CHAP 9: XUẤT HIỆN TRƯỚC MỌI NGƯỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thương của thằng em trai thứ hai, anh ngồi vào ghế nhìn cậu cười: "Chào em, anh là Lee Dongwook, anh trai của hai thằng trời đánh này, chắc Jinhyuk cũng đã nói anh cho em biết về nghề nghiệp của anh rồi nhỉ"

"Dạ em chào anh, em có nghe anh ấy nói rồi ạ" Cậu đứng dậy đưa hai tay bắt lấy tay của Lee Dongwook cúi người chào hỏi

"Anh nghe nói em là giảng viên thanh nhạc của Jinwoo nhà anh sao"

"Dạ vâng ạ"

"Ơ thế anh cùng biết à" Jinwoo lo lắng hỏi

"Thằng nhóc, anh có bao giờ cấm cản mày đâu mà còn dấu anh với anh Jinhyuk nữa chứ" Cốc vào đầu Jinwoo một cái

"A,,,đau quá" Jinwoo la lên thế là cả Lee Jinhyuk và Lee Dongwook nhìn nhau cười.

Wooseok thầm nghĩ anh em nhà này sao giống nhau thế nhỉ, tội nghiệp học trò của tui.

Lee Dongwook tiếp tục quay sang hỏi Wooseok: "Chắc bên cạnh hai thằng em nhà anh em vất vả lắm nhỉ??"

"Dạ không sao, rồi cũng quen thôi ạ"

"Tự nhiên hôm nay em ngoan hiền lạ thường thế này" Jinhyuk khoái chí nhìn cậu, cậu quay sang liếc anh một cái

Nhìn cả này hai anh em kia chỉ biết ngồi cười, thế là cuộc họp mặt anh em cũng diễn ra thuận lợi, có vẻ là nguyên một nhà ba anh em đều bị Wooseok cảm hóa rồi, Jinwoo thì khỏi nói thằng bé thích cậu từ hồi mới vào học ngày thứ hai rồi, còn Lee Dongwook thì hôm nay khá hài lòng về cậu, từ ngoại hình đến nhân cách còn chăm Jinhyuk nhà anh rất giỏi nữa.

Chia tay ra về Lee Dongwook nói: "Để anh đưa Jinwoo về, hai đứa về cận thận nha"

"Dạ em chào anh, anh với Jinwoo về cận thận ạ" Wooseok vui vẻ nhìn Lee Dongwook nói, không quên dặn Jinwoo là mai nhớ đến lớp đúng giờ.

Lee Dongwook về nhưng không quên nói với em trai mình: "Nhóc, biết chọn người đó, anh duyệt chú mày rồi đó" vỗ vỗ vai Jinhyuk

"Em trai anh mà" tự hào nói

Jinwoo đứng dưới còn thêm vô: "Giáo viên của em mà lị" Thế là ba anh em nhìn nhau cười hahaha

Wooseok ngồi trong xe khó hiểu, không biết anh em nhà này nói gì mà vui như vậy chứ, Jinhyuk vào xe: "Lúc nãy ba anh em nói gì mà sao vui thế??"

"À nói chuyện về trái đất xoay chuyển á mà"

"Chuyện đó mà vui đến vậy sao" gãi gãi đầu "Nhưng mà em thắc mắc, tại sao anh và Jinwoo tên giống nhau nhưng anh Dongwook lại khác thế"

"À haha, chuyện đó à, lẽ ra trước đây anh ấy là Lee Jinwook cơ, nhưng khi làm diễn viên nếu lấy tên thật thì bố anh sẽ mau biết, rồi cấm cản anh ấy nên là anh ấy đã đổi tên thành Lee Dongwook đó, sau này nổi tiếng rồi, ba đâu thể làm gì được anh ấy, nên thôi là cũng mặc kệ. Vì anh ấy nên là ba mới khắt khe với anh, nên anh mới trở thành tổng giám đốc đây"

"À ra vậy, mà khuôn mặt điển trai của ấy anh ấy cộng với khả năng diễn xuất như vậy, không làm diễn viên thì sẽ rất phí"

"Ý em là anh không đẹp nên là an phận làm giám đốc thôi sao"

"Anh cái gì cũng nói được, nếu như anh nổi tiếng thì chẳng phải giờ anh lại có một cô ngon lành hơn em sao"

"Làm sao có thế vậy được, anh và em là định mệnh rồi, em đừng hòng thoát khỏi anh"

"Anh thật nham hiểm mà"

"Hahaha, anh có sao, nhưng khoan em lúc đầu trước mặt anh thì khen Jinwoo dễ thương, bây giờ thì lại khen anh Dongwook đẹp trai, vậy còn anh thì sao"

"Anh ghen tỵ với cả anh em mình sao"

"Có chứ, sao lại không"

"Em thua anh luôn"

"Anh thì sao nào. Wooseok à, Wooseok ơi, Wooseok à ơi"

"..."

"Wooseok ới ời ơi ơi ơi..."

Chụt "anh là báu vật của em được chưa"

"Hahaha em làm vậy sao anh có thể tập trung lái xe đây"

"Em còn muốn sống nha, lái cho cẩn thận đó"

"Tuân lệnh, cậu chủ"

"Thấy ba anh em anh vui vẻ như vậy thật là tốt quá" cậu quay sang nhìn anh

"Sao thế"

"Từ nhỏ em chỉ có một mình, không có anh em, lớn lên cũng chỉ có hội anh em trong nhóm nhạc, nhưng dạo gần đây mỗi người lại có công việc riêng nên rất ít khi gặp nhau, em cũng nhớ họ. Với lại em cũng muốn anh chính thức gặp mặt họ với một danh phận khác chứ không phải là biên đạo nhảy nữa"

Anh nắm lấy tay cậu: "Anh cũng đã liên lạc với mọi người rồi, cũng ngỏ ý muốn gặp, nhưng dạo này có vẻ mọi người đang rất bận chuẩn bị trở lại với sản phẩm mới cho nên là... anh xin lỗi vì không hẹn gặp họ trực tiếp được"

"Không sao đâu, tại sao anh phải xin lỗi em vì chuyện này chứ, anh đâu có làm gì sai"

"Anh cũng sợ mọi người lo lắng cho em nên là anh đã nói trước với mọi người là chúng ta đã chính thức bên nhau, nên là mọi người không cần lo em phải một mình nữa"

Cậu ngước qua nhìn anh với ánh mắt đầy trìu mến, nước mắt cũng đọng trên đôi mắt u sầu long lanh đó: "Jinhyuk à, cảm ơn anh vì đã xuất hiện trong cuộc đời em, em yêu anh"

Anh dừng xe quay qua nhìn cậu, mắt anh cũng ngấn lệ: "Anh cũng vậy, anh cũng rât yêu em, đồ ngốc à" Dứt câu hai người trao cho nhau nụ hôn thật ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net