Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về phần Jackson lôi thôi lết thết ngoài đường cả buổi trời, mới sáng sớm còn là hot boy nhưng bây giờ đã thành một con điên. Quần áo thì xộc xệch, đầu tóc thì rối bù. Anh thầm nguyền rủa thằng bạn thối tha làm gì mà không chịu đón anh, báo hại anh phải đợi bốn tiếng đồng hồ. 


Sống bên Nhật lâu rồi nên có biết đường xá gì ở Đài Loan đâu. Đi khơi khơi bị bắt bán sang Trung Quốc mắc công lắm. Đã vậy còn bị tụi con gái bao vây nữa chứ. Họ tưởng anh là idol Hàn Quốc nên hết chụp hình rồi bắt tay, sao ở đâu cũng gặp fan cuồng hết vậy nè. Khổ thân anh! Đã nhắn tin cho hắn rồi mà không biết hắn có nhận được hay chưa. (Đương nhiên là chưa rồi vì hắn đang bận theo dõi vợ chưa cưới của hắn mà). 


Quay lại với hắn nhá! Hắn đậu xe bên đường đối diện với quán trà sữa gần trường của nó. Hắn nhận thấy hai cái bóng dáng quen quen, hắn nhăn mặt cố gắng nhớ lại. Đúng rồi! Là Đình Tín em trai của Jackson và Na Na bạn gái của nó. Số là hắn, hai anh em Jackson, na Na và một người chị họ của hắn chơi với nhau từ nhỏ. Đình tín và Na na chuyển về đây học vào hai năm trước. Thì ra là hai đứa nhóc tụ tập chung phe với vợ chưa cưới. 


Cái gì mà nó lộn xộn, rối nùi zậy nè. Hắn đang bứt tóc móc mắt thì điện thoại rung lên từng hồi. Thôi chết rồi! 86 cuộc gọi nhỡ và 54 tin nhắn từ Thằng Cô Hồn. Nãy giờ hắn để quên điện thoại trên xe nên quên mất thằng bạn. Hắn vòng xe lại rồi chạy thẳng đến sân bay, cầu mong Jackson chưa bị ai bắt cóc. 

Về phần anh thì đang thở lấy thở để vì trốn chạy lũ con gái trong sân bay. Kinh khủng quá đi mất! Nghĩ đến đó thì anh lại muốn xé xác hắn ra cho hả tức! Năn nỉ người ta sang đây giúp đỡ mà hại người ta ra nông nỗi thế này đây. Chưa thở xong thì đám fan đã đuổi tới nữa rồi, anh kéo cái vali chạy trên đường mà khóc không ra nước mắt. Mệt thấy bà luôn, chắc phen này bị tụi con gái làm thịt quá! Bỗng có một chiếc xe mui trần chạy chầm chậm bên cạnh anh, trên xe phát ra tiếng nói

- Lên xe nhanh lên! 

Gặp hắn anh mừng hết lớn, anh quăng cái vali lên ghế đằng sau rồi nhảy vào ngồi cạnh hắn. Chiếc xe tăng tốc bỏ lại đám con gái gọi í ới đằng sau. Anh như từ cõi chết trở về nhưng nhớ lại thù cũ, anh tặng cho hắn một phát ngay đầu. 

"Bốp" 

- Ui da! Thằng khốn nạn sao mầy đánh tao? - hắn xém lạc tay lái. 

- Tao giết mầy luôn còn được đấy! Tại sao không ra đón tao hả? Mầy biết tao cực khổ thế nào với cái đám "cá sấu" đó hay không? 

- Tại tao bận đi ra mắt gia đình bên vợ chứ bộ! 

- Cái gì? Thế mầy gặp vợ mầy chưa? Xinh không? - hai mắt Jackson sáng lên. 

Hắn nở mũi khoe khoang:

- Đẹp khỏi chê! Nhìn mặt siêu kute luôn ý, đẹp tự nhiên chứ không trang điểm nhé! Nhưng mỗi tội..... - hắn ngập ngừng. Jacksonhỏi

- Mỗi tội gì? 

- Haizz! Mỗi tội là Đai ma đâu của cả cái thành phố này! Thích đua xe, đánh nhau. Làm chủ của 10 cái quán bar có tiếng trong khu vực, là học sinh đứng đầu trong danh sách đen của Roy School. Trốn học như cơm bữa, học lực hạng nhất từ dưới đếm lên. Lạnh lùng, khó gần, khó hiểu, khó chiều,.... 

Hắn thở dài liệt kê hết những gì điều tra được cho Jackson nghe. Anh vỗ vai hắn an ủi

- Chia buồn với mầy! Chắc kiếp trước mầy đốt chùa nên kiếp này vợ mầy rất tốt! Cũng may trong gia đình tao không có ai "tài năng" được như vậy! 

- Sẵn đây tao cũng chúc mừng mầy luôn! Em trai Đình Tín và em dâu Na Na của mầy chính là hai cánh tay đắc lực của cậu ta. Cặp đôi giang hồ không ai không biết! - hắn cười nhe răng. 

- CÁI GÌ??? – Jackson hét lên. 

Hắn xua tay

- Bé bé cái mồm thôi! Đang chạy trên đường đấy! Lỡ cảnh sát tưởng tao chở động vật chưa qua tiêm ngừa thì nguy lắm! 

- Dựa vào đâu mà mầy biết? – Jackson hỏi. 

- Tao tận mắt thấy nè chứ đâu? Mặc đồng phục học sinh mà ngồi đánh bài thấy mắc ham, em dâu mầy rất có triển vọng đấy! 

- Thôi rồi! Hình như kiếp trước tao mua xăng cho mầy đốt chùa thì phải. – Jackson ngả đầu ra sau ghế. 

Chiếc xe lao đi rồi dừng trước cổng nhà của Jackson mới mua bên Đài Loan. Thời gian tới Jackson sẽ sống ở đây luôn. Hắn đã làm hồ sơ nhập học, có thể khi đám cưới xong thì hắn sẽ đến trường. Zui dã man chưa? 

......................................... 

*Tại chỗ của nó

Đình tín và Na Na lái xe đi ra phố mua đồ chỉ còn nó và Chí Hoành ngồi trong quán. Hoành cứ dò hỏi nó liên tục về chuyện ban nãy nó bỏ đi gấp quá. 

- Cậu đi đâu thế? Nói mình nghe đi mà! 

- Dạo này cậu có chuyện gì đúng không? 

- Cậu có gì thì kể tớ nghe với! 

Nó không biết làm sao thì Đình Tín,Na Na xuất hiện đúng lúc. Mặt na Na hớn hở cầm cái bể cá nhỏ trên tay. Xem ra Đình Tín vừa mua cho thì phải. Con cá trong chậu trông rất lạ nhưng rất đẹp, nó bơi tung tăng trong nước. Cô nhóc đặt chậu cá xuống bàn khoe với Hoành:

- Anh coi đẹp hong nè? Ox em mới mua cho em đó! Hoành bĩu môi:

- Xấu hoắc!!! (ganh tị đây mà). 

Na Na nhăn mặt nhìn Hoành rồi ngồi xuống nghịch với mấy con cá. Nó lên tiếng:

- Giống cá gì trông lạ thế? 

Có người hỏi thăm nên Na Na đứng phắt dậy trình bày một tràng

- Giống cá này vừa được lai tạo ra! Hiện giờ trong nước chỉ có đúng 5 con thôi, chị xem màu của nó đẹp hong? Qúa đẹp chứ gì! Lúc nãy ông chủ bảo là nó được lai.... 

Hoành ngắt lời:

- Được lai từ cá Chùi Kiếng với cá La Hán nên người ta gọi là cá Chùi Hán chứ gì. Về nhà nhớ thả zô bồn tắm nghe, khi nào tắm nó chùi giúp cho! Haha...haha.. 

Hoành cười ha hả làm Na Na tức mà không làm gì được. Kể cả nó và Đình Tín cũng che miệng cười. Chí Hoành rất giỏi trong việc chọc ghẹo Na na thì phải. Mọi lúc, mọi nơi luôn khiến Na Na giận dỗi. Ai làm người yêu của Chí Hoành chắc đột quỵ chết sớm mất. Na Na nũng nịu với Đình Tín

- Ông xã! Anh Hoành nói baby của em là cá Chùi Hán kìa! Em không chịu đâu! 

- Ờ ờ anh biết rồi! Baby không phải là cá Chùi Hán đâu mà! – Đình Tín dỗ dành. 

Đang vui vẻ thì Hoànnhắc lại chuyện cũ làm nó giật mình

- Cậu cười cái gì? Lúc nãy cậu chưa trả lời tớ xong đấy! 

- Ha... hả??? - mặt nó ngơ ngơ ngáo ngáo. 

- Nói mau lên! Không thì tụi tớ tự điều tra cũng vậy thôi à! – Chí Hoành cười đểu. 

Thấy vậy nên nó cũng kể luôn cho rồi. Bốn cái đầu chụm lại xì xầm, sau một hồi thì đồng thanh thốt lên

- HẢ? ĐÁM CƯỚI??? 

Nó gật đầu. 

- Mà với ai mới được chứ? – Đình Tín hỏi. 

- Chị cũng chả biết! Hình như thằng đó tên Vương Tuấn Khải thì phải. - nó nói. 

Đính tín và Na na nhìn nhau

- Chẳng lẽ là.... 

- Hai đứa biết người đó à? – Hoành hỏi. 

Na na nhìn nó:

- Có phải anh ấy rất đẹp trai không? 

- Tàm tạm. - nó đáp. 

Đến phiên Đình Tín hỏi:

- Có phải hơi khùng khùng không? Tính cách y như trẻ con? 

- Exactly!!!! - nó gật đầu. 

- Vậy thì chắc chắn là người đó!!!! - hai đứa lại đồng thanh. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net