1. Club

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió thu thổi ngang qua những con đường tấp nập, những người qua đường xuýt xoa vì cái lạnh ập đến bất ngờ. Chỉ một cơn gió thoảng qua, hành động của người đi đường bỗng dừng lại một nhịp, có những đôi tình nhân siết chặt đôi bàn tay đang nắm lấy nhau, có những người tự ôm lấy cơ thể mình để tiếp tục bước đi, có người lại kéo cao khăn choàng cổ,... mọi hành động của con người đều như đang chống chọi với cơn gió.

Đồng hồ điểm sáu giờ, những bước chân càng thêm nhanh. Ánh sáng trên những ô cửa sổ của các tòa nhà cao tầng vụt tắt, thay vào đó là ánh đèn đường được bật lên, mở đầu cho một buổi tối đầy nhộn nhịp của thành phố. Trong một con phố nhỏ, nấp sau những căn nhà với những bảng led đầy màu sắc là một con hẻm sâu với hai bên tường được treo rất nhiều đèn điện tử mang ánh sáng vàng mờ, đi theo dãy đèn đến cuối hẻm là một hộp đêm ồn ào với tiếng ca hát và hò hét.

Arton Club - nơi tụ tập của những cậu ấm cô chiêu và những tay chơi có tiếng.

Bên trong hộp đêm, bỏ qua sàn nhảy đầy náo động là một quầy bar khá vắng vẻ. Tại nơi đó có một người phụ nữ ăn mặc đơn giản ngồi say sưa với chai rượu vang trắng, cô ta tách biệt với không khí vui vẻ kế bên và đắm chìm vào thế giới chỉ có cô ấy.

Cánh cửa hộp đêm thêm một lần nữa được mở ra, một nhóm trai gái xinh đẹp bước vào, đi giữa bọn họ là một người phụ nữ châu Á. Tiếng giày cao gót lộc cộc vang lên hòa vào với âm thanh sôi nổi của sàn nhảy, khiến cho sự chú ý của mọi người dần chuyển từ việc nhảy múa sang người phụ nữ châu Á vừa bước vào.

Xinh đẹp là tâm điểm của sự chú ý.

"Ôi trời, Evan! Cậu lại chiếm hết hào quang của chúng tôi rồi." Davis - một anh chàng bảnh trai người Mỹ trong nhóm người than vãn.

"Vậy sao? Không thể trách tôi được, bởi vì tôi - xinh - đẹp và tôi - cuốn - hút!" Evan - người phụ nữ được nhắc đến nở một nụ cười kiêu ngạo.

Evan tách ra khỏi nhóm bạn, nàng bước lên sàn nhảy và cởi đi chiếc áo khoác da bên ngoài, lộ ra bên trong là một thân hình nóng bỏng mặc một chiếc đầm hai dây ôm lấy cơ thể. Âm nhạc thay đổi thành một điệu nhạc romance vừa nhẹ nhàng vừa gợi cảm. Tiếng giày cao gót của Evan vang lên, cô nàng dần dần làm chủ sàn nhảy. Tách...tách...tách...lần lượt những quả bóng đèn disco bị tắt đi chỉ còn lại một ánh đèn trắng giữa sân khấu, Evan đứng đó một mình, rất nhiều ánh mắt hướng đến cô ấy. Evan bắt đầu thực hiện những bước nhảy. Ánh mắt của mọi người thay đổi, từ tò mò đến say mê rồi đến khát vọng đính kèm theo ham muốn dục vọng. Có vài người tiến lên ngỏ ý nhảy chung đều bị Evan từ chối bằng vài cái phất tay.

Một người phụ nữ quyến rũ luôn kiêu kì và biết cách giữ bản thân như cô nàng thì không bị thu hút bởi những người bình thường.

Ánh mắt Evan nhìn xung quanh hộp đêm. Ban đầu cô chỉ tới đây để nhảy múa, uống rượu, thế nhưng có một điều khác lạ thu hút Evan đó là một người phụ nữ trông có vẻ lẻ loi ngồi một mình. Người ấy hoàn toàn trái ngược với những người khác ở hộp đêm, cô ta trông ủ rũ, chán chường và không hứng thứ với xung quanh.

Thường thì những điều gì kì lạ và khác thường sẽ làm cho con người ta để ý và hiếu kì về chúng. Chỉ bằng việc bản thân mình tách biệt mà người kia đã làm cho Evan bỏ đi ý định ban đầu mà chuyển sang tìm đối tượng.

Khi đã nhắm được mục tiêu, Evan bắt đầu tiếp cận đối tượng. Cô nàng rời khỏi sàn nhảy, bỏ qua những ánh mắt tiếc nuối nhìn theo cô ấy.

Nhóm bạn của Evan bắt đầu lao nhao lên: "Không nhảy nữa sao? Cậu đi đâu đấy?"

Evan quay lại liếc nhìn, cười nói: "Săn cừu!"

Cô nàng đủng đỉnh lắc lư thân mình bước đến gần người phụ nữ, có người tò mò nhìn theo hóng chuyện. Evan quan sát thấy người kia dùng Vang trắng liền gọi một ly White Sangria, cô nàng ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ: "Người đẹp có phiền không nếu tôi ngồi ở đây?"

Người phụ nữ đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình chợt bị làm phiền, cô nhăn mày nhìn sang bên cạnh. Khi nhìn thấy Evan, người kia chợt giật mình, ngẫm nghĩ gì đó rồi cười rộ lên. Tất cả những động thái của người kia đều được Evan chú ý đến, bất ngờ cằm của Evan bị người kia câu lấy:"Tôi đẹp sao? Cô đang tán tỉnh tôi à?"

Người phụ nữ kia là Vincent, mái tóc màu xám ngang vai, mắt hoa đào. Khuôn mặt của Vincent nhìn chung là đẹp nhưng vẻ đẹp ấy không quá nổi trội, vì vậy trước giờ cô ấy chưa từng khiến ai phải ngạc nhiên về nhan sắc của mình. 

Môi hơi mỏng nhỉ?

Evan chống cằm, nghiêng đầu nhìn Vincent, cô nàng bày ra dáng vẻ hấp dẫn nhất của bản thân: "Đúng vậy! Cô rất xinh đẹp, tên cô là gì vậy?"

Vincent đáp:"Vincent, tôi biết cô đấy Miss Liu, cô không cần dùng tiếng Anh với tôi đâu, tôi cũng là người nước A."

Evan ngạc nhiên, bởi vì từ phút bắt đầu đến giờ nàng và cô ấy vẫn giao tiếp với nhau bằng tiếng Anh, Evan không nghĩ mình có thể gặp đồng hương của mình tại đây. 

Evan hay còn là Lưu An Tuyết, công dân nước A, nghề nghiệp ca sĩ. Đối với người dân xứ A, Vincent chỉ là một người đẹp còn Evan chính là một nữ thần. Ở đất nước của mình, Evan cực kì nổi tiếng nhưng khi bước ra quốc tế thì cô chỉ là một nghệ sĩ bình thường. Dẫu cho có độ nổi tiếng trong nước rất lớn nhưng bởi vì chưa có bài hát nào gây được tiếng vang cho cộng đồng quốc tế nên khi bước ra sân chơi nước ngoài Evan ít khi được nhận ra.

"Nếu chúng ta là đồng hương vậy thì tôi có thể có cơ hội làm quen cô không?"

"Tôi không nghĩ cô có một mặt như vậy đấy, hình tượng của cô trong lòng tôi tan biến rồi." Vincent bày tỏ thái độ thất vọng nhưng nhìn thì có vẻ như cô đang đùa.

"Ôi trời nghe xấu hổ nhỉ nhưng để được làm quen quý cô đây thì hình tượng chẳng là gì cả." - Evan nói.

Vincent cười, khi cô cười lên trên khóe miệng lại có thêm một điểm nhấn là một đồng điếu trên má trái. Khi đã say mê một thứ gì thì khi phát hiện thêm những điều chưa biết càng khiến cho con người ta cảm thấy hào hứng và tò mò.

Dẫu cho người ấy có cười tươi như nào đi nữa, nàng vẫn cảm nhận được rằng cô ấy chỉ coi nàng là một người bình thường, không có thêm một điểm ấn tượng nào.

Một con cừu khó săn.

Với bản tính cao ngạo hiếu thắng của mình, Evan khó mà chấp nhận được việc chỉ là người bình thường trong mắt người mình muốn chú ý. Để thể hiện bản thân là một người thợ săn lão luyện, cô nàng ra sức tạo ấn tượng, nàng tán tỉnh, buông những lời tán tỉnh đầy cợt nhả như những người phụ nữ lẳng lơ, như những tên đàn ông luôn đầy ham muốn.

Chỉ vì một người phụ nữ có vẻ khác biệt, Evan đã hoàn toàn rũ bỏ hình tượng của mình.

Tại sao vẫn không được?

Không ai để ý rằng bọn họ đã ngồi với nhau suốt bao lâu, đã nói những gì, với nội dung gì. Người ta chỉ thấy khi những ánh màu vẫn còn đang chiếu sáng trong hộp đêm, khi mà những con người đang nhảy múa vui ca thì xuyên qua đám đông ấy có hai người phụ nữ lẳng lặng rời đi.

Đứng trước cơn gió lạnh thổi đến, Vincent ôm lấy chiếc măng tô, bờ vai khẽ run rẩy. Cô liếc nhìn sang người bên cạnh mình, người ấy chỉ mặc một chiếc đầm mỏng manh vậy mà vẫn hiên ngang trước cái rét. Evan đang nghịch ngợm những viên đá dưới chân, có một chiếc lá bị gió thổi ngang qua, cô nàng bắt lấy đưa cho Vincent nhưng cô lại nhận rồi thổi đi.

"Cô không có áo khoác à?" - Vincent hỏi, giọng thờ ơ, giống như chỉ hỏi cho có lệ.

"Tôi để quên rồi, cũng không cần thiết vì tôi không thấy lạnh lắm."

"Ừm"

"Haiz, nghe có vẻ thờ ơ quá nhỉ? Đáng lẽ lúc này cô nên nhường áo của cô cho tôi rôi sau đó choàng tay lên vai kéo tôi lại ôm ấp."- Evan sát lại gần Vincent, dùng bả vai huých vào vai cô.

Vincent nghe vậy liền nhướng mày khinh khỉnh, cô nhích ra một tí:"Tôi sẽ không làm vậy đâu, lạnh chết đi được!"

Một chiếc Flying Spur dừng lại, hai người cùng nhau lên xe. Họ đến một khách sạn cao cấp, cùng nhau tiếp tục uống rượu, cùng nhau ngắm nhìn thành phố về đêm tại căn phòng tổng thống sang trọng.

Evan không thể hiểu nổi người phụ nữ này. Ngoài mặt thì rất xa cách nhưng lại dẫn nàng đến khách sạn, uống rượu và tự nhiên như thể là sẽ không có bất kì "sự cố" nào xảy ra khi hai người uống say.

 Khó hiểu

Mặc kệ sự kì lạ đó, Evan vẫn thuận theo người kia không một chút phòng bị. Cô cứ rót rượu thì Evan uống. Đến khi Evan say mèm và gục ngã trên bàn thì nàng mới thấy một cánh tay đỡ lấy thân thể mình. Một tư thế rất ái muội giữa hai người, khuôn mặt nàng đã dựa gần sát vào cổ cô, chỉ cần ngước lên một chút là có thể hôn nhau. Evan choáng váng, lý trí muốn gần gũi với cô hơn nên đã táo bạo ngước lên. Môi chạm lên, thân kề thân, trong lúc nửa đêm có người phụ nữ đưa thân thể như muốn dính chặt vào người còn lại.

Một đêm không mưa, mặc kệ khí hậu lạnh buốt bên ngoài, bằng chút ý thức còn sót lại Evan có thể cảm thấy được thân nhiệt của mình vô cùng ấm, ấm như có ai đó đem đến cho nàng một chiếc chăn bông to, dày khi thân thể đang lạnh lẽo. Và rồi bởi vì sự ấm áp dễ chịu ấy mà Evan dần dần chìm sâu và giấc ngủ say.

Một bên khác, tiếng chuông điện thoại vang lên, có người dừng lại bên đường nghe máy. 

"Tôi nghe."

"Đến đây."

Chiếc xe biển hiệu 2763A9 vút đi trong đêm.

--

Cảm ơn bạn đã đọc hết. Mình rất vui nếu nhận được góp ý và sự ủng hộ từ các bạn.

Mình xin giải thích về bối cảnh của truyện :

- Quốc gia mà 2 nhân vật chính sinh ra là một đất nước giả tưởng, không có thật. Nước A là một nước nằm ở khu vực châu Á nên những nhân vật của đất nước này đều mang nét của châu Á.

- Ngoài quốc gia không có thật ra thì mình vẫn tham khảo những sự vật, sự việc có thật đưa vào trong truyện của mình chẳng hạn như các thương hiệu, các sự kiện, những kiến trúc, địa danh trên thế giới,...





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net