Chap 9: Danh hiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Hello, sau một hồi vắng bóng tui đã trở lại òi :33 Mất ngày drop truyện vì phải thi học kì à. Bây giờ đọc lại lấy cảm hứng viết a~

   Cảm ơn vì đã đọc truyện của tui nha <3

_____________________

   Sau khi rời khỏi chỗ Kane, nhóm Kohara tiếp tục hành trình của mình. Hiện tại thì họ đang ngồi trên một cái xe ngựa để đi tới một vùng khác trong Vương quốc.

- Bây giờ, theo như lá thư thì chúng ta phải đi tìm Ngũ Đại Đá Quý. Trước khi đi tớ có hỏi được Kane một chút về nó. Đó là 5 viên đá không có chủ sở hữu, rất quyền năng và được canh giữ bởi các thế lực trong Vương quốc. Ví dụ là khu rừng thì có các sinh vật ở đó canh giữ. Tất cả những viên đá đó đều là tự nhiên. - Kohara

- Vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ viên đá nào trước? - Hideki hỏi.

- Hm....Theo như tình hình thì có lẽ là Emerald - Viên đá của rừng xanh.

    Emerald là một viên đá ngọc lục bảo như bao viên đá khác. Nhưng điều khiến nó khác biệt chính là nguồn sức mạnh vô hạn của nó. Một viên đá mà chỉ nhìn vào thôi cũng đã bị thu hút rồi. Nhiều người nói rằng nó có một vẻ đẹp sáng bóng, chói lóa và nổi bật. Chỉ nguyên bề ngoài đã như vậy thôi thì đã có rất nhiều người muốn nó rồi. Nhưng thứ đáng để nói nhất là sức mạnh mà nó có.

   Đó là một sức mạnh to lớn của rừng xanh, chỉ những người được chọn mới có thể sở hữu nó. Còn nếu không, tuổi thọ của họ sẽ bị rút cạn ngay khi chạm vào và bị biến thành những cái xác chết khô ngay lập tức.

- Nếu nó nguy hiểm như vậy thì làm sao để ta có thể lấy được nó? - Hiro hỏi

   Sau câu hỏi đó là sự bế tắc của câu chuyện. Hai người kia đã không nghĩ đến điều đó. Họ chìm vào im lặng, Hiro thì vẫn ngơ ngác không biết gì cả.

- Ừ nhỉ....Nếu không thích hợp với viên đá thì sẽ không thể nào có được nó. Nhưng mà tại sao lại cần một thứ vĩ đại đến như vậy để gặp Hitomi?

- Tớ cũng không biết nữa, chỉ là những thứ cần thiết rồi đưa nó cho chủ nhân của Saori. Sau đó chúng ta sẽ gặp được mẹ. ( Hitomi)

- Ngoài ra thì....Chúng ta gần như chưa có kinh nghiệm thực chiến gì cả. Thực sự là như vậy. Liệu việc này có hơi vô vọng quá không? - Hideki nói.

- Tớ nghĩ rằng, chúng ta hãy cứ đi đi. Phải đi mới biết được chứ? - Hiro nói.

- Ngoài ra có một việc thú vị hơn chút đó. - Kohara vừa nói vừa lấy ra một tấm bản đồ.

-?

- Nếu đã quyết định đi phiêu lưu, thì chúng ta phải đăng kí ở thủ đô của vương quốc với tư cách là một đội. Nếu không sẽ bị nghi ngờ là một nhóm người vô danh nguy hiểm mất. Chúng ta sẽ đăng kí với một danh hiệu riêng. Ví dụ như là kiếm sĩ; cung thủ; pháp sư;.....Ngoài ra cũng có thể đặt tên nhóm.

- Nghe có vẻ thú vị nhỉ? Có thể đổi danh hiệu không?? - Hiro hỏi

- Có thể đổi nhưng sẽ tốn kha khá tiền nữa....Vậy nên hãy chắc chắn với danh hiệu của mình.

- Còn gì nữa không? -Hideki

- Hmmm, chúng ta sẽ có một vật gì đó để chúng minh danh hiệu. Ví dụ như là nhẫn, vòng cổ, vòng tay....Tất cả sẽ được đóng 1 con dấu ấn biểu tượng cho danh hiệu. Các cậu cũng có thể xăm.

- Kiểu như chứng minh nhân dân ý nhỉ?

   Sau khi Hiro nói thì hai người kia ngơ ra.

- Chứng minh nhân dân là cái gì? Chứng minh là mình là con người?

- Thì là nó là một vật rất quan trọng ở thế giới của tớ. Nếu không có nó cậu sẽ không thể làm được rất nhiều thứ.

-????

_______________

   Sau khi kết thúc câu chuyện nhảm trên đường thì cuối cùng họ cũng tới thủ đô của Koizumi.

- Tới nơi rồi!

    Họ đặt chân xuống mảnh đất rộng lớn. Thủ đô của Koizumi - thành phố Airi. Nơi này thực sự rất to lớn. Rộng hơn những gì mà Kohara biết. Khu rừng bao quanh ngôi nhà cây của cô rất rậm rạp và cách xa khỏi thành phố nên cô chỉ có thể đi tới những nơi như là cửa hàng nhà Kane.

- Nơi này rộng thật đấy! Thinh thoảng tớ cũng có được tới đây chơi nhưng chưa từng được tới cổng cả. - Hideki.

- E hèm, theo bản đồ thì nơi chúng ta cần tới là Hội quán. Nơi sẽ cho chúng ta danh hiệu.

- Vậy đi thôi !!

   Ba người họ vừa đi vừa ngắm nhìn vẻ đẹp của thành phố này. Cả ba đều là những người không có kiến thức về nơi đây, tuy vậy họ vẫn cảm thấy thật quen thuộc làm sao. ( trừ hiro)

   Hai bên đường là những gian hàng buôn bán tấp nập. Người dân nơi đây đều rất thân thiện. Những bà cụ già thì ngồi tán dóc với nhau và nhìn những đứa trẻ vui đùa trong sân nhà. Trường học thì đầy những học sinh đang vui vẻ nói chuyện với bạn bè.

- Thật khác biệt so với ngày hôm đó... - Kohara vừa nói vừa liên tưởng đến kí ức cũ.

   Sau khi đi một hồi thì một tòa nhà to lớn hiện ra trước mặt họ. Bên trên có một chữ " Hội quán" to. Họ bước vào, bên trong là một khu vực sảnh với một quầy lễ tân ở đó. Xung quanh là các nhà phiêu lưu giống như họ đi ra.

- Chào mừng đến với Hội quán, mọi người đến đây hôm nay để làm gì ạ? - Thấy họ cô gái ở quầy lễ tân ngay lập tức cất tiếng.

- Xin chào, chúng tôi muốn thành lập một tổ đội 3 người. - Hideki nói.

    Kohara sẽ để Hideki làm các thủ tục vì cô còn phải làm gì đó nữa.

- A, vậy xin mời đi lối này để nhận danh hiệu. - Cô tiếp tân nhanh chóng nói. - Còn chị, mời đi lối này ạ.

   Cô gái ấy lại chỉ cho Kohara đi một đường khác. Bởi vì nam nữ sao?

- Sao cậu ấy lại đi lối đó?! - Hideki.

- À, đó là bởi vì những mạo hiểm giả nữ sẽ một thứ đặc biệt hơn mà đàn ông không hề có. Không có gì mờ ám đâu, mong mọi người thông cảm.

- Vậy thì chúng ta đi thôi. - Hiro nói.

- Ừm.

   Kohara sau khi bị tách ra khỏi hai người kia, ngơ ngác bước vào phòng. Bên trong là một dãy các quầy hàng khác nhau với nhiều người xung quanh.

- Sao tôi phải đi vào phòng khác vậy?

- Chào mừng đến với khu vực nhận danh hiệu của nữ. Vì một số lí do mà nữ phải ra một khu vực riêng, mong chị thông cảm. Giờ thì bắt đầu thôi.

    Đầu tiên trong việc nhân danh hiệu là xác định danh hiệu mà mình muốn nhận. Kohara đã chọn làm Kiếm sĩ ma thuật. Đó là danh hiệu dành cho những người vừa sử dụng kiếm vừa dùng phép thuật. Vật trung gian tượng trưng của cô là một cái nhẫn. Trên bề mặt của nó có một biểu tượng hình một thanh kiếm và hai đường hoa văn gợn sóng xung quanh màu xanh. Đúng là Kiếm sĩ Ma thuật mà.

- Rồi, xong!Cơ mà chị gái này...chị có thích ai không? - Một cô gái hỏi Kohara.

- Hả? Ý cô là sao? Hai người kia á?

- Đúng vậy! Dù là hơi tệ chút nhưng mà tất cả chúng em ở đây đều không được phép yêu đương cho tới khi lên cấp cao hơn nên rất thích những câu chuyện tình cảm.

   Không biết từ lúc nào, sau khi cô gái đó hỏi Kohara những cô gái khác đã vây quanh với ánh mắt hiếu kì.

- Thực lòng mà nói, tôi chưa từng thích ai cả. Rung động cũng chưa từng, hai người kia chỉ đơn thuần rằng sẽ đi cùng tôi mà thôi.

- Hể..tiếc thật nha~ Em thấy hai người họ cũng được mà, nhan sắc của cái cậu Hiro gì đó cũng rất đẹp. Chị sướng lắm đó. Chị biết không, dù là đi phiêu lưu mạo hiểm  nhưng chị vẫn được quyền yêu đương và các thứ tương tự. Tụi em thì đã bị rằng buộc ở đây rồi.

   Những cô gái ở Hội quán hầu hết đều là trẻ mồ côi được cứu giúp và được ở lại đây rồi bù lại họ sẽ phải làm việc và tuân thủ quy tắc. Một khi chưa lên được chức vụ cao hơn họ sẽ bị cấm đoán yêu đương. Ngoài ra, tuy không biểu lộ nhưng ở thế giới này không có người yêu thì sẽ bị coi thường. ( :vv)

- Còn riêng bản thân em á, thì mong muốn rằng bản thân và các chị em kết nghĩa ở đây được tự do chứ không phải làm việc như này. Nếu có một điều ước, chúng em sẽ ước rằng sẽ được hạnh phúc bên một ai đó mà mình thực sự yêu thương.

   Khi nghe những lời này, tuy chỉ là chút tâm sự ngắn ngủi của các cô gái tội nghiệp ở đây Kohara có thấy được chút đồng cảm của mình với họ. 

- Haizz..Vậy chúng ta tiếp tục được chứ?

- À vâng, xin lỗi chị. Mọi người hãy quay trở lại làm việc đi!

   Trở lại với chủ đề, bước tiếp theo là làm kiểm tra năng lực tương thích. Nếu không tương thích được với vật tượng trưng có thể gây phiền phức khi sử dụng ma thuật ( vì nhẫn này có mang tính ma thuật nên nếu không hợp với ma thuật người sử dụng thì sẽ bị rối loạn ma thuật).

   Bài kiểm tra đơn thuần là sử dụng ma thuật nguyên tố khi đang đeo vật tương trưng. Sau đó Kohara đi tới một phòng khác có khả năng chịu được ma thuật cao. Một căn phòng dành riêng cho việc thử ma thuật.

- Em sẽ đứng đây để xem xét kết quả. Mời chị.

- Được rồi. - Kohara vừa nói đưa một tay ra phía trước - Băng kết: Ice ball [ Cầu băng tuyết]

   Ngay khi Kohara đọc câu thần chú, một quả cầu tuyết xuất hiện trên tay Kohara với một chút hơi lạnh tỏa ra xung quanh, rồi hai quả, ba quả lần lượt xuất hiện xung quanh. Với một thao tác vung tay, những quả cầu ngay lập tức bay đi và đánh trúng vào hình nộm trước mặt. Cô gái đang đứng quan sát khia giờ đã lên tiếng:

- Rồi, bài kiểm tra đã kết thúc. Cảm ơn chị rất nhiều. Kết quả là nguyên tố của chị tương thích với cái nhẫn đó. Bây giờ mỗi khi có ai hỏi về vật chứng minh và tượng trưng chị chỉ cần trình diện nó là được.

- Vậy sao, cảm ơn nhé.

- Mời chị đi lối này để tiếp tục đi làm thủ tục.

---------------

      Xin lỗi là kết chap này nhanh thế. Hiện tại là tui thấy chap dài lắm rồi nên thôi, để có p2. Cảm ơn vì đã đọc truyện :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net