[Chương I]: Vòng lập²

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fos đi dọc hành lang đến Điện thờ, nhìn vào cái điểm mà cậu ta nhớ đến trong giấc mơ kì lạ hôm qua và rùng mình.

Chắc chỉ là mơ vớ vẩn thôi. . .

Fos đi tiếp đến phòng ăn, cậu ta nhìn thấy Elpyda đang giúp người đầu bếp làm bánh, Y như giấc mơ đó.

Chắc chỉ là trùng hợp thôi. . .

Fos cố gắng trấn an bản thân và đi tới hỏi Elpyda

"Vậy, em mời bao nhiêu người đến Cung điện Trắng?"

"Không nhiều đâu ạ, tầm khoảng. . . 70 đến 80 người gì đó, tôi đoán là sẽ có thêm khách không mời mà đến, thôi thì để xem tối nay thế nào." Elpyda quay sang trả lời cậu.

"Vậy em mời những ai?"

"Chỉ là những người có chức vụ cao trong thành thôi, tôi không thích làm bạn với con gái của họ cho lắm. . . Không xúc phạm nhưng họ khá là đỏng đảnh, tự cao. Tôi không thích loại người đó." Elpyda nói thêm.

"Chà, em biết là mình quyền lực hơn họ mà. Em có thể 'dạy dỗ' những kẻ nào làm trái ý em. . . Thậm chí là xử tử." Fos nói xong thì thấy lạ, Elpyda chưa từng tiếp xúc với ai ngoài cung điện, cũng chẳng có ai nói gì về những tiểu thư đó cho con bé nghe. Thế thì Elpyda lấy gì để kết luận là những tiểu thư đó đỏng đảnh và tự cao?

"Nhưng, Elpyda. Làm sao mà em biết được rằng những người đó tự cao?"

Elpyda đặt cái cán bột xuống bàn và quay sang nhìn thẳng vào mặt Fos.

"Tối nay lúc nửa đêm khi mà mặt trăng đã đến giữa bầu trời, kẻ duy nhất trong thành không được mời sẽ đến Điện thờ. Mục đích của hắn ta không hề tốt đẹp."

"Cái.. cái gì cơ?" Fos sững sờ trước những gì Elpyda nói, cậu ta không nghĩ rằng Elpyda lại nói những lời đó.

"Xin lỗi Thái tử, tôi biết rằng những lời đột ngột này khiến ngài khó xử nhưng thứ ngài đã trải qua không phải một giấc mơ đâu." Elpyda nói tiếp.

"Làm sao em biết được?" Fos từ sững sờ chuyển sang bàng hoàng.

"Cái đó là bí mật, ngài chỉ cần cẩn thận với những kẻ có mái tóc màu xanh dương và làm ơn đừng để Hoàng đế đến Điện thờ lúc nửa đêm." Elpyda nói xong thì rời đi.

Cái thằng Foto gì đấy tóc xanh mà nhỉ?

Fos thở dài một hơi, cậu ấy mang những suy nghĩ của mình trở về phòng, chẳng còn tâm trạng để làm gì.

***

Tối đó, bữa tiệc diễn ra trong sảnh¹ của Cung điện Trắng, mọi thứ được trang trí, chuẩn bị cẩn thận đến nỗi công phu.

Elpyda ngồi trên ngai vàng thấp hơn Fos và Hoàng đế, con bé là tâm điểm của mọi sự chú ý và bàn tán. Không biết họ có ác ý không khi lại đi so sánh Elpyda với Rosalyn, cũng là một công chúa nhưng sống ở Vương quốc phía Tây.

Có lẽ do họ không biết Elpyda là người như thế nào.

"Thái tử." Tiếng gọi đột ngột khiến Fos quay sang.

"Ngài có thể nào nhờ Công tước Philip kiểm tra Điện thờ không?" Elpyda hỏi, như thể con bé này đã lên kế hoạch từ trước.

"Tất nhiên là được. . . " Fos gật đầu, bảo người truyền lệnh đến cho Công tước.

Elpyda thở dài, con bé biết là những người kia xì xào bàn tán về mình. Họ so sánh và nói những lời cay nghiệt sau lưng Elpyda chỉ để thoả mãn lòng đố kỵ của họ. Lũ con người ích kỷ và lạnh tâm.

.

.
.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net