c441-c471

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 441 : TIỂU BẠCH HỔ

Nguồn: Tàng Thư Viện

Lại nói, Giang Phong sau khi cho con hổ con uống linh đan, liền quay mặt nó về phía Lân nhi, để khi nó tỉnh dậy sẽ nhìn thấy Lân nhi đầu tiên. Lát sau, nó từ từ mở mắt ra, rồi nhìn Lân nhi chằm chằm, khẽ kêu mấy tiếng. Lân nhi mừng rỡ, nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve nó. Giang Phong dùng kỹ năng "Chân thật chi nhãn" nhìn thuộc tính của nó :

"Long hổ thú : bạch long lén đến phàm gian cùng hổ cái giao hợp, sinh ra hậu đại. Ấu sinh kỳ, linh thú. Có thể trở thành thủ hộ linh thú, bảo hộ dân chúng trong lĩnh địa của chủ nhân."

Xem ra đám mãnh thú liều mạng là để bảo vệ chú nhỏ này. Nó mang hình dáng của hổ, nhưng có huyết thống của rồng. Còn làm sao mà bạch long lại cùng hổ cái giao hợp, là vấn đề cực kỳ phức tạp, Giang Phong không hiểu và cũng không có ý định tìm hiểu. Giang Phong trao nó cho Lân nhi, mỉm cười nói :

- Nó không phải là hổ, mà là long hổ thú, sau khi khai khải linh trí đã trở thành linh thú rồi đó nha.

Lân nhi hoan hỉ bế nó vào lòng, nói :

- A ! Cám ơn sư phụ.

Lân nhi nhẹ nhàng vuốt ve nó, còn nó thì rúc đầu vào người Lân nhi, hai chân trước vỗ vỗ vào nhau, trông rất có linh tính. Giang Phong mỉm cười bảo :

- Con đặt cho nó một cái tên đi.

Lân nhi ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói :

- Vậy hãy gọi nó là Tiểu Bạch đi. Lân nhi đã có Tiểu Hắc, giờ lại có thêm Tiểu Bạch nữa.

Giang Phong khẽ cười, vỗ nhẹ lên đầu Tiểu Bạch, nói :

- Nó còn nhỏ quá, đang ở ấu sinh kỳ, nên con phải chăm sóc nó cẩn thận đấy.

Lân nhi lập tức vâng dạ. Lúc này, bọn Thiên Lang, Chu Anh đang đứng quanh đó mới có dịp bái kiến Giang Phong. Đối với người chơi, Giang Phong là nhân vật truyền kỳ. Còn đối với NPC, Giang Phong có thân phận cực kỳ tôn quý. Và vì nhiều lý do đặc thù, Giang Phong còn kiêm quản cả sự vụ của Nam phương Liên minh và Tứ quốc Liên minh, nên địa vị của Giang Phong cao hơn hẳn vị thế của Thần Thánh quốc, gần như tương đương với Bắc triều Hoàng đế (giống như Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc có địa vị cao hơn hẳn vị thế của Tổ quốc ông ta).

Đối với Thiên Lang và Lã Phúc, một người là học viên ưu tú của Tử Long Học Viện, một người là chức sắc của Văn Tổ Thần Miếu, đều không phải người ngoài, không có gì phải khách sáo. Còn đối với bọn Chu Anh, Vương Dũng, Cửu Phi thì Giang Phong cảm thấy rất thuận mắt, nên mỉm cười hỏi : Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Gặp nhau đây cũng là hữu duyên. Các khanh có điều gì cần nhờ ta giúp không ?

Chu Anh tươi cười nói :

- Đa tạ Thần Vương bệ hạ đã quan tâm. Ta không cần gì đâu ạ ?

Trong khi đó thì Vương Dũng lại gãi đầu gãi tay, ngập ngừng nói :

- Bệ hạ. Bệ hạ có cách nào tăng cường thực lực của ta hay không vậy ?

Giang Phong mỉm cười hỏi :

- Sao khanh lại muốn tăng cường thực lực nè ?

Vương Dũng chỉ Cửu Phi nói :

- Ta thấy hắn đáng ghét quá, nên muốn dạy cho hắn một bài học. Có điều võ công của hắn cũng lợi hại lắm, ta không thể thắng được hắn.

Cửu Phi hừ lạnh một tiếng, rồi hướng về Giang Phong chắp nay nói :

- Thần Vương bệ hạ. Ta không dám xin gì nhiều, chỉ hy vọng bệ hạ có thể giúp ta đánh thắng được hắn thôi hà.

Vương Dũng tức giận chỉ mặt Cửu Phi quát :

- Ngươi ... ngươi ...

Cửu Phi lạnh lùng nói :

- Ta thì sao ? Ngươi đánh không lại ta nên bực bội à ?

Vương Dũng gầm lên :

- Ai bảo ta đánh không lại ngươi ? Ta phải cho ngươi một trận mới được.

Cửu Phi chưa bao giờ kém thế khi đối địch với Vương Dũng, nên cũng chẳng ngại gì, cười nhạt nói :

- Đánh thì đánh. Chẳng lẽ ta lại sợ ngươi sao ?

Giang Phong thấy hai người họ mới động khẩu mấy câu là đã chuẩn bị chuyển sang động thủ, không khỏi lắc đầu, nói :

- Thôi được rồi. Đừng cãi nhau nữa. Ta có cách này có thể biết được giữa hai khanh ai hơn ai.

Cả Vương Dũng và Cửu Phi cùng quay lại, đồng thanh hỏi :

- Cách gì ?

Giang Phong lấy ra hai quyển bí kíp, vốn là lễ vật của mấy vị Sơn Thần dâng tặng, đưa ra trước mặt hai người bọn họ, mỉm cười nói :

- Hai quyển bí kíp này có cấp độ tương đương nhau. Hai khanh mỗi người chọn một quyển, tu luyện nó, rồi hẹn thời gian mà quyết đấu. Hiện tại võ công của hai khanh tương đương nhau. Đến lúc đó ai có ngộ tính cao hơn, hoặc bỏ ra nhiều công sức hơn thì võ công sẽ có nhiều tiến bộ hơn, sẽ thắng được đối thủ.

Trong game, bí kíp võ công khác kỹ năng thư ở chỗ, kỹ năng thư chỉ cần giở ra là học được ngay, nhưng cấp độ là cố định (ví dụ trung cấp pháp thuật thì vẫn luôn là trung cấp pháp thuật). Còn bí kíp võ công thì cần phải tu luyện, ban đầu là level 0, rất bình thường, nhưng càng tu luyện thì level sẽ càng cao, đối với đỉnh cấp võ công, luyện đến level 10 có thể trở thành tuyệt đỉnh cao thủ. Đối với Giang Phong, mấy quyển bí kíp kiểu này không có tác dụng nhiều, chủ yếu dùng làm quà tặng để tạo ân tình.

Vương Dũng và Cửu Phi đưa mắt nhìn nhau, rồi đồng thanh nói : Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Phải đó. Ta nhất định sẽ thắng hắn.

Nói đoạn cả hai cùng giơ tay nhận lấy mỗi người một quyển. Giang Phong nhìn sang Chu Anh, mỉm cười nói :

- Khanh không muốn gì thật ư ?

Trong ba người bọn họ, Chu Anh vừa có trí tuệ, mà võ công cũng cao, tính cách bình hòa trung chính, rất hợp ý Giang Phong. Chu Anh nghe hỏi liền đáp :

- Võ công của ta là võ học tổ truyền, đủ để ta tu luyện rồi, không cần học thêm võ công khác nữa đâu.

Giang Phong khẽ mỉm cười, suy nghĩ giây lát, rồi lại lấy ra một chiếc lọ ngọc, trút ra một hoàn linh đan có mùi thơm thoang thoảng, trao cho Chu Anh, nói :

- Đây là Tụ nguyên đan, gặp lúc nguy cấp sử dụng có thể cứu được tính mạng không chừng.

"Tụ nguyên đan : đặc thù vật phẩm. Thần sư đặc chế. Hội tụ nguyên khí, kích phát năng lực, tăng công kích và phòng ngự lên gấp đôi, thời gian hiệu quả : 15 phút. Tác dụng phụ : suy nhược 1 ngày, công kích và phòng ngự giảm còn một nửa."

Đây là bảo bối phòng thân. Chu Anh nhận lấy, tạ ơn. Nhìn thấy Thiên Lang và Lã Phúc tỏ vẻ ham muốn, Giang Phong lại cho hai người họ mỗi người một hoàn. Thấy Lân nhi chỉ chú ý đến Tiểu Bạch (linh thú long hổ thú), mải chơi đùa với nói, Giang Phong khẽ xoa đầu cậu bé, mỉm cười hỏi :

- Con có muốn quà không nè ? Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lân nhi nghe nói có quà, hai mắt sáng lên, vội nói :

- Muốn ạ. Muốn ạ.

Lân nhi vốn đã có rất nhiều bảo bối, nên cũng chẳng ham mê bảo bối cho lắm, vì vậy khi nãy mới không đi cùng mọi người lùng sục trong sơn cốc tìm bảo bối. Nhưng quà của Giang Phong thì lại khác. Lân nhi thích chỉ bởi vì đó là quà của sư phụ.

Giang Phong khẽ cười, đưa cho Lân nhi một tấm thẻ bạc hình chữ nhật, dài khoảng một gang tay, rộng nửa gang. Lân nhi ngơ ngác hỏi :

- Đây là gì thế sư phụ ?

Giang Phong nói :

- Sơn trang kiến thiết lệnh.

Lân nhi ngạc nhiên hỏi :

- Giống như Kiến thôn lệnh vậy ạ ?

Giang Phong mỉm cười nói :

- Cũng gần giống thế. Nhưng đây là kiến thiết sơn trang chứ không phải thôn làng. Con biết sơn trang là gì rồi chứ ?

Lân nhi gật đầu nói :

- Biết ạ. Trong truyện, trong phim thấy rất nhiều.

Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Sơn trang khác thôn làng ở chỗ, trong thôn làng thì thôn dân là dân tự do, có thể có tư hữu tài sản, nhà của thôn dân cũng là tài sản của họ, còn sơn trang thì không, các tài sản trong sơn trang đều là của trang chủ (trừ tiền bạc để dành của riêng mỗi người), người trong sơn trang ngoài gia quyến của trang chủ thì đều là gia đinh, không có dân tự do. Và sơn trang đương nhiên phải được xây dựng trên núi, nếu không đã không gọi là sơn trang. "Kiến thôn lệnh" làm bằng gỗ, còn "Sơn trang kiến thiết lệnh" làm bằng bạc, đủ thấy nó cao cấp hơn nhiều. Thứ này gần đây Giang Phong mới có được, và chưa từng đem ra sử dụng. Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lân nhi sử dụng "Sơn trang kiến thiết lệnh". Lập tức, bạch quang chói mắt, và Lân nhi nghe hệ thống hỏi :

- Đinh. Chúc mừng Lân nhi kiến thiết sơn trang. Điều kiện đầy đủ. Thủ tục hoàn tất. Xin đặt tên cho sơn trang.

Lân nhi ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói :

- Long Hổ.

- Đinh. Chúc mừng Lân nhi kiến thiết Long Hổ Sơn trang. Tiến trình bắt đầu. Xin chờ giây lát.

Bạch quang lóe sáng bao phủ một khu vực bên bờ suối mà Lân nhi vừa cắm "Sơn trang kiến thiết lệnh" xuống đó. Vài phút sau, hệ thống lại thông báo : Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Đinh. Kiến thiết sơn trang hoàn tất. Hy vọng Lân nhi tiếp tục cố gắng, phát triển Long Hổ Sơn trang ngày càng phồn vinh.

Bạch quang biến mất, một tòa sơn trang xuất hiện trước mắt mọi người. Sơn trang hình chữ nhật, chiếm diện tích 100x200 thước (tức 40x80 mét). Xung quanh là bức tường gạch cao 5 thước (2 mét), phía trước là đại môn cao 8 thước (3,2 mét), bên trên có tấm biển gỗ sơn son thếp vàng đề mấy chữ lớn "Long Hổ Sơn trang". Lân nhi cả mừng, vỗ tay nói :

- Hi hi. Lân nhi có sơn trang rồi. Đẹp quá.

Giang Phong khẽ cười, bảo mọi người cùng vào trong trang.

Chương 442 : LONG HỔ SƠN TRANG

Nguồn: Tàng Thư Viện

Đại Biệt Sơn. Vô Danh cốc. Long Hổ Sơn trang.

Đại môn cao 8 thước (3,2 mét), rộng 6 thước (2,4 mét), có hoành phi câu đối sơn son thếp vàng. Phía sau đại môn là đại lộ rộng 20 thước (8 mét), mỗi bên là một bãi cỏ rộng 40 thước (16 mét), là nơi sau này sẽ xây dựng thêm các kiến trúc. Chính giữa sơn trang là ngôi Đại sảnh hai tầng, diện tích 30x20, xây bằng cẩm thạch, tầng dưới là nơi tiếp khách, tầng trên để làm việc. Phía trước Đại sảnh là một tiểu quảng trường, diện tích 30x30. Bên trái Đại sảnh là Luyện võ trường, bên phải là Khách phòng (nơi dành cho quý khách đến thăm sơn trang ở). Phía sau Đại sảnh là khu hậu viện, với Hậu đường là nơi ở của trang chủ và gia quyến, cùng các dãy Nhà ở dành cho trang đinh. Trong sơn trang còn có năm loại kiến trúc khác là Dược đường, Kim Hoàn quán, Nhà bếp, Liệp trường và Thạch trường. Do sơn trang nằm trên núi nên thường ưu tiên cho Liệp trường và Thạch trường hơn là Nông trường. Ngoài ra hệ thống có tặng kèm một số vật tư : lương thực 200, gỗ 200, đá 100. Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Trong sơn trang có tổng cộng 64 nhân khẩu, và có đặc tính không tự động thu hút lưu dân (một số hiệp khách, nghĩa sĩ mộ danh đến xin gia nhập là trường hợp đặc thù, khi sơn trang nổi danh, kiểu như Mộ Dung Sơn trang, Thần Kiếm Sơn trang, ...). Muốn tăng nhân khẩu, trang chủ bắt buộc phải đến các thôn trấn lân cận mở điểm chiêu mộ, và mọi trang đinh đều phải được trả lương đầy đủ dù có được sắp xếp làm việc hay không (bởi vì trang đinh đều là những người làm công cho trang chủ). Không chỉ có thế, nếu trong trang có cửa hiệu thì cũng sẽ do trang chủ tự kinh doanh chứ không phải do hệ thống kinh doanh. Ví dụ, Lân nhi có thể xây dựng Tiệm Tạp hóa trong trang, nhưng những hàng hóa trong đó phải do Lân nhi đưa vào bày bán, lời lỗ tự chịu; còn Tiệm Tạp hóa ở các thôn trấn do hệ thống kinh doanh, bán những hàng hóa của hệ thống, và đương nhiên lợi nhuận cũng thuộc về hệ thống. Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Mọi người vào trong Đại sảnh tham quan một lượt, sau đó chia nhau vào các gian Khách phòng nghỉ ngơi. Nhân vật nghỉ ngơi trong phòng, nằm ngủ trên giường có thể khôi phục trạng thái rất nhanh. Chỉ có Lân nhi và Giang Phong lên tầng trên của Đại sảnh để xử lý sự vụ trong trang. Lân nhi hỏi :

- Sư phụ ơi. Sơn trang có thể thăng cấp như thôn trấn không ạ ?

Giang Phong mỉm cười đáp :

- Được chứ. Chỉ khác thôn trấn ở chỗ sau khi thăng cấp thì sơn trang sẽ vẫn như cũ, hệ thống không tự động điều chỉnh mở rộng, mà con phải tự làm. Việc này gây ra tốn kém và mất thời gian, nhưng có ưu điểm là con có thể thiết kế xây dựng sơn trang theo ý mình. Đối với chúng ta, việc này có lợi nhiều hơn là có hại, bởi vật tư đâu đáng bao nhiêu tiền.

Lân nhi hớn hở nói :

- Như vậy hay quá. Vậy là Lân nhi có thể thiết kế lĩnh địa theo ý mình rồi. Lân nhi sẽ thiết kế thật đẹp, thật sang trọng.

Chỉ cần vài kim tệ là có thể mua được hàng vạn đơn vị vật tư, tha hồ mà kiến thiết. Các thôn trấn đều có hình vuông, còn sơn trang có thể xây dựng theo hình dạng tùy thích, có thành hình lục giác, hình tròn hay bán nguyệt cũng được. Đối với Quốc vương và Vương tử như Giang Phong và Lân nhi đương nhiên không thiếu chút tiền đó. Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lân nhi lại hỏi : Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Còn dân số làm sao tăng đây sư phụ ?

Giang Phong nói :

- Con đến bản Thạch Lang mua một ngôi nhà hoặc cửa hiệu, mở điểm chiêu mộ trang đinh, sau đó tuyển lấy những người mà con vừa ý. Còn nếu con cần số lượng lớn để thăng cấp cho nhanh thì có thể về Nguyên Thành mà chiêu mộ.

Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lân nhi hỏi :

- Nếu sơn trang có dân số lên đến hàng nghìn, hàng vạn thì vẫn gọi là sơn trang hay sẽ gọi là trấn, thành ạ ?

Giang Phong mỉm cười bảo :

- Sơn trang dù đông người hay ít người thì vẫn là sơn trang mà thôi. Mà sơn trang đều ở trên núi, làm sao có đông người được ? Con xem thử sơn cốc này có bao lớn, có thể chứa được bao nhiêu người ?

Sơn trang thì dù lớn hay nhỏ cũng cứ là sơn trang mà thôi. Ngoài thực tế cũng thường như vậy (trừ ở Việt Nam ra, địa danh cứ thay đổi liên tục, trong khi địa danh cũng là một phần của văn hóa). Ở bên Tàu, có Thạch Gia Trang là một thành phố thuộc tỉnh Hà Bắc, với hơn 10 triệu dân; có Trú Mã Điếm là một thành phố thuộc tỉnh Hà Nam, với dân số hơn 8 triệu; có Cảnh Đức Trấn là một thành phố thuộc tỉnh Giang Tây, với dân số hơn 3 trăm nghìn; có Lộc Trại là một huyện thuộc thành phố Liễu Châu, Giang Tây, với dân số gần 5 trăm nghìn. Ở Nhật Bản, có Kyoto nghĩa là Kinh Đô, mặc dù nó không còn là kinh đô hơn trăm năm nay. Ở Hàn Quốc cũng có Gyeonggi nghĩa là Kinh Kỳ, nhưng việc nó là kinh kỳ đã hàng trăm năm trước. Ở Nam Phi, có Cape Town là thành phố lớn thứ hai và là thủ đô lập pháp (Nam Phi có ba thủ đô lập pháp, hành pháp và tư pháp), với dân số 3,5 triệu. Ở Anh, nhiều quận nội thành của London cũng có chữ "Town" trong tên như Camden Town, Kentish Town, Somers Town, ... Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Quan trọng hơn, sơn cốc chỗ Long Hổ Sơn trang chỉ rộng 200 mét, dài 500 mét. Sơn trang có mở rộng thế nào thì cũng không thể phát triển rộng ra như thành thị được. Giang Phong cho Lân nhi kiến thiết sơn trang ở đây để làm nơi vui chơi là chủ yếu. Khi rảnh rỗi mọi người có thể đến đây nghỉ ngơi săn bắn.

Sau đó, Lân nhi bắt tay vào việc chỉnh đốn sơn trang. Hai mươi trang đinh được đưa vào Liệp trường để huấn luyện bắn cung, sau này sẽ trở thành thợ săn. Dược Đường, Kim Hoàn quán, Nhà bếp cũng có người phụ trách. Năm thợ mộc tập trung lo việc kiến thiết, trước tiên sẽ xây dựng một Trại mộc để xẻ gỗ (đốn cây trong rừng xong phải đưa vào Trại mộc xẻ ra thành gỗ mới xây nhà được). Số còn lại chia làm hai toán đi khai thác gỗ và đá. Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Vương Mệnh copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Trong lúc các trang đinh lo làm việc, Lân nhi chợt nhớ ra một vấn đề quan trọng, hỏi :

- Sư phụ ơi. Lân nhi không ở đây thì nơi đây sẽ làm sao ạ ?

Giang Phong mỉm cười bảo :

- Để ta tuyển cho con một Tổng quản là xong. Con không thấy Thiên Lang cứ đi ra ngoài luôn mà Thiên Ân Trấn vẫn phát triển tốt đó sao.

Lân nhi hoan hỉ nói :

- Thế thì Lân nhi yên tâm rồi.

Sau đó ít lâu, được báo Trại mộc đã xây dựng xong, Giang Phong và Lân nhi liền ra ngoài thị sát. Cư dân trong trang chẳng có mấy người, kiến trúc cũng chỉ có mấy tòa, nên trông vô cùng trống trải. Lân nhi nói :

- Sư phụ ơi. Mình xây dựng cái gì đi nha. Nhìn trống trải quá hà.

Giang Phong mỉm cười bảo :

- Từ từ đi. Hiện tại trong trang chỉ còn lại 150 đơn vị gỗ và 190 đơn vị đá, xây được thứ gì bây giờ.

Nói đến đây, Giang Phong chợt cau mày, rồi trầm ngâm hồi lâu. Lân nhi ngạc nhiên hỏi :

- Sư phụ ơi. Có chuyện gì thế ạ ?

Giang Phong nói :

- Dã thú bạo động. Có vẻ như đang tiến về hướng này.

Lân nhi cả kinh nói :

- Chẳng lẽ bọn chúng định tấn công sơn trang của chúng ta. Bọn chúng có đông không ạ ?

Giang Phong nói :

- Ước khoảng 300 con, hổ báo lang khuyển đủ cả. Chúng ta phải chuẩn bị phòng thủ thôi.

Dã thú công thôn, nhiều game vẫn thường xảy ra. Chỉ có trong "Vương Mệnh" là chưa thấy, không ngờ giờ lại gặp phải. Lân nhi vội nói :

- Vậy để Lân nhi đi gọi mọi người dậy.

Nói rồi Lân nhi chạy về phía Khách phòng, lát sau quay ra cùng Chu Anh, Vương Dũng và Cửu Phi. Thiên Lang và Lã Phúc tranh thủ lúc nghỉ ngơi đã đăng xuất, thoát khỏi trò chơi, nên không có mặt. Thấy Giang Phong đang chỉ huy một toán thợ mộc xây dựng kiến trúc gì đó ở cửa sơn cốc, Lân nhi ngạc nhiên hỏi :

- Sư phụ đang cho xây dựng gì thế ạ ?

Giang Phong nói :

- Xây dựng Tiễn lâu và Rào gỗ.

Hiện tại Giang Phong đang cho xây dựng hai tòa Tiễn lâu hai bên cửa sơn cốc, và ngay chính giữa là ba lớp Rào gỗ án ngữ đường vào. Vì thời gian khẩn trương nên chỉ xây dựng Rào gỗ chứ không phải Tường gỗ hay Tường đá. Rào gỗ tuy đơn giản, chỉ là mấy thanh gỗ kết nối vào nhau, nhưng cũng đủ đối phó bọn dã thú rồi.

Do tập trung nhân lực nên chẳng mấy chốc Tiễn lâu đã xây dựng xong. Gọi là "lâu" nhưng thực chất là một giàn gỗ cao 5 mét, trên đỉnh lát ván và có lan can, cực kỳ đơn giản, gần giống như giàn giáo ở các công trình xây dựng vậy.

"Tiễn lâu : diện tích 8x8, gỗ 50, đá 10. Chứa được 5 sĩ binh. Tầm nhìn 5 dặm. Tăng tầm bắn cung thủ từ 30 - 50%. Phòng ngự lực 0. Độ bền 2.000."

Liền đó, 10 gã tráng đinh đang luyện tập bắn cung ở Liệp trường được phái lên trấn thủ trên Tiễn lâu. Tuy luyện tập chưa được một giờ, chỉ mới học giương cung, buông tên, còn độ chính xác thì không có gì đảm bảo. Nhưng như thế cũng tạm đủ cho lần bảo vệ chiến này rồi. Cửa sơn cốc chỉ rộng có 2 mét, hai bên là vách đá cao sừng sững, cứ nhắm vào đó mà bắn sẽ không sợ bắn trật.

Chỉ một lát sau, bọn dã thú ùn ùn kéo đến, đông đến vài trăm con, tiếng gầm rống vang trời, tiếng bước chân dậy đất. Bị địa hình hẹp của cửa sơn cốc cản trở, mỗi lần chỉ có thể tiến vào hai, ba con, nên bọn chúng có đông thế nào cũng chẳng sợ. Địa hình này quả là "Nhất phu đương quan, vạn phu mạc quá" (một người trấn giữ, vạn người khó qua). Cũng may là có chuẩn bị trước, nếu không, để bọn chúng tràn vào được bên trong sơn cốc thì nguy to.

Cũng như lần trước, Chu Anh, Vương Dũng và Cửu Phi trấn giữ ngay cửa sơn cốc, nhưng lần này đã có mấy hàng Rào gỗ bảo vệ phía trước, khỏi phải trực tiếp đối diện đám mãnh thú, an toàn hơn. Giang Phong đạp bạch vân và Lân nhi cưỡi Hắc Ưng ở trên cao hỗ trợ. Lần này, 15 người (tính luôn 10 cung thủ trên hai tòa Tiễn lâu) cùng lúc công kích hai, ba con mãnh thú, nên cuộc chiến không có huyền niệm gì. Trải quá hơn một canh giờ chiến đấu, bọn mãnh thú toàn bộ bị tiêu diệt. Long Hổ Sơn trang xem như đã được hệ thống công nhận.

Chương 443 : QUANG MINH SƠN TRẠI

Nguồn: Tàng Thư Viện

Quang Minh Sơn. Quang Minh Sơn trại.

Một danh hiệu rất kêu. Đó chính là sơn trại mà Hoàng Bố Y đã tiếp thu từ bọn Thạch đầu mục. Tuy tên nghe rất kêu, nhưng quang cảnh thực tế lại hoàn toàn trái ngược, rất điêu tàn. Trung tâm sơn trại là một gian đại trướng bằng vải bố, vá víu nhiều chỗ, chính là "Tụ Nghĩa Sảnh" của sơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lijjk #lijk