Đôi người đôi ngả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jeon Jungkook...

Ừ?

Anh nghĩ tình yêu là gì?

Là chỉ cần ở bên nhau là đủ

Thế tình yêu giả dối?

Là thứ bị trói buộc bởi từ miễn cưỡng. Miễn cưỡng rơi vào lướt tình, miễn cưỡng phải yêu. Miễn cưỡng ở bên nhau.

Vậy chúng ta là gì đây?

...

Jeon Jungkook... Em với anh là gì đây?

Anh... Khoan đã Lisa. Ý của anh là...

Chúng ta, ngay từ đầu đã mỗi điều một khác. Em yêu anh, muốn có anh bên cạnh, cũng muốn ở bên anh, có anh chăm sóc, có anh che chở. Nhưng còn anh lại chói buộc bởi thứ miễn cưỡng của tình yêu giả dối, miễn cưỡng yêu em, miễn cường ở bên em. Thứ ấy làm em đau lòng lắm...

Em nói gì thế? Anh chẳng hiểu...

Jeon Jungkook. Bọn mình chia tay đi. Em sẽ buông tay anh. Sẽ không yêu anh nữa đâu. Hãy đến bên cậu ấy đi. Cậu ấy mới là người anh nên ở bên. Như anh đã nói mà. Tình yêu chính là ở bên nhau. Anh ở bên em không có tình yêu nào cả. Còn ở chỗ cậu ấy... Có một tình yêu mãnh liệt gấp vạn lần thứ tình cảm đơn phương yếu đuối này của em. Jeon Jungkook. Buông tay nhau anh nhé?

Sao tự nhiên em nói những lời vớ vẫn gì thế? Anh không hiểu, hoàn toàn không hiểu.

Đừng cố chấp nữa mà. Em sẽ không sao nên anh đừng lo. Thà anh đi. Để em lại một mình tìm kiếm một mảnh tình khác hoặc cô độc cả đời. Em không muốn nhìn anh từ bỏ tình yêu của mình. Em đau lòng lắm...

Em nói chẳng hợp lý chút nào cả... Em ngủ đi. Mai chúng ta nói chuyện.

Em nói tóm gọn thôi. Bọn mình chia tay đi. Hãy để em một mình. Đùng níu kéo nhau nữa

Ra là em muốn chia tay. Lisa. Em không muốn nghe anh nói gì sao?

Không...

Em ngủ đi. Đồ ăn trong tủ lạnh ngày mai nhớ lấy ra hâm lại. Quần áo phải phơi sớm. Không được bỏ bữa, cũng không được ngủ muộn. Anh đi. Buông tay em. Anh xin lỗi...

Anh sống tốt...

Hôm ấy là một ngày nắng vàng phủ nhẹ, Jungkook ôm lấy Taehyung, ánh mắt thấm ướt một nỗi niềm chẳng thể tả. Lisa nhìn anh, bàn tay làm rơi túi đồ ra nền đất. Em còn nhớ ai đó đã từng cẩn thận với Taehyung. Em không biết lý do tại sao, lại càng bỏ ngỏ lời nói ấy. Giờ thành ra như thế, tất cả chỉ do bản thân cố chấp, ích kỉ giữ Jeon Jungkook cho riêng mình. Lisa tự cho bản thân mình cái quyền được mở một lối thoát, buông tay anh.

Đêm đen phủ xuống thành phố lấp lánh ánh đèn điện sáng chói. Nhưng lời Jungkook nói đều đúng cả. Chỉ trách Lisa tự mình ảo tưởng, ép buộc anh vào thứ ảo mộng ấy. Lisa vẫn nằm gọn trong lòng Jungkook, nước mắt thấm ướt vai áo anh,

Anh dặn Lisa từng thứ thật tỉ mỉ. Mỗi thứ một chút Lisa cũng đã chẳng thể ghi nhớ đủ. Lisa nhìn anh sắp xếp đồ đạc, chốc chốc lại vờ như đã yên giấc. Nướt mắt còn lấm lem trên khuôn mặt thanh tú, khóe mắt ửng đỏ để nước mắt trào ra. Ánh điện từng sáng chói giờ bị dập tắt, tiếng anh kéo va li đi xa... Ngày anh hứa sẽ chung đường giờ lại chia hai người hai lối.

Hai bàn tay đã từng đan chặt

Đôi tay tách rời

Đôi người đôi ngả

Cô không muốn nói cho Jungkook biết sao?

Không. Jeon Jungkook không yêu tôi. Nhìn anh ấy như thế, tôi rất đau lòng. Đừng nói cho ai biết về căn bệnh của tôi. Xin anh...

To be continue... /

————

Update by deen

24.10.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net