One shot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa đọc vừa nghe nhạc nhó =))

↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪↪

Langa không phải kiểu người không để ý đến lời khuyên của mẹ mình. Cô muốn anh thành thật với Reki vì vậy đó chính xác là lý do tại sao vào một buổi chiều thứ bảy, anh đứng bên ngoài nhà của cậu bạn tóc đỏ. Anh bấm chuông cửa ba lần trước khi nhận thấy rằng cánh cổng kim loại hơi đóng và quyết định đi vào trong. Ngay lập tức anh có linh cảm xấu về việc ngôi nhà của Reki mở cửa quá liều lĩnh mặc dù mặt trời vẫn chưa tắt.

Anh vừa thốt lên một tiếng “xin chào” khi bước vào trong qua cửa trước.Thật im lặng. Anh cởi giày một lúc rồi đặt chân vào nhà. Anh nhìn xung quanh để thấy rằng không có ai ở đó mà không làm bất kỳ sự yên tâm nào về cảm giác tồi tệ mà anh gặp phải. Gia đình của Reki đâu rồi? Mà quan trọng hơn , Reki đang ở đâu?

Cầu thang kêu cót két ngay cả khi anh rụt rè bước lên lầu và trước khi anh có thể bắt đầu trên hành lang, nó đã va vào anh. Hương thơm sắc nét của dâu tây và một vị ngọt dai dẳng. Anh nhíu mày trước mùi nồng nặc. Ai đó đang trong tình trạng nóng bức.

“Reki? Cậu có ở đó không?" Langa cố gắng ngăn mùi bằng cánh tay của mình và thận trọng tiến đến phòng của Reki. Anh đang cảm thấy tội lỗi vì đột nhiên có những thúc giục mạnh mẽ để có được nhiều mùi hơn nhưng nó vẫn chưa đủ để tiếp quản bản chất của anh ."Chúng ta có thể nói chuyện được không?"

"Không..., đi đi," anh nghe thấy một tiếng lẩm bẩm từ phía bên kia cửa. Mùi phát ra từ phòng của Reki. "Đừng có đến gần tôi."

Có một tiếng thở hổn hển vì đau đớn sau khi Reki nói những lời đó, một tiếng kêu đau khổ kéo Langa phải làm gì đó. Chân anh tự di chuyển và kéo anh đến phòng của Reki. Anh ngay lập tức mở cửa và cái mùi của Omega áp đảo anh  ngay lập tức.

“R-Reki? Mùi đó.... là đến từ cậu ? ” Langa hỏi.

"Biến đi!" những lời nói của cậu thì sướt mướt nhưng giọng điệu lại là sự tuyệt vọng, đau đớn, giống như một nhu cầu được bầu bạn. Một cái gì đó đã cầu xin alpha của cậu ấy ở lại trong phòng thay thế. "Tôi đã nói với cậu là không được vào trong rồi mà."

Một tiếng kêu thất thanh thoát ra khỏi môi Reki. Hơi thở của anh trở nên nông và kèm theo những tiếng nấc. Reki ước gì cậu không phải là một cảnh tượng đáng thương như vậy. Cậu đang ôm bụng và cuộn tròn thành một quả bóng trên sàn, căn phòng của cậu hiện giờ là một mớ hỗn độn và câu đang cố gắng ngăn không cho những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của mình.

“Reki! Hãy để tớ giúp cậu”Langa nói điều đó chỉ khiến Reki hoảng sợ. Omega bên trong cậu đang cầu xin Langa đến gần hơn để xoa dịu nỗi đau nhưng lý trí của cậu lại cầu xin điều ngược lại. “Cậu cần gì ngay bây giờ? Cơ thể cậu đang nóng lên. ”

Reiki nhìn Langa. Thực sự nhìn anh sau vài ngày mà cậu không nói chuyện với anh. Cậu đã bỏ lỡ việc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Langa, không chỉ qua cửa sổ của lớp học của họ hay cách xa anh khi anh lẻn vào S, Langa mới là người thực sự tuyệt phẩm.

Reiki không nhận thấy rằng cậu đang thút thít. Cái giác quan của omega ngu ngốc này. Tại sao cậu đột nhiên làm mọi việc theo bản năng? Sự lo lắng của Langa trở nên vô hiệu khi anh đột nhiên như đang bàng hoàng, nhìn kỹ vào cổ Reki. Người tóc đỏ ngay lập tức như đang đọc được suy nghĩ của Langa như một cuốn sách mở.

“Hãy dừng lại những gì cậu đang suy nghĩ đi, Langa,” Reki nói.

Điều này dường như khiến Langa hết sững sờ khi ánh mắt đen tối đột nhiên trở nên rõ ràng trở lại. Trước sự ngạc nhiên của Reki, Lang tát vào mặt mình một cách mạnh mẽ khiến âm thanh vang vọng khắp phòng của cậu tóc đỏ. Anh cũng làm vậy với má bên kia và lắc đầu nhắm mắt.

“Xin lỗi, tớ gần như mất kiểm soát ở đó. Nếu tớ thực hiện bất kỳ động thái nào với cậu, tớ sẽ cho cậu đấm tớ một cái để đề phòng, ”Langa nói với giọng nghiêm túc.

“Dừng— Langa, dừng lại. Cậu đang đi quá xa. "

“Tớ biết. Nhưng đây là vì sự an toàn của cậu mà tớ đang nói đến. Tớ không thể chỉ thỏa hiệp với nó, ”Langa lẩm bẩm.

"Ồ, giống như cách cậu thỏa hiệp với lời hứa của tôi sao ?" Reki cáu kỉnh, khiến vai Langa chùng xuống vì thất bại. "Cậu nghĩ rằng cậu có quyền lo lắng cho tôi khi cậu thậm chí không quan tâm đến bản thân nhiều như vậy?"

"Reki, làm ơn ... ”

"Tại sao cậu lại ở đây? Để giúp một omega vô dụng, cuộc sống thấp như tôi sao?" Reki khóc nức nở. "Tôi đã không nói với ai vì đó chính xác là cách mọi người sẽ nhìn tôi khi họ tìm ra nó. Tôi đã ở mức trung bình đau đớn ở S, tại sao cậu phải đến đây và làm cho tôi trông thậm chí còn vô giá trị với sự thương hại trên khuôn mặt của cậu trong khi tôi đang cảm thấy cơ thể như đang được nhúm trong đám lửa?"

"Bởi vì tớ- Nghe này, Reki- tớ chỉ là..."

"Chỉ là cái gì? Cậu chỉ muốn xin lỗi vì muốn trượt băng với Adam? Vì đã tìm đến gã, người đã hủy hoại nơi yêu thích của tôi và đạp tôi xuống một người thậm chí không thể tồn tại ở nơi đó nữa?"

Langa thở dài và suy nghĩ kỹ về những lời tiếp theo của mình. Anh nắm lấy tay Reki và xem cậu con trai tóc đỏ giật mình như thế nào khi chạm vào. Reki trông có vẻ như muốn dựa vào và chạm vào người alpha nhiều hơn nhưng cậu đã chống lại điều đó.

Langa xoa vòng tròn quanh mu ngón tay cái của Reki. Đây là đôi tay không ngại nắm lấy anh. Đôi tay vươn tới không chút nghi ngờ khi cậu đang sợ hãi. Đây là những bàn tay bị cào không thương tiếc trên vỉa hè khi cậu chống lại Adam vì lợi ích của anh. Đây là đôi tay mà anh muốn chạm vào mà không một chút do dự nào.

“Reki, tớ thực sự xin lỗi vì đã làm tổn thương cậu,” Langa lẩm bẩm. “Tớ sẽ không tham gia nữa. Tớ không muốn làm cho cậu cảm thấy khó chịu về con người tuyệt vời mà cậu cho là đáng giá. "

Anh nhẹ nhàng hôn lên từng đốt ngón tay. Reki mềm nhũn ra khi cậu cảm thấy như bàn tay của mình đang nhận được một cái chạm nhẹ nhàng của một con bướm.

“Và tớ đã không thấy cậu đáng thương ngay cả khi biết rằng cậu là một omega. Nếu có bất cứ điều gì tớ sợ hãi về bản thân mình, ”Langa từ từ mở bàn tay đang run rẩy của Reki và đặt lòng bàn tay của mình vào khuôn mặt đỏ bừng của cậu thiếu niên tóc đỏ. “Làm sao một người như tớ lại có thể làm tổn thương một người mạnh mẽ như cậu? Sao tớ có thể bất cẩn đến mức làm hỏng nụ cười đầy ánh nắng mặt trời của người tớ yêu? ”

"Yêu?" Reki cứng người. "Đồ ngốc, đây không phải lúc để nói đùa."

“Đó không phải là một trò đùa,” Langa nói. "Tớ yêu cậu"

"Sao cậu có thể nói như vậy? Khi tôi ở dưới cậu? Tôi chỉ là cái tên omega ngu ngốc suốt ngày này ngày khác đang bám đuôi cậu mà thôi. ”

Langa nắm lấy cậu tóc đỏ sau gáy và vùi mặt Reki vào ngực mình. Reki ngửi thấy mùi hương ngọt ngào của cây thông. Kỳ dị. Cậu chưa bao giờ đến gần một người trước đây nhưng  cậu biết đó là mùi của nó có thể sẽ như thế nào.

“Cậu sẽ không nói điều đó khi cậu thấy bản thân giống như cách tớ nhìn thấy cậu,” Langa thì thầm vào tai cậu, những lời nhẹ nhàng làm dịu đi hơi thở gấp gáp của Reki. “Hãy tự cho mình nhiều tín nhiệm hơn, Reki.”

Reki hoàn toàn suy sụp trước những lời đó. Ai đó thực sự nhìn nhận cậu như vậy. Hơn nữa, cách Langa nhìn cậu như cách anh nhìn thấy cậu con trai tóc đỏ . Sẽ không còn quan trọng nữa nếu mọi người công nhận anh bởi vì đôi mắt của cậu sẽ luôn luôn hướng về Langa. Chỉ cần Langa tìm kiếm cậu và nhìn cậu như thế này, cậu không quan tâm đến những gì người khác nghĩ về mình.

Langa suýt ngã khuỵu mông khi Reki ôm lấy anh một cách quyết liệt. Cậu vùi mặt sâu hơn vào đường cong giữa cổ và vai Langa.

“Tớ nghĩ tớ cũng vậy,” giọng Reki phát ra bị bóp nghẹt trong khi môi cậu kề vào cổ Langa.

"Hm?"

"Tớ nghĩ tớ cũng yêu cậu."

Cậu biết đôi mắt của Langa có màu xanh lam rực rỡ với một chút xanh lá cây nhưng cậu chưa bao giờ nhìn thấy chúng sáng lấp lánh gần như thế này. Chúng vẫn giữ nguyên một màu sáng chói mắt ngay cả khi mắt của Langa đang khép hờ và môi anh đang ở trên môi của Reki.

Cách anh ôm Reki lúc trước cũng giống như cách Langa hôn cậu. Nhẹ nhàng và không đòi hỏi một điều gì để đáp lại. Và Reki cũng vô vọng với anh  rằng anh đáp lại nụ hôn mặc dù đối với cậu bé tóc đỏ, đặt môi lên môi cậu bé tóc đỏ đã là quá đủ. Cũng giống như cách anh sẵn sàng chỉ thổ lộ tình cảm của mình trong căn phòng lộn xộn mà Reki đã làm và không mong đợi bất cứ điều gì được đáp lại.

Nhưng Reki lại là nạn nhân của sự quyến rũ của Langa, cậu đã đáp lại nụ hôn của Langa gấp mười lần. Langa nhẹ nhàng hôn môi chàng trai tóc đỏ sau khi Langa dành thời gian để thưởng thức nụ hôn đầu tiên của họ.

Langa không nếm mùi gì khác ngoài chiến thắng. Biết rằng cái người mà mọi người đã ngất ngây nhìn từ xa, đang quấn lấy những ngón tay của mình. Của mình, cậu ấy là của mình, Langa là duy nhất của mình!!!. Tâm trí Reki gào thét. A!! Quả nhiên, Langa này là của cậu. Chàng trai ngăn mọi người khỏi những gì họ đang làm chỉ để liếc qua khuôn mặt nhợt nhạt và mái tóc xanh mềm mại, những lọn tóc lòa xòa trên khuôn mặt.

Nếu một người như Langa nhìn thấy điều gì đó ở anh, Reki có thể bắt đầu tha thứ cho chính mình.

"Cậu có thể ở lại đây với tớ, được không?" Cậu hỏi điều này từ Lang và cảm thấy do dự vì một ngày sẽ không có kết quả cho cả hai người. Reki sẽ không được đánh dấu như một bức tranh trống vì cậu biết Langa chính xác là loại người không dám để lại dấu vết cho anh trong khi cậu vẫn chưa sẵn sàng.

Cậu biết mình nên lao tới trước để giành lấy Langa trong nanh vuốt của mình. Anh ấy là một chàng trai mà mọi người đều theo đuổi. Nhưng anh ấy biết Langa đã chọn anh ấy mạnh mẽ như thế nào. Anh chọn Reki giống như bút chì màu trắng mà anh cảm thấy và anh là một tờ giấy đen, người mang lại hy vọng cho nụ cười đầy chói và hạnh phúc. Mong rằng rốt cuộc anh không vô dụng như vậy.

"Chắc chắn, miễn là cậu muốn tớ ở cạnh bên cậu."








End 💜

Số từ: 2122




Ngày cập nhập chap: 3/3/2021





Đôi lời của Edit: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ fic mới nhất của Minn. Hy vọng chúng ta sẽ gặp lại!!! Arigatou gouzaimasuuuu!!






Vậy là







Sayonara mina-sann!!!🐣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net