[ROYAL WALLY X ANGUISHED&CRAZY READER]Vị vua của ta...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta chỉ là kẻ hèn dân nhưng trái tim của ta sẽ luôn hướng về phía chàng, vị vua của ta!!!"

____

Bạn là một thiếu nữ sống cách xa lâu đài tráng lệ ngoài kia.Bạn sống từ nhỏ với sự ghẻ lạnh của cha mẹ nhưng đối với trái tim sắt đá này, nó sẽ là thứ gì đó mờ nhạt đối với bạn. Nó không là gì, nó không phải thứ ngăn cản sự sống của bạn. Bạn không quan tâm nhiều đến nó vì đó không phải mục đích sống của bạn? Tại sao phải cần tình thương, trong khi ta có thể dùng mưu trí để đạt được thứ mình muốn? Điều đó, mới chính là thứ khiến bạn sống tiếp.Bạn sống trên tư tưởng gì kia chứ? Nó không phải mục đích duy nhất, nhưng nó là thứ bạn cần nhất. Kẻ như bạn sẽ có được hạnh phúc sao?

Ngay từ khi sinh ra, bạn đã không được thuận mắt ai kể cả cha mẹ. Bạn chỉ sống qua những năm tháng khổ cực, đối với bạn một miếng cơm ăn áo mặt là một thứ gì đó rất xa vời.Có vẻ sống lên với tình cảnh ấy, đã khiến bạn khác xa với bạn bè đồng trang lứa. Từ tính cách đến ngoại hình, điều này khiến bạn nổi bật hơn so với chúng.Bạn không ngoan hiền còn có phần khá ngang bướng.Vì vậy nhiều lần bạn bị đánh bởi những đứa trẻ khác, nhưng bạn không bận tâm về điều đó. Điều này khiến cha mẹ càng khó chịu và họ quyết định bán bạn cho bọn buôn nô lệ. Bạn đã khóc rất nhiều và bị lăng mạ kể từ ngày ấy.Có vẻ bạn sẽ không có một thứ gì đó xứng đáng cho mình?

Bạn sống qua những năm tháng tủi nhục và khi đã lớn, bạn quyết định trốn chạy.Trên người không có một gì, chỉ là tấm vải che thân đầy cũ kĩ, bạn có thể làm gì kia chứ?Bạn vẫn chạy, chạy cho đến khi mọi thứ thay đổi...tất cả chỉ là hư không.Bạn cứ chạy cho đến khi bạn kiệt sức mà ngất đi.Bạn không biết thời gian đã trôi đi qua lâu nhưng có vẻ là rất lâu rồi.

Xung quanh bạn là một căn phòng rộng lớn, được trang trí bằng phong cách kiểu âu. Bạn cảm thấy choáng váng với cảnh vật xung quanh khi bạn cố định hình lại chuyện gì đã xảy ra.Mắt bạn mờ nhạt hầu như không thể nhìn thấy thứ gì.Người bạn run lên vì đói, bạn bắt đầu khóc như một đứa bé. Bạn lại khóc khi nghĩ đến vĩnh cảnh mình lại bị giam cầm và hầu hạ lũ quý tộc chẳng khác gì một con thú.Bạn chỉ có thể sống tiếp và chịu những cơn đau hàng ngày sau mỗi trận đòn roi. Điều đó khiến tâm lý của bạn sinh ra rất nhiều vấn đề...và bạn không thể kiểm soát nó. Có vẻ bạn sẽ lại bị bỏ lại như cách cha mẹ bạn thường?

Một người đàn ông bước đến gần bạn khi anh ta gạt đi những giọt nước mắt trên gương mặt bạn. Anh ta cười với bạn khi nhìn bạn với ánh mắt đầy trìu mến. Thương hại...?Đó là tất cả những gì bạn nghĩ sau bao biến cố đã xảy ra.Bạn ghét người ta nhìn thấy mình khóc vì lúc đó, bạn trông thật thảm hại. Bạn quyết định ngừng khóc khi bạn cố gắng nhìn rõ mặt người đàn ông đấy.Ông ta tỏ ra một vẻ lịch thiệp và thân thiện đến lạ.Bạn bắt đầu có cảm tình với người đàn ông trước mặt mình, có vẻ đây không phải là tình yêu?

-Ôi chúa ơi, Cuối cùng nàng cũng đã tỉnh!!Ta là Wally Darling, đế vương của vương quốc Heart!!! Rất hân hạnh được gặp nàng, nếu không phiền thì cho ta xin bí danh của nàng nhé?

-L/s Y/n

-Ồ,ta đã rất lo lắng cho nàng, Y/n! Có vẻ nàng trông hơi...bệnh?

-Ồ vâng, ngài Wally...Tôi nghĩ mình cần nghỉ ngơi...

Giọng bạn nhỏ dần khi bạn cố bắt chuyện với Wally.Anh ta có vẻ là một vị vua trẻ và hiền lành, điều này khiến bạn yên tâm hơn được phần. Anh ấy có vẻ hiểu ý khi anh bước ra khỏi phòng và chào tạm biệt bạn. Anh ấy mỉm cười và từ từ bước ra khỏi phòng để lại sự yên tư cho bạn.Căn phòng rộng lớn như lại trống rỗng đến kì lạ,bạn ngồi dậy khi nhìn ngắm xung quanh căn phòng. Bạn cảm thấy thoải mái khi từ từ lạc vào thế giới giấc mơ, yêu đời và vô tư hiện rõ trên gương mặt bạn.Thật sự là có hạnh phúc sao?

Nhiều năm tháng trôi qua, và bạn bắt đầu nảy sinh tình cảm với vị vua của mình.Nhưng chàng ta nào biết nó chứ?Nó chỉ là một tình cảm đơn thuần giữa hầu tớ và chủ, không có kết quả.Bạn biết điều đó chứ, nhưng bạn sẽ làm gì đây?Bạn sẽ chạy trốn khỏi nó hay sống với nó đến giây phút cuối cùng?Bạn không biết nhưng...những gì ta đã không có thì phải biết tận dụng mưu trí để chiếm lấy nó. Nó là lẽ thường tình, và bạn bắt buộc phải có nó bằng mọi giá!

Một ngày cũng như mọi ngày, bạn lại bắt đầu làm những công việc thường ngày từ khi mặt trời chưa mọc. Bạn chắc chắn rằng mục tiêu hôm nay của mình là gì.Nó lập đi lập lại như mọi lần, không có điểm dừng.Bạn kết thúc công việc của mình khi bạn bước vào phòng đánh thức vị vua ấy. Anh ấy vẫn nằm ngủ một cách ngon lành trên chiếc giường của mình, và anh ta bắt đầu nói ú ớ trong mơ nhưng thể anh ta đang có một giấc mơ đẹp.Những ngôn từ cứ lập đi, lập lại và xoay quanh một chủ đề duy nhất.

Bạn bắt đầu lây anh ta dậy khi anh ta vẫn còn ngáy ngủ và đứng dậy nhìn chằm chằm vào bạn.Bạn có thể cảm thấy anh ấy đỏ mặt đến cỡ nào khi thấy bạn, có vẻ anh ta đang cực kì xấu hổ khi nghĩ rằng bạn đã nghe giọng điệu ú ớ của anh trong mơ.Bạn ra khỏi phòng để lại anh ấy trong trang thái xấu hổ đến cực độ.Bạn cười thầm khi bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại sau lưng mình.Bạn cười lớn hơn khi thấy vị vua của mình trong trạng thái ấy, anh ta có vẻ là thứ khiến bạn hạnh phúc mỗi ngày của mình. Bạn cười khúc khích khi quay vào bếp và bắt đầu nấu buổi sáng.Bạn quyết định rồi, bạn sẽ thực hiện nó....

Đêm đến,bạn lẻn vào trong phòng của anh ta khi trên tay bạn cầm một cây rìu.Bạn mở cửa ra nhẹ nhàng khi bạn liếc nhìn người trong phòng.Bạn đến gần anh ta khi bạn nhẹ nhàng hôn lên má anh.Khi bạn chuẩn bị vung rìu để kết thúc mạng sống của người bạn yêu thì anh ta lại tỉnh giấc. Anh ấy hơi nheo mày khi nhìn thấy bạn, trời khá tối vì vậy anh ta không thể nhìn rõ thứ bạn đang cầm trên tay.

-Nàng đang làm gì vậy?

-Ồ không có gì đâu~

Bạn nói khi chuẩn bị vung rìu và kết thúc mạng sống anh ta.Anh ấy nhìn bạn với ánh mắt cực kì hoài nghi, có vẻ anh ta hoàn toàn tin tưởng vào bạn.Vì vậy, anh ấy lại mỉm cười rồi lại nhìn bạn với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc. Có vẻ anh ta đã sẵn sàng cho trò đùa tiếp theo của bạn, nhưng chàng ta đâu biết rằng bạn không hề đùa.Bạn sẽ cho anh ta im lặng...im lặng mãi mãi....

____

-Ta yêu nàng, nàng có biết chăng?

_END_

Viết au này vì thấy ít người viết về ổng:))) Sẵn tiện muốn thỏa mãn con thú trong người mình🔥



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net