Balcony

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đây là gì?"

Enid hỏi khi thấy túi đồ trên tay Wednesday, cô trở nên nhạy cảm hơn khi kỳ trăng tới gần nhưng khi có cô ấy, Enid lại cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào.

Tập tính của loài sói đúng thật rất lạ. Như những gì mẹ cô nói, chúng luôn thay đổi khi có những người mà chúng hoàn toàn tin tưởng ở bên. Đôi khi đó chỉ là sự tin tưởng mù quáng.

Một cảm giác níu kéo khi đến bên bờ vực cái chết, nhưng đối với loài sói loại cảm giác đó chỉ đến khi kỳ trăng xuất hiện. Chúng sẽ dành toàn tâm toàn ý mà tin tưởng người mà chúng ở bên, mặc cho những điều tồi tệ xảy đến chúng vẫn sẽ mãi ở đó bên cạnh những người mà chúng tin tưởng rồi cuối cùng chúng sẽ rời đi khi kỳ trăng kết thúc.

Một sự tin tưởng mù quáng hay loại níu kéo đầy chủ ý?

Đây là câu trả lời mà chỉ loài sói trả lời được khi kỳ trăng đến và đi.

Trở lại với Wednesday, cô hiện tại vẫn chưa biết trả lời làm sao với Enid về túi đồ này. Cô chỉ đơn giản là nhận nó rồi thật nhanh chóng quay về bên cạnh trường, quay về ký túc xá và quay về chú sói của cô.

Một cảm giác kỳ lạ cứ dâng trào trong cô.

Enid thì ngược lại. Cảm giác nhẹ nhõm của cô dần biến mất khi nhận ra Wednesday chưa hề trả lời được câu hỏi, sự tin tưởng mù quáng của loài sói đã minh chứng rằng điều này có thể khiến chúng "chết" sớm hơn và ngay đây cô đã có thể thấy nó.

"Tôi từ thị trấn trở về và gặp được cha mẹ. Họ đã gửi ít đồ cho tôi vì thời tiết vào mùa đông khá là lạnh"

Enid lần nữa lại bị sự tin tưởng này đánh lạc hướng mình. Cô chìm trong cảm giác rối bời, cô nên tin Wednesday hay không?

Thật ra Enid đã có câu trả lời cho bản thân. Nhưng cô lại không hề ra nhận ra bản thân đã có.

"Cậu không phải chịu lạnh rất giỏi sao? Thường tôi không thấy cậu hay cáu gắt hay trưng cái mặt đó ra với mọi người vào mùa đông. Cậu sẽ hơi khác"

Và mẹ cô cũng nói rằng thời kỳ này chúng sẽ sinh ra một loại cảm giác gì đó khiến sói phản đối lại sự tin tưởng của bản thân. Sự mù quáng đã khiến chúng mất đi sự tin tưởng.

Tốt nhất phải khống chế bản thân thật tốt, nếu không nó sẽ ảnh hưởng mạnh đến loài sói và hơn thế nữa là người chúng tin tưởng.

"Tôi có một dòng máu khác mọi người. Nó sinh ra đã lạnh nên nếu gặp lạnh tôi sẽ chết vì đông cứng máu, hiểu chứ?"

"Thế tại sao thường đi ngủ cậu lại không đắp mền hoặc làm ấm bản thân?"

"Tôi có. Nhưng chỉ khi nó quá lạnh thôi và thường thì lúc đó cậu đã ngủ mất rồi

"Nhưng sáng tôi làm gì thấy những thứ đó?"

"Sáng ấm hơn nên tôi sẽ cất chúng đi"

Enid từ bỏ việc tra khảo, cô cần dựa vào Wednesday khi kỳ trăng sắp tới và ngay tại đây cô ấy đã có mặt.

Enid phải nói mà thôi.

"Cậu biết đấy, kỳ trăng sắp tới và tôi không thể hoàn toàn ở 1 mình vào lúc này được. Tôi cần có người ở bên và giám sát hoặc báo cáo cho Weems khi chuyện diễn biến xấu. Tôi có thể nhờ cậu việc này chứ, Wednesday Addams?"

Một lời nói đầy nhẹ nhàng lướt qua nhưng lại có thể nghe thấy việc này quan trọng đến đâu.

Xem ra, Enid đã không chừa đường lui cho bản thân và cả Wednesday.

Cô muốn xem lòng tin của mình có đặt ở đúng người hay không. Bởi không, cô sẽ tự tay giải quyết người đó.

Chúng sinh ra là để thử thách, cả cô và cả người đó.

"Anything for you, my dear"

"Tuyệt! Nhưng tôi bất ngờ khi cậu lại không nói ngôn ngữ cổ quái kia nữa"

"Tôi nói cậu có hiểu không? Chưa kể cậu còn nói rằng hãy nói với những người hiểu giá trị của nó"

Nhận thấy rằng bản thân đang đuối lý nên Enid nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác không thì cô lại bị Wednesday hành lên bờ xuống ruộng mà xem.

"Được rồi, tôi còn vài tiếng trước khi bước vào thời kỳ trăng đó nên cậu có câu hỏi gì không?"

"Không"

"Thành thật đi Wednesday, dù sao thì sẽ không có gì ngại khi cậu không biết về nó cả"

Enid cười phá lên khi đùa giỡn với Wednesday.

Cảm giác rằng cô có thể trên cơ cô gái này! Chắc rồi.

"Đùa vậy đủ rồi. Cậu cần thứ gì nữa không?"

"Cần chứ!"

"Nó là gì? Tôi sẽ lấy cho cậu"

"Không cần đâu, nó ở ngay trước mặt tôi rồi"

Enid rất thích cảm giác Wednesday nhường nhịn cô, không còn những cuộc đấu khẩu đầy gay gắt của cả hai nữa. Chỉ đơn giản là những sự quan tâm đầy nhẹ nhàng.

"Được thôi, nhưng khi cần cậu phải nói với tôi"

"Tôi bắt đầu chán rồi, cậu có hứng thú với việc xem phim kinh dị không?"

"Nếu nó thực sự hấp dẫn, tôi sẽ xem xét"

"Xem trailer chứ? Nếu cậu thấy hay thì có thể xem"

"Tại sao lại là có thể?"

"Well, tôi cần người xem cùng nên đừng hỏi lý do"

Wednesday chỉ có thể lặng im và chiều theo ý Enid. Đêm nay, Enid sẽ là người nắm quyền. Nhưng chỉ đêm nay mà thôi!

Dù sao đi nữa, Wednesday cũng thích phim kinh dị nên tội gì lại không thử.

"Cậu muốn xem ở bên nào?"

"Bên tôi. Bên cậu rất nhiều ánh sáng, nó sẽ cản trở việc xem phim"

"Được! Cậu đợi một tý"

Nhanh chóng Enid đến bên bàn học và lấy laptop của mình.

Cô bước đến cạnh giường Wednesday, ngồi xuống và bắt đầu mở đoạn trailer cho cô gái kế bên xem. Wednesday đã rất chú tâm đến bộ phim, có lẽ nó đã khiến cô hài lòng ở những phân cảnh máu me đó.

Enid thừa nhận rằng Wednesday chăm chú làm việc gì đó thường toả ra năng lượng khiến cô bị chìm đắm, mê hoặc vào nguồn năng lượng đó. Như một hố sâu không đáy, nó đã nhấn chìm cô từ lúc nào chẳng hay.

Nhưng cô muốn xem cảnh Wednesday sợ hãi.

"Hey Wednesday cậu có bao giờ sợ thứ gì không?"

"Cụ thể?"

"Sợ mất đi ai đó, sợ chết, sợ không còn đủ thời gian,..."

"Quá chung chung"

"Fuck, hưởng ứng một cách chân thành đi chứ Wednesday!"

"Được"

Wednesday bắt hành động một cách nghiêm túc.

Cô ngồi thẳng lưng và quay mặt về phía Enid, đôi mắt sâu thẳm chiếu thẳng vào cô gái đối diện.Trong phút chốc, bầu không khí trở nên trầm mặc. Tiếng video đã tắt từ khi nào, ánh trăng dần nhuộm đỏ, hơi thở từ cả hai đều có thể nghe thấy mồn một.

Wednesday tiến đến, bờ môi căng mọng của cô chạm đến thứ trái cấm kia, một thứ gì đó cô chưa thể miêu tả thành lời.

End
Chúc các độc giả 1 ngày cuối tuần thật tuyệt vời! Dù sao thì chỉ còn 1 tuần nữa là kỳ nghỉ Tết sẽ bắt đầu và khi đó tôi sẽ dành thời gian vào chiếc fic mới kia!

Tôi thấy rằng rất nhiều người thích Enid A còn Wednesday O và thật sự tôi chưa biết viết như nào. Nhưng đừng lo tôi vẫn sẽ có một vài bất ngờ dành cho độc giả! Vẫn như cũ, chúc các độc giả có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ🫶


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net