5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bác sĩ ra ngoài mẹ cô nhẹ nhang đặt lục lạc vào lòng cô ôm nhẹ cô vào lòng

_ Nguyệt nhi con không nhớ cũng không sao cả con mãi mãi là bảo bối của ba mẹ và anh chị. Mẹ chỉ cần con sống vui vẻ hạnh phúc là được rồi . Mẹ..mẹ sẽ bù đắp lại tất cả những tổn thương mà con phải chịu

Cô cứ vỗ đầu vì quá khứ lúc nhỏ, không lâu sau cô được các bác sĩ và y tá kiểm tra sức khỏe của mình, cô được nối các dây máy móc vào người để bác sĩ y tá kiểm tra. Cô được mẹ cô đặt lục lạc vào tay và ôm mình vào lòng. cô có chút giật mình nên cô cố gắng đẩy mẹ cô ra vì cô chưa chấp nhận mọi người. Cô rất sợ, cô khóc và đẩy y ra.

Thấy cô sợ hãi như thế mẹ cô liền buông cô ra ngồi cạnh cô xoa đầu dịu dàng

_ Được ..được mẹ không chạm vào con nữa mẹ chỉ ngồi 1 bên ngắm nhìn con gái của mẹ thôi . Anh dẫn các con về đi em muốn ở đây trông con .

_ Được rồi để anh đi sắp xếp chỗ ở cho các con với mua cho em ít đồ ăn rồi anh sẽ quay lại với em ngay , tiểu yuri ngoan nghe lời mẹ nhé "hôn trán cô rồi dẫn các anh chị cô ra ngoài"

Ngồi ngắm nhìn con bật các đoạn video quay từ lúc nhỏ của con đặt bên giường rồi âm thầm ở 1 bên ngắm nhìn con

Cô vẫn khóc, cô được mẹ cô thả và xoa đầu mình và cô nghe mẹ nói vậy, cô cũng muốn chấp nhận gia đình nhưng cô không dám, cô rất sợ như 4 năm nay, cô sợ lại có người bảo vệ cô lại mất như cậu bé đó, cô rất sợ, cô sẽ cố gắng nói chuyện và chấp nhận gia đình vào một ngày nào đó mà khi cô tin tưởng vào gia đình này. Cô nghe ba nói và được ba hôn trán, cô nhìn vào màn hình điện thoại thấy một đứa bé trong đó, được mọi người yêu thương nhưng cô vẫn không chắc đó có phải cô hay không?

Vệ sĩ âm thầm điều tra về cuộc sống trước đây của cô gửi tài liệu cho mẹ cô xem. Mẹ cô xem thì ngỡ ngàng với sốc vì bà không nghĩ sẽ có người độc ác như thế và bà cũng cảm thấy vô cùng biết ơn cậu bé đã bảo vệ con gái bà. Bà nhìn cô , cô chăm chú xem video trên người toàn vết thương trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn như thể có ai đó đang lấy dao đâm từng nhát vào trái tim bà . Bà đưa 2 tay lên như muốn ôm đứa con tội nghiệp của bà vào lòng nhưng sợ cô lại hoảng sợ nên 2 tay dừng lại giữa không trung. Bà dịu dàng ngồi bên cạnh, lấy hết can đảm hỏi

_ Mẹ biết hiện tại con rất sợ người lạ nhưng con thật sự là báu vật của mẹ ...mẹ cảm thấy vui lắm m..mẹ cứ ngỡ sẽ không bao giờ gặp lại tiểu Nguyệt nhi của mẹ ,..mẹ...mẹ...có thể ôm con 1 chút thôi có được không

Thấy cô ngồi im nhìn mình khẽ thở dài đến cuối cùng vẫn là không thể khiến con bé đi ra khỏi phòng ngự của bản thân

_ Mẹ có tìm hiểu cuộc sống trước đây của con ..con có quen 1 cậu bé và cậu bé ấy đã mất rồi thì phải " thấy cô khóc bà vội vàng lau nước mắt cho cô " con đừng khóc tuy cậu bé ấy không còn ở thế giới này nhưng cậu bé đã được thượng đế đưa đến thiên đường nơi ấy cậu bé sẽ có đồ ăn ngon quần áo đẹp còn có ba mẹ yêu thương ..cậu ấy cũng không muốn con cả đởi phải buồn vì cậu ấy , xin con hãy cố gắng mở lòng tiếp nhận . Quá khứ ba mẹ và anh chị đã không thể bên con bảo vệ con nhưng bây giờ ba mẹ đã tìm được con thì tương lai và hiện tại của con sẽ luôn có những vòng tay ấm áp luôn sẵn sàng che chở bảo vệ con .

Bà vừa nói vừa khóc rất nhiều tay nắm chặt ga giường



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh