Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có gì sai thì mọi người có cmt để biết tui còn sửa <3

Cuối cùng thì lễ cuối năm cũng đã tới, tất tần tật cho buổi lễ, ai ai cũng đang chuẩn bị, phía sau sân khấu có một cô gái đang đấm đuối nhìn một con gái tập đàn guitar, cũng sắp tới giờ bắt đầu biểu diễn, Irene đang đứng nói chuyện gì đó với Park Bogum, Wendy đã nhìn thấy và sắc mặt thay đổi nhanh chống.

*Chị ấy thân thiết với người khác liên quan gì tới mình, sao lại phải buồn chứ.(Wendy thầm nghĩ)

Thích mà không nói thì có trời mới biết được, nhưng làm sao để nói đây khi chị ấy và mình đều là con gái. Đang ngồi suy nghĩ mớ hỗn độn trong đầu thì Irene đột nhiên bước lại hỏi.

Em đang nghĩ gì mà ngơ người ra vậy?

Em nghĩ về buổi biểu diễn sắp tới của em thôi. ( nói dối không chớp mắt)

Vậy em chuẩn bị đi nha, chị ra sân khấu dẫn chương trình đây. ( nói rồi Irene bước đi nhanh)

Wendy thở phào nhẹ nhõm, may mà chị ấy không hỏi gì nhiều, không thôi cũng chả biết trả lời như nào nữa. Dưới sân khấu Wendy đang ngắm một người say mê như bị hút mất hồn đi vậy. Chợt Irene đưa nhẹ mắt qua thấy ai đó đang ngắm mình, Wendy vội tránh ánh mắt ánh nhưng chả kịp nữa rồi cả hai đã chạm mắt  nhau, sau đó Wendy quay lại tập đàn vì tiết mục tiếp theo là em lên biểu diễn. Bỗng nhiên MC cất tiếng lên.

Xin mời Wendy Shon lên biểu diễn phần trình diễn của mình.

Irene bước xuống và Wendy chuẩn bị đi lên, bước ngang qua chị đã nói nhỏ với em.

Hwaiting!

Wendy vội nói cảm ơn, bước nhanh lên sân khấu cùng với cây đàn, thần thái của Wendy làm cho bao người mê mẩn, trai gái điều ngây người ra ngắm em.

Sau đây mình sẽ trình bài một ca khúc.

Oh yeah I tell you something

I think you'll understand

When I say that something

I want to hold your hand

I want to hold your hand

I want to hold your hand

Oh please say to me

You'll let me be your man

And please say to me

You'll let me hold your hand

Now, let me hold your hand

I want to hold your hand

And when I touch you

I feel happy inside

It's such a feeling that my love

I can't hide, I can't hide, I can't hide.

Giọng hát ấm áp ấy vừa cất lên thì bao nhiêu người phía bên dưới đều hò reo, phía bên trong sân khấu cũng đang có ai đó tan chảy mỉm cười hạnh phúc, rồi còn vỗ tay theo nữa cơ. Irene như fan cuồng của Wendy vậy phấn khích hết cỡ về phần trình diễn của Wendy. Em liếc mắt nhẹ qua thấy Irene như thế làm em cũng thấy vui theo mà vui vẻ hơn trình bài bài hát, quên đi hết chuyện lúc nảy.

Sau khi kết thúc phần trình diễn thì em đi xuống và đó cũng là phần cuối cùng. Wendy từ sân khấu bước xuống như một ánh sáng chiếu thẳng vào Irene,bỗng dưng Bogum lên tiếng.

Noona, chúng ta phải lên kết thúc chương trình.

Oh..ừ. ( Irene trả lời qua loa)

Sau khi kết thúc buổi lễ, Irene đã nhanh chống thay đồ và kiếm Wendy. Mặc kệ cho người kế bên đang hỏi gì và chị cứ lướt đi như một cơn gió. Sau một hồi tìm thì thấy Wendy đang cầm cây đàn ngồi ở ghế dài trong sân tennis. Irene từ từ mà bước đến.

Sao em lại ở đây. (Giọng nói ngọt ngào ấy lọt thẳng vào tai em).

À.. Em muốn ở một mình cho yên tĩnh thôi. (em ngập ngừng nói).

Hôm nay buổi diễn của em thật sự rất hay.  (chị nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh em).

Cảm ơn chị, chị cũng làm tốt mà.  (ngại ngùng đáp).

Hôm trước bọn mình có nói là sẽ đi ăn sau khi kết thúc buổi tổng kết, sao em lại ra đây.

Em quên nói với chị là Seulgi với Joy đi chơi riêng rồi (thẳng ra là hẹn hò ấy).

Thế em với chị thì sao, hai đứa nhóc này thiệt tình.

Cả hai vòng vo vòng vo mãi, Irene đã và đang có suy nghĩ nên thổ lộ hay không, phía Wendy cứ chăm chú vào cây đàn thân yêu, lại một bầu trời ngượng ngùng giữa hai người. Irene nào giờ chưa biết thổ lộ như nào, người ta tàn tới tỏ tình thôi nên có phần rụt rè trước vụ việc này và chắc gì Wendy đã thích cô, đấu tranh tâm lý Irene mới lên tiếng.

Chị...

Em...

Em nói trước đi.

Chị nói trước đi, rồi chị nói.

À em định hỏi nếu thích một người mà cùng giới thì có sao không chị? (Câu hỏi gây hiểu lầm của năm là đây)

Irene có chút thẩn thờ với câu hỏi của Wendy, chẳng lẻ em ấy thích người khác rồi sao, vậy  ấy làm nhiều thứ cho mình vậy là gì, chị gái? Thật không thể tin nổi. Bận suy nghĩ quên cả trả lời người bên cạnh.

Irene unnie!

À chị xin lỗi, chị thấy hình thường thôi, thế kỉ 21 rồi mà. ( Irene trả lời qua loa)

Thế chị có thích ai chưa? ( câu hỏi ngu ngốc của năm)

Chị có. ( Irene bình thản trả lời)

Wendy có chút buồn trong lòng, nhưng không sao còn cơ hội mà tại chị ấy có nói tên người thích đâu.

Bao nhiêu dự định suy nghĩ để thổ lộ, điều bị Wendy dập tắt trong câu hỏi đấy, nhưng người kia không biết gì, cứ như kẻ ngốc í.

Cũng không trách vì cả hai chưa có lấy một mối tình thì sao hiểu, thường mấy đứa mới yêu hay thích nhau điều như này, để tác giả viết tiếp.

Cũng tối rồi, chúng ta về thôi. ( ngồi nảy giờ cũng lâu nên Wendy lên tiếng để về trời cũng hơi lạnh nữa)

Vậy chúng ta về. ( Irene vội đứng lên, à hồi nảy mang giày cao gót nên đau chân í, nên ừm... )

Chị sao vậy, đau chân sao? ( Wendy lo lắng hỏi)

Có chút thôi không sao đâu. ( Vâng cảnh này thấy trong phim quài chứ gì)

Thế em dìu chị nha. ( Wendy ngỏ lời)

Không sao chị đi được. (không chịu dìu chắc đòi cõng luôn này)

Chân chị vậy sao em để chị tự đi được, leo lên lưng em. ( Wendy bất chấp, cuối người xuống kêu người kia leo lên lưng)

Phía sau cười nhẹ ( thật ra cười thích thú thì có),vòng nhẹ tay qua phía cổ Wendy, cảm giác như tim đập lỡ nhịp rồi bắt đầu nhanh dần, đến mức người cõng có thể cảm nhận được nhịp đập, nhưng không nói gì em đứng dậy rồi bước đi.

Chị cũng nhẹ nhỉ? (Wendy mở lời trêu)

Do em khỏe thôi. (ngại úp mặt vào vai Wendy)

May mà nhà gần trường chứ không thôi cái sự ga lăng của Wendy không biết sẽ đi về đâu. Irene nặng chết đi được, nhìn nhỏ con vậy mà kí cũng nhiều phết ấy chứ. Tới nhà em bỏ chị xuống rồi còn nhắc nhở, làm như người ta nít 3 tuổi hông bằng.

Chị vào nhà cẩn thận, sau này đừng mang giày cao gót nữa, em cõng không nổi đâu. ( Wendy lại vở trò trêu ghẹo)

Thế chị tự đi không cần em cõng nữa. ( đây cũng giả bộ hờn dỗi)

Sau khi thấy Irene thự sự vào trong thì mới quay bước về nhà. Những câu chuyện ở sân tennis để sau đi, khi nào thấy người thật thì Wendy mới từ bỏ (Ngốc vẫn hoàn ngốc).

Còn hai người kia đang hú hí với nhau ở chỗ nào đó lãng mạng hoặc ì đùng như club chẳng hạn. Sẽ bị sử tội sau, giờ thì vui trước cái đã.

Có thể tui sẽ kết thúc sớm thôi, và sẽ ra one shot chứ viết như này tui ngâm lâu quá. :* mong mọi người ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net