mang máng, nhưng còn phân vân không biết nói ra có châm ngòi ly gián mối quan hệ của hai người họ hay không. Kết quả Cao Ca lại không quan tâm mấy chuyện vụn vặt, thấy gì cứ việc nói thẳng.

"Đến thế cơ á?" Triệu Tiến Nhiên tức khắc phản ứng lại, anh ta nói gato chỉ là đùa vui, ai biết đâu chó ngáp phải ruồi, làm Lý Tư Kiệt thẹn quá hóa giận. Hắn quen Lý Tư Kiệt hơn tụi Hà Ngộ Cao Ca nhiều, suy nghĩ một hồi xác thật đúng là như vậy, đương nhiên cũng khó chịu.

Chu Mạt lúc này tay xách túi kem chạy về, ngó trái ngó phải vẫn phát hiện thiếu người.

"Lý Tư Kiệt đâu?" Anh hỏi.

"Đi rồi." Triệu Tiến Nhiên cáu kỉnh trả lời.

"Sao lại đi?" Chu Mạt vừa phát kem vừa hỏi, sau đó phát hiện bầu không khí có vẻ bất thường.

"Tự nó chơi không tốt, còn không chấp nhận được người khác chơi tốt!" Triệu Tiến Nhiên nhận kem, coi que kem như chỗ xả giận, bất bình cắn một ngụm lớn.

"Éc...."

"Không cần nói đỡ cho nó, tao hiểu nó hơn tụi mày nhiều." Triệu Tiến Nhiên khoát tay, không cho Chu Mạt nói chuyện.

Chu Mạt bất đắc dĩ đành phải im miệng, mọi người không ai nói lời nào, rầu rĩ ăn kem. Triệu Tiến Nhiên là người đầu tiên ăn xong, cuối cùng quẹt miệng nói: "Mừng chúng ta thắng lợi, bữa tối hôm nay tao mời, tụi bây nhớ tới nhá!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net